Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-01-2015] Ngày qua ngày, tôi đã từng được chứng kiến Pháp Luân Đại Pháp tịnh hoá cho con người như thế nào trong khi phối hợp với các đồng tu. Chính niệm kiên định, ngôn từ bình dị, phong thái uy nghiêm, khoáng đạt và sự bền bỉ của họ khi nói với mọi người về chân tướng cuộc bức hại đã tạo động lực cho tôi. Nhiều người trong số họ không làm việc một cách hời hợt, nửa vời mà toàn tâm thường hằng làm tốt ba việc-chính là “vẻ huy hoàng trong bình hòa” ở họ mà tôi muốn nói đến.

Tôi may mắn có được cơ hội để ghi lại một vài trường hợp như vậy. Bất cứ khi nào tôi hoan hỷ và nghĩ rằng căn cơ của mình thật là vượt trội, tôi lại tự nhắc nhở mình về việc một học viên (là một nông dân) đã làm vào buổi sáng sau hôm diễn ra vụ “tự thiêu dàn dựng” vào năm 2001: bà dán những tấm biểu ngữ khắp làng mình cùng các thôn làng lân cận nói rằng vụ tự thiêu là được dàn dựng. Bà không tin vào tuyên truyền của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và thậm chí không một chút mảy may nghi ngờ rằng Đại Pháp đã bị cố ý hãm hại.

Chính niệm chính hành của các đồng tu đã dạy cho tôi về tính khiêm nhường. Đó không phải là điều gì đó mang tính giáo điều mà nó giúp chúng ta thường hằng tu luyện tinh tấn và phối hợp tốt hơn.

Tôi có thể bỏ bữa nhưng không thể bỏ qua việc giảng chân tướng”

Tôi biết một học viên 80 tuổi đã duy trì một nhóm học Pháp trong 18 năm qua. Mỗi ngày bà đều đi ra ngoài và cho mọi người biết về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Theo lời của bà: “Tôi có thể bỏ bữa nhưng không thể bỏ qua việc giảng chân tướng. Tôi không cảm thấy đói nếu tôi bỏ bữa nhưng tôi cảm thấy mình sẽ khiến Sư phụ thất vọng nếu tôi không ra ngoài cho mọi người biết về Pháp Luân Đại Pháp.”

Thật là bình thường nếu đi bộ sáu dặm một ngày để cho công chúng biết về cuộc bức hại, nhưng sẽ như thế nào nếu làm việc đó đều đặn hàng ngày trong một năm? Trong mười năm? Theo hiểu biết của tôi, người học viên này cùng những học viên cùng tuổi khác nữa đã làm việc đó mỗi ngày. Kết quả là bà đã đi hơn 15.000 dặm! Chẳng phải 15.000 dặm là một con số thật đáng khâm phục hay sao!

Theo tôi, điều này tương tự như phong trào thoái xuất khỏi ĐCSTQ ở dân chúng. Nó bắt đầu từ một, hai, ba…cho đến một trăm người thoái xuất. Nếu tiếp tục đà này sẽ dẫn đến sự sụp đổ của ĐCSTQ.

Qua hành động của bà tôi có thể thấy được một cách rõ ràng sự từ bi ở bà. Bà nói: “Tôi chỉ muốn nhất tâm tập trung vào việc cứu người. Tôi không thể cảm tạ được hết ơn cứu độ của Sư phụ.”

Một học viên khác hơn 80 tuổi vốn là người không nói nhiều. Tuy nhiên, bà đã đi bộ hơn ba dặm mỗi ngày để tham gia nhóm học Pháp và cùng đi với những người khác ra chợ để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.

Bà treo các tấm biểu ngữ với thông tin về cuộc bức hại trên các con phố vào mỗi buổi sáng. Một người bán hàng rong trên phố đã ngăn bà lại và mời bà vào ăn sáng. Một người ở đó đã hỏi: “Sao bà lại dán những tấm biểu ngữ chống ĐCSTQ ở cái tuổi này?” Và dọa sẽ báo bà với công an.

Người đồng tu này không hề nao núng bởi lời đe dọa và chỉ nói: “ĐCSTQ đã che đậy sự thật nhưng các vị cần phải biết chân tướng về cuộc bức hại! Hãy nhớ: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Đại Pháp sẽ bảo hộ người tốt. Tôi rất khát, vì vậy tôi mới dừng lại ở đây để uống cốc sữa.”

Những người khác tại hàng ăn sáng mỉm cười. Một trong số họ lên án người đàn ông và ông ta đã bỏ đi. Khi người học viên đó định trả tiền, người chủ quán nói rằng: “Một cậu thanh niên đã trả tiền cho bà rồi.”

Một phép màu khích lệ một tâm thuần khiết

Một học viên mà đã hơn 70 tuổi biết được các công nhân ở công trường xây dựng đang trong giờ ăn trưa. Ngay lập tức bà đã đạp xe đến đó và bắt đầu nói chuyện với họ. Người học viên đó đang chú ý đến việc nói với mọi người ở đó về Pháp Luân Đại Pháp và không để ý thấy rằng một chiếc xe máy sắp sửa đâm vào chiếc xe đạp mà bà dựng ở đó.

Tuy nhiên, một người bán hàng trên phố đã nhìn thấy chiếc xe đạp tự động di chuyển vài mét và chiếc xe máy đã đi qua mà không hề có vụ va chạm nào. “Thật không thể tin được! Đến cả xe đạp của các học viên Đại Pháp cũng tự chuyển động. Tôi sẽ không bao giờ có thể tin được nếu tôi không tận mắt chứng kiến việc đó.”

Khi mọi người nghe thấy điều kỳ lạ này, bọn họ đều lấy tất cả chỗ tài liệu mà bà mang theo. Thậm chí hơn 80 người đã thoái Đảng Cộng Sản.

Một điểm sản xuất tài liệu mộc mạc, đơn sơ

Một lần tôi đã được một học viên trẻ đưa tới một điểm sản xuất tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp để phân phát ra công chúng. Một người đàn ông đã mời tôi ngồi trong một căn phòng. Những cánh cửa sổ trong căn phòng nhỏ được che bởi một lớp nhựa dày, khiến căn phòng nóng hơn ở bên ngoài. Thời tiết lúc đó là mùa hè và tôi thấy khó thở khi ngồi trong đó.

Người học viên đó nhìn tôi xin lỗi và giải thích: “Chúng tôi làm vậy để bảo vệ an toàn cho điểm tài liệu.” Thậm chí cậu ấy còn nói đùa: “Không sao đâu. Mùa đông thì lạnh mà mùa hè thì nóng.”
Tôi không bao giờ có thể hình dung ra được là cậu ấy lại có một môi trường làm việc khó khăn như vậy qua cách nói vui như thế.

Vì chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh”

Một học viên hơn 70 tuổi đã đến thăm họ hàng ở vùng ven biển khi một đoạn đường bị hư hại do lũ lụt. Ông đã làm việc hơn 12 giờ mỗi ngày để sửa lại đoạn đường trong vòng một tháng!

Mọi người đều bị ấn tượng bởi nghĩa cử tốt đẹp của ông đến mức hầu hết mọi người đều biết ông và nhờ ông thoái ĐCSTQ. Những công nhân làm việc trong một nhà máy gần đó đã chào ông bằng câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Sau này người học viên đó đã nói với tôi: “Tôi quyết tâm sửa lại con đường vì để chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh.”

Một học viên nhìn thấy một số biểu ngữ phỉ báng Đại Pháp. Ngay lập tức bà đã xé chúng khỏi bảng thông tin và cố gắng tìm ra người mà đã treo chúng. Bà đã đến các cơ quan chức năng và nói với mọi người ở đó rằng: “Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp. Sư phụ của tôi vô tội. Sư phụ dạy chúng tôi tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn. Ngài được kính trọng trên toàn thế giới. Bất cứ ai làm việc này để phỉ báng Ngài sẽ phải chịu trách nhiệm khi đến ngày phán xét!”

Một trưởng đồn công an vội giơ tay và nói: “Tôi không làm việc đó!”

Một vài nhân viên của Phòng 610 đã đe dọa sẽ báo bà cho công an. Bà nói với họ rằng bà vừa mới đến từ đồn công an. Thậm chí những nhân viên ở đó vẫn im lặng khi bà nói “Đảng Cộng Sản Trung Quốc là một giáo phái” khi bà rời đi.

Với chính niệm mạnh mẽ, học viên này đã một mình đến các cơ quan của ĐCSTQ mà không hề sợ hãi. Thật xuất sắc!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/18/平和中展现辉煌——我知道的同修-303314.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2015/2/1/148186.html

Đăng ngày 11-03-2015; Bản dịch sẽ được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share