Bài viết của một học viên ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-12-2014] Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công tôi đã bị tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lừa dối và có lần đã đối xử với một học viên như thể anh ấy là một kẻ ngốc.

Là một góa phụ, tôi phải vật lộn, đặc biệt về tài chính, để nuôi hai đứa con. Tồi tệ hơn, tôi còn mắc một căn bệnh nghiêm trọng. May mắn thay người anh trai thứ hai của tôi đã chi trả vài trăm nghìn nhân dân tệ tiền viện phí cho tôi, và anh ấy đồng ý cho chúng tôi chuyển tới nhà của gia đình anh ấy. Ngoài ra, anh ấy còn trả tiền học phí cho hai đứa con của tôi.

Khi sức khỏe của tôi khá hơn một chút, tôi bắt đầu giúp làm một số việc trong nhà bằng cách lau dọn sàn nhà. Tôi vẫn còn yếu nên phải mất vài ngày để quét sạch sàn nhà, khoảng 100 mét vuông. Sau đó, anh trai cho mẹ con tôi chuyển đến một trong những căn nhà khác của anh ấy và tôi chăm sóc đứa cháu gái của anh. Đổi lại tôi sẽ nhận được 500 nhân dân tệ mỗi tháng. Vì sự hỗ trợ tài chính ổn định của anh trai tôi, chị dâu tôi đã cảm thấy khó chịu và nhiều lần gây khó dễ cho tôi. Trong suốt khoảng thời gian này, sức khỏe tôi rất yếu và tinh thần tôi suy sụp.

Vứt bỏ thành kiến

Anh trai cả của tôi đã qua đời cách đây nhiều năm và chị dâu tôi sống đạm bạc với hai đứa con. Hơn nữa, cả ba đều là các học viên Pháp Luân Công. Chị ấy thường xuyên đến thăm tôi và khích lệ tôi tu luyện Pháp Luân Công. Do bị những tuyên truyền về Pháp Luân Công của ĐCSTQ lừa dối tôi đã thấy phản cảm với những gì chị ấy nói.

Mặc dù chị ấy nghèo khổ nhưng chị luôn rất hào phóng với tôi. Điều này làm tôi rất cảm động. Vào một ngày năm 2009, chị tiếp tục khuyên tôi tu luyện Pháp Luân Công. Lần này tôi không thẳng thắn từ chối chị ấy nhưng vẫn không thành thực về điều này. Tôi nói: “Em sẽ thử, chị hãy mang đến cho em một quyển sách để em xem đi.” Vào lúc đó, tôi không có ý định đọc “Chuyển Pháp Luân” vì người anh trai kia của tôi sẽ không chu cấp tài chính cho tôi nếu anh ấy biết tôi đang học Pháp Luân Công.

Tuy nhiên, tôi đã buộc mình đọc cuốn sách khi những đứa con của tôi chìm vào giấc ngủ. Khoảng một tuần sau, chị dâu tôi đến thăm và hỏi tôi đã đọc xong cuốn sách chưa. Tôi nói với chị ấy rằng tôi chỉ mới đọc qua một lượt. “Nhưng em nghĩ cuốn sách đó rất tốt,” tôi nói thêm. “Pháp Luân Công khác với những gì em đã nghe. Chị cho em thêm thời gian nhé. Em định đọc hết quyển sách một lần nữa.” Chị ấy nói tôi cứ đọc đi và sẽ đến thăm tôi sớm.

Trong lần đọc thứ hai, tôi nhận ra rằng nội dung trong cuốn sách hoàn toàn đúng. Tôi không nghĩ rằng tôi đạt được những tiêu chuẩn được nói trong cuốn sách, nhưng tôi không muốn từ bỏ hy vọng. Khi chị dâu đến thăm tôi lần nữa, tôi đã chia sẻ những suy nghĩ của mình với chị ấy. Chị ấy rất vui và khích lệ tôi tiếp tục đọc. Chị ấy cũng để lại cho tôi một quyển “Chuyển Pháp Luân” cỡ nhỏ trước khi rời đi. Vì vậy, lúc nào tôi cũng có thể mang theo cuốn sách trong túi xách nhỏ của mình.

Chân tu

Kể từ đó, tôi học Pháp mỗi ngày. Một người họ hàng phía chồng tôi cũng là học viên đã mang cho tôi một đĩa video hướng dẫn luyện công và tôi đã học được các bài công pháp. Sức khỏe của tôi sớm được cải thiện, và tất cả các bệnh tật và mọi bệnh chứng khác của tôi đều biến mất, gồm có chứng đau đầu, mất ngủ, khó tiêu, ù tai và táo bón. Thật ngạc nhiên, chỗ trước kia tôi từng phẫu phuật cũng không còn đau nữa.

Hiện tại, tôi cảm thấy rất hạnh phúc, đôi má của tôi hồng hào và tôi tràn đầy năng lượng. Hơn nữa, các con tôi cũng được hưởng lợi ích từ Pháp. Tôi hi vọng những ai có thành kiến đối với Pháp Luân Công hãy nhanh chóng cải biến quan niệm của mình.

Sư phụ Lý Hồng Chí đã ban cho tôi cuộc đời thứ hai!

Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/12/20/301732.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/8/147889.html

Đăng ngày 27-01-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share