Bài viết của một học viên ở tỉnh Giang Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-11-2014] Con xin kính chào Sư phụ! Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi kinh doanh tư nhân và sở hữu một doanh nghiệp chế biến nông sản. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997. Hơn hai mươi học viên Pháp Luân Công, trong đó có chồng tôi đã bị bắt vào năm 2002 và bị gửi đến một trại lao động trong ba năm.

Việc bắt giữ được dàn xếp bởi Phòng 610 địa phương, Cục công an, An ninh Nội địa và đồn cảnh sát. Một trong những học viên đó đã bị tra tấn đến chết. Khó khăn tràn ngập vào thời điểm đó.

Dưới áp lực lớn như vậy, tôi tự hỏi rằng mình cần làm gì. Tôi đối mặt với sự lựa chọn tiếp tục tu luyện hoặc không. Tôi quỳ trước ảnh Sư phụ Lý Hồng Chí và nhớ tới lời giảng của Ngài:

“Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Chuyển Pháp Luân)

Sự vô biên của Đại Pháp đã khuyến khích tôi. Tôi quyết định tiếp tục và làm tốt trong tu luyện của mình.

Những lời giảng của Sư phụ đã giúp tôi minh bạch rằng cuộc đàn áp là do cựu thế lực an bài, với mục đích hủy rớt các chúng sinh thông qua lý do là khảo nghiệm các học viên Đại Pháp. Những khổ nạn trong cuộc đời tôi và cuộc đàn áp Pháp Luân Công là do cựu thế lực an bài với cái cớ rằng các học viên Đại Pháp có mang nghiệp lực.

Sau khi có được hiểu biết trên, tôi đã nói chuyện với gia đình: “Không cần phải khiếu nại. Tôi tin rằng Sư phụ sẽ an bài điều tốt đẹp nhất cho mình.”

Mỗi ngày, tôi làm việc nhiều giờ ở cửa hàng và đến các ngôi làng để lấy nguồn cung cấp khi chúng sắp hết. Đó là cơ hội tốt để cho họ biết sự thật về Pháp Luân Công.

Vài người dân làng đã hỏi: “Chồng của cô đâu?” Tôi trả lời: “Người xấu nên bị bỏ tù. Nhưng hiện nay người tốt cũng bị bắt giữ. Chồng của tôi bị bắt giam chỉ vì cố gắng trở thành một người tốt như một học viên Pháp Luân Công.”

“Các học viên chúng tôi chiểu theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và luyện năm bộ công pháp để có sức khỏe tốt hơn. Pháp Luân Công mang lại lợi ích tuyệt vời về sức khỏe. Tôi đã từng mắc rất nhiều bệnh, nhưng bây giờ tôi rất khỏe mạnh và thậm chí không buồn nôn khi ngồi trên xe nữa.“

“Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và kẻ đứng đầu Giang Trạch Dân đã tiến hành cuộc đàn áp trên toàn quốc và nhắm vào chúng tôi. Họ không quan tâm chúng tôi có phải là những người được hưởng lợi ích từ Pháp Luân Công hay không!”

Tôi nói với tất cả mọi người mà tôi gặp mỗi ngày: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Đừng bị lừa dối bởi những tuyên truyền và thông tin dối trá của ĐCSTQ.”

Tôi mang đồ ăn đã chế biến ra chợ bằng một chiếc xe ba bánh vào mỗi buổi sáng. Thỉnh thoảng trời mưa, quần áo của tôi ướt đẫm và sau đó nó đã khô ngay trên cơ thể của tôi. Tôi không có cơ hội để thay đồ nhưng chưa bao giờ tôi bị cảm lạnh. Việc kinh doanh của tôi rất tốt. Tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho những người tôi gặp và kể cho họ câu chuyện của bản thân mình.

Một vài khách hàng nói với tôi: “Mặc dù tôi không có cách nào khác để giúp cô, nhưng tôi sẽ mua đồ của cô nhiều hơn.” Một vài chủ cửa hàng giúp tôi bằng cách đề nghị nhân viên của mình lấy sản phẩm mà họ đặt hàng từ tôi, để tiết kiệm thời gian và chi phí cho tôi. Một chủ cửa hàng đã nói: “Tôi sẽ không bao giờ nợ tiền cô vì cô là một người tốt thực sự. Tôi rất khâm phục cô.”

Tôi trân trọng lòng tốt của những người đã biết sự thật. Họ khiến tôi nghiêm khắc với bản thân mình hơn để thể hiện vẻ đẹp của Đại Pháp mọi lúc và mang hy vọng đến cho người dân. Tôi muốn giúp nhiều người hơn nữa được hưởng lợi ích tốt đẹp từ Đại Pháp và được cứu.

Con trai tôi đã giúp tôi sửa soạn quầy bán hàng vào buổi sáng và thu dọn sau giờ học mỗi ngày. Tôi dạy cháu học các sách Pháp Luân Đại Pháp và luyện công.

Một lần cháu đến trường để đăng ký kỳ học mới và nói với tôi sau khi trở về: “Hiệu trưởng nói rằng trường học sẽ không nhận con của các học viên Pháp Luân Công.” Tôi đã đến trường học để nói chuyện với hiệu trưởng cùng các giáo viên khác và giải thích sự thật về Pháp Luân Công.

“Các học viên Pháp Luân Công chỉ cố gắng trở thành người tốt chiểu theo Chân – Thiện – Nhẫn. ĐCSTQ đã dàn dựng vụ tự thiêu ở Thiên An Môn để nói xấu Pháp Luân Công và kích động thù hận đối với các học viên Pháp Luân Công. Chỉ những người xấu mới bức hại những người tốt.”

“Những người biết lẽ phải cần giúp những người tốt. Con trai tôi đi học theo điều luật giáo dục bắt buộc chín năm của nhà nước. Ông đang vi phạm luật đó nếu như ông không chấp nhận cháu. Các giáo viên như ông nên biết các quy định đó và có thể nói rõ tốt xấu.”

Hiệu trưởng đã đồng ý cho con tôi đăng ký. Sau một thời gian bắt đầu kỳ học cháu nói với tôi: “Cô giáo con chưa bao giờ kiểm tra bài tập về nhà của con.” Tôi đưa câu hỏi này ra trong một cuộc họp phụ huynh với giáo viên. Cô ấy không nghe và nói rằng: “Con trai của cô không cần học.”

Lớp học của cô đã bị hủy bỏ khi không có học sinh muốn tham dự sau nửa kỳ học.

Một lần khi cô dừng lại ở cửa hàng nhỏ của tôi để mua các sản phẩm nông nghiệp, tôi được biết rằng con trai cô là một sĩ quan cảnh sát. Cô đã bị lừa dối bởi những tuyên truyền của ĐCSTQ và có thù hận với các học viên Pháp Luân Công. Tôi đã có cơ hội để giải thích sự thật về Pháp Luân Công cho cô. Sau khi nghe tôi giải thích, cô biểu lộ sự buồn bã và nói: “Con trai chị là một đứa trẻ ngoan và rất lễ phép với người khác.” Tôi nói: “Cám ơn cô đã hiểu.”

Con trai tôi đã tham gia một lớp khác. Tôi liền nói chuyện với giáo viên của lớp và giải thích sự thật về Pháp Luân Công cũng như việc chồng tôi bị giam cầm.

Giáo viên trả lời: “Cái chính phủ này không còn phép tắc nữa rồi! Nó đối xử bất công và đàn áp rất nhiều người dân trong các cuộc đấu tranh chính trị khác nhau. Hãy yên tâm, tôi sẽ không gây phiền phức cho con của chị.” Sau đó cháu nói với tôi: “Thầy giáo rất tốt với con. Thầy bảo con nhanh chóng ngồi vào chỗ khi con đi muộn. Thầy cũng xếp chỗ ngồi tốt nhất cho con.”

Giáo viên đã trả lại tất cả các khoản thanh toán của tôi cho các bài thi thử tại cuộc họp phụ huynh với giáo viên trước khi con tôi tốt nghiệp. Ông nói: “Tôi không thể lấy tiền của chị. Làm thế là vi phạm quy định.” Tôi nói: “Thầy đã làm thêm giờ và nên nhận lấy tiền.” Ông mỉm cười: “Tôi không thể lấy tiền của chị. Hãy để dành nó cho con trai chị.” Ông ấy đã nài nỉ và đưa trả tiền lại cho tôi.

Hiệu trưởng nghe nói rằng con trai tôi đã bị mất biên lai cho khoản đặt cọc khi nhập trường và do vậy không thể nhận lại khoản phí này. Ông ấy đã giúp tôi bằng cách lấy tiền từ kế toán và nhờ vợ chuyển nó đến nhà tôi.

Sư phụ đã giảng: “Ở đâu xuất hiện vấn đề, ở đó chính là cần tới giảng chân tướng.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền tây ở Mỹ quốc vào tiết Nguyên Tiêu năm 2003). Chúng sinh đã được cứu khi chân tướng được làm sáng tỏ.

Giúp đỡ các đồng tu và thành viên gia đình họ

Vài đồng tu đã bị đưa tới trại lao động cưỡng bức hoặc bị kết án tù trái phép trong cuộc đàn áp. Vài người đã bị mất sách Đại Pháp khi cảnh sát lục soát nhà họ. Người ta không thể tu luyện nếu không có các sách Đại Pháp. Do vậy tôi đã mang các sách Đại Pháp và những bài giảng mới của Sư phụ Lý tới cho họ khi có cơ hội. Chúng tôi cùng chia sẻ và khuyến khích lẫn nhau.

Tôi cũng đến thăm gia đình của các học viên bị giam giữ. Tôi đã giảng chân tướng cho những ai không tu luyện Pháp Luân Công, giúp họ nhìn thấu các lập luận sai trái của ĐCSTQ và ngừng thù ghét các thành viên gia đình họ – những người đã chịu đựng cuộc bức hại giống như họ, tất cả đều là do cuộc đàn áp.

Nỗ lực của tôi đã khơi dậy thiện niệm của họ và giúp họ hồi tưởng lại những lợi ích mà Pháp Luân Công đem lại cho gia đình họ cũng như cho các học viên. Vài người trong số họ đã chia sẻ sau khi biết sự thật: “Thật tuyệt. Tất cả các bạn đều là những người tốt chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn. Các bạn không làm gì sai nhưng đã phải hứng chịu cuộc đàn áp. Tuy nhiên các quan chức tham nhũng của ĐCSTQ không đối mặt với hậu quả cho những hành động xấu xa của họ. Và họ cũng áp bức người dân. Toàn bộ tình thế đã ngoài tầm kiểm soát.”

Tôi đã thăm chồng mình và cùng với người thân của các học viên khác khi tới thăm người nhà đang bị giam giữ của họ. Tôi nhẩm bài thơ “Biệt ai” của Sư phụ cho các học viên này đồng thời khuyến khích họ giữ vững chính niệm và niềm tin vào Đại Pháp.

Một học viên đã bị giam giữ bốn năm. Vợ anh không có nguồn thu nhập nào. Cô đã suy sụp và không có cách nào để tự mình chăm sóc con giống như chồng cô đã chăm lo cho gia đình.

Tôi đã hỏi cô liệu có muốn đến nhà tôi làm việc và nhận thù lao hàng tháng không. Tôi nói rằng cô có thể đem theo các con của mình. Cô ấy đã đồng ý, do vậy chúng tôi sống và làm việc cùng nhau mỗi ngày. Tôi bán hàng hóa của mình ở chợ. Cô ấy ở lại nhà, chăm sóc con của mình và làm việc tùy theo khả năng của bản thân. Tôi đã không yêu cầu khối lượng công việc cô ấy phải hoàn thành.

Người thân của cô sau đó đã biết điều này và bảo cô không tới làm việc tại chỗ tôi nữa. Họ sợ cô ấy bị liên lụy bởi tôi là một học viên Pháp Luân Công. Tôi nói với cô: “Tôi có thể hiểu. Hãy về nhà và quay lại bất cứ khi nào chị muốn. Cửa nhà tôi luôn rộng mở.”

Cô ấy rời đi nhưng đã quay lại vài ngày sau đó. Tôi thường chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình với cô và kể cho cô câu chuyện của các học viên khác. Cô đã yên lặng lắng nghe. Ngày qua ngày, cô ấy hiểu ra nhiều điều hơn và đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Cô đã nghe các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí hằng ngày và đọc sách Đại Pháp cùng tôi vào mỗi tối. Khi chồng cô trở về nhà, cô đã trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp chân chính.

Các học viên bị giam giữ trong khu vực của chúng tôi đã lần lượt được thả ra. Tất cả họ đã trở về nhà vào cuối năm 2005. Chồng tôi cũng đã trở về. Các sách và tài liệu Pháp Luân Đại Pháp rất hiếm vào thời điểm đó. Vài học viên chúng tôi đã thiết lập một điểm sản xuất tài liệu để in các sách Pháp Luân Công cùng những tài liệu thông tin.

Một học viên đề cập rằng chúng tôi nên có một nhóm học Pháp và nhờ tôi sắp xếp. Tôi đã đề xuất nhà mình bởi vì nó là một lựa chọn tương đối tốt hơn so với những người khác. Chúng tôi liền bắt đầu học Pháp nhóm hàng tuần.

Một ngày tôi đã phát hiện hoa Ưu đàm tại vài khu vực trong nhà mình! Các khóm hoa nhỏ màu trắng trông giống pha lê và rất trong trẻo. Tất cả hàng xóm và bạn bè của tôi đều đến để thưởng ngoạn các bông hoa. Các đồng tu và tôi đều khuyến khích nhau, chúng tôi biết rằng đó là sự khích lệ của Sư phụ để chúng tôi tu luyện tinh tấn hơn.

Xin hãy chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp. Hợp thập.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/8/299610.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/9/146776.html

Đăng ngày 23-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share