Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-11-2014]

Thời kỳ Chính Pháp, các đệ tử Đại Pháp phải làm tốt ba việc. Các thành viên trong gia đình tôi và bạn bè thân thích là những người đầu tiên tôi cần phải giúp thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.

Bị bất ngờ

Chồng tôi có một gia đình lớn với hơn 30 thành viên. Tôi có thể làm gì để giúp họ hiểu được chân tướng về Pháp Luân Công và giúp họ thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó?

Do bản tính sống nội tâm của mình, tôi đã từng dùng bất cứ lý do nào để tránh các cuộc tụ họp gia đình. Nhưng bây giờ mọi việc đã khác trước. Sư phụ đang Chính Pháp và tôi là một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Các thành viên trong gia đình tôi đang trông chờ tôi cứu họ. Làm sao tôi có thể giảng chân tướng nếu tôi không tiếp xúc được với tất cả mọi người? Tôi nhận ra rằng tôi phải thay đổi tính cách của mình và trở nên cởi mở hơn.

Tôi bắt đầu liên hệ với các thành viên trong gia đình. Bất cứ khi nào có họp mặt gia đình hay các dịp lễ hội, tôi sẽ luôn tham dự. Tôi chỉ có một mục đích duy nhất: nói với mọi người trong gia đình tôi về Đại Pháp và giúp họ đặt định vị trí của mình một cách đúng đắn.

Trong một lần gặp mặt gia đình, tôi đã nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Công. Tôi nói về lý do tại sao Đảng cộng sản Trung Quốc đàn áp Pháp Luân Công, xu hướng thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc sau khi Cửu Bình được công bố, và tầm quan trọng của việc thoái Đảng. Tôi hy vọng rằng mọi người có thể thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và được cứu.

Sau khi tôi nói xong, mọi người bắt đầu chế nhạo và thậm chí còn đe dọa tôi. Con trai của chị dâu tôi nói: “Cháu không tin rằng Thần sẽ bảo hộ cho cháu nếu cháu thoái Đảng và sẽ không bảo hộ cháu nếu cháu không thoái. Cháu sẽ không thoái, cho dù Thần có bảo hộ cháu hay không. Cháu không bao giờ làm điều xấu. Cháu là một người tốt.” Con rể của dì tôi nói “Nếu cô còn nói nữa, tôi sẽ gọi cảnh sát tới bắt cô!”

Phản ứng của họ đã làm tôi bất ngờ.

Trên đường về, chồng tôi nói với tôi: “Họ không biết trân quý cơ hội được biết chân tướng về Pháp Luân Công. Đừng nói nữa.” Tôi đáp: “Anh biết chân tướng và anh có một tương lai tươi sáng. Nhưng rất nhiều người trong gia đình không biết. Em phải nói cho mọi người biết ai chính ai tà và ai tốt, ai xấu để họ có được lựa chọn đúng đắn. Tương lai của họ phụ thuộc vào điều đó! Nếu em không cứu họ, điều gì sẽ xảy đến với họ trong tương lai?” Chồng tôi đồng ý với tôi.

Trong những ngày này, cảnh tượng về giảng chân tướng cho những người thân trong gia đình luôn ở trong tâm trí tôi. Tâm tôi cảm thấy nặng nề.

Một đêm tôi có một giấc mơ: Tôi đang đi trên một con đường nhỏ và đi qua một căn nhà nhỏ nằm lẻ loi. Tôi nghe thấy tiếng ai đó rên rỉ: “Cứu em với, chị dâu!” Tôi nhìn qua cửa sổ và thấy bóng một người trong căn nhà tối. Sau khi tôi nhìn kỹ hơn, bóng người đó dường như là của em dâu tôi.

Người chị dâu cả đã được cứu

Sau khi thức giấc, tôi thậm chí cảm thấy khó chịu hơn. Tôi ngồi xuống và bắt đầu học Pháp.

Sư phụ đã giảng:

“Con người hiểu được hay không, chúng sinh đối với sự kiện này là có các cách nghĩ và cách nhìn nhận khác nhau, đều cấu thành nên khó khăn [cho việc] chư vị chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh ở thế gian. Tuy nhiên, bất kể họ biểu hiện như thế nào, thì chúng ta vẫn cần đi cứu, bởi vì họ không hiểu là do họ ở trong mê, họ tạo ra những khó khăn ấy cho các đệ tử Đại Pháp là do họ không thấy chân tướng. [Hàng] trăm nghìn năm, [hằng] ức vạn năm, bất kể họ đến nơi đây là vì điều gì, thực ra đều là đang đợi một ngày cuối cùng này thôi; không thể vì một đời nào đó của họ hoặc một sự việc nào đó thực thi không tốt, mà chúng ta không cứu độ họ. Sư phụ xét một sinh mệnh, là xét toàn [bộ] quá trình của sinh mệnh ấy; về chỉnh thể thì họ đã làm rất nhiều việc tốt rồi, thậm chí vì để chứng thực Pháp đã đặt định rất nhiều thành tựu rồi, đời này làm chưa tốt thì liền không cứu độ họ nữa ư?” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2008)

Tôi rất cảm động trước sự từ bi của Sư phụ. Chấp trước vào danh dự, sợ bị hiểu lầm, trách móc người khác và lòng oán hận của tôi đã tan biến. Tôi cảm thấy bình tĩnh và ấm áp trong tim. Tôi có một niệm thuần khiết: Hãy để những con người đang lạc lối trong thế giới vật chất này có được một tương lai tốt đẹp.

Trong thời gian đó, nhà mẹ chồng tôi bị giải tỏa và bà chuyển đi nơi khác. Giữa các thành viên trong gia đình có mâu thuẫn về khoản đền bù cho ngôi nhà bị giải tỏa của bà. Tôi nhắc bản thân: “Mình phải làm tốt và phải ngay chính, như thế mọi người có thể thấy đệ tử Đại Pháp là những người như thế nào. Mình phải chứng thực Đại Pháp.”

Mẹ chồng tôi sở hữu một căn nhà thứ hai mà bà muốn cho thuê. Do lục đục với nhau, các anh chị em trong nhà không ai muốn giúp mẹ chồng tôi tìm người cho thuê. Mẹ chồng tôi rất lo lắng, nhưng vẫn không thể làm gì được. Do đó tôi tới gặp chị dâu và em dâu và nói “Khi có tuổi thật không dễ dàng gì. Hãy giúp mẹ cho thuê nhà. Em sẽ đảm nhiệm mọi thứ, nhưng em cần cả hai chị em chứng kiến việc ký hợp đồng.”

Sau khi họ có những chi tiết theo yêu cầu và chuẩn bị ký hợp đồng, họ đột nhiên yêu cầu tôi ký vào đó. Sau khi tôi ký xong, chị dâu tôi nói “Vì em đã ký, nếu có gì sai, người thuê nhà sẽ tìm gặp em.” Tôi đáp “Vâng, em sẽ chịu trách nhiệm về chuyện này.”

Sau hai tháng, chị dâu tôi gọi cho tôi và nói: “Em đã lấy một tháng tiền thuê nhà phải không?” vì nghĩ rằng tôi đã giữ tiền cho mình. Tôi nói “Không, em không lấy. Chị có thẻ ngân hàng. Làm sao mà em rút tiền được?” Chị ấy khăng khăng “Rõ ràng là em đã lấy tiền. Một tháng tiền cho thuê nhà đã biến mất khỏi tài khoản.” Tôi nói “Đừng lo lắng. Em sẽ tìm ra nó. Em sẽ cho chị biết khi em tìm thấy nó.”

Chúng tôi phát hiện ra khoản chuyển tiền đã bị hoãn lại vài ngày vì có sự thay đổi người môi giới và có một số vấn đề về thủ tục hành chính phải thực hiện. Tôi nói với chị dâu và bảo chị ấy kiểm tra xem liệu tiền đã chuyển về sau một vài ngày nữa chưa. Sau vài ngày, chị ấy gọi cho tôi và nói tiền đã về tài khoản.

Chị cảm thấy xấu hổ khi chúng tôi gặp nhau. Tôi nói với chị ấy “Đại Pháp dạy người tu luyện luôn phải nghĩ cho người khác trước. Chúng em thậm chí phải trở thành người tốt hơn thế nữa. Chúng em coi nhẹ danh và lợi và không tranh đấu vì lợi ích cá nhân. Em giữ mình theo các tiêu chuẩn của Đại Pháp. Em cần phải trung thực, cảm thông và kiên nhẫn.”

Chị nói “Chị càng nhìn em, càng thấy em giống một vị Phật.” Tôi nói “Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, vì thế bất cứ ai tu luyện đều sẽ được hưởng lợi!” Chị nói: “Những người tu luyện Đại Pháp thực sự khác biệt. Đại Pháp thật là tốt. Chị cũng muốn học.” Tôi nói: “Bây giờ chúng ta sẽ là đồng tu!” Chị mỉm cười hạnh phúc.

Chị dâu tôi đã trở thành một người hoàn toàn khác hẳn. Chị không còn tranh đấu với các anh chị em. Mọi người hỏi tại sao chị thay đổi như vậy. Chị nói với họ: “Đó là vì Đại Pháp đã làm tôi thay đổi. Tôi sẽ không thay đổi nếu tôi không tu luyện Đại Pháp.”

Em dâu hiểu được chân tướng

Sau đó, mẹ chồng tôi muốn dọn về ngôi nhà đó và ở đấy một mình. Bà cũng muốn xây thêm ban công và làm nó thành nhà bếp. Người thuê nhà hiện tại có thể nhanh chóng trả lại nhà và tôi đã chuẩn bị các vật liệu xây dựng cũng như tìm kiếm thợ xây dựng.

Sau khi chồng tôi đi làm về và nhìn thấy những gì tôi làm, anh trở nên rất giận dữ. Anh mất bình tĩnh và chửi rủa anh trai mình: “Em đã lấn sân rồi. Việc mua gạch và lấy cát là việc của phụ nữ sao?”

Tôi gặp rắc rối lớn. Em dâu tôi hỏi tôi: “Chị muốn có ngôi nhà này à?” Tôi đáp: “Chị không muốn nó.” Cô ấy nói: “Anh trai em nói anh ấy muốn nó.” Tôi đáp: “Anh ấy nói lúc giận dữ thôi. Chị không muốn ngôi nhà, ngay cả khi chị được cho.” Cô ấy đáp: “Chị không muốn nhận đền bù cho ngôi nhà bị giải tỏa đấy chứ? Chị không muốn ngôi nhà. Vậy chị muốn gì?”

Pháp của Sư phụ trong Chuyển Pháp Luân ngay lập tức hiện lên trong tâm trí tôi:

“Có người biết rằng anh ta là người luyện công, bèn hỏi anh ta: ‘Người luyện công các anh không muốn gì cả; hỏi anh muốn gì?’ Anh ta nói: ‘Điều người khác không muốn, tôi muốn’.” (Bài giảng thứ chín)

Vậy nên khi cô ấy nói: “Những người khác không muốn gì?” Tôi đã nhắc lại lời của Sư phụ:

“Cái cục đá bị đá đi đá lại trên mặt đất kia là không ai cần cả; vậy tôi nhặt cục đá ấy.” (Chuyển Pháp Luân)

Cái bình trên tay cô ấy rơi xuống và cô ấy im như phỗng. Tôi đáp: “Phần biết của em đã xin chị cứu em. Nhưng phần người của em không hiểu chân tướng về Đại Pháp vẫn còn mắc kẹt ở đó. Nếu em đã gia nhập Đảng, Đoàn, hay Đội, em sẽ thoái chứ?” Cô ấy dường như vừa chợt tỉnh giấc mơ và nói: “Tất nhiên, tất nhiên!”

Chuyện này đã ảnh hưởng rất nhiều đến các thành viên trong gia đình chúng tôi. Một người em dâu khác và vợ của một người em trai đã nói: “Những người tu luyện Đại Pháp thực sự có tâm tính cao.”

Tôi nói với họ: “Tất cả những người tu luyện đều theo nguyên lý cao nhất là Chân – Thiện – Nhẫn. Họ luôn nghĩ cho người khác trước. Đó là lý do tại sao họ là một nhóm người tốt. Miễn là em đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân, tất cả những ẩn đố về đời người đều có thể được giải đáp. Như vậy em sẽ không uổng phí cuộc đời của mình.”

Em dâu tôi ngay lập tức nói: “Em muốn đọc nó.” Sau đó vợ của em trai tôi nói: “Em cũng muốn đọc nó.”

Sau đó, cả hai người họ đều có nhiều thay đổi. Mỗi người họ đều mời mẹ chồng tôi tới sống cùng họ lâu dài.

“Cháu cũng thoái Đảng một cách minh bạch”

Hai năm trước đây trong bữa tiệc sinh nhật mẹ chồng tôi, tôi đã chủ đích ngồi giữa con trai của một người chị dâu và con rể của chị ấy. Tôi chỉ vào mọi người trong phòng và nói với họ: “Mọi người ở đây đều đã thoái Đảng. Chỉ có hai cháu là vẫn chưa quyết định thoái. Các cháu đã bỏ lỡ nhiều cơ hội. Các cháu biết Đại Pháp là từ bi, nhưng cũng uy nghiêm!”

“Nếu các cháu không thoái Đảng hoặc không xóa đi dấu ấn trên trán các cháu, các cháu sẽ chịu chung số phận với nó. Thần là từ bi với con người và cho con người một cơ hội lựa chọn. Cơ hội như vậy sẽ không kéo dài mãi đâu.”

Con trai chị dâu tôi đột nhiên nói lớn: “Cháu sẽ thoái Đảng, Đoàn và Đội!” Ở phía bên kia căn phòng, con rể chị dâu tôi cũng nói: “Cháu cũng sẽ thoái một cách minh bạch!”

Tôi thở phào và nói: “Cứu các cháu thật không dễ dàng gì”. (“Cứu nhĩ thực tại trầm” trong Hồng Ngâm III) (Tạm dịch)Cả hai cậu đều cảm thấy xấu hổ và mỉm cười, sau đó cảm ơn tôi.

Tôi nói “Đừng cảm ơn dì. Các cháu phải cảm ơn Đại Pháp và Sư phụ! Chính Sư phụ đang cứu tất cả nhân loại. Hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, ‘Chân – Thiện – Nhẫn hảo.’ Đó là cách để có một tương lai tốt đẹp.”

Khi con gái của em dâu tôi nghe được câu chuyện giữa chúng tôi, cháu chạy tới và nói với chúng tôi: “Để cháu nói cho dì một chuyện này. Cháu nghe trên một chương trình TV nói rằng mọi người cần phải làm tam thoái để được an toàn! Mọi người nhìn nhau và mỉm cười.”

Chính uy đức của Đại Pháp và sự từ bi lớn lao của Sư phụ đã mang đến hy vọng cho chúng sinh được cứu. Là đệ tử Đại Pháp, chúng ta phải trân quý quãng thời gian sẽ nhanh chóng qua đi này, buông bỏ những chấp trước cuối cùng của mình, tu bỏ nhân tâm và cứu nhiều người hơn nữa.

Hàng nghìn năm luân hồi và Pháp Luân xoay chuyển đang đưa tôi trên con đường trở về với chân ngã của mình. Cảm tạ Sư phụ đã từ bi khổ độ!

Cám ơn các bạn đồng tu vì sự giúp đỡ vô tư của các bạn!

(Giao lưu tâm đắc thể hội của Đệ tử Đại Pháp Đại Lục lần thứ 11 trên Minh Huệ Net)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/13/299628.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/14/146858.html

Đăng ngày 11-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share