[MINH HUỆ 21-09-2014] Ngày càng xuất hiện nhiều bằng chứng về việc mổ cướp tạng có hệ thống ở Trung Quốc và có thêm sách viết về chủ đề này được xuất bản. Cuốn sách đáng giá nhất mang tính đột phá được xuất bản vào tháng 10 năm 2009 có tên: Thu hoạch đẫm máu: Mổ cướp nội tạng các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.

Trong cuốn sách này, David Matas và David Kilgour đã công bố kết quả của những cuộc điều tra độc lập của mình và xác nhận về việc mổ cướp tạng có hệ thống từ các học viên Pháp Luân Công. Ông Matas – một luật sư nhân quyền quốc tế nổi tiếng, và ông Kilgour – cựu chính khách và công tố viên hàng đầu của Canada, đã điều tra sự việc này từ tháng 03 năm 2006, khi tin tức về mổ cướp nội tạng lần đầu tiên được báo cáo.

Một trong những lời kể trong cuốn sách này là của Lanny. Vào tháng 7 năm 2008, ông Matas đã phỏng vấn Lanny (bí danh) – người từng bị giam giữ trong một nhà tù ở Trung Quốc.

Lời kể của Lanny

Lanny không phải học viên Pháp Luân Công. Ông bị đưa tới 17 xà lim trong suốt thời gian ở tù từ tháng 03 năm 2005 đến đầu năm 2007. Ông đã ở cùng xà lim với các tử tù hơn 10 lần.

Ông đã chứng kiến các mẫu máu được lấy đi trước những cuộc hành quyết như thế nào và cảnh các tù nhân bị đưa đi bởi những người mặc áo blu trắng trong những chiếc xe cứu thương màu trắng. Các lính canh nói với ông rằng: “Những chiếc xe màu trắng là dùng cho việc mổ cướp nội tạng.”

Các tù nhân cũng nói với Lanny rằng có ít nhất hai trường hợp mổ cướp tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống đã diễn ra trong mỗi xà lim trong năm 2002 và 2003.

Lanny bị chuyển đến xà lim số 311 trong nhà tù Số 1 Vô Tích ở tỉnh Giang Tô, gần Thượng Hải. Lính canh đã bảo ông ký vào một văn bản, xác nhận rằng một tù nhân khác – Trần Khải Đông (陈启东) là chết vì bệnh tật.

Anh Trần đã chết bốn ngày trước khi Lanny chuyển đến xà lim. Ông chưa bao giờ nhìn thấy anh Trần và từ chối ký vào văn bản. Tất cả những người khác trong xà lim đều ký tên, và lính canh đã đưa bản xác nhận cho gia đình anh Trần.

Trưởng nhóm tù nhân trong xà lim số 311 và một số tù nhân cùng phòng nói với Lanny rằng anh Trần là một học viên Pháp Luân Công. Anh đã cự tuyệt từ bỏ đức tin của mình và tiếp tục ngồi thiền, vì vậy các lính canh thường xuyên tra tấn và đánh đập anh.

Anh Trần đã tiếp tục tuyệt thực để phản đối việc bị ngược đãi. Các lính canh đã bức thực anh bằng cháo nóng và gây tổn thương hệ thống tiêu hóa của anh. Anh Trần đã bị sốt cao. Vài ngày trước khi anh Trần bị đưa đi, một người mặc áo choàng trắng (đồng phục của các bác sĩ Trung Quốc) đã lấy một mẫu máu của anh ấy.

Bốn người mặc áo choàng trắng và đeo găng tay trắng đã đưa anh Trần đi. Anh Trần không bao giờ quay trở lại. Cùng ngày hôm đó, một tù nhân nhìn thấy anh Trần trong một căn phòng với một ống tiêm ở cổ. Các tù nhân biết rằng những ống tiêm đó chứa chất gây mê để giữ cho nội tạng của một người hoạt động cho đến khi chúng bị mổ cướp. Những người khác nhìn qua cửa sổ và thấy xe cứu thương đang chờ sẵn bên ngoài.

Trưởng nhóm tù nhân nói với Lanny rằng nội tạng của anh Trần đã bị mổ cướp. Lanny đã nghe nói về những trường hợp khác tương tự, nhưng trường hợp của anh Trần là chi tiết nhất.

Học viên Vu Tân Hội: Những người trong “danh sách” đã không bao giờ quay trở lại.

Trải nghiệm của học viên Pháp Luân Công ông Vu Tân Hội (于 新 会) đã xác nhận những mô tả của Lanny. Trong cuộc phỏng vấn với nhà báo Ethan Gutmann, ông Vu nói rằng bác sĩ nhà tù Tứ Hội, tỉnh Quảng Đông là người cùng quê ông.

Ông Vu nói: “Vị bác sĩ bảo tôi rằng các học viên Pháp Luân Công có thân thể khỏe mạnh. Nội tạng của họ chắc chắn là tốt. Vậy anh nghĩ sao? Họ sẽ chọn họ [học viên Pháp Luân Công] hay là những tù nhân? Những tù nhân có thể bị nghiện ma túy hoặc nghiện rượu và có nhiều thói quen không lành mạnh khác. Nội tạng của họ là tốt nhất.“

Ông Vu đã bị giam giữ sáu năm trong tù. Ông nói, các tù nhân ai cũng biết rằng bất cứ khi nào cần tạng, một người trong số họ sẽ bị đưa đi. Thỉnh thoảng các lính canh hoặc thậm chí các tù nhân khác đã đe dọa ông: “Nếu ông không tử tế, chúng tôi sẽ giết ông và sau đó sẽ bán tạng của ông”.

Nhiều tù nhân biết rằng có một “danh sách” tồn tại. Những người trong danh sách đó đã bị đưa đi và không bao giờ quay trở lại. Điều này xảy ra mỗi năm một lần.

Một vài xe tải lớn sẽ đến và đậu bên ngoài nhà tù. Các viên chức sẽ cầm một danh sách trong tay và gọi tên những người trong đó để xác minh danh tính của họ. Những người được xác minh này phải đi theo họ mà không được phép mang theo bất kỳ vật dụng cá nhân nào khác, ngoại trừ giày và áo khoác. Các viên chức sau đó sẽ đi đến phòng tiếp theo. Điều này thường xảy ra vào khoảng nửa đêm. Những người đó đã không bao giờ quay trở lại.

Ông David Matas nói rằng khi một học viên Pháp Luân Công vào tù thì họ đã bị đặt vào danh sách chờ bị mổ cướp nội tạng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/9/21/证人见证中共监狱强摘器官事实-298010.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/14/146379.html

Đăng ngày 14-11-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share