[MINH HUỆ 09-10-2014] Sau khi một Pháp hội được tổ chức trong quận của tôi, môn tập đã được hồng truyền rộng khắp: trong năm 1999, hơn 5.000 người đã tham vào các nhóm luyện công ở công viên. Thấy hàng xóm của mình khỏi nhiều bệnh nặng sau khi tu luyện Pháp Luân Công, người dân ở quận Định Hưng, tỉnh Hà Bắc đã vì các học viên mà đứng lên phản đối cuộc đàn áp Pháp Luân Công do chính quyền Trung Quốc phát động.

Những câu chuyện về phục hồi bệnh tật

Tiểu Hoa là con gái của một nông dân và từ nhỏ cô đã ốm yếu: lúc 10 tuổi cô mắc bệnh hen suyễn, thấp khớp, viêm khớp. Tuy mới ngoài 30, nhưng cô lại trông giống như người ở độ tuổi 60. Khi chồng cô phục hồi từ căn bệnh ung thư giai đoạn cuối chỉ sau một tháng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, Tiểu Hoa đã tham gia tu luyện và lấy lại sức khỏe của mình chỉ trong vòng một vài tháng. Câu chuyện của hai vợ chồng đã lan rộng gần xa và hơn 500 người ở địa phương của cô đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công sau khi biết về câu chuyện của cô.

Trường hợp khác, một bé gái học lớp hai bị chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu và không thể tiếp tục đi học nữa. Để trang trải các chi phí điều trị, cha mẹ cô bé đã phải dốc hết tiền tiết kiệm của mình và bán nhà. Dù đã phải hy sinh rất nhiều, nhưng mạng sống của cô bé vẫn ngàn cân treo sợi tóc. Khi nghe câu chuyện khỏi bệnh sau khi tu luyện Pháp Luân Công từ những người dân khác trong làng, mẹ cô bé đã đưa cả gia đình tới tham gia tập luyện với hy vọng phép màu tương tự sẽ xảy ra. Họ đã rất kinh ngạc khi cháu bé đã phục hồi từng ngày và trở lại trường học như một đứa trẻ khỏe mạnh sau sáu tháng.

Câu chuyện thứ ba về ông Vương. Ông đã trả lại chính quyền địa phương giấy chứng nhận khuyết tật và nói với người quản lý rằng: “Vì giờ tôi đã khỏe mạnh rồi, có thể tự làm việc để nuôi sống bản thân và gia đình, tôi muốn trả lại những giấy tờ này. Tôi không cần trợ cấp nữa, hãy dành khoản tiền đó cho những người đang cần nó nhất.” Người quản lý đã phải thốt lên rằng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Công hảo!”

Người dân bảo vệ và che chở cho các học viên

Để khiến dân chúng thù ghét và ủng hộ cuộc đàn áp Pháp Luân Công, Đảng Cộng sản đã sử dụng quyền kiểm soát mọi loại phương tiện truyền thông của nó để vu khống môn tập.

Tuy nhiên, thông điệp “Pháp Luân Công hảo” đã cắm rễ sâu trong lòng mọi người. Ví dụ, người đứng đầu của ngôi làng đã nói với các học viên Pháp Luân Công rằng: “Dù thế nào cũng cần tu luyện, cố lên. Đừng lo lắng. Tôi sẽ không để bất cứ ai can nhiễu các bạn. Tất cả các bạn là người tốt.” Một số người dân đã đề nghị các học viên trốn trong nhà của họ.

Khi cảnh sát tới vây bắt các học viên Pháp Luân Công, chính quyền thôn đã gửi một nhóm đến chặn hỏi cảnh sát, nhóm khác đi báo cho các học viên. Cảnh sát đã phải rời đi mà không thu được gì. Vị giám đốc một kho lương thực nói: “Tôi chưa bao giờ tin bất cứ gì họ nói trên truyền hình. Người ở độ tuổi tôi hiểu rất rõ về Đảng Cộng sản. Năm 1964, khi tôi ở trong quân đội, mọi người phải thành thực phát biểu xem xã hội chủ nghĩa có tốt hay không. Chỉ huy của tôi đã nói lời trung thực rằng: ‘Xã hội chủ nghĩa tốt, nhưng nó không giúp chúng ta no bụng.’ Vì tuyên bố đó mà anh ấy đã bị kết án bốn năm tù.”

Một lần khác, một học viên từ một nhà máy địa phương đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện với chính phủ yêu cầu chấm dứt cuộc đàn áp. Khi anh bị bắt và hộ tống về làng, giám đốc nhà máy đã đòi thả anh và nói: “Tu luyện Pháp Luân Công thì có gì sai nào? Thật tuyệt nếu tất cả các công nhân của tôi đều tu luyện Pháp Luân Công!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/10/9/298704.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/16/146419.html

Đăng ngày 08-11-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share