Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-09-2014] Tôi đắc Pháp năm 2012. Tôi là một phụ nữ 30 tuổi. Mặc dù tôi đắc Pháp muộn hơn so với nhiều đồng tu khác, nhưng tôi thường tự động viên bản thân phải tinh tấn làm theo lời dạy của Sư phụ để tu luyện viên mãn và theo Sư phụ trở về ngôi nhà thực sự của mình.

Trong quá trình trưởng thành, tôi thường cảm thấy rằng tôi được Thần Phật chỉ dẫn. Đối mặt với thị phi, tôi có thể nhẫn nhục không tranh đấu. Tôi có thể giữ mình được vững trước sự cám dỗ của tình dục. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi minh bạch ra rằng tất cả đều là do Sư phụ Lý đã từ bi quản tôi. Mỗi khi gặp vấn đề trọng yếu trên con đường tu luyện, tôi đều được Sư phụ điểm hóa để biết mình nên làm thế nào. Quan trọng hơn cả đối với người tu luyện là tôi đã có thể thủ đức. Tôi không thể dùng ngôn ngữ nào có thể biểu đạt được sự cảm kích của tôi với Sư phụ.

Ngay sau khi tôi đắc Pháp, tôi vẫn còn nhiều tư tưởng bất hảo do ảnh hưởng bởi sự giáo dục của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Lần đầu tiên đọc Chuyển Pháp Luân, tôi đã gặp vô số can nhiễu. Nhưng tôi vẫn không đặt cuốn sách xuống. Mỗi ngày sau giờ làm tôi lại đọc cuốn sách ít nhất nửa giờ đồng hồ, cho dù tôi có mệt mỏi thế nào đi chẳng nữa. Sau khi đọc toàn bộ cuốn sách này lần đầu tiên, đôi khi tôi đọc những bài thuyết giảng khác của Sư phụ Lý. Tôi tiếp tục đọc lại cuốn sách này sau khi mẹ tôi qua đời. [Tuy học Pháp không nhiều] nhưng tôi cảm thấy rằng chỉ có Phật Pháp mới có thể giúp tôi giải khai tất cả những bí ẩn của sinh mệnh.

Tôi đã đi cùng ba tôi trong một chuyến du lịch dài ngày vào tháng 09 năm 2012. Tôi vừa đi vừa nghe Đài phát thanh Minh Huệ và tôi cảm thấy rằng những lời giải về Tứ đại danh tác trong văn học Trung Quốc quá rõ ràng đến nỗi tôi đã có một nhận thức mới dựa trên Pháp. Tối hôm đó, tôi đã mơ thấy rằng tôi đang bước đi giữa hai nhóm người và tôi ở cách họ rất xa. Tôi không thể theo kịp nhóm người đi trước tôi. Tôi quá đuối sức. Đột nhiên, một ai đó vừa chỉ lên trời vừa nói với tôi: “Hãy nhìn xem!” Tôi ngước nhìn lên, nhưng ban đầu tôi không nhìn thấy gì cả. Mặc dù vậy nhưng trong khi tôi đang suy nghĩ, một cánh của lớn bằng vàng đã mở ra trên bầu trời và tôi đã nhìn thấy hai con rồng, một con bạch long và con kia là thanh long, chúng đang bay lượn trong những đám mây. Sau khi thức giấc, tôi cảm thấy rằng giấc mơ này quá chân thực. Vài ngày sau đó tôi đã lĩnh ngộ ra được rằng Sư phụ đã điểm hóa cho tôi nhằm khích lệ tôi tu luyện tinh tấn bắt kịp tiến trình Chính Pháp.

Trong công tác hàng ngày, chúng ta không thể tránh khỏi những điều của thế tục. Lãnh đạo của tôi là một người đàn ông nhiều hơn tôi 12 tuổi. Anh ấy rất vui vẻ, học thức uyên bác, và hài hước. Mọi người luôn cười vui vẻ khi ở quanh anh ấy. Mỗi lần anh ấy pha trò trước mặt tôi, tôi chỉ mỉm cười một cách miễn cưỡng. Thái độ của tôi khiến anh ấy cảm thấy rằng tôi là một người phụ nữ trẻ có chủ kiến và khác với những người khác luôn giả vờ hùa theo anh ta. Chúng tôi đã có một mối quan hệ rất tốt đẹp trong công việc. Vì anh ấy nhiều tuổi hơn tôi, nên tôi xem anh ấy như anh trai của mình vậy. Tuy nhiên, tôi dần dần phát hiện ra rằng anh ấy bắt đầu có những suy nghĩ khác về tôi. Anh ấy nói chuyện một cách kỳ quặc hoặc đi đi lại lại bên cạnh tôi và chạm vào đầu hoặc vai tôi. Tôi nghĩ rằng tôi nên nói chuyện với anh ấy để anh ấy bỏ đi những chủng loại suy nghĩ đó.

Trước khi nói chuyện, tôi cần phải hướng nội và tìm xem liệu tôi còn chấp trước gì không. Một đồng tu đã nói với tôi rằng tôi có thể phát chính niệm nhắm vào anh ấy. Mỗi ngày khi phát chính niệm tôi đều thưa với Sư phụ: “Con là đệ tử Đại Pháp. Con không thể để cho anh ấy kéo con trở lại làm người thường. Vì sự việc này anh ấy có thể sẽ tạo nghiệp. Anh ấy đã kết hôn. Dục vọng của anh ấy đối với con là điều sai trái. Con nên giúp anh ấy quy chính.” Tôi đã tống khứ được chấp trước vào tình bè bạn, tình yêu nam nữ và xin Sư phụ gia trì cho tôi. Kể từ đó, lãnh đạo của tôi đã thay đổi thái độ của anh ấy đối với tôi; anh ấy không còn chạm tay vào vai tôi hay đi bộ cùng với tôi nữa.

Tôi tin rằng tất cả mọi sinh mệnh đều đến vì Đại Pháp. Lãnh đạo của tôi thật may mắn khi biết một đệ tử Đại Pháp. Anh ấy đã làm việc rất chăm chỉ và thường phải uống rượu khi giao tiếp. Khi nói chuyện với anh ấy tôi thường nhấn mạnh vào tu luyện tinh thần và đức hạnh. Tuy nhiên, do một số bất tiện tại nơi làm việc, tôi đã không thể nói sâu với anh ấy về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Tôi chứng thực pháp bằng cách làm việc nghiêm túc và khoan dung với mọi người trong công việc hàng ngày của mình. Tôi tin rằng một ngày nào đó lãnh đạo của tôi sẽ được đắc cứu.

Đây là bài chia sẻ đầu tiên của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không đúng trong thể ngộ của tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/9/20/新学员-守住修炼人的“德”-297951.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/9/26/3449.html

Đăng ngày 14-10-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share