Bài viết của học viên Fayuan từ tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

1. Loại bỏ chấp trước người thường trong khi điều phối hỗ trợ kỹ thuật

Vào mùa Xuân năm 2012, để hỗ trợ hạng mục giảng chân tướng ở địa khu của mình, tôi bắt đầu tập trung vào việc hỗ trợ kỹ thuật đối với việc sử dụng điện thoại di động. Ban đầu, tôi không biết nhiều lắm về điện thoại di động. Tuy nhiên, tôi biết điều mà Đại Pháp cần tôi làm.

Hạng mục này (sử dụng điện thoại di động để giảng chân tướng) tiến triển rất chậm trong địa khu của tôi. Vấn đề chính là không có ai đáp ứng việc hỗ trợ kỹ thuật. Khi tôi mua chiếc điện thoại di động đầu tiên, tôi đã học cách gọi điện thoại giảng chân tướng (với một đoạn ghi âm) với sự trợ giúp của một đồng tu. Tôi nhận ra rằng, để giảng chân tướng tốt hơn bằng cách sử dụng điện thoại di động, cần phải có sự hỗ trợ về kỹ thuật.

Tôi nói với các đồng tu, “Từ nay trở đi, tôi sẽ hướng dẫn cho bất cứ ai cách sử dụng điện thoại di động để giảng chân tướng.” Việc này đã khuyến khích thêm nhiều đồng tu mua điện thoại di động. Các học viên đã học cách sử dụng điện thoại vì mục đích này ở nhà tôi.

Trong khi trau dồi bản thân, tôi đã dạy những người khác cho đến khi họ biết cách gọi điện thoại. Các đồng tu đã tìm đến tôi bất cứ khi nào gặp vấn đề về điện thoại di động.

Một số học viên đã gặp khó khăn trong việc học cách sử dụng điện thoại di động và tôi đã mất kiên nhẫn. Sau khi học Pháp và chia sẻ với các đồng tu, tôi hiểu rằng những tư tưởng xấu xa này đều liên quan đến sự ích kỷ của tôi. Tôi đòi hỏi những người khác phải tuân theo những gì mà tôi nghĩ là tốt nhất. Sư phụ đã dạy chúng ta: “… chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã.” (“Phật tính vô lậu” trích Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Giờ đây tôi có thể nắm vững được một số mẫu điện thoại di động và đáp ứng được việc hỗ trợ kỹ thuật cho các đồng tu để cứu độ chúng sinh.

Tôi đã hơn 60 tuổi. Trí huệ của tôi đã triển hiện khi đang học công nghệ về di động. Đôi lúc một số học viên mang những chiếc điện thoại di động đã lỗi thời đến cho tôi sửa. Khi tôi nhìn thấy nó, ngay lập tức tôi đã có ý tưởng về việc làm thế nào để sửa nó. Chính Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ. Chính Đại Pháp đã trau đồi các kỹ năng về công nghệ cho tôi.

2. Thiết lập một nhóm thuyết phục mọi người thoái Đảng bằng cách dùng điện thoại di động

Để cứu độ thêm nhiều chúng sinh, chúng tôi đã thiết lập một nhóm sử dụng điện thoại di động thuyết phục mọi người làm “tam thoái” (từ bỏ tư cách thành viên trong Đảng, Đoàn Thanh Niên và Đội Thiếu Niên Tiền Phong). Có bốn người trong nhóm chúng tôi. Trong hai ngày đầu tiên, không có người nào mà chúng tôi gọi đồng ý thoái xuất. Tâm chúng tôi không động. Chúng tôi đã học Pháp sau khi trở về nhà. Vào ngày thứ ba, chúng tôi đã có được người thoái xuất đầu tiên. Dần dần số lượng người thoái Đảng cùng các tổ chức liên đới của nó đã tăng lên từ vài người một ngày lên tới hơn 10 người rồi đến hơn 20 người một ngày.

Một số người mà tôi gọi đã mắng chửi và đe dọa sẽ bắt tôi. Tôi cảm thấy những phản ứng này không phải là ngẫu nhiên và rằng chúng xuất hiện do những chấp trước người thường của tôi. Một số người đã đe dọa bắt giữ tôi khi tôi có tâm sợ hãi. Một số người mắng chửi tôi khi tôi không có tâm từ bi.

Giờ đây chúng tôi đều có hai chiếc điện thoại di động. Một cái là để gửi đi những đoạn ghi âm giảng chân tướng, cái còn lại là dùng để thuyết phục mọi người thoái Đảng. Những chúng sinh mà hiểu được chân tướng đã không ngừng cảm ơn chúng tôi với thái độ chân thành.

3. Chứng thực Pháp bằng cách cân bằng các vấn đề gia đình

Tôi có một con trai sống ở một thành phố lớn. Vào tháng 12 năm 2012, con tôi đã gọi cho tôi và nhờ tôi trông hộ cháu trai (cháu bé chưa đầy một tuổi) ở nhà của cháu. Tôi nhận ra rằng, nếu tôi đến nhà của con trai tôi, tôi sẽ trở thành một người trông trẻ.

Tôi chịu trách nhiệm về hạng mục hỗ trợ kỹ thuật cho điện thoại di động trong vùng của tôi. Tôi có thể tìm đâu ra người thay thế tôi đây? Nhưng nếu tôi từ chối yêu cầu của con trai tôi, hầu hết mọi người sẽ không hiểu được. Tôi nói với con trai tôi, “Đưa cháu đến nhà mẹ.” Con trai tôi nói rằng cháu và vợ cháu không muốn đứa trẻ phải xa chúng nên khăng khăng muốn tôi đến nhà các cháu.

Sau khi dập máy, tôi đã hướng nội. Mình đã có sơ hở nào mà Cựu thế lực lợi dụng được nhỉ? Một đoạn Pháp đã hiện lên trong tâm tôi:

 “Tu khứ danh lợi tình
Viên mãn thượng thương khung
Từ bi khán thế giới
Phương tùng mê trung tỉnh.”
(“Viên Mãn Công Thành” tríchHồng Ngâm)

Đột nhiên tôi thức tỉnh. Tôi nghĩ mình đã xem nhẹ tình cảm đối với con cái. Trước đây, nhiều việc như đám cưới, công ăn việc làm và việc mua nhà của con trai tôi đều không làm ảnh hưởng đến việc giảng chân tướng của tôi. Bởi vậy tôi hẳn phải có tâm hoan hỷ. Tôi nghĩ mình đã vượt qua khảo nghiệm về tình. Cựu thế lực đã nhìn thấy sơ hở và muốn bức hại tôi.

Tôi biết rằng không nên để việc trông cháu ảnh hưởng đến hạng mục cứu độ chúng sinh. Mỗi ngày đều được Sư phụ gia hạn thêm để cứu độ chúng sinh. Tôi nói với Sư phụ trong tâm mình, “Sư phụ, con không thể trông cháu trai của mình. Xin hãy giúp con.”

Tối hôm đó khi chồng tôi đi làm về, tôi kể với ông ấy điều mà con trai tôi đã nói. Chồng tôi ủng hộ Đại Pháp. Tôi nói với ông ấy rằng tôi không thể đi. Chồng tôi có một chút lo lắng sau khi nghe thấy những gì tôi nói. Ông ấy nói, “Nếu bà không muốn đi, tôi sẽ đi. Tôi sẽ nghỉ việc. Thu nhập của gia đình mình sẽ chỉ ít đi thôi. Một vấn đề dường như rất khó khăn đã được giải quyết một cách dễ dàng. Đúng như Sư phụ đã giảng:

“… Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!” (“Bài giảng thứ Chín”,’ Chuyển Pháp Luân)’

Tháng Tư vừa qua tôi đã đến thăm con trai và giải thích với cháu “… một người tu luyện, cả gia đình được thọ ích…” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Úc Châu“) con trai tôi treo câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo” ở hai phòng ngủ. Tôi cũng thấy rằng chồng tôi đã thích nghi được với cuộc sống khi chăm sóc cháu mình.

Trước đây mức lương của con trai tôi là 10.000 nhân dân tệ một tháng. Bây giờ cháu làm việc trong một công ty mới và cháu kiếm được 15,000 nhân dân tệ một tháng. Mặc dù chồng tôi nghỉ việc và mất nguồn thu nhập, Sư phụ đã an bài mọi điều tốt đẹp cho chúng tôi.

Nhìn lại 15 năm tu luyện đã qua, Sư phụ đã bảo hộ tôi trên mỗi bước đường. Tôi ngộ ra rằng, là một sinh mệnh đến đây vì Pháp, tôi nên luôn đặt Pháp lên hàng đầu.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/8/17/为法而来的生命忙中有乐-296076.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/9/12/3212.html

Đăng ngày 04-10-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share