Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại San Francisco

[MINH HUỆ 26-06-2014] Sư phụ đã giảng:

“Trong tình huống khó đến mấy chư vị đều cần đi làm tốt ba việc. Đi cứu độ chúng sinh, đây là trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp!” (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)

Sư phụ cũng đề cập trong bài giảng: “Thời gian thật sự là không nhiều quá đâu, nói kết thúc liền kết thúc, bước tiếp theo nói đến liền đến.”

Pháp của Sư phụ đã in sâu trong tâm trí tôi. Tôi biết được tính cấp bách của việc cứu người ra sao và cơ hội đó đang trôi qua.

Nghe theo Sư phụ và cứu những người có tiền duyên

Tôi đã đến địa điểm giảng chân tướng tại quảng trường Portsmouth San Francisco vào ngày 20 tháng 12 năm 2013. Tôi biết rằng Sư phụ đã an bài việc này. Vì bản thân tới từ môi trường bức hại tại Trung Quốc Đại lục nên tôi trân quý cơ hội hiếm có được công khai tu luyện và nói với mọi người về Đại Pháp này.

Tôi hiểu rõ sứ mệnh của các đệ tử Đại Pháp trong việc chứng thực Pháp, cứu độ chúng sinh và tôi làm ba việc mỗi ngày. Dưới sự bảo hộ và chăm sóc của Sư phụ, tôi cảm thấy bản thân trải qua những thay đổi to lớn mỗi ngày.

Tôi đến điểm giảng chân tướng vào 9 giờ 30 sáng hàng ngày để dựng các bảng trưng bày và phát tài liệu giảng chân tướng. Tôi chào đón tất cả mọi người đi ngang qua với tập tài liệu chân tướng trong tay.

Khi những người Hoa kiều đã cư trú ở đây một thời gian dài đi qua và lấy báo Đại Kỷ Nguyên, tôi chào đón họ và bảo họ nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Khi những người cao tuổi đi qua, tôi chỉ vào chín chữ viết trên tài liệu giảng chân tướng và nói: “Xin hãy nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo! Ghi nhớ những từ này sẽ bảo đảm an toàn cho bạn.”

Khi họ dừng lại và nói chuyện với tôi, tôi hỏi rằng liệu họ đã từng gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), Đoàn Thanh niên, Đội Thiếu niên hay chưa. Tôi nhắc nhở họ rằng người tốt được Thần Phật phù hộ và che chở để giúp họ hiểu được sự thật và thuyết phục họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó.

Ba thế hệ trong một gia đình đã tới khu phố Tàu vào cuối tuần. Tôi nói với họ: “Con của các vị rất đáng yêu và cha mẹ các vị có sức khỏe tốt. Các vị thật may mắn! Tôi hy vọng các vị có thể hiểu thêm về những gì đang diễn ra ở Trung Quốc khi đang ở nơi có quyền tự do ngôn luận này.”

Khi nói chuyện, tôi mở tài liệu giảng chân tướng và lật đến phần cưỡng bức mổ cướp nội tạng của ĐCSTQ. Tôi nói: “ĐCSTQ đang mổ cướp nội tạng của các học viên Pháp Luân Công và kiếm lợi từ chúng. Những người có chính nghĩa đã nói: ‘Đây là một điều tà ác chưa từng xảy ra trên hành tinh này!’ Tôi hy vọng rằng các vị hiểu sự thật và chọn một tương lai tươi đẹp. Đừng giữ im lặng về những tội ác này.” Cả gia đình đã chấp nhận sự thật và vui vẻ thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Họ đã cảm ơn tôi khi rời đi.

Khi gặp khách du lịch phương Tây, tôi chỉ vào các chữ “Falun Dafa” trên tài liệu giảng chân tướng và nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” rồi giơ ngón cái ra. Họ vui vẻ nhận các tài liệu giảng chân tướng.

Bất chấp việc có nói được ngôn ngữ của họ hay không, tôi muốn truyền tải thông điệp tốt lành “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cho họ. Thông thường, các khách du lịch mở tài liệu giảng chân tướng với sự tò mò. Khi đọc nội dung phơi bày cuộc đàn áp của ĐCSTQ, họ đột nhiên hiểu ra và nói với tôi: “Ồ! Rất tốt!”

Khi nói với mọi người “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” tôi cảm thấy rằng những trường không gian xung quanh tôi đang mở ra và chứa đầy sự tốt lành, tuyệt diệu của Đại Pháp.

Cũng có những người không lắng nghe chân tướng nhưng tôi vẫn muốn đem sự tốt đẹp của “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” quay trở lại với họ. Tôi hy vọng rằng chân tướng có thể phá trừ những điều dối trá trong tư tưởng họ và giúp họ thoát khỏi sự mê muội.

Sư phụ đang làm tất cả

Tôi hiểu rằng trong thực tế Sư phụ đang làm mọi thứ cho chúng ta. Tuy nhiên, Sư phụ đã trao lại toàn bộ uy đức cho chúng ta – các đệ tử. Khi tôi có tâm thuần tịnh, nhiều người có tiền duyên sẽ nán lại và hiểu được sự thật.

Một sinh viên từ Trung Quốc đã tới gần các bảng trưng bày. Cậu ấy nói: “Từ khi theo học tại đây tôi biết được rằng Pháp Luân Công đang bị bức hại. Tôi cũng biết ĐCSTQ đã làm nhiều điều xấu. Có vài lần tôi đến đây với các bạn cùng lớp và muốn tìm hiểu thêm về điều này nhưng họ đã ngăn cản tôi. Hôm nay, tôi đã cố tình đi cách xa họ, nhờ vậy mà có thể được nghe nhiều hơn. Tôi sẽ quay về Trung Quốc vào ngày mai nhưng vẫn còn một vài nghi vấn. Tôi có thể hỏi vài câu hỏi trước khi đi được không?

Cậu ấy nói rằng cậu ấy không hiểu tại sao chúng tôi lại đứng đây hàng ngày và thuyết phục mọi người thoái khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Cậu cũng cảm thấy khiếp sợ khi nhìn thấy những bức ảnh đẫm máu của cuộc đàn áp. Trong suốt cuộc trò chuyện, tôi đã nhận ra rằng cậu bị ảnh hưởng bởi thuyết “vô thần”, vì cậu nói rằng chỉ tin vào khoa học và không tin Thần Phật.

Tôi đã bắt đầu từ “quan hệ nhân quả” trong văn hóa truyền thống Trung Quốc và bảo cậu ấy rằng có rất nhiều điều trên thế giới mà khoa học không thể giải thích. Tôi đã nói: “Một người phụ nữ chưa từng đi học có thể đọc Chuyển Pháp Luân sau khi tu luyện Đại Pháp. Điều này chẳng phải đáng kinh ngạc sao? Chúng ta không biết về nhau khi ở Trung Quốc nhưng lại gặp nhau ở Mỹ quốc đây và thậm chí còn nói chuyện. Đó chẳng phải là ‘tiền duyên’ mà tổ tiên đã nói sao?”

Tôi đã bảo cậu ấy rằng các học viên Đại Pháp thuyết phục mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ với hi vọng rằng mọi người không bị liên lụy bởi những hành động xấu của ĐCSTQ. Đối với những hình ảnh về cuộc đàn áp tàn bạo, tôi đã nói với cậu ấy rằng chúng là sự thật và đây là những gì thực tế đang diễn ra tại Trung Quốc. Trưng bày chúng là để phơi bày bản chất độc ác của ĐCSTQ và thức tỉnh lương tâm cùng thiện niệm của con người.

Cậu sinh viên đã hiểu mọi điều sau hai giờ. Cậu ấy nói rằng cậu sẽ truyền tải sự thật về Đại Pháp cho những người bạn học của mình. Trước khi rời đi, cậu thậm chí nói rằng muốn đọc Chuyển Pháp Luân từ trang web Minh Huệ. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ vì sự từ bi khổ độ của Ngài đối với chúng sinh.

Lạc lối và quay trở lại

Tôi đã may mắn tu luyện Đại Pháp vào tháng 10 năm 1998. Tuy nhiên, tôi đã dừng tu luyện sau ngày 20 tháng 07 năm 1999 khi những người thân bị bức hại vì tôi sợ rằng bản thân sẽ bị bức hại như vậy. Sau khi ngừng tuân theo các Pháp lý, tôi trở nên quan tâm đến danh, lợi, tình.

Cuối cùng, tôi đã quay lại tu luyện vào năm 2006. Tuy nhiên, tôi đã mất đi môi trường học Pháp và luyện công chung ngay từ những ngày đầu. Chấp trước sợ hãi của tôi rất mạnh mẽ và tôi đã cảm thấy không thể tập trung khi học Pháp. Bởi vậy, tôi đã không thấy được nội hàm của Đại Pháp khi đọc sách.

Tôi ra nước ngoài vào đầu năm 2012. Tôi đã tới điểm du lịch hàng ngày cùng các đồng tu để luyện công và giảng chân tướng. Ngoài việc tham gia vào nhóm học Pháp lớn vào ban đêm, chúng tôi cũng đi tới lối vào ký túc xá của những công nhân Trung Quốc để phân phát tài liệu, giảng chân tướng và thuyết phục họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới. Tôi cũng tới một số bệnh viện để thu thập chữ ký từ các bác sĩ và y tá trên bản kiến nghị kêu gọi chấm dứt việc cưỡng bức mổ cướp nội tạng của ĐCSTQ.

Vì không tu luyện bản thân trong một thời gian dài, có nhiều chấp trước mà tôi vẫn chưa buông bỏ và tôi vẫn còn cách xa so với những yêu cầu của Sư phụ. Sư phụ đã từ bi cứu độ và ban cho tôi rất nhiều thứ. Tôi phải tĩnh tâm và học Pháp, hướng nội, đề cao tâm tính và đặt thêm nỗ lực cứu người. Tôi phải trân quý việc giảng thanh chân tướng tại quảng trường Portsmouth, tu luyện bản thân, cứu nhiều người với cơ duyên khó gặp ở mọi lứa tuổi và trở về cùng với Sư phụ.

Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/6/26/在旧金山中国城讲真相的点滴体会-293944.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/7/6/1927.html

Đăng ngày 12-08-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share