Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-05-2014] Tôi đã bị bắt và bị đưa đến các đồn cảnh sát địa phương nhiều lần kể từ khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999. Tôi luôn luôn từ chối yêu cầu hợp tác với cảnh sát trong việc từ bỏ Đại Pháp hoặc phản bội các đồng tu. Ngoài ra, tôi không quên nói với cảnh sát sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Khi cảnh sát tịch thu sách Đại Pháp của tôi, tôi đã phát chính niệm mạnh mẽ: “Các sách Đại Pháp phải được trả về cho tôi miễn là tôi còn sống.” Vì vậy, dưới sự bảo hộ của Sư phụ, các sách Đại Pháp đã luôn được trả lại cho tôi trước khi tôi rời khỏi đồn cảnh sát.

Thay đổi thái độ thù địch của cảnh sát

Một lần khi tôi đã rời khỏi đồn cảnh sát, một cảnh sát đã đưa cho tôi một cái túi và nói: “Mang những cuốn sách này về. Chúng tôi không có đủ thời gian để đọc chúng trong thời gian này.”

Người cảnh sát mà đã lắng nghe và hiểu sự thật về Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi thái độ phản đối trước đây của mình đối với môn tập. Bây giờ họ đã có những suy nghĩ tốt về Đại Pháp và luôn bảo vệ các học viên

Có một lần tôi bị bắt khi đang giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã tiếp tục nói về môn tập với cảnh sát trưởng và các cảnh sát khác. Tôi đã nói về vẻ đẹp của Đại Pháp và phơi bày tội ác do ĐCSTQ gây ra.

Tôi đã nói với họ về nguyên lý thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Tôi chỉ muốn những điều tốt nhất cho họ và hi vọng rằng họ có thể có một tương lai tốt đẹp. Nhờ lòng từ bi của một học viên Đại Pháp, tâm của họ đã thay đổi. Năm ngày sau khi tôi được thả ra, năm cảnh sát đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Chỉ có cảnh sát trưởng thì vẫn chưa thoái.

Sau khi trở về nhà, tôi đã hướng nội và tự hỏi: “Vì mình có một mối tiền duyên để gặp cảnh sát trưởng, tại sao mình lại không thành trong việc thuyết phục ông ấy thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó? ”

Tôi học Pháp và hướng nội. Tôi đã tìm thấy chấp trước của mình. Tôi sợ xúc phạm ông ấy nếu nói quá nhiều. Điều này là do chấp trước sợ hãi, ích kỷ và muốn bảo vệ bản thân mình của tôi, chúng đã ảnh hưởng đến hiệu quả trong việc giúp chúng sinh có một tương lai tốt đẹp.

Tôi đã nhận ra rằng mình cần phải loại trừ tâm chấp trước này của bản thân. Tôi giữ suy nghĩ rằng mình phải cứu vị cảnh sát trưởng đó, vì vậy tôi đã đến thăm ông ấy sáu lần để nói với ông về sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Lần viếng thăm thứ sáu tôi đã nói chuyện với ông ấy hơn một giờ đồng hồ. Trước khi tôi rời đi ông ấy đã hỏi tôi một cách lạnh nhạt: “Anh sẽ lại đến thăm tôi nữa à. Anh không sợ tôi có thể bắt giữ anh sao?” Tôi đã trả lời với một nụ cười: “Tôi không sợ. Sẽ giá trị hơn nếu như tôi có thể giúp ông và gia đình của ông có một tương lai tốt đẹp. ”

Buổi sáng hôm sau, tôi đã bị đánh thức vào lúc 3 giờ sáng bởi một tiếng gõ mạnh trên cửa nhà. Đó là vị cảnh sát trưởng. Ông ấy vào nhà tôi một cách nhanh chóng và quỳ lạy kính cẩn ba lần trước ảnh Sư phụ.

Trước khi rời đi, ông ấy đã thì thầm với tôi: “Hãy nói với người thân của anh. Khi chúng tôi đi tuần tra và nhìn thấy anh đang phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp, chúng tôi sẽ hét lên từ cách đó 100 mét: ‘Đây có phải là Pháp Luân Công không?’ Anh nên tránh chúng tôi. Chúng tôi sẽ không theo sau anh.”

Sau khi ông ấy đi khỏi, tôi đã tìm thấy một mẩu giấy trên bàn với tên của bốn thành viên trong gia đình ông để thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/25/半夜敲门-292575.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/16/1665.html

Đăng ngày 08-07-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share