Bài biết của học viên Phong Tuệ ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-12-2013] Tôi là người rất hiếu thắng khi còn trẻ, luôn tự coi mình là trung tâm và đầy ngạo mạn. Tôi cũng đảm bảo để mọi người tại nơi làm việc đều biết về một công việc tuyệt vời mà tôi đang làm, và tôi dành tất cả thời gian của mình để theo đuổi danh vọng và sự giàu có vật chất.

Vào cuối năm 1993, tôi bị đột quỵ tại nơi làm việc và những đồng nghiệp đưa tôi tới bệnh viện, tôi đã lâm vào trong tình trạng nguy kịch, bị liệt từ ngực trở xuống. Tôi cảm thấy như thể mình đang sắp chết và cầu nguyện với Đức Phật và Bồ Tát hãy để cho tôi chết mà không đau khổ.

Tôi đã được xuất viện sau khoảng sáu tháng. Tôi có thể đứng, nhưng không thể đi bộ. Tôi không thể kiểm soát được và đã trở nên tàn tật.

Tìm thấy những câu trả lời cho rất nhiều câu hỏi

Tôi nhìn thấy chân dung của Sư phụ và hình ảnh Pháp Luân khi tôi tới thăm nhà một người bạn, và cảm thấy hình ảnh trông vô cùng quen thuộc. Sau đó, bạn tôi đưa cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc cuốn sách, tôi cảm thấy những cảm xúc của mình đang trào dâng lên và tôi biết rằng điều này là những gì mà tôi đã tìm kiếm cho tất cả mọi thứ trong cuộc sống của mình. Trong cuốn sách này, tôi đã tìm thấy những câu trả lời cho rất nhiều câu hỏi mà tôi đã thắc mắc.

Ngay khi tôi quyết định trở thành một người tu luyện, tôi đã phải đối mặt với một nghịch cảnh lớn. Chồng của tôi đã ngoại tình và muốn ly dị. Điều này khó được chấp nhận được trong tình trạng của tôi, vì tôi đang hoàn toàn phụ thuộc vào một điều dưỡng viên. Cũng theo pháp luật hiện hành ở Trung Quốc, ông ấy không thể ly dị vì tình trạng của tôi. Tuy nhiên, ông ấy đã cố gắng làm một vài điều gì đó và buộc chúng tôi phải ly dị bằng mọi cách.

Trong lúc tuyệt vọng, tôi đã cầm cuốn sách Chuyển Pháp Luân lên, và nghĩ: “Khổ nạn của mình quá lớn. Mình phải đọc cuốn sách này một cách cẩn thận hơn.” Khi đọc, tâm trí tôi bắt đầu tĩnh xuống.

“Con phải kiên định trong tu luyện cho đến lúc cuối cùng”

Mặc dù chưa thực sự bước vào tu luyện, nhưng tôi đã phục hồi chứng tê liệt của mình, điều này đã tác động tới bạn bè và gia đình tôi cùng tu luyện Pháp Luân Công.

Tôi thực sự bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 1996, và mời các học viên tới nhà mình để cùng học các sách Pháp Luân Công. Tôi đã rất tinh tấn trong thời điểm bắt đầu, nhưng vì tình trạng thể chất của tôi, luyện các bài công pháp đều rất khó khăn. Vì vậy, tôi dần dần sự suy nghĩ về việc từ bỏ.

Một ngày, khi ý nghĩ từ bỏ trở nên rất mạnh mẽ, một ai đó đã nói với tôi từ phía sau: “Con của ta, mọi thứ không hề dễ dàng cho con. Con phải kiên định trong tu luyện cho đến lúc cuối cùng.”

Khi tôi quay lại nhìn xung quanh, tôi thấy rằng đó là giọng nói từ một học viên lớn tuổi. Tôi đã rất kinh ngạc. Làm thế nào mà bà ấy biết những gì tôi đang suy nghĩ? Những giọt nước mắt lăn dài trên mặt khi tôi nhận ra rằng đó là Sư phụ đã sử dụng lời nói của học viên này để khích lệ mình.

Vì thế, tôi đã không từ bỏ tu luyện. Tôi bền bỉ đọc các sách Pháp Luân Công, luyện các bài công pháp, và tu dưỡng tâm tính của mình. Tôi tham gia trong các hoạt động để giúp đỡ mọi người hiểu về Pháp Luân Công, và tôi nghĩ về việc làm thế nào để tinh tấn hơn nữa trong tu luyện của mình hàng ngày.

Không hề nhận ra, cơ thể tôi đã và đang trở nên khỏe mạnh. Sau ba tháng tu luyện Pháp Luân Công, tôi bắt đầu lấy lại cảm giác nóng và lạnh, và có thể đi bộ mà không cần sự trợ giúp. Sau sáu tháng tu luyện, cơ thể tôi giống như của một người bình thường.

Pháp Luân Công cứu giúp những người tu luyện

Hàng xóm và những bạn bè của tôi đã ngạc nhiên bởi sự hồi phục của tôi. Họ nói rằng: “Có đúng như vậy không? Chúng tôi đã rất lo lắng cho cô từ rất lâu! Đó là điều kì diệu! Cô đã có thể phục hồi hoàn toàn từ một căn bệnh nghiêm trọng như vậy chỉ bằng việc tu luyện Pháp Luân Công!”

Khi chồng cũ của tôi thấy nhiều vấn đề về sức khỏe của tôi đã được cải thiện, anh ấy nói: “Pháp Luân Công thực sự chữa bệnh cho em ư!” Tôi trả lời: “Đó không chỉ là chữa bệnh cho em, mà còn cho bất kì ai tu luyện, và giúp cho cơ thể khỏe mạnh.”

Sau khi chứng kiến sự phục hồi của tôi, chồng cũ của tôi cuối cùng cũng hiểu ra sự thật về Pháp Luân Công và nhiều người xung quanh tôi đã bước vào tu luyện Pháp Luân Công.

Không tà ác nào có thể cản trở quá trình tu luyện của tôi

Pháp Luân Công bị cấm ở Trung Quốc vào ngày 20 tháng 07 năm 1999. Vì thế, tôi quyết định thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công trên quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh. Các bạn đồng tu của tôi nói: “Cô phải quay trở lại!” và tôi trả lời: “Tôi sẽ!”

Tôi nhớ lại những gì Sư phụ giảng:

“Nếu chư vị từ bỏ được sinh tử, chư vị là một vị Thần; nếu chư vị không thể từ bỏ sinh tử, chư vị là một con người.” (Giảng Pháp tại thành phố New York, Các bài giảng Pháp ở Mỹ Quốc) (tạm dịch)

Tôi đi bộ hướng về phía quảng trường Thiên An Môn và nhẩm lại trong tâm trí mình những gì mà Sư phụ giảng:

“Sinh vô sở cầu
Tử bất tích lưu
Đãng tận vọng niệm
Phật bất nan tu.”
(Vô tồn, Hồng Ngâm)

Ngay lúc đó, tôi cảm thấy xung quanh mình trở nên định trụ lại. Tôi thấy như mình là một người duy nhất trong toàn bộ không gian, và cơ thể tôi cảm thấy ấm áp và nhẹ nhàng như một chiếc lông vũ. Tôi hô to liên tục: “Pháp Luân Công là chính Pháp! Pháp Luân Công là tốt!”

Khoảng 20 phút sau đó, tấm biểu ngữ bị giật khỏi tay tôi và tôi bị bắt giữ bởi một vài nhân viên cảnh sát.

Tôi nói to tới đám đông: “Sư phụ Lý Hồng Chí không sai khi dạy con người ta làm người tốt! Hãy phục hồi lại danh dự của Sư phụ! Phục hồi lại danh dự của Pháp Luân Công!”

Thoát khỏi nhờ sự giúp đỡ của một lái xe taxi

Tôi bị đưa đến một trung tâm giam giữ nơi đã có hơn một nghìn học viên. Chúng tôi cùng nhẩm lại Pháp, và tôi ra hiệu cho mỗi lượt đọc mới.

Sau đó, một cảnh sát chỉ vào tôi và ra lệnh cho tôi đi cùng anh ta. Tôi đi bộ về hướng anh ta đang dẫn và tiếp tục đi cho tới khi đến một con đường lớn. Ngay khi tôi đã thoát ra khỏi khu trung tâm, tôi thấy một chiếc taxi đậu ở phía trước lối ra, ở khu vực không phải bãi đỗ xe.

Tôi đi tới chiếc taxi, và nói với người lái xe: “Anh ở đây để đón tôi phải không?” Người lái xe trả lời: “Vâng, tôi ở đây để đón chị!” Tôi nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Công, mới bị bắt giữ và vừa được thả.” Người lái xe nói: “Đảng thật tà ác. Tất cả điều họ làm đều gây tổn hại cho người dân.”

Tôi trở lại nhà của một học viên trong khu vực. Học viên đó đã rất sốc. Anh ấy hỏi: “Chị đã đến quảng trường Thiên An Môn?” Tôi kể với anh ấy những gì đã diễn ra. Sau đó, anh ấy nói: “Họ [cảnh sát] không đánh đập chị chứ?” Tôi đáp lại: “Họ không đánh tôi.”

“Sẽ không ai bắt giữ cô. Cô là người tốt.”

Nhờ những thay đổi lớn đã xảy ra với thân thể tôi, tôi trở nên khá nổi tiếng trên toàn khu vực của mình. Kết quả là, tôi thường xuyên trở thành mục tiêu sách nhiễu. Một ngày, một vài cảnh sát đã đến nhà tôi. Tôi nghĩ, vì họ đã ở đây, họ cũng phải có một mối quan hệ tiền duyên với mình. Vì vậy, tôi nói với họ những về những trải nghiệm tu luyện của mình. Tôi nói chuyện với họ trong một giờ liền và họ đã chăm chú lắng nghe. Một nhân viên cảnh sát nói: “Sẽ không ai bắt giữ cô. Cô là người tốt.”

Tôi luôn nói với mọi người về Pháp Luân Công và luôn luôn có tài liệu giảng chân tướng và các đĩa Thần Vận đi cùng. Chủ các cửa hàng nơi tôi mua sắm vẫn luôn hỏi tôi nếu có bất cứ thông tin gì mới cho họ.

Ví dụ, một ngày, khi tôi vừa phát hai đĩa DVD cuối cùng của mình, tôi thấy một người đàn ông đi một chiếc xe máy hướng về phía mình. Tôi mỉm cười và chào ông ấy. Ông ấy dừng xe và nói với một nụ cười: “Cô thật là tuyệt vời, thậm chí từ xa tôi đã có thể nhìn thấy cô cười một cách đầy thân thiện!.” Tôi đã đưa cho ông ấy một chiếc đĩa DVD Thần Vận, và khi ông ấy nhận nó khuôn mặt ông ánh lên niềm vui.

Cũng như vậy, một lần, khi tà ác vẫn còn rất điên cuồng, tôi bắt một chiếc taxi, nhưng không biết làm thế nào để bắt đầu một cuộc thảo luận về Pháp Luân Công. Vì thế, tôi bắt đầu nhẩm đọc những gì Sư phụ giảng:

“Tà ác chi đồ mạn xương cuồng
Thiên địa phục minh hạ phí thang
Quyền cước nan sử nhân tâm động
Cuồng phong dẫn lai thu cánh lương.”
(Thu Phong LươngTinh tấn yếu chỉ II)

Người lái xe nói: “Đó là một bài thơ rất hay. Ai đã viết nó vậy?” Tôi nói với anh ấy rằng đó là được sáng tác bởi người sáng lập Pháp Luân Công. Người lái xe nói: “Đó là điều vô cùng cao quý. Vì quá nhiều người tu luyện Pháp Luân Công, đó hẳn phải rất tốt.”

Có Sư phụ ở bên cạnh không có nguy hại nào có thể xảy đến với tôi

Có một khoảng thời gian khi các mật vụ tà ác truy lùng tôi ở khắp nơi. Vì điều này, tôi đã buộc phải rời khỏi nhà và trở thành người vô gia cư và nghèo túng.

Khi những mật vụ không thể tìm thấy tôi, họ bắt đầu gây sức ép lên con tôi. Không thể chịu được áp lực này, con tôi đã hỏi tôi: “Mẹ, mẹ sẽ chọn Pháp Luân Công hay mẹ chọn con?” Tôi trả lời: “Mẹ chọn cả con và Pháp Luân Công. Pháp Luân Công đã cứu mẹ, và con là con của mẹ, bởi vậy mẹ phải có trách nhiệm đối với con. Đừng lo lắng, có Sư phụ ở bên cạnh sẽ không có nguy hại nào có thể xảy đến với mẹ.”

Sau khi sống một cuộc sống thiếu thốn một thời gian, cơ thể tôi bắt đầu đi xuống vì sự căng thẳng. Một lần, khi tôi đang gội đầu ở phòng tắm tại nhà một bạn đồng tu, tôi đã khụy xuống. Tôi cảm thấy như mình không thể làm gì và không có khả năng nói được nữa. Sau đó, khi cơ thể tôi phục hồi lại, và tôi lại lang thang trên đường phố.

Do không thể loại bỏ được chấp trước của mình, tôi bị trượt xa với chỉnh thể trong một khoảng thời gian. Tà ác đã lợi dụng sơ hở của tôi, kết quả là tôi bị bắt và bị giam giữ.

Bây giờ tôi đã hiểu mỗi chúng ta đều nằm trong lòng bàn tay của Sư phụ. Miễn là chúng ta không xa rời Pháp, chúng ta sẽ ở trong trạng thái an toàn nhất có thể. Môi trường mà Sư phụ an bàn cho chúng ta cũng chính là môi trường tốt nhất cho sự tu luyện. Khi chúng ta đi lệch khỏi an bài của Sư phụ, chúng ta cũng trượt ra khỏi sự bảo hộ của Sư phụ. Sư phụ giảng: “tu luyện như thuở ban đầu, ắt sẽ thành viên mãn.” (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)

Sự bức hại lên tới đỉnh điểm ngay sau ngày 20 tháng 07 năm 1999, nhưng tôi đã có thể vượt qua được nhờ có sự bảo hộ từ bi của Sư phụ. Làm thế nào chúng ta có thể “tu luyện như thuở ban đầu”? Chúng ta phải học Pháp nhiều hơn nữa, hướng nội, thực sự buông bỏ chấp trước, và chính lại bản thân mình theo các Pháp lý.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/12/23/苦难中活下来-只为一件事-281570.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/3/15/145898.html

Đăng ngày 10-04-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share