Bài viết của Thiết Trụ, một học viên Pháp Luân Công ở Đường Sơn, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-03-2014] Là một học viên 66 tuổi, tôi đã tham dự các lớp giảng Pháp của Sư phụ và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ hơn chục năm trước đây. Vào mùa hè năm 2013, tôi đã xoay sở để vượt qua nỗ lực của cựu thế lực nhằm lấy đi sinh mệnh của mình. Sau trận chiến giữa chính và tà, tôi đã nhận ra từ sâu thẳm bên trong rằng thực tu là gì và làm thế nào để phân biệt giữa chân ngã và nhân tâm. Chỉ bằng việc kiên định niềm tin vào Sư phụ và Đại Pháp, chúng ta mới có thể tu luyện tinh tấn và chứng thực Pháp.

Khởi đầu can nhiễu

Thời tiết rất nóng nực vào một buổi tối giữa tháng 07 năm 2013. Tôi đã cảm thấy không khỏe khi học Pháp cùng các đồng tu và rời về sớm. Tôi đã không tham gia nhóm học Pháp ngày hôm sau vì cảm thấy rất nóng. Chúng tôi đã lên kế hoạch tới trại lao động cưỡng bức để phát chính niệm. Vì hai lái xe đã có các cuộc hẹn khác nên tôi đã lái xe của mình đi mà không ăn gì vào buổi sáng.

Vào buổi chiều, tôi đã chở vài học viên đến phát chính niệm trong một khu vực khác. Trên đường tới đó, tôi đã cảm thấy nóng. Dọc đường tôi phải vào phòng vệ sinh nhiều lần, thỉnh thoảng rất gấp gáp. Tôi đã phát chính niệm sau khi về nhà và cảm thấy đỡ hơn.

Vài ngày sau, tôi ra ngoài thị trấn vài ngày để xử lý một số việc. Tôi đã không dành thời gian để hướng nội tìm các thiếu sót của bản thân và cũng không nhận ra tình hình nghiêm trọng của mình. Tình hình chỉ trở nên tồi tệ hơn.

Rơi vào bẫy của cựu thế lực

Trong một giấc mơ của tôi, hắc thủ và lạn quỷ đã diễn hóa thành một trong những đồng tu, đến nhà tôi và nói: “Một học viên từ thành phố khác muốn nói chuyện với ông.” Tôi nói: “Tôi sẽ sớm có mặt ở đó.” Tôi theo sau cô ta, nhưng cô ta đã biến mất ngay sau khi tôi rời khỏi nhà. Tôi nghĩ điều này thật kỳ lạ nhưng cô ta đã xuất hiện ngay trước mặt tôi khi tôi định quay trở lại. Tôi mất cảnh giác và tiếp tục đi theo cô ta cho tới khi rơi vào một cái bẫy đã được đám hắc thủ và lạn quỷ sắp đặt sẵn. Tôi đã cố gắng nhảy thoát nhưng đã có nhiều lớp lưới trên đầu tôi. Tôi nghĩ rằng tôi có khả năng xử lý tình huống này. Tôi quên mất Sư phụ trong thời khắc quan trọng và đã không cầu xin Ngài giúp đỡ. Sau đó tôi nhận ra rằng đó là một vấn đề căn bản đối với một học viên và tôi đã bỏ lỡ cơ hội thực hiện tốt việc này.

Đám lạn quỷ đánh tôi không ngừng. Tôi đã nghe một trong số chúng nói: “Chúng ta đã bắt được một người quan trọng. Hãy tước bỏ Pháp khí của hắn! Hãy đè bẹp hắn!” Đám hắc thủ và lạn quỷ quả là những sinh mệnh tà ác!

Sau khi thức giấc, tôi cảm thấy rất khó chịu và đau khắp người. Bụng dưới của tôi trông giống như bị dao cắt. Tôi đã lên cơn sốt, phù thũng và táo bón. Sau đó tôi cảm thấy lạnh và bắt đầu run rẩy. Qua 12 ngày, tôi đã sút 18kg.

Hình thành chỉnh thể để loại bỏ can nhiễu

Một học viên cao tuổi đã nhận thấy tôi không xuất hiện. Ông ấy đã gọi cho tôi và đến thăm. Ngay khi nhìn thấy tôi, ông đã đề nghị nhiều học viên địa phương tới phát chính niệm để tiêu diệt tất cả lạn quỷ và tà linh cộng sản. Họ đã nhanh chóng hình thành một chỉnh thể để cứu tôi.

Trong suốt trận đấu với tà ác, các đồng tu của tôi đã học Pháp và phát chính niệm suốt ngày đêm. Họ đã chia sẻ kinh nghiệm và thảo luận làm cách nào để giải cứu tôi khỏi cựu thế lực. Các học viên đến từ các khu vực khác đã tham gia. Họ đã kết hợp cùng nhau trong hai tháng để cứu mạng sống của tôi trong không gian này.

Được vợ hỗ trợ

Dường như tôi đã bị ure-huyết cấp tính. Tôi đã có nhiều thay đổi lớn trong toàn bộ quá trình. Tư tưởng của tôi rất phức tạp và một lần tôi đã bị rối trí. Các con tôi (không phải học viên) đã vô cùng lo lắng và sợ hãi. Chúng năn nỉ đưa tôi đi bệnh viện. Các hàng xóm của tôi cũng khuyên chúng tôi đến gặp bác sĩ.

Dưới đủ mọi áp lực, vợ tôi (cũng là một đồng tu) đã nói quả quyết với con của chúng tôi: “Bố con không bị bệnh. Con sẽ làm hại ông ấy nếu như đưa ông đến bệnh viện. Đây chỉ là giả tướng và cuộc sống của ông ấy không gặp nguy hiểm. Ông ấy chắc chắn sẽ tốt lên.” Bà ấy đã đóng một vai trò quan trọng trong thời điểm đó. Khi tôi cảm thấy khó chịu đựng nhất, bà ấy đã đọc các bài giảng của Sư phụ cho tôi:

“Nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành.” (Giảng Pháp và trả lời câu hỏi tại Duyên CátPháp Luân Đại Pháp nghĩa giải)

Nếu vợ tôi không kiên định, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng và tôi có thể mất đi mạng sống của mình. Cơ thể tôi lúc đầu nóng đến nỗi một người thường khó mà chịu đựng nổi.

Hướng nội, phục hồi nhanh chóng

Tôi đã hướng nội và nhận ra rằng vấn đề lớn nhất của tôi là không tín Sư tín Pháp vô điều kiện và bằng cách nào đó đã thừa nhận sự bức hại của cựu thế lực. Từ sai lầm trong tư tưởng cho đến sự đau đớn thể xác, tôi đã không thực sự hướng nội, do vậy chính niệm của tôi không có hiệu quả. Tôi thậm chí còn phàn nàn rằng Sư phụ đã không chăm sóc tôi. May mắn là tôi đã nhận ra và loại bỏ quan niệm này. Chân ngã của tôi tin tưởng rằng Sư phụ sẽ chăm sóc tôi. Như Sư phụ giảng:

“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực.”
(Sư đồ ânHồng Ngâm II)

Khi tôi kiên định và nhận ra thiếu sót của mình, một phép lạ đã diễn ra. Trạng thái cơ thể tôi đã cải thiện từng ngày. Tôi đã bắt đầu học Pháp và phát chính niệm cùng với các đồng tu. Tôi đã dần dần luyện công trở lại.

Sư phụ luôn ở bên tôi

Tôi sẽ không bao giờ quên ngày mà Sư phụ đến gặp tôi. Sau buổi học Pháp vào ngày 04 tháng 09 năm 2013, mọi người đều rời đi ngoại trừ một học viên lớn tuổi đang chia sẻ thể ngộ với vợ tôi, do vậy tôi đã sang một phòng khác để ngủ khoảng nửa tiếng.

Khi thức giấc, tôi đã thấy Sư phụ đang từ bi mỉm cười với tôi. Ngài diện một bộ Âu phục và trông rất trẻ. Tôi đã ngỡ ngàng một lúc và sau đó rất phấn khích. Tôi reo lên: “Sư phụ!” Tôi đã không thể không ôm Sư phụ và khóc. Sư phụ cũng khóc. Ngài vỗ nhẹ vào lưng tôi và từ bi nói: “Con trách ta rằng đã không chăm sóc con, nhưng ta thực sự luôn bên con để xem con có thể vượt qua được hay không.” Tôi đã khóc và nói: “Sư phụ, con đã sai.” Sư phụ đã cảm thấy hài lòng và rời đi.

Vừa khóc tôi vừa đến chỗ vợ và đồng tu. Vợ tôi hỏi: “Có chuyện gì thế?” Tôi nói: “Tôi đã gặp Sư phụ.” Tôi kể cho họ những gì mình vừa nhìn thấy và tất cả chúng tôi đều rơi lệ. Sư phụ thực sự đang chăm sóc mỗi đệ tử Đại Pháp vào mọi lúc. Còn gì mà chúng ta vẫn không thể buông bỏ? Chúng ta có thể vượt qua tất cả khổ nạn dù chúng là gì đi nữa.

Hướng nội

Với việc học Pháp nhiều hơn sau khi hồi phục, tôi đã suy nghĩ sâu sắc về điều mà Sư phụ giảng:

“Là người tu luyện, tìm bên trong là một Pháp bảo.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC [2009])

Bỗng dưng tôi nhận ra rằng thiếu sót lớn nhất của mình là không thực sự tu luyện bản thân và chỉ quan tâm đến những thay đổi bề ngoài. Tôi đã mang một chiếc mặt nạ và có vẻ giống như một học viên ở bề mặt, nhưng tôi đã che đậy nhiều chấp trước mà tôi nên từ bỏ.

Tôi đã không dành đủ thời gian để học Pháp; tôi chỉ muốn làm nhiều việc hơn. Tôi đã không chấp nhận khi người khác chỉ trích tôi trong khi tôi rất thích chỉ trích người khác. Tôi đã không nhận ra rằng mình cần phải thay đổi bản thân, hướng nội và loại bỏ các chấp trước để đề cao. Như Sư phụ giảng:

“… tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã.” (Phật tính vô lậuTinh tấn yếu chỉ)

Tôi xin phép kết thúc bài chia sẻ của mình bằng đoạn Pháp của Sư phụ:

“Con đường của đệ tử Đại Pháp phải đi trong chứng thực Pháp – tu luyện bản thân đồng thời cứu độ chúng sinh, phù hợp với yêu cầu của Chính Pháp vũ trụ cùng với giải thể và thanh trừ đối với hắc thủ, lạn quỷ mà khởi tác dụng phụ diện với Chính Pháp và hành ác với đệ tử Đại Pháp, cũng như các nhân tố can nhiễu và bức hại được cựu thế lực an bài – đó chính là con đường tu luyện hoàn chỉnh, viên mãn và thành tựu một vị thần vĩ đại.” (Dã bổng hátTinh tấn yếu chỉ III) (Tạm dịch)

Xin chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.

Con xin đa tạ Sư phụ!

Tôi cũng muốn nhân cơ hội này để cảm ơn những đồng tu đã giúp đỡ tôi.

Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/2/22/排除病业干扰后的反思-287965.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/3/9/145750.html

Đăng ngày 30-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share