Bài viết bởi ông Trương Kỳ Bình, một học viên ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-12-2013] Tôi tên là Trương Kỳ Bình, là giáo viên khoa Quản lý Bộ đội tại Học viện Cảnh sát vũ trang, và là một cựu phó trung đoàn cảnh sát, đã trở thành một học viên Pháp Luân Công. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm siêu thường của mình sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, cũng như bị sự can nhiễu từ Phòng 610.

Sống chung với căn bệnh mãn tính

Năm 1988, tôi bị chẩn đoán viêm gan B mãn tính và trong năm 1988, tôi đã phải nhập viện hơn sáu tháng tại Bệnh viện Quân đội 302 ở Bắc Kinh. Năm 1990, tôi bị chẩn đoán ở giai đoạn đầu của bệnh xơ gan.

Trong tám năm đau ốm, tôi phải uống thuốc hàng ngày, ngay cả vào những ngày mà thậm chí tôi không thể ăn được gì. Tôi thường xuyên phải nhập viện trong một năm. Tình trạng sức khỏe của tôi giảm dần. Hệ thống miễn dịch của tôi rất yếu và tôi dễ dàng bị nhiễm cảm lạnh. Ngoài ra, tôi phải tránh xa bạn bè, hàng xóm và cộng đồng nói chung vì căn bệnh truyền nhiễm của mình.

Tôi thường thấy rất cô lập và trở nên khó gần và lập dị. Một lần vợ tôi đề nghị đi mua sắm cùng với cô ấy. Trung tâm mua sắm cách khoảng hơn năm dặm và không có phương tiện công cộng. Vì vậy, tôi phải ngồi sau xe đạp cô ấy đèo và nhìn chiếc bàn đạp cả dọc đường tới trung tâm mua sắm. Là một người đàn ông, tôi cảm thấy rất xấu hổ về sự yếu ớt của mình.

Tôi từng nói với một người bạn: “Tôi bận rộn uống thuốc trong khi các đồng nghiệp thì bận rộn thăng tiến!” Căn bệnh đã tiêu tan mọi hi vọng của tôi. Tôi từng là người tốt nghiệp đại học tài năng, giờ trở thành một gánh nặng cho gia đình và xã hội. Tôi đã gần như suy sụp và không còn muốn sống nữa.

Tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp

Để chống lại căn bệnh của mình, tôi cứ đọc sách về y tế, tìm kiếm các bác sĩ tốt và các bài thuốc dân gian, và tôi trở nên gần như là một chuyên gia về bệnh gan. Tôi treo các bức vẽ và danh ngôn của các danh nhân xung quanh giường mình để giữ vững tinh thần. Theo đề nghị từ một đồng đội cùng phường, tôi cố gắng học bốn loại khí công khác nhau, mặc dù tôi còn thậm chí không tin vào Trung y, chứ đừng nói khí công. Ngoài ra, tôi dành hơn 1.000 nhân dân tệ để sống trong một trung tâm điều trị bằng khí công ở tỉnh Hồ Bắc. Tôi đã từng nói sẽ cống hiến toàn bộ cuộc đời mình cho bất kỳ ai có thể chữa khỏi bệnh cho tôi.

Ảnh tôi sau khi khỏi bệnh

Vào một ngày đáng nhớ trong tháng 10 năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ngay sau đó, tình trạng của tôi được cải thiện rất nhiều! Tôi cảm thấy thèm ăn hơn, giấc ngủ được cải thiện, và năng lượng nhiều hơn nữa. Tôi không chỉ có thể ra ngoài hít thở không khí trong lành mà còn có thể đi xe đạp vào mùa đông. Bây giờ, tôi đã hoàn toàn khỏi bệnh, và nó đã không tốn một xu nào! Tôi không còn phải uống bất kỳ loại thuốc nào hoặc phải tới gặp bác sĩ từ năm 1997. Làm thế nào khác có thể xảy ra điều này? Chỉ Pháp Luân Đại Pháp mới có thể mang lại một kết quả tuyệt vời như vậy!

Ngoài ra, tôi còn phục hồi những vấn đề khác về sức khỏe, như chứng rối loạn thần kinh, viêm khớp, khó tiêu và viêm họng mãn tính. Thị lực của tôi được cải thiện và bây giờ tôi có thể đọc sách mà không cần kính. Đồng nghiệp của tôi luôn ngạc nhiên nói: “A! Bạn ngày càng khỏe mạnh!” Vợ tôi nói: “Em đã nghĩ em sẽ mất anh và trở thành một góa phụ trong một ngày nào đó. Đúng là một phép lạ mà anh được cứu và trở lại với cuộc sống này!”

Pháp Luân Đại Pháp thực sự là một khoa học siêu thường

Pháp Luân Đại Pháp là một khoa học siêu thường. Nó vượt ra ngoài khoa học hiện đại hiện nay. Những người quan tâm nên đọc cuốn Chuyển Pháp Luân của Sư phụ Lý Hồng Chí để biết thêm về nó. Có hơn 100 triệu người luyện tập Pháp Luân Đại Pháp, và phải có một lý do nào đó. Các phương tiện truyền thông nhà nước Trung Quốc cố gắng để vu khống Pháp Luân Đại Pháp. Một người thông thái sẽ lắng nghe cả hai bên trước khi tin tưởng hoặc biết sự thật. Đừng để bị lừa bởi những gì bạn nghe thấy.

Vì giờ tôi đã biết được lý do đằng sau bệnh tật, và mục tiêu cuộc sống, tôi chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn để trở thành một người tốt. Tôi không còn quan tâm để cố gắng có được danh lợi. Tôi trở nên rộng lượng, nhân từ và luôn luôn nghĩ tới người khác trước khi nghĩ đến bản thân mình. Một lần, chủ sở hữu của một cửa hàng in ấn tặng tôi hai hộp tôm và hai con cá làm quà tặng cho năm mới. Tôi đã trả lại ông ấy 200 nhân dân tệ và nói với ông, là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi không thể nhận bất cứ quà tặng nào từ khách hàng của mình. Ông xúc động nói: “Ngày nay, thật hiếm để gặp được một người ngay chính như anh!”

Bị sách nhiễu từ Phòng 610

Hai lần, vào tháng 07 năm 2010 và tháng 06 năm 2011, tôi bị sách nhiễu bởi cả Phòng 610 và cộng đồng [dân cư] địa phương. Họ cố gắng buộc tôi phải viết một bản tuyên bố rằng tôi sẽ ngừng tập luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói với họ: “Tôi muốn trở thành một người tốt hơn. Các anh muốn tôi thay đổi thành gì? Các anh ép tôi phải trở thành một người xấu hay hứa hẹn không còn là một người khỏe mạnh? Bởi vì Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng tôi, các anh sẽ lấy đi mạng sống của tôi nếu các anh ngăn cản tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!”

Tôi hi vọng mọi người có thể hiểu được sự thật và tránh xa tà ác bằng cách thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Tôi chân thành hi vọng rằng câu chuyện của mình sẽ giúp mọi người hiểu được sự thật và từ đó chọn cho mình một tương lai tươi sáng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/12/14/肝硬化八年久治不愈-修大法从此与药无缘-283995.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/1/15/144396.html

Đăng ngày 15-02-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share