Bài viết của Văn Thiện

[MINH HUỆ 28-07-2013] Gần đây, nhà khoa học chính trị Hà Tộ Hưu lại nói xấu Pháp Luân Công trên truyền thông. Hà Tộ Hưu vẫn chưa có đóng góp đáng kể cho cộng đồng học thuật với tư cách là một nhà khoa học. Tuy nhiên, lời ám chỉ mới đây nhất của ông ta đã nhắc mọi người nhớ lại lời vu khống Pháp Luân Công 14 năm trước, dẫn đến việc ĐCSTQ châm ngòi cho cuộc bức hại tàn bạo và vẫn còn tiếp diễn đối với các học viên.

Albert Einstein từng nói: “Một hệ thống độc tài dựa trên cưỡng chế, theo tôi, sẽ sớm bị suy hoại. Bởi vì nó luôn thu hút những người có đạo đức thấp kém.” Thực vậy, đã có những người như vậy trong giới học thuật của ĐCSTQ và dưới chế độ độc tài phát xít, trong đó có Johannes Stark và Philipp Lenard, những người trung thành với chủ nghĩa phát xít và đã cùng ký vào tuyên bố ủng hộ Hitler. Sau đó họ đã trở thành đại diện của Đức Quốc Xã trong lĩnh vực vật lý. Trong môi trường chính trị “giả khoa học” bài Do Thái của Đức Quốc Xã, Lenard đã xuất bản cuốn sách ô nhục “Vật lý của người Đức” trong đó nói: “Khoa học được quyết định bởi chủng tộc và dòng máu.” Lenard và Stark đã ngợi ca Hitler, bôi nhọ người Do Thái và những người tin vào hòa bình, chỉ trích và sỉ nhục Einstein. Họ đã trở thành phát xít trong giới học thuật và tên họ vĩnh viễn gắn liền với chế độ Đức Quốc Xã đáng hổ thẹn.

Hà Tộ Hưu tôn thờ chủ nghĩa Mao và học thuyết Mác-xít

Hà Tộ Hưu là một nhân vật đáng xấu hổ không kém ở Trung Quốc, mặc dù thành tựu học thuật của ông ta thậm chí không thể so sánh với những nhà vật lý của Đức Quốc Xã. Ông ta từng công tác ở Ban Tuyên giáo Trung ương, và quen thuộc với “tư tưởng học thuật” của “Bộ Chân lý (xem tác phẩm 1984 của Orwell)” và đầy khôn khéo trong tuyên truyền chính trị và thanh trừng chính trị. Ông ta khét tiếng vì những việc làm sai trái trong việc theo đuổi quyền lực, của cải để được thăng chức và lợi ích cá nhân.

Trong Cách mạng Văn hóa, Hà Tộ Hưu chịu trách nhiệm cho cái chết của kiến trúc sư nổi tiếng Lương Tư Thành vì những lời buộc tội chính trị sai trái mà ông ta gán cho ông Lương. Sau Cách mạng Văn hóa, ông ta chuyển sang tấn công giới nghiên cứu khoa học thân thể người, bao gồm nghiên cứu khí công và những khả năng siêu nhiên, với danh nghĩa là “phản ngụy khoa học” Ông ta bị nhạo báng trong giới học thuật là “Người biết tất cả mọi thứ ngoại trừ vật lý.” Cái gọi là nghiên cứu của ông ta tập trung vào “tính giai cấp trong khoa học tự nhiên.” Một trong những công trình quan trọng nhất của ông ta là “mô hình phân tầng” đã đem lại cho ông ta một danh hiệu “danh dự” là thành viên của viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc và CPPCC (Ủy ban Quốc gia của Hội nghị Hiệp thương Chính trị Trung Quốc). Lý thuyết này xác định kết cấu các tầng gồm có “vô tử (tức nhóm giai cấp vô sản)” “Mao tử ( tức nhóm Mao Trạch Đông)” và “tiền tử (tức nhóm tiền tiến)” và sau đó bị chế nhạo như là “tỏa sáng rực rỡ với lý thuyết của Mác-xít và Mao.”

Vào thế kỷ 21, Hà Tộ Hưu đã lập luận rằng thuyết “Ba đại diện” (do cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân đưa ra), nói rằng ĐCSTQ luôn đại diện: a) nhu cầu về phát triển năng lực sản xuất tiên tiến của Trung Quốc, b) đường lối cấp tiến của nền văn hóa tiên tiến của Trung Quốc, và c) lợi ích căn bản của số đông, là phù hợp với các nguyên lý của cơ học lượng tử. Ông ta tuyên bố rằng các nguyên lý cơ học lượng tử xác nhận rằng những nhà cầm quyền chính trị là “hóa thân của chân lý”- một tuyên bố cực kỳ hài hước trong kỷ nguyên về khoa học và công nghệ hiện đại của Trung Quốc.

Vai trò của Hà Tộ Hưu trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công

Hà Tộ Hưu được biết đến rộng rãi vì vai trò của ông ta trong việc bôi nhọ Pháp Luân Công, nó nghiêm trọng đến nỗi gây nên một cuộc khủng hoảng quốc gia. Môn tu luyện tinh thần Pháp Luân Công trở nên rất phổ biến ở Trung Quốc vào những năm 1990, phổ biến đến nỗi chế độ cộng sản do Giang Trạch Dân lãnh đạo đã quyết định đàn áp nó. Giang Trạch Dân đã liên tục nỗ lực phỉ báng Pháp Luân Công nhưng không thành công. Để kích động tình cảm tiêu cực của công chúng, Hà Tộ Hưu đã ngụy tạo bằng chứng để tấn công Pháp Luân Công và kích động thù hận, mà sau đó trở thành sự kiện mở đầu của cuộc đàn áp Pháp Luân Công trên toàn quốc.

Tháng 05 năm 1998, dưới sự chỉ đạo của người anh em rể La Cán (sau đó trở thành Bộ trưởng Bộ Công an), Hà Tộ Hưu đã phỉ báng Pháp Luân Công trên Đài truyền hình Bắc Kinh (BTV) với những lời cáo buộc giả mạo. Hơn 1.000 học viên đã đến BTV để nói rõ sự thực và thẳng thắng chia sẻ trải nghiệm cá nhân của họ. Lãnh đạo BTV sau đó đã thừa nhận rằng hành động của họ là sai lầm nghiêm trọng nhất từng mắc phải, và đã sửa sai bằng cách báo cáo tích cực và công bằng về Pháp Luân Công. Những người tham gia hành vi sai trái này đã bị đình chỉ công tác.

Tháng 04 năm 1999, Hà Tộ Hưu đã khơi mào một sự việc khác, sử dụng tạp chí Khoa học và Công nghệ Thanh niên do Viện Giáo dục Thiên Tân xuất bản. Ông ta đã dùng một số bằng chứng giả (mà đã được giải thích rõ trên BTV trước đây) để vu khống và phỉ báng Pháp Luân Công. Một lần nữa, các học viên đã đến nhà xuất bản của tạp chí để nói rõ sự thực và yêu cầu họ sửa sai. Tuy nhiên, Sở công an Thiên Tân đã phái công an chống bạo động đến đánh đập và bắt giữ các học viên. Nhà xuất bản, vốn đã bày tỏ ý định sửa sai trước đó, đột nhiên thay đổi thái độ, và với một thái độ kiên quyết, đã từ chối khắc phục sai lầm. Các học viên đã đến Chính quyền thành phố Thiên Tân để thỉnh nguyện công lý, và họ được cho biết rằng Bộ Công an giờ là đơn vị phụ trách, và vì thế họ phải đến Bắc Kinh để giải quyết. Những sự kiện này là cơ sở dẫn đến việc các học viên Pháp Luân Công thỉnh nguyện ở Bắc Kinh – khởi đầu của “Cuộc thỉnh nguyện ôn hòa ngày 25 tháng 04” – gây chấn động trong và ngoài Trung Quốc.

Cuộc thỉnh nguyện ôn hòa và lý trí của các học viên Pháp Luân Công ở Bắc Kinh đã bị bóp méo thành “bao vây Trung Nam Hải” (Hội đồng Chính quyền Trung ương). Tiếp đó nó bị dùng như một cái cớ để Giang Trạch Dân (khi đó là Tổng bí thư của ĐCSTQ) và bè phái của ông ta phát động cuộc bức hại tàn bạo đối với Pháp Luân Công kéo dài suốt 14 năm cho đến nay. Cuộc bức hại tàn nhẫn đã khiến vô số gia đình tan vỡ và đau khổ. Nhiều học viên đã bị tra tấn đến chết; số khác bị tàn phá thân thể hay suy sụp thần kinh do bị lạm dụng. Hà Tộ Hưu phải chịu trách nhiệm cho mỗi một bi kịch này.

Thằng hề luôn không chịu nổi tịch mịch, Hà Tộ Hưu vẫn tiếp tục đưa ra những tuyên bố sai lạc. Lập luận của ông ta cho rằng “khí” không tồn tại vì nó chưa được khoa học khám phá đã bị thách thức bởi những người trên các tiểu blog, như phát biểu của Tiền Học Sâm (một nhà khoa học nổi tiếng ở Trung Quốc): “Trong tự nhiên, vẫn còn nhiều hiện tượng mà khoa học không thể giải thích.” Tiền Học Sâm, giống với Einstein, rất tò mò về các khả năng siêu nhiên của con người. Họ tin rằng những khả năng như vậy tồn tại, nhưng không thể giải thích.

Hà Tộ Hưu đã công kích Pháp Luân Công bằng những cơ sở tương tự (rằng khoa học không thể giải thích những hiện tượng mà người tu luyện trải nghiệm nên chúng hẳn là giả). Mặc dù ban đầu Pháp Luân Công được truyền ra theo hình thức khí công, nhưng thật ra nó là một môn tu luyện. Nhiều người đã khỏi bệnh, một số trở nên khỏe mạnh hơn thông qua tu luyện Pháp Luân Công. Các nguyên lý của Pháp Luân Công đã được trình bày dựa trên cơ sở khoa học đích thực. Tuy nhiên, khoa học hiện đại không thể giải thích bản chất sâu xa của Pháp Luân Công vì những hạn chế và công nghệ hiện nay.

Hà Tộ Hưu cũng cho rằng những nguyên tắc của “niềm tin” là “mê tín dị đoan, lối suy nghĩ mù quáng,” và khi khoa học tiến bộ, sẽ chỉ có một ít người còn giữ một hệ thống “niềm tin”. Thật ra, trong những quốc gia có khoa học tiến bộ như Hoa Kỳ, nhiều người có tín ngưỡng tôn giáo, và cũng chấp nhận các triết lý của nhiều học giả, bao gồm cả những nhà vật lý học nổi tiếng như Newton và Maxwell. Nghiên cứu khoa học của họ cũng dựa trên hệ thống tín ngưỡng. Ngày nay, Pháp Luân Công đã truyền đến hơn 100 quốc gia khắp thế giới, và có nhiều học viên là chuyên gia khoa học. Hà Tộ Hưu biết điều này nhưng đã chọn cách tuyên truyền sai sự thật. Ông chủ của ông ta – ĐCSTQ – không khoan dung với bất kỳ hệ thống tín ngưỡng nào ngoài chủ nghĩa cộng sản. Hơn nữa, các nguyên tắc Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công là một sự tương phản hoàn toàn với bản chất tà ác của ĐCSTQ.

Các chuyên gia khoa học rất khiêm tốn và kính trọng những hệ thống tự nhiên. Einstein đã quyết định từ bỏ vị trí của ông trong Viện Khoa học Phổ độc tài và sống lưu vong. Nhà khoa học Trung Quốc Tiền Học Sâm chưa bao giờ thực hiện bất kỳ cáo buộc tiêu cực nào đối với Pháp Luân Công, mặc dù Giang Trạch Dân đã đến gặp ông nhiều lần để cố gắng khiến ông chỉ trích Pháp Luân Công.

Hà Tộ Hưu từng nói: “Đảng (ĐCSTQ) trong Viện hàn lâm Khoa học Trung Quốc có một lập trường rõ ràng là ủng hộ tôi, và sau tôi là Đảng Cộng sản.” Ngày nay, ĐCSTQ đang sắp đối mặt với sự sụp đổ và những kẻ chịu trách nhiệm đàn áp Pháp Luân Công đang bị kiện ở các tòa án quốc tế. Tên của Hà Tộ Hưu đã bị đưa vào trang web của Tổ chức Thế giới về Điều tra bức hại Pháp Luân Công; kết cục với ông ta là không thể tránh khỏi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/7/28/科痞何祚庥-277336.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/8/141879.html

Đăng ngày 04-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share