Bài viết của một học viên từ tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 01 – 10 – 2013] Tôi đã nhận được rất nhiều lợi ích kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng trải nghiệm nhiều phép màu trong quá trình giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp để cứu độ chúng sinh. Để cảm tạ Sư phụ tôn kính vì sự cứu độ từ bi của Ngài và để chứng thực sự vĩ đại của Đại Pháp tốt hơn, tôi xin chia sẻ những kinh nghiệm của mình với các đồng tu.

Chứng thực sự vĩ đại của Đại Pháp trong quá trình tu luyện cá nhân

Tôi rất may mắn được bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào mùa Xuân năm 1998. Chồng tôi qua đời ngay trước Tết Nguyên Đán, khiến các con tôi và cả gia đình đau buồn. Tôi cũng cảm thấy rất đau buồn, nhưng không muốn các con phải lo lắng về mình, vì vậy tôi tỏ ra dũng cảm và an ủi những người khác.

Một vài ngày sau đó, khi tất cả những người thân đã rời đi, tôi chỉ còn lại một mình. Nỗi đau buồn đã lấn át tôi, và tôi không thể kìm nén bản thân mình nữa. Tôi bị sốt cao, phải nhập viện và phải gắn máy IV. Đêm đầu tiên ở bệnh viện, cơn sốt của tôi giảm đi chút ít, nhưng đến đêm thứ hai vẫn không đỡ hơn. Vào đêm thứ ba, tôi muốn ra viện và yêu cầu các con tôi đến đón tôi và đưa tôi về nhà.

Các bác sĩ nói với tôi rằng tình trạng của tôi vẫn còn rất yếu và khuyên tôi ở lại, nhưng tôi kiên quyết xuất viện. Rồi tôi nhớ lại có lần đi bộ trong công viên vào mùa Hè năm ngoái, tôi nhìn thấy những người tập Pháp Luân Công. Tò mò, tôi đã quan sát và theo dõi họ trong một lúc. Bấy giờ tôi muốn thử lại một lần nữa. Vì vậy, với tất cả sức mạnh, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, và tôi ngay lập tức cảm thấy mạnh mẽ hơn và quên đi cơn sốt.

Một ngày nọ, một tuần sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi thức dậy và bắt đầu dọn giường. Tôi đi vài bước, và rồi tôi không thể di chuyển, cũng không thể nói năng bình thường. Tôi thốt ra vài tiếng và con trai tôi đang nấu ăn dở trong nhà bếp liền chạy tới. Con trai đưa tôi trở lại giường. Cháu gọi các anh chị em khác tới. Chúng cố bàn xem có nên đưa tôi đến bệnh viện khi tôi kiên quyết từ chối không. Một cậu con rể của tôi hỏi cậu con rể còn lại về việc cha mẹ của cậu ấy tập Pháp Luân Công như thế nào. Cháu cho biết cháu đã nghe nói rằng Pháp Luân Công có thể tiêu nghiệp. Cậu con rể kia trả lời rằng đó là sự thật, và rằng mẹ của cậu ấy thường cảm thấy khó chịu, nhưng giải thích rằng đó là nghiệp của bà đang được loại bỏ, và sau đó bà đã nhanh chóng phục hồi. Chúng tự hỏi có phải tôi cũng đang được tiêu nghiệp…

Tôi lắng nghe chúng trong khi nằm trên giường, và sau đó phải dậy để súc cổ họng. Tôi đi vào nhà vệ sinh để nhổ đờm. Khi trở về, con rể tôi đã sốc khi tôi có thể tự lo liệu mà không cần sự giúp đỡ. Tôi dừng lại một chút và nhận ra rằng cháu đã đúng. Tôi đã hoàn toàn quên mất sự khó chịu. Gia đình của tôi cảm thấy nhẹ nhõm và nhận ra rằng họ vừa chứng kiến ​​sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ từ bi vừa mới tịnh hóa cơ thể cho tôi.

Sau một tháng tu luyện Pháp Luân Công, tôi lại thức dậy lúc 4 giờ sáng với chất đờm trong cổ họng. Tôi khạc nhổ trong nhà vệ sinh. Tôi nhổ ra một đống máu lớn có màu đen và tím. Tháng sau, tôi lại nhổ ra một đống máu có màu đen và tím khác. Đến tháng thứ ba, miệng tôi đầy chất lỏng – đó là máu. Tôi nhổ nó ra, nhưng không có máu. Kể từ đó, đầu óc của tôi trở nên tỉnh táo, và tôi không còn thấy mệt mỏi ngay cả khi tôi ngủ rất ít. Nếu tôi không loại bỏ được những đống máu đó, tôi biết rằng chúng có thể làm tắc mạch máu của tôi. Tôi cảm thấy rất biết ơn Sư phụ vì đã tịnh hóa cơ thể cho tôi một lần nữa.

Khi thiền định, tôi có thể cảm thấy năng lượng di chuyển dọc theo cột sống từ xương cụt đến đỉnh đầu mình. Điều này xảy ra vài lần, và sau đó tôi nhận thấy rằng một chỗ khớp lệch lồi dọc đốt sống cổ tử cung mà tôi có trong một thời gian dài đã biến mất.

Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi bị viễn thị và phải đeo kính để đọc sách. Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện, một đêm nọ khi tôi đang đọc Chuyển Pháp Luân cho đến nửa đêm, tôi nhận ra rằng mình đang không đeo kính nhưng vẫn có thể nhìn các chữ một cách rõ ràng. Tôi lo như thế sẽ hại mắt nên lại đeo kính vào ngày hôm sau. Một vài ngày sau đó, sau khi luyện công, tôi lấy kính và nhận thấy rằng một khung mắt kính đã bị hỏng. Tôi sửa tạm nó để có thể tiếp tục đọc sách. Một vài ngày sau đó, khung mắt kính lại bị nứt. Đó cũng là lúc tôi ngộ ra điểm hóa của Sư phụ rằng tôi không cần đến kính nữa. Đôi mắt của tôi đã hoàn toàn bình thường và khỏe mạnh, và từ đó tôi có thể đọc sách một cách bình thường mà không cần dùng kính.

Sư phụ không chỉ tịnh hóa cơ thể, mà còn tịnh hóa cả tâm trí của tôi. Một buổi sáng khi tôi rời khỏi điểm luyện công nhóm, tôi ghé qua khu chợ địa phương và mua một ít thịt. Trên đường về nhà, tôi đếm lại tiền và nhận ra rằng người bán hàng đã trả thừa tiền cho tôi. Tôi quay trở lại chợ để trả lại cho anh ấy. Người thanh niên bán thịt cho tôi đã vô cùng xúc động trước sự trung thực và nỗ lực của tôi. Anh nhận xét rằng tôi đã rất thành thật, không giống như hầu hết các khách hàng khác. Tôi trả lời, “Tôi tu luyện Pháp Luân Công. Sư phụ dạy chúng tôi không lợi dụng người khác.”

Ngay sau khi bắt đầu tu luyện, cơn đau ở thân và chân của tôi, bệnh viêm xoang, bệnh tim, và chứng loạn thần kinh, tất cả đều biến mất. Tôi đã đạt được trạng thái vô bệnh, và cơ thể của tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Việc tu luyện cá nhân của tôi đã chứng thực được sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp. Trong 13 năm qua, tôi không cần dùng đến một viên thuốc nào cả. Tôi đã tiết kiệm được rất nhiều tiền nhờ không phải đi bác sĩ, và điều này cũng giúp giảm gánh nặng cho các con tôi. Với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi học Pháp, luyện công, giảng chân tướng để cứu độ chúng sinh, và bước đi ngay chính trên con đường trợ Sư Chính Pháp.

Những người hiểu sự thật về Pháp Luân Đại Pháp được phúc báo

Dưới đây là một vài ví dụ về việc những người hiểu rõ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp nhận được phúc báo. Bằng cách nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” thường xuyên, họ không chỉ trở nên khỏe mạnh và hạnh phúc, mà còn tránh được nguy hiểm và những khổ nạn khác.

1. Người hàng xóm lớn tuổi của tôi, ông Lục, bị hoại tử xương trong suốt 30 năm. Ông gặp khó khăn trong việc đi bộ và phải sử dụng hai cái gậy để đi lại. Vào mùa hè năm 2007, cả hai chân của ông trở nên vô cùng đau đớn đến mức ông cảm thấy khó thở. Uống thuốc hay tiêm thuốc đều không giúp ông cảm thấy đỡ hơn. Ông đã bị như vậy trong suốt ba ngày ba đêm. Vợ ông phải chăm sóc ông và bà cũng bị mất ngủ. Bà đã hơn 60 tuổi và cảm thấy rất mệt mỏi. Một hôm, tôi bắt gặp bà đang mua thuốc Trung Y ở tiệm thuốc, và bà trông cũng không được khỏe. Tôi đã nói chuyện với bà và khuyên bà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Ban đầu, bà tỏ ra nghi ngờ, nhưng tôi nói bà hãy thử xem sao. Bà hỏi nên niệm trong vòng bao lâu và tôi nói chỉ cần bốn hoặc năm phút. Bà bắt đầu đi và niệm, và sau khi đi được khoảng 20 mét, bà nhìn tôi và kêu lên, “Nó thực sự có tác dụng, tôi cảm thấy khỏe hơn.” Tôi nói với bà, “Bà hãy tiếp tục niệm nhé.” Khi chúng tôi về đến nhà bà, tôi nói bà hãy khuyên chồng của bà cũng niệm câu này trong vài ngày, và bà đồng ý.

Ba ngày sau, trong khi đang ở ngoài sân rửa chén , tôi nhìn thấy ông Lục đang chống gậy đi bộ. Ngày hôm sau, khi tôi quay trở về nhà con gái tôi, tôi nhìn thấy ông Lục đang nói chuyện với ai đó trong hẻm. Tôi hỏi ông có thấy khỏe hơn không, và ông trả lời với một nụ cười rằng, “Vâng, tôi đã thực sự khỏe hơn nhiều.” Những người hàng xóm của ông tò mò muốn biết làm thế nào mà ông phục hồi nhanh như thế. Ông Lục không đáp, chỉ nói rằng đó là bí mật gia đình. Lúc đó, tôi đã không lên tiếng, nhưng một vài ngày sau khi tôi lại gặp ông, tôi nói với ông rằng ông nên nói ra sự thật. Tôi nói với ông, ông nên nói với hàng xóm rằng đó là nhờ ông nhẩm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Ông đồng ý và nói rằng đôi chân của ông không còn bị đau, nhưng cổ họng của ông vẫn bị tắc. Tôi trêu ông một chút, nói, “Ông có muốn phục hồi hoàn toàn, hay ông vẫn muốn có một ít gốc bệnh?” Ông nói, “Tôi chắc chắn muốn hồi phục hoàn toàn.” Tôi mỉm cười, “Ông là một lãnh đạo ĐCSTQ trong toàn bộ cuộc đời của ông và ông có thể đã làm một số điều xấu. Ông nên thoái xuất khỏi ĐCSTQ càng sớm càng tốt, để ông có thể được an toàn khi trời trừng phạt ĐCSTQ tà ác. Nếu ông chiểu theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn để làm một người tốt, và niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’ thường xuyên, các vị Thần sẽ giúp ông và bảo hộ cho ông.”

Ông ngay lập tức đồng ý. Lần sau khi tôi gặp lại ông, ông nói, “Tôi đã hoàn toàn bình phục! Cơ thể của tôi cảm thấy nhẹ nhàng và tôi không còn bị xung huyết.” Kể từ đó, ông và vợ ông luôn luôn tỏ ra thân thiện.

2. Ông Vương là chồng của chị chồng tôi. Ông là một người vui vẻ và luôn tươi cười. Tôi đã không gặp ông trong hai năm. Khi chúng tôi gặp lại nhau, tôi nhận thấy ông không còn vui tươi như trước nữa. Thay vào đó, trông ông chán nản và thậm chí còn không muốn nói chuyện. Gần đây tôi đã nghe ai đó kể rằng ông bị ung thư dạ dày, và không thể ăn bất cứ thứ gì quá nóng, quá lạnh, hoặc quá cứng. Chúng tôi cùng nhau ăn trưa và tôi nói với ông, “Nếu ông muốn thoát khỏi bệnh tật, ông có thể chân thành niệm, ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’. Ông không cần phải tốn tiền hoặc tốn nhiều thời gian. Ông có thể niệm câu này bất cứ nơi nào, bất cứ lúc nào, và làm theo các nguyên lý của Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi đã tặng cho ông một bùa hộ mệnh Đại Pháp để giúp ông ghi nhớ. Ông đồng ý và thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Hai tháng sau, tôi trở về quê nhân dịp Lễ Thanh minh. Tôi vừa mới xuống xe buýt thì ông đến và chào lớn, “Chị dâu! Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi mỉm cười đáp, “Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt!” Những người dân trên đường phố trông có vẻ ngạc nhiên, tự hỏi chuyện gì đang diễn ra. Sau đó, ông nói với tôi những gì đã xảy ra trong hai tháng qua. Bệnh ung thư của ông đã hoàn toàn biến mất. Ông lại có thể ăn thức ăn nguội và cứng. Ông thậm chí còn có thể ăn bánh đậu dính. Tôi rất vui khi nghe về sự hồi phục nhanh chóng của ông.

Hai năm sau, tại bữa tiệc sinh nhật của một người họ hàng, ông Vương đã nói với những người ngồi gần ông về việc ông đã được cứu bởi Đại Pháp sau khi nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” như thế nào. Mọi người đều rất ấn tượng bởi câu chuyện của ông. Tất cả họ đều đồng ý thoát xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Ông Vương hiện đang sống khỏe mạnh và hạnh phúc.

3. Vào cuối mùa Thu năm 2004, cảnh sát đã bắt và giam giữ tôi trong trại giam. Tôi nằm mơ thấy mình bước ra khỏi nhà tù và trở về nhà. Dưới ánh trăng, tôi thấy rằng cổng sân đã được mở và cánh cửa của căn phòng cũng mở. Tôi hơi sợ hãi. Bên ngoài phòng giam, tôi thấy ai đó đang đè con trai của mình xuống giường và bóp cổ cháu. Tôi đã chộp lấy một cây gậy gỗ và đánh vào đầu của người này, để anh ta ngừng bóp cổ con trai mình. Tôi choàng tỉnh và nhận ra rằng mình vừa gặp ác mộng.

Một vài ngày sau, tôi được thả. Khi trở về nhà, tôi nghe nói rằng con trai tôi đã bị ốm vài ngày trước đó, và thân trên của cháu bị đau và lạnh. Các chị em tôi đã đưa cháu đến bệnh viện, bác sĩ chẩn đoán cháu bị sỏi thận. Cháu được tiêm và uống thuốc để giảm đau một chút. Hai mươi ngày sau, căn bệnh của cháu lại tác quái. Sau khi cháu đánh thức tôi, tôi hỏi liệu cháu có muốn quay trở lại bệnh viện hay không. Cháu không muốn, vì vậy tôi khuyên cháu niệm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Cháu ngay lập tức bắt đầu nhẩm. Hai mươi phút sau, cháu nói với tôi rằng cháu không còn thấy đau đớn. Một tháng sau đó, cháu nói rằng cháu lại bị đau. Tôi nhận ra rằng cháu đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong khi bị đau, và sau đó ngừng niệm khi cảm thấy đỡ đau hơn. Vì vậy, tôi nói, “Chỉ khi con tiếp tục niệm thì bệnh tật mới hoàn toàn biến mất.” Cháu hỏi liệu Sư phụ còn giúp cháu khi cháu đã ngừng niệm không. Tôi nói với cháu, “Sư phụ là từ bi. Miễn là con niệm chân thành, Sư phụ sẽ cứu con.” Sau đó, cháu niệm câu đó mỗi ngày, thể hiện sự kính trọng to lớn với Sư phụ, và cũng khuyên các bạn bè của cháu rằng chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” có thể xua tan nguy hiểm và giúp tránh khổ nạn.

Một lần trong khi đang lái xe máy, cháu đâm vào một chiếc xe tải. Chiếc xe máy đổ đè lên người cháu trong khi cháu bị ngã xuống đất. Cháu nghe thấy một âm thanh khủng khiếp mà cháu biết là tiếng nứt xương chân. Vào lúc đó, suy nghĩ đầu tiên của cháu là niệm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và cháu đã tiếp tục làm vậy. Ngay sau đó, cháu được người lái xe tải đưa tới bệnh viện và được chẩn đoán bị trầy xước da và bầm tím, nhưng không có thương tích nghiêm trọng. Cháu nằm viện trong một thời gian ngắn, sau đó đã hoàn toàn bình phục và trở về nhà.

4. Khi tôi đến một cửa hiệu nhỏ để mua bánh bao hấp, tôi bắt đầu nói chuyện với một phụ nữ ở đó và nói với cô ấy sự thật về Pháp Luân Công. Cô ấy nói rằng cô ấy biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ ba năm trước. Cô ấy nói cả gia đình cô cũng nhẩm, “Pháp Luân Đại Pháp là hảo”. Rồi cô ấy tiếp tục giải thích cách mà cô ấy đã làm giàu từ việc bán sữa đậu nành. Sau khi cô ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” mỗi ngày, một số người đã ghé qua chỗ cô ấy và bàn việc kinh doanh bán sỉ sữa đậu nành. Cô ấy bây giờ chỉ bán sỉ và kiếm được rất nhiều tiền. Trong vòng ba năm, cô ấy đã có thể mua một căn nhà mới, còn con trai cô ấy được nhận vào một trường đại học tốt, và cô ấy có thể nuôi cháu ăn học. Cô ấy nói, “Pháp Luân Đại Pháp thực sự đã đem lại phúc lành cho tôi.”

Một người bán ngô luộc nói với tôi, “Kể từ khi tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ, tôi niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ trong khi bán ngô. Tất cả ngô được bán một cách nhanh chóng, hai thùng lớn mỗi ngày.” Một năm sau đó, ông đã có thể mua một chiếc xe máy và xe kéo với số tiền thu được từ việc bán ngô. Khoai lang năm nay khá đắt, và ông bắt đầu bán khoai lang. Ông nói với tôi với một nụ cười, “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Sư phụ Lý đã đem lại cho tôi may mắn.”

Khi những người đẩy xe kéo nhìn thấy tôi, tất cả họ đều hô lên, “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Nhiều người lái xe đã hỏi xin tôi một bùa hộ mệnh Đại Pháp. Tất cả họ đều nói rằng bùa hộ mệnh có thể bảo vệ họ khỏi nguy hiểm.

Vài người có thể thắc mắc tại sao người ta lại được ban phúc khi họ biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Đó là vì Thần Phật biết từng ý niệm của con người. Khi Pháp của vũ trụ bị phỉ báng và bức hại, nếu các bạn vẫn có thể phân biệt rõ ràng giữa thiện và ác và ủng hộ cái thiện thì niệm này là trân quý nhất, và các bạn sẽ được phúc báo.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/10/1/談談個人修煉和講真相中的故事-280245.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/10/25/142888.html

Đăng ngày 12-11-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share