Bài viết của Vương Mai, phóng viên Minh Huệ ở thành phố Vancouver, Canada

[MINH HUỆ 19-07-2013] Tiểu Trần tu luyện Pháp Luân Công được 15 năm và năm nay cô sẽ tốt nghiệp đại học. Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công năm 1999, cô mới 11 tuổi. Khi cảnh sát sách nhiễu cô, cô đã thản nhiên đáp lại: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời. Tôi sẽ tiếp tục tu luyện ngay cả khi không còn ai trên thế giới này tu luyện Pháp Luân Công nữa.”

Vượt qua rất nhiều những khó khăn và khổ nạn, cô rất vui và nội tâm tràn đầy an lạc. Cô nói: “Mặc dù tôi không phải là một người thập toàn thập mỹ, nhưng tôi sẽ cố gắng dùng tiêu chuẩn thập toàn thập mỹ để yêu cầu bản thân. Con xin cảm tạ Sư phụ và cảm ơn Đại Pháp. Tu luyện Đại pháp là niềm vui lớn nhất trong cuộc đời tôi.”

Đắc pháp năm tám tuổi

Tiểu Trần sống ở một thành phố thuộc miền Nam Trung Quốc. Cô sinh ra trong một gia đình khá giả và lớn nên trong tình yêu thương của cha mẹ và hoàn cảnh gia đình rất thân tình ấm áp. Gia đình chăm sóc cô và em trai cô rất chu đáo. Cha cô đọc rất nhiều các sách về tôn giáo và triết học và dường như lúc nào ông cũng tìm kiếm một điều gì đó.

“Vào một ngày năm 1996, cha tôi rất hạnh phúc khi nói với tôi rằng Pháp Luân Công tốt như thế nào và ông bắt đầu tu luyện, năm đó tôi mới tám tuổi và đang học lớp ba.”

Từ đó Tiểu Trần thường theo cha ra các điểm luyện công để luyện các bài công pháp. Đầu tiên cô không cảm thấy gì và chỉ thực hiện các động tác. Năm 1998 là một bước ngoặt đối với cô. Bà cô bị viêm túi mật, phải nhập viện và phải tiến hành phẫu thuật.

“Bà tôi rất yêu tôi và chúng tôi rất gần gũi, thân thiết. Hàng ngày tôi đều đến bệnh viện thăm bà. Nhìn bà, tôi đột nhiên nhận ra con người thật yếu đuối và cuộc sống thật ngắn ngủi làm sao. Tôi bắt đầu suy nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống.” Tiểu Trần nói.

“Cha tôi nói rằng không ai có thể tránh khỏi quy luật sinh, lão, bệnh, tử và duy chỉ có tu luyện mới [giúp người ta] thoát được quy luật này. Cuộc sống là để tu luyện. Một hôm khi đang luyện công cùng cha, tôi lắng nghe câu khẩu quyết của bài công pháp thứ tư: ‘Toàn Pháp chí hư, Tâm thanh tự ngọc, Phản bổn quy chân, Du du tự khởi.’ Câu ‘Phản bổn quy chân’ đã khiến tôi chấn động, tựa như thông thấu toàn thân và đột nhiên hiểu ra ý nghĩa của tu luyện.”

Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp một cách nghiêm túc sau khi bà tôi được xuất viện. Mỗi thứ Bảy, hai học viên lớn tuổi hướng dẫn các học viên nhỏ tuổi chúng tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân, xem video các bài giảng Pháp của Sư phụ, luyện công vào buổi sáng và học Pháp vào ban đêm. Nhóm chúng tôi khi có nhiều thì từ 20 đến 30 tiểu đệ tử, khi ít thì khoảng 7 hoặc 8 người, tất cả mọi người đều giao lưu tâm đắc thể hội. Đó là quãng thời gian đẹp nhất của tôi. Cha tôi là người đàn ông rất nghiêm khắc, hàng ngày ông yêu cầu tôi đọc ít nhất một bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân trong suốt kỳ nghỉ hè.

Cha bị bắt và cảnh sát sách nhiễu tôi

Không lâu sau khi ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công, cha của Tiểu Trần bị bắt khi ông đi thỉnh nguyện chính phủ cho quyền được tự do tu luyện Pháp Luân Công. Ông bị giam tại một trại lao động cưỡng bức. Năm đó Tiểu Trần 11 tuổi và bắt đầu học trung học cơ sở.

Cảnh sát lục soát nhà Tiểu Trần. “Cảnh sát đến nhà bắt tôi lên đồn và thẩm vấn tôi. Họ đe dọa sẽ nói với thầy giáo và hiệu trưởng nhà trường rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công để họ đuổi học tôi.”

Khi cảnh sát hỏi cô ấy rằng Pháp Luân Công có tốt không, cô đáp: “Pháp Luân Công thật tuyệt vời.” Mặc dù ông nội đe dọa cô, cô vẫn nói “Pháp Luân Công là tốt.”

Một hôm có vài cảnh sát xúm lại xung quanh cô và nói dối cô rằng cha cô đã thôi không tu luyện Pháp Luân Công nữa và có rất nhiều người khác cũng đã thôi không còn tu luyện nữa. Cô đáp rằng cô rất đau đớn khi nghe tin cha cô đã dừng tu luyện Pháp Luân Công. Làm sao mà cha cô lại có thể từ bỏ một môn tu luyện tốt như vậy được?.

Cô cân nhắc một hồi lâu và nói: “Tôi sẽ tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công ngay cả khi không còn ai trên thế giới này tu luyện nữa. Nếu tôi từ bỏ tu luyện, tôi sẽ không tha thứ cho mình khi lớn lên.”

Về sau cô mới biết được rằng đó là một chiêu thuật dối trá mà ĐCSTQ thường sử dụng. Cha cô không bao giờ nói rằng ông sẽ từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Đối mặt với sự hiểu lầm từ người thân

Tiểu Trần không sợ áp lực của cảnh sát, nhưng điều khiến cô buồn nhất chính là việc người thân trong gia đình cố ép buộc cô phải từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công do những lời dối trá và những áp lực của Trung Cộng.

Tiểu Trần nói: “Gia đình và người thân của tôi đều biết Pháp Luân Công là tốt và ủng hộ tôi và cha tôi tu luyện. Mẹ tôi cũng đã từng luyện Pháp Luân Công. Nhưng họ bị mê lac trước chiến dịch tuyên truyền dối trá phô thiên cái địa của ĐCSTQ. Cha tôi đã bị bắt và họ lo sợ rằng thái độ của tôi sẽ ảnh hưởng đến cha tôi. Họ muốn tôi nói: ‘Tôi sẽ từ bỏ tu luyện’ nhưng tôi từ chối.”

“Bạn sẽ cảm thấy vô cùng thống khổ khi mà những người thân yêu nhất thay đổi thái độ với bạn. Chỉ có một người duy nhất ở bên cạnh ủng hộ, đó là cậu em trai nhỏ hơn bốn tuổi của tôi.”

Chính trong cuộc bức hại này, Tiểu Trần cảm thấy mình trưởng thành một cách đột ngột, nhận định rằng bản thân mình không hề sai, nên tâm lý đặc biệt kiên định.

“Trong hoàn cảnh nghịch cảnh này, tôi đã đạt được kết quả học tập tốt hơn. Trước đây tôi là học sinh trung bình trong lớp. Có hơn 400 học sinh, tôi xếp thứ 200. Gia đình không đặt nhiều hy vọng vào việc tôi có thể thi đỗ vào một trường trung học tốt trong vùng. Nhưng thành tích của tôi đã tăng vọt lên và tôi đã được nhận vào một trường trung học tốt nhất trong vùng.”

Tìm được bạn đồng tu ở trường trung học

Tiểu Trần ở nội trú tại trường trung học. Lúc đầu cô không tinh tấn trong tu luyện, không có đồng tu nào ở trong trường. Có tám nữ sinh trong phòng ký túc xá cô ở và cô ngủ ở giường tầng trên. Một đêm, vào giờ phát chính niệm, cô vô tình phát hiện ra cô bạn nằm ở giường tầng dưới gần mình cũng đang phát chính niệm. Cô đã rất vui mừng.

Sáng hôm sau khi cô bạn ngủ dậy, cô đi đến bên cạnh và ôm lấy bạn rồi nói thầm: “Xin chào, đồng tu của tôi.” Họ đã ôm lấy nhau và rất cao hứng.

Bây giờ Tiểu Trần đã có một đồng tu ở bên cạnh và họ đã có được một môi trường tu luyện tốt. Họ thỏa thuận học Pháp cùng nhau vào lúc 05 giờ 30 sáng tại sân trường vào mùa hè và ở trong lớp học vào mùa đông. Họ phối hợp với nhau rất tốt khi đi giảng chân tướng cho các học sinh trong trường. Tất cả các cô gái trong phòng ký túc xá đều đã thoái khỏi tổ chức Đoàn thanh niên của Trung Cộng.

Sau khi tốt nghiệp trung học, Tiểu Trần tiếp tục học đại học ở một thành phố khác. “Cha tôi đã được thả và đang ở nhà. Hàng ngày ông đều gọi điện cho tôi và động viên tôi tiếp tục tu luyện tinh tấn. Ông cũng thường yêu cầu tôi học Pháp và phát chính niệm hàng ngày.”

Gia đình Tiểu Trần đã chuyển đến định cư ở Vancouver, Canada năm 2008 sau khi cô kết thúc hai năm học đại học ở Trung Quốc.

Cảm ân

Tiểu Trần tiếp tục học đại học ở Canada. Vào lúc rảnh rỗi, cô tham gia vào rất nhiều các hoạt động của Pháp Luân Công để giảng chân tướng cho mọi người và khuyên họ thoái đảng cùng các tổ chức liên đới của nó. Đôi khi cô một mình lái xe đến các thành phố khác để tham gia vào các hoạt động của Pháp Luân Công ở đó. Mặc dù những chuyến đi đó rất mệt, nhưng cô cảm thấy rất tâm lý rất nhẹ nhõm.

Tiểu Trần hiện đang ở nước ngoài nhưng cô vẫn rất nhớ các bạn đồng tu ở Trung Quốc. Cô đề cập đến một đồng tu trẻ hơn mình khoảng 3 hay 4 tuổi. Thiên mục của anh ấy đã khai mở và anh ấy có thể nhìn thấy nhiều những cảnh tượng ở các không gian khác. Đầu tiên anh ấy tu luyện rất tinh tấn, nhưng do không có được một môi trường tu luyện tốt kể từ khi cuộc bức hại bắt đầu, cho nên anh ấy đã ngừng tu luyện. Tiểu Trần cảm thấy rất tiếc cho anh ấy.

Khi vượt qua được mọi khổ nạn này, Tiểu Trần ngày một trưởng thành hơn. Nhìn lại con đường tu luyện đã qua, Tiểu Trần nói điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời là mình đã đắc được Pháp từ khi còn nhỏ và luôn giữ được nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong tâm.

“Mặc dù tôi không phải là một người thập toàn thập mỹ, nhưng tôi sẽ cố gắng dùng tiêu chuẩn thập toàn thập mỹ để yêu cầu bản thân. Con xin cảm tạ Sư phụ và cảm ơn Đại Pháp. Tu luyện Đại pháp là niềm vui lớn nhất trong cuộc đời tôi.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/7/19/走过魔难-在大法中成长-276851.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/2/141343.html

Đăng ngày 16-08-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share