Bài của một học viên ở Thành phố Chongqing

[MINH HUỆ 27-8-2008] Phát chính niệm là một trong ba điều quan trọng mà Sư Phụ yêu cầu chúng ta. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm cá nhân của mình. Làm ơn chỉ ra những điều còn chưa đúng.

Sư Phụ ban cho chúng ta công năng và chúng ta cần phải sử dụng chúng một cách tốt nhất. Tuy vậy, tôi đã không bước đi một cách tốt đẹp. Ban đầu tôi rất hăng hái và phát chính niệm bất cứ khi nào có thời gian rỗi, thậm chí khi đi bộ cũng như khi ngồi trên xe bus. Sau đó, trong bài giảng mới, Sư Phụ nói về tầm quan trọng của phát chính niệm nhiều lần. Trang web Minh huệ cũng đã đưa ra nhiều nhắc nhở về vấn đề này. Tôi thấy muốn phát chính niệm mạnh mẽ nhiều hơn nữa. Sư Phụ nói chỉ cần dùng 5 phút để thanh tịnh tư tưởng của chúng ta và năm phút để thanh trừ tà ác. Tôi quyết định dành 10 phút thậm chí 20 phút để có hiệu quả tốt hơn và thanh trừ nhiều tà ác hơn. Tôi tẩy tịnh các niệm trong mình 10 phút và thanh trừ tà ác 15 phút. Nếu có chuyện gì xảy ta hoặc khi thấy mệt, tôi dùng nhiều thời gian hơn để phát chính niệm.

Sau một thời gian, tôi cảm thấy kết quả khá thỏa mãn và tin rằng tất cả đều có thể giải quyết bằng phát chính niệm. Nếu tâm trí tôi không ngay chính, hay tôi cảm thấy thân thể không khỏe mạnh, hoặc nếu tôi có khảo nghiệm tâm tính, v.v., tôi liền phát chính niệm. Đó trở thành chìa khóa cơ bản. Ban đầu tôi tìm thời gian ngoài giờ phát chính niệm toàn cầu để phát chính niệm và thực hiện một mình. Tôi cảm thấy trường năng lượng tạo ra khi một mình nhỏ hơn so với bốn thời điểm toàn cầu, thế là tôi quay trở lại cách ban đầu, phát chính niệm bốn lần một ngày. Bề mặt, xem như tôi rất coi trọng việc phát chính niệm, nhưng thực tế, một lỗ hổng lớn đã xuất hiện.

Ví dụ, bệnh tật thường xuyên xuất hiện ở cơ thể tôi. Tôi cảm thấy cần phải làm sạch những nhân tố xấu trong cơ thể tôi cùng với việc tẩy tịnh tư tưởng. Do đó khi tôi phát chính niệm, tôi thêm vào suy nghĩ là phải làm sạch cựu thế lực và hắc quỉ trong vũ trụ của mình và các thiên thể hệ liên quan.

Khi loại trừ tà ác, tôi tập trung vào một số nhân vật quan trọng và Giang Trạch Dân. Sau đó, tôi đọc trên trang Minh Huệ viết rằng chúng ta cần hỗ trợ cứu các bạn đồng tu đang bị bắt giữ. Tôi thêm vào danh sách loại bỏ tà ác ở Bắc Kinh, Trường Xuân, Mã Tam Gia, và Trại cải tạo lao động Tô Gia Thuần. Điều đó khiến tôi mất rất nhiều thời gian, gần năm phút để nghĩ đến tất cả các đối tượng đặc biệt nhằm tới. Khi đó là những ngày nghỉ, những ngày nhạy cảm, những ngày mà chính quyền cộng sản tổ chức những hoạt động quan trọng, hay khi có những sự kiện đáng chú ý trong xã hội, tôi đặc biệt nhắm thẳng vào chúng. Các niệm của tôi và những đối tượng nhắm tới dài đến nỗi chúng có thể chiếm hết vài trang giấy.

Tôi chưa bao giờ để lỡ một trong bốn thời điểm toàn cầu để phát chính niệm, và thấy cần phải sắp xếp ra sao nếu bỏ lỡ nó. Tuy vậy, kết quả vẫn tệ và trạng thái của tôi cũng không tốt. Tôi ngủ lơ mơ, không thể để tay thẳng ngay ngắn, và những thứ tôi muốn giải thể với chính niệm không thực hiện nữa. Tôi cảm thấy có gì không ổn và tôi chia sẻ với các học viên khác. Tôi nhận thấy nhiều người có vấn để tương tự như vậy. Họ không thể phát chính niệm với tâm trí thanh tịnh. Mỗi người một hoàn cảnh riêng và có những lí do của mình, và cũng không ai có thể thuyết phục ai. Tôi nghĩ điều này là nghiêm trọng vì mọi người đều đã cố gắng phát chính niệm nhưng kết quả lại không tốt. Cái tồi tệ nhất là, không ai tìm ra vấn để và cố gắng nghiêm túc hướng nội tìm kiếm. Thế là sau đó chúng tôi quyết định phải bình tâm lại và học Pháp.

Trong “Giảng Pháp tại Pháp Hội Canada 2001”, Sư Phụ nói,
“Ngoài ra các học viên chúng ta từ nay trở đi khi luyện công tập thể hoặc giả khi có đại hội như chúng ta đang có đây, thì có thể chọn lấy tĩnh lặng trong năm phút, ngồi với kết ấn, trong ý niệm thanh trừ những tư tưởng và niệm đầu không tốt trong tư tưởng, nghiệp lực cùng quan niệm không tốt, hoặc những can nhiễu từ bên ngoài. Có suy nghĩ như thế, nghĩ những thứ ấy phải chết, thì chúng sẽ bị thanh trừ, 5 phút là có tác dụng.”

Trong “Giảng và giải Pháp tại Pháp hội thành thị New York”, Sư Phụ dặn,
“Khi phát chính niệm không nói rằng niệm khẩu quyết mãi, chư vị niệm một lần là đủ rồi, là có tác dụng rồi; trừ tình huống đặc thù nào đó. Chư vị nhận ra rằng không tĩnh lại được thì điều chỉnh chính niệm lại cũng được, nhưng đó cũng là tạm thời. Thật ra khi thực sự có thể tĩnh lại, thì một niệm ấy đã đủ kinh thiên động địa, không gì là không thể rồi; lập tức đúng là làm cho hết thảy những gì nội trong phạm vi chư vị bao trùm đều định trụ lại, ức chế vững chắc như thế. Chư vị như quả núi, lập tức ức chế chúng rất chắc chắn. Không được để tư tưởng bất ổn mãi, bất ổn thì không làm được như vậy.”

Từ Pháp tôi nhận thức được kết quả ít ỏi của mình trong việc phát chính niệm không phải là do vấn đề kĩ thuật, mà đó là do không thực hiện những yêu cầu của Sư Phụ và của Pháp. Đó cũng là do không tôn trọng Sư Phụ và Pháp.

Sư Phụ nói năm phút là đủ để thanh tĩnh tư tưởng và loại trừ tà ác. “Năm phút” là Pháp và có ý nghĩa sâu sắc, giải quyết vấn đề cực đại với trăm triệu học viên cùng phát chính niệm. Đó là một chủ thể lớn trong Chính Pháp. Thêm năm hay mười phút đó chỉ là quan niệm con người và nó phá vỡ một tổng thể đồng bộ. Chúng ta không thể có sức mạnh tổng thể nếu chúng ta không đồng bộ. Chúng ta đều biết để chuyển hòn đá nặng cùng nhau, chúng ta hô “Một, Hai, Ba!” và hành động vào lúc hô “Ba”. Chúng ta quên Pháp của Sư Phụ và làm những gì mình nghĩ nên làm và điều đó phá đi trạng thái của phát chính niệm.

Sư Phụ yêu cầu chúng ta nhẩm khẩu quyết một lần, nhưng chúng ta lại nhẩm đi nhẩm lại. Sư Phụ nói chúng ta tập trung và thanh tịnh đầu óc, nhưng tôi không thể dừng suy nghĩ về các chủ điểm rồi lơ mơ làng màng. Sư Phụ nói với chúng ta,
“Có một số học viên khi phát chính niệm, đều đặc biệt nhắm thẳng trong tâm trí mình vào một hoặc một số các thành phần tà ác, như thế sẽ ngăn công và sức mạnh thần thông có hiệu quả tối cao. Tất nhiên, nếu tình huống đặc biệt và các vị nhắm vào một nhân tố tà ác hay một số ít những nhân tố tà ác để phát chính niệm, một mình hay cùng nhau, thì đó là điều nên làm, và năng lực tập trung sẽ rất lớn. Nhưng khi chư vị phát chính niệm cùng nhau hàng ngày, chư vị nên truy sát tà ác trên diện rộng. Chư vị không nên nhằm vào một hay một số ít tà ác vào mỗi ngày, mỗi lần.” (“Chính niệm”)

Chúng ta thường thêm nhiều thứ từ mọi nơi vào một chỗ. Vào những thời điểm khác cho đến các vấn đề nội bộ cũng như bên ngoài cơ sở, chúng ta thêm quá nhiều thứ vào tư tưởng của mình. Hiệu quả tất nhiên là hạn chế.

Không thực hiện tốt trong việc phát chính niệm, tôi đã hướng nội tìm kiếm trong một thời gian lâu và đã phát hiện ra nguyên nhân của vấn đề. Đó là những yếu tố từ văn hóa Đảng. Mấy chục năm qua, tôi đã trải qua nhiều sự biến đổi của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Mỗi một đợt biến đổi đều kéo theo tẩy não, và người ta phải vượt qua “khảo nghiệm” để có thể sinh tồn. Sau một thời gian, một số cách nghĩ hình thành. Những quan niệm hình thành này yêu cầu người ta nhận thức định hướng chung xem điều điều gì đang chỉ đạo rồi triển khai có ý định, thể hiện ra vẻ thông minh, lanh lợi. Do vậy tôi đã lấy “năm phút” và tạo nên cho mình một lý thuyết và một cách thực hiện riêng.

Tôi đọc cuốn “Giải thể Văn hóa Đảng Cộng sản Trung Quốc” trong vài ngày để loại bỏ các yếu tố văn hóa Đảng. Tôi theo lời Sư Phụ dạy, không nhiều hơn, không ít hơn.

Tôi nhanh chóng nâng cao năng lực phát chính niệm. Pháp rất sáng và sáng như vậy trong tâm trí tôi. Tư tưởng của tôi tập trung và tâm trí của tôi bình ổn. Tôi cảm thấy năng lượng mạnh mẽ bao quanh mình khi tôi phát chính niệm. Rất thoải mái và tôi cảm thấy cơ thể của mình trải ra vô cùng rộng lớn với tư tưởng mạnh mẽ có thể chinh phục bất cứ thứ gì. Sức mạnh của phát chính niệm toàn cầu triển hiện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/8/27/184842.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/9/6/100416.html
Đăng ngày 20-9-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share