Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-11-2012]

Tôi là một giảng viên đại học, và từng nhiều năm đảm nhiệm chức vụ bí thư trong Đảng Cộng sản Trung Quốc. Hiện nay, tôi và chồng đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 10 năm. Một trong những đồng nghiệp cũ của tôi là bà Vương,  một giảng viên đại học đã về hưu. Năm nay bà đã 70 tuổi. Trước kia, bà từng là đảng viên trung thành của tà đảng trong suốt hơn 40 năm, nhưng bà cũng là một người rất tốt.

— Trích từ tác giả

Tôi sẽ tường thuật tóm tắt quá trình giảng chân tướng về Pháp Luân Công và thuyết phục người bạn của tôi thoái ĐCSTQ. Tôi muốn chia sẻ với các bạn đồng tu về việc làm thế nào để giảng chân tướng cho những người trí thức một cách hiệu quả. Tôi vẫn còn một chặng đường dài phía trước, đặc biệt là trong các phương diện khác vẫn còn rất nhiều thiếu sót, tôi cũng cần phải hướng nội và tu tâm tính.  

— Nguyên tác

Kính chào Sư phụ tôn kính!

Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi là một giảng viên đại học, và đã từng nhiều năm đảm nhiệm chức vụ bí thư trong Đảng Cộng sản Trung Quốc. Hiện nay, tôi và chồng đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 10 năm. Một trong những đồng nghiệp cũ của tôi là bà Vương, một giảng viên đại học đã về hưu. Năm nay bà đã 70 tuổi. Trước kia, bà từng là đảng viên trung thành của tà đảng trong suốt hơn 40 năm, nhưng bà cũng là một người rất tốt. Do ảnh hưởng của gia đình, bà rất tin vào Thần Phật. Bà cả đời lận đận, hôn nhân bất hạnh, một mình nuôi con gái khôn lớn. Bây giờ, con gái của bà đã trưởng thành, có gia đình riêng và sống ở một vùng khác. Hiện bà sống cô đơn một mình, vì tuổi đã cao và cả một đời chịu nhiều đau khổ nên bà mắc rất nhiều chứng bệnh, đặc biệt là chứng đau thắt lưng.

Trước đây chúng tôi từng làm việc cùng nhau, và tôi rất thông cảm với hoàn cảnh của bà ấy. Tôi cố gắng giảng chân tướng và thuyết phục bà thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Ban đầu bà không tin tôi, nhưng dần dần bà đã cảm nhận được sự kỳ diệu của Đại Pháp và bắt đầu thay đổi. Bà đã từng bước tiến bộ từ việc không thừa nhận và bất đồng ý kiến với Đại Pháp đến dần dần lắng nghe cái bài giảng Pháp của Sư phụ và luyện các bài công pháp; từ việc từng là một đảng viên trung thành của ĐCSTQ đến biết rõ bản chất thật sự của ĐCSTQ. Trong tháng Tư năm nay, bà đã dùng bí danh để thoái ĐCSTQ, và ghi nhớ bí danh mà bà đã dùng để thoái. Quá trình giảng chân tướng này của tôi phải mất hơn bốn năm mới hoàn tất, đòi hỏi rất nhiều cuộc nói chuyện.

Tôi nhớ lại lần đầu tiên tôi giảng chân tướng cho bà ấy là khi bà đến thăm tôi. Tôi nói với bà rằng: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt, đừng tin vào những tuyên truyền giả dối của ĐCSTQ.” Tôi nói bà hãy chân thành niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và bà sẽ nhận được phúc báo. Bà nói rằng bà tin vào thần linh và bà không dám đắc tội với họ, đương nhiên bà không dám nghĩ rằng Đại Pháp của Sư phụ là không tốt, nhưng bà thường niệm “A Di Đà Phật”, ý là Phật sẽ bảo hộ cho bà mà không cần phải niệm “09 chữ may mắn”. Một giờ sau đó, khi bà đứng dậy và chuẩn bị ra về, bà tự nói với mình: “Lạ nhỉ! Ngồi nói chuyện với nhau lâu như vậy, mà lưng tôi không hề bị đau!” Bà đã phải chịu đựng chứng đau lưng dữ dội, và chỉ có thể ngồi trên ghế cao; nếu bà ngồi ghế thấp, bà sẽ đau dữ dội và phải rất khó khăn mới có thể đứng dậy được. Tôi nói với bà rằng Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp. Trường năng lượng của Đại Pháp có thể điều chỉnh lại tất cả các trạng thái không đúng đắn như Sư phụ giảng: “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân). Bà vẫn hoài nghi nhưng cảm thấy hạnh phúc vì lưng của bà không còn bị đau nữa.

Lần thứ hai khi bà đến thăm tôi, sau hơn một giờ nói chuyện, lưng của bà vẫn không bị đau. Lần thứ ba bà ngồi chơi lâu hơn, song lưng bà vẫn không cảm thấy đau. Tuy nhiên, cơn đau quay trở lại sau khi bà về đến nhà; bất cứ khi nào bà đến nhà tôi, thì cơn đau lưng của bà đều biến mất. Bà đã trải nghiệm điều này nhiều lần, và sau đó đã tin tôi và bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, nhưng cũng vẫn niệm “A Di Đà Phật”. Khi chứng kiến cảnh tôi phục hồi một cách nhanh chóng sau căn bệnh hiểm nghèo mà không cần phải đi bệnh viện hay có bất cứ điều trị nào, bà bắt đầu thấy ngưỡng mộ niềm tin mạnh mẽ của tôi; và bà muốn tìm hiểu để biết lý do tại sao. Tôi nói với bà điều tôi đã học được từ Pháp về bệnh tật, và những câu chuyện phục hồi kỳ diệu. Tôi giải thích rằng nhân loại đã phải chịu đựng nhiều năm để chờ Đại Pháp này; và bà cũng đã phải chịu đựng cả đời rồi, bà sẽ rất hối tiếc nếu bà để lỡ mất cơ hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp này. Bà tỏ ý muốn tìm hiểu Đại Pháp, sau đó vui vẻ cầm đĩa CD “Giảng Pháp tại Quảng Châu” của Sư phụ để về nhà nghe.

Sau nghe xong bài “Giảng Pháp tại Quảng Châu”, đồng nghiệp của tôi đã trở lại và nói với tôi rằng bà cảm thấy rất tốt. Bà đã hỏi tôi rất nhiều câu hỏi và có những câu hỏi có ý nghĩa rất sâu sắc. Tôi trả lời những câu hỏi của bà dựa trên những hiểu biết của tôi về Pháp. Bất cứ khi nào bà bị hạn chế bởi kiến thức người thường và không thể hiểu nội hàm thâm sâu của Pháp, tôi vẫn để nó tuỳ kỳ tự nhiên. Tôi cũng không cố gắng giải thích hay tranh cãi. Tôi đã rút ra được bài học từ kinh nghiệm bản thân, rằng khi những người trí thức mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chúng ta đừng cố gắng thuyết phục hay tranh cãi với họ vì khuynh hướng này sẽ ngăn cản họ học hỏi thêm. Bà quyết định học các bài công pháp. Tôi phải mất hai ngày để dạy bà luyện 05 bài công pháp và bà đã cầm đĩa hướng dẫn luyện các bài công pháp của Sư phụ về nhà.

Không lâu sau khi bà luyện thuần thục 05 bài công pháp, phòng 610 đã gửi những tin nhắn tới điện thoại di động của người dân, vu khống Đại Pháp và xúi dục người dân tố cáo các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Bà đã rất sợ hãi, và hỏi tôi tại sao chuyện này lại xảy ra. Bà nghĩ rằng chính phủ sẽ không can thiệp nữa, vậy tại sao bây giờ lại họ lại làm điều này một lần nữa? Lần này, tôi giải thích sự thật về cuộc đàn áp Pháp Luân Công của ĐCSTQ một cách có hệ thống. Bà đã cầm các tài liệu giảng chân tướng lên và đọc chúng một cách cẩn thận. Tôi thuyết phục bà thoái ĐCSTQ, nhưng bà tuyên bố rằng bà cần phải hiểu các vấn đề một cách thấu  đáo trước khi thoái.

Bà hỏi tôi rằng: “Chị là một bí thư đảng, làm sao chị có thể tin vào thần linh?”. Tôi giải thích sự thật về Pháp Luân Công. Bà đáp lại: “Nhưng chị là một bí thư đảng, làm sao chị có thể hoài nghi Đảng?”. Tôi trả lời bà: “Trong quá khứ, tôi đã hoàn toàn tin tưởng vào học thuyết của Đảng, tôi không hề suy nghĩ mà chỉ tuân theo sự điều khiển của nó. Khi học bài giảng đầu tiên, tôi muốn biết lý do tại sao ĐCSTQ là tiên tiến nhất, và sau khi xem lại tất cả các tài liệu, tôi phát hiện rằng chỉ có một lý do duy nhất đó là: Vì giai cấp vô sản là những người nghèo nhất, đó là lý do tại sao họ “tiên tiến nhất”. Có phải người nghèo nhất là người tiên tiến nhất không? Vậy thì những người vô gia cư nhặc rác và hàng ngày tiếp xúc với rác bẩn còn tiên tiến hơn cả đảng? Họ nên là giai cấp lãnh đạo? Thật là lố bịch! Sau này khi tôi xem lại các học thuyết của đảng, hầu hết các lý thuyết đều sai; trái lại, những lý thuyết mà họ chỉ trích như Thuyết hữu thần và Chủ nghĩa duy tâm lại là đúng. Tôi kết luận rằng: Tôi không nên chỉ nghe và tuân theo các học thuyết của đảng, tôi nên sử dụng cái đầu của mình để suy nghĩ, để phán xét; nếu không tôi có thể bị lừa gạt.” Bà ấy đã gật đầu đồng ý.

Lần khác, tôi đưa cho bà tài liệu vạch trần một cách có hệ thống tội ác của ĐCSTQ kể từ khi nó lên nắm quyền. Sau khi đọc xong những tài liệu đó, bà nói rằng: “Đó là sự thật, nhưng mà có ai trên đời này chưa từng phạm sai lầm? ĐCSTQ cũng đã từng làm những việc tốt.” Tôi nói với bà ấy rằng tội ác của ĐCSTQ không phải là tội ác thông thường; chúng chống lại nhân loại, chống lại vũ trụ. Chúng phá huỷ truyền thống đạo đức, đàn áp các giá trị Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trụ, đàn áp những người tốt thực hành theo nguyên lý này, đàn áp họ đến chết hoặc làm cho họ bị tàn phế, thậm chí mổ cướp nội tạng của họ để kiếm lợi. Khi giá trị đạo đức và nhân phẩm của con người không còn thì ngày tận thế sẽ đến. Từ điểm này, ĐCSTQ không những huỷ diệt dân tộc Trung Quốc, mà còn huỷ diệt toàn thể nhân loại! Thần tạo ra con người, và ĐCSTQ thì muốn phá huỷ họ; làm sao có thể được phép như vậy! Đó là lý do tại sao Thần muốn loại bỏ ĐCSTQ. Tôi cũng kể cho bà những lời tiên tri về sự sụp đổ của ĐCSTQ. Tôi đã thuyết phục bà thoái ĐCSTQ để được an toàn trong tương lai.

Bà vẫn không đồng ý thoái đảng và nói rằng: “Pháp Luân Công là tu luyện Phật Pháp. Sư phụ là Phật Chủ. Phật có lòng từ bi, vậy tại sao Phật lại tiêu diệt con người?” May mắn là tôi đã học Pháp siêng năng, nếu không sẽ chẳng dễ dàng để trả lời câu hỏi của bà ấy. Tôi giải thích: “Nguyên lý của vũ trụ bao gồm thành, trụ, hoại, diệt. Đối với bất cứ vật chất nào, bao gồm cả con người, khi các giá trị đạo đức không còn nữa, thì sẽ bị huỷ diệt. Tại ranh giới quan trọng giữa sự sống và cái chết, Phật chủ đã mang Pháp Luân Công đến đây để cứu độ con người. Tất cả những ai tin vào Chân – Thiện – Nhẫn có thể vượt qua tai hoạ này một cách an toàn. Chế độ của Giang Trạch Dân đã sử dụng ĐCSTQ và đã thao túng toàn bộ bộ máy tuyên truyền của nhà nước để đàn áp Pháp Luân Công và các học viên Pháp Luân Công, lừa gạt thế giới, đầu độc người dân toàn thế giới, và đẩy Trung Quốc và toàn thể thế giới đến bên bờ của sự huỷ diệt. Với lòng từ bi, Đức Phật vẫn muốn cho ĐCSTQ cơ hội để chấm dứt cuộc đàn áp để tránh việc bị huỷ diệt hoàn toàn, nhưng chế độ của Giang vẫn ngoan cố đẩy mạnh cuộc đàn áp và quyết định chống lại các nguyên lý của vũ trụ cho đến cùng. Sư phụ muốn các học viên giải thích sự thật về Pháp Luân Công cho các chúng sinh trên thế giới, để họ thoái ĐCSTQ vì nếu không, họ sẽ bị chôn vùi cùng với ĐCSTQ.”

Bà đã hiểu, nhưng vẫn không muốn thoái. Bà đã phải đấu tranh hơn 40 năm cho đảng, và vẫn còn tình cảm với nó. Tôi cảm thấy thật sự khó khăn để cứu được một người, nhưng cho dù khó khăn như thế nào đi nữa, tôi vẫn cần phải cứu bà ấy. Mỗi cơ thể là một thế giới, mỗi một thiên thể lại đại diện cho vô lượng chúng sinh! Làm sao mà tôi không xuất tâm cứu bà ấy cho được, nhưng bằng cách nào đây? Tôi đã sử dụng sự kiên nhẫn, tâm từ bi và sự chân thành, nhưng có thể thời điểm của bà ấy chưa đến.

Người đồng nghiệp của tôi đang già đi và sống đơn độc một mình. Tôi thường hỏi bà có cần giúp đỡ gì không. Bà rất độc lập, và trong đời sống hằng ngày bà có thể tự chăm sóc cho bản thân. Bà cũng rất cảm kích trước tấm lòng chân thành của tôi, và thích thảo luận các vấn đề  với tôi.

Một ngày nọ, bà đến nhà tôi và nói về sự oán giận của bà đối với người chồng cũ. Bà không hiểu lý do tại sao số mệnh lại không công bằng với bà. Bà đã về thăm quê ở rất xa; hiện bà ngày càng già đi và bắt đầu trầm cảm. Bà đã bị ĐCSTQ đầu độc; và những đau khổ trong cuộc sống không bao giờ kết thúc.

Không lâu sau đó, bà lại phải đi xa một lần nữa, rất xa. Tôi rất thương cảm cho những gì mà bà ấy phải chịu đựng. Bà không thể học các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp cũng như  để tôi hướng dẫn với những Pháp lý mà tôi hiểu. Tôi đã viết cho bà một lá thư dài.

Trong thư, tôi viết về vấn đề quả báo và kể lại hai câu chuyện có liên quan. Câu chuyện thứ nhất là về một người họ hàng của tôi (người này tin vào đức Phật) đã bị một tai nạn xe khiến cho anh ấy bị liệt. Tuy nhiên, anh cảm thấy rất thanh thản vì anh tin rằng mình đang trả nghiệp. Người khác là cha của một anh bạn đồng tu, ông là một người tốt bụng và có uy tín, nhưng lại đặc biệt khắc nghiệt với anh. Anh cố gắng hết sức để chăm sóc cho cha của mình, nhưng người cha của anh lại đánh anh, nguyền rủa anh và không bao giờ quan tâm tới cảm xúc của anh. Anh ấy không hiểu tại sao. Một đêm nọ, anh nằm mơ thấy kiếp trước của mình, và thấy rằng trước kia anh là một người giàu có và kiêu ngạo; lúc đó cha anh là một người hầu già đã bị anh ngược đãi. Từ khi biết được điều đó, anh không còn bận tâm về sự vô lý của cha mình nữa và chăm sóc cho ông cẩn thận hơn cho dù có bất cứ điều gì xảy ra.

Tôi tin rằng bà sẽ hiểu được ý nghĩa của hai câu chuyện đó. Tôi nói rằng: “Chúng ta có thể không biết được điều gì đã xảy ra với chúng ta trong đời trước; chúng ta chỉ biết đến những đau khổ trong đời này. Khi chúng ta nghĩ rằng những điều đó là không công bằng, thì nó chỉ làm tăng thêm đau khổ cho chúng ta. Nếu chúng ta có thể nhìn thấu tất cả những việc này và xem chúng như là cơ hội để trả nghiệp, thì khi đó chẳng phải là chúng ta có thể chuyển hóa đau khổ thành hạnh phúc sao? Bà là người tốt và đã phải chịu đựng rất nhiều khổ nạn trong đời; vì vậy bà phải hạnh phúc và vô tư sau khi bà đã nghỉ hưu, bà không nên để mình đắm chìm trong đau khổ. Đó là tuỳ vào bà, bà có thể thay đổi suy nghĩ và trở nên hạnh phúc.”

Người đồng nghiệp của tôi ngay lập tức viết thư trả lời; bà đã đọc đi đọc lại lá thư và đã hiểu ra rất nhiều điều. Bà rất cảm kích vì tôi đã dành thời gian để giúp bà tháo gỡ các vướng mắc. Bà đã hiểu vấn đề quả báo và rằng bà chỉ có thể được cứu độ bằng cách tu luyện, vì vậy bà đã bày tỏ nguyện vọng muốn tu luyện. Từ đó trở đi, bà không còn phàn nàn và bị trầm cảm nữa. Đại Pháp đã hóa giải những nỗi bất bình trong lòng bà và bà rất biết ơn Sư phụ ; còn tôi thì rất mừng cho bà.

Chúng tôi đã trở thành bạn thân của nhau và có thể nói với nhau về mọi thứ, bao gồm cả những lo lắng và băn khoăn của bà ấy về vấn đề sức khoẻ, vấn đề con cái, chuyện học hành của các cháu, v.v …

Tháng Tư năm nay, bà có một vụ kiện tụng. Bà đã thuê luật sư, người này đã nói cho bà biết rất nhiều bí mật đen tối của bộ máy tư pháp. Bà đã tự mình trải nghiệm những tác hại do bộ máy từ trên xuống dưới của tà đảng gây ra và hoàn toàn nhận ra bản chất thật sự của đảng. Bà nói rằng: “Nó giống như cắt miếng bánh vậy, họ mang tất cả bánh đi và để lại cho chúng ta một ít vụn bánh; và thậm chí chúng ta còn phải biết ơn vì điều đó?!” Một lần nữa, tôi lại thuyết phục bà thoái đảng

Tôi gọi điện cho bà và hỏi thăm về tình trạng của bà, vì thời tiết ở đó rất tệ. Bà trả lời rằng: “Tôi đã rất may mắn.” Bà vẫn còn nhớ bút danh mà bà đã dùng để thoái đảng. Tôi cảm thấy rằng đây là sự khích lệ của Sư phụ.

Tôi nhớ đến lời giảng của Sư phụ:

 “trách nhiệm trên vai của đệ tử Đại Pháp là trọng đại. (Thế nào là đệ tử Đại Pháp, Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2011)

Làm sao chúng ta có thể không khẩn trương cứu người?

Người bạn của tôi đã trở về nhà khoảng một tuần để giải quyết các vấn đề liên quan đến pháp luật, gặp gỡ các đồng nghiệp cũ và thăm học sinh. Vào ngày hôm sau, bà đến thăm tôi, và nói rằng bà không còn niệm “A Di Đà Phật” nữa, thay vào đó, giờ bà chỉ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Một ngày trước khi lên đường, bà đã đến xem biểu diễn Thần Vận 2012, và lời bài hát trong Thần Vận đã làm bà vô cùng xúc động. Bà biết được rằng lời bài hát là do Sư phụ viết, và bà muốn lập tức chép lại chúng. Tôi đã in cho bà một bản; bà cầm nó trên tay và nói rằng bà sẽ đọc nó khi bà về đến nhà. Lưng của bà không còn đau nữa. Bà đã ngồi hơn ba tiếng đồng hồ mà không cảm thấy đau. Ngay cả khi bà chưa quay lại luyện công và học Pháp, Đại Pháp đã bắt rễ sâu trong tâm bà.

Sau 04 năm được giảng chân tướng, cuối cùng bà cũng đã nhận ra bản chất tà ác thật sự của ĐCSTQ. Bà cũng hoàn toàn công nhận Đại Pháp. Bà còn giới thiệu Đại Pháp cho các đồng nghiệp của bà và giới thiệu chúng tôi với người thân, bạn bè của bà, và thuyết phục con gái bà thoái ĐCSTQ. Con gái của bà đã trải qua cơn nguy kịch trong thời kỳ mang thai, và bà cũng nói với con gái và con rể của bà hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Vì thế cả em bé và mẹ của cháu đã an toàn. Bà đã gọi điện cho chúng tôi khi em bé được sinh ra và cám ơn Sư phụ và Đại Pháp đã bảo hộ họ!

Thật không dễ để giảng chân tướng cho những người trí thức, vì họ có rất nhiều câu hỏi. Họ không đơn thuần nhắm mắt tin theo mà phải suy nghĩ mọi thứ một cách thấu đáo. Nhưng một khi đã cơ bản hiểu ra các khái niệm, họ có thể trở nên rất kiên định và không dễ bị lung lay. Nó tuy khó nhưng cũng rất có ý nghĩa. Hầu hết các câu hỏi đều có liên quan đến ý nghĩa sâu sắc của Pháp, và nếu không học Pháp tốt, tôi sẽ không thể dễ dàng giải thích mọi thứ một cách rõ ràng. Những vấn đề này bao gồm: Ý nghĩa của cuộc sống là gì, nhìn nhận sự sống và cái chết như thế nào, tại sao những người tốt lại gặp khổ nạn, tại sao những người xấu sống một cuộc sống nhàn nhã, tại sao Thần Phật không còn độ nhân nữa, thảm họa nào đang đến với thế giới con người? Tất cả các câu trả lời đều nằm trong Pháp; nếu chúng ta có thể sử dụng trí huệ mà Đại Pháp ban cho, chúng ta sẽ trả lời được tất cả các câu hỏi này. Tôi đã hiểu sâu sắc hơn về sức mạnh của Đại Pháp, tăng cường tín tâm của mình, trải nghiệm niềm hạnh phúc cứu độ chúng sinh, và hiểu rằng Sư phụ đã phải đối mặt với nhiều khó khăn để cứu độ chúng ta.

Trên đây là quá trình giảng chân tướng của tôi cho một giảng viên đã về hưu, bao gồm cả những kinh nghiệm và thiếu sót. Tôi muốn chia sẻ cách giảng chân tướng cho những người trí thức với các bạn đồng tu, và làm sao để làm việc đó cho tốt. Tôi vẫn còn một chặng đường dài phía trước, đặc biệt là trong các phương diện khác vẫn còn nhiều thiếu sót, tôi cũng cần phải hướng nội và tu tâm tính. Tôi sẽ quy chính bản thân trong hành trình tu luyện còn lại của mình, và làm tốt ba việc mà đệ tử Đại Pháp cần phải làm. Chúng ta phải có những hành động thực tế để cảm tạ hồng ân của Sư phụ!

Xin cảm ơn các bạn đồng tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/22/明慧法会–高校教师劝老同事退党-264894.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/16/136684p.html

Đăng ngày 12-1-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share