Bài viết của một học viên ở Tây Nam Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-11-2012] Tôi may mắn được đắc Pháp năm 1998. Sau khi tu luyện, tất cả các bệnh tật của tôi biến mất. Sư phụ từ bi của chúng ta luôn bên cạnh tôi mọi lúc và đã cứu tôi nhiều lần. Tôi biết ơn Sư phụ từ tận đáy lòng. Ở đây tôi sẽ trình lên Sư phụ vĩ đại những kinh nghiệm của tôi khi trợ Sư Chính Pháp.

Chân – Thiện – Nhẫn là Pháp bảo cứu chúng sinh

Tôi làm việc cho chính quyền thị trấn và mỗi ngày đều tiếp xúc với nhiều người. Đây là cơ hội tốt cho tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc đàn áp và thuyết phục mọi người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới. Tôi ngộ ra rằng đây là trách nhiệm của tôi.

Nhiều lần tôi đã đến nhà những người trong làng cùng với các đồng nghiệp và chủ nhà chuẩn bị bữa ăn cho chúng tôi. Các đồng nghiệp của tôi thường mang thức ăn về nhà nhưng tôi chỉ ăn và không bao giờ lấy thêm vì tôi tu luyện Chân – Thiện – Nhẫn. Dần dần, ngày càng nhiều người biết tôi và quý mến tôi, giúp tôi giảng chân tướng cho họ tốt hơn. Tính đến hôm nay, tất cả các bí thư chi bộ, trưởng ban và các kế toán trong làng tôi đã thoái ĐCSTQ. Hai phần ba viên chức trong làng đã nhận đĩa DVD Thần Vận và các tài liệu giảng chân tướng từ tôi. Ngày càng nhiều người trong làng biết chân tướng và thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Trong làng nơi tôi làm việc, có hơn 60 viên chức. Nhờ sự giúp đỡ của Sư phụ, tôi đã giúp hơn 40 người trong số họ (gồm cả người nhà của họ) thoái ĐCSTQ.

Trong những năm qua, tôi đã ba lần có những trải nghiệm rất sâu sắc. Lần đầu là khi tôi đang giảng chân tướng trong công viên ở trung tâm thành phố. Tôi gặp giám đốc chi nhánh của tòa án địa phương. Tôi hỏi ông đã thoái ĐCSTQ chưa và ông trả lời: “Tôi không biết.” Khi tôi nói với ông chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và đảng tà ác như thế nào. Ông rất vui khi biết chân tướng, giơ nắm tay và thề: “Tôi kiên quyết thoái đảng và các tổ chức liên đới, tôi sẽ không theo chúng xuống địa ngục. Tôi tin vào Chân – Thiện – Nhẫn và Pháp Luân Đại Pháp là tốt!” Tôi gần như bật khóc.

Lần thứ hai, khi tôi ra ngoài với các tài liệu giảng chân tướng và đĩa DVD Thần Vận. Tôi liên tục phát chính niệm và mong Sư phụ sẽ mang những người có duyên đến với tôi để họ có thể biết chân tướng. Khi tôi ghé qua một công viên, tôi nhìn thấy một phụ nữ mỉm cười với tôi. Tôi biết bà ấy đang đợi được cứu nên tôi nói:“Bà hãy đến đây, ngồi xuống và nói chuyện với tôi.” Bà nói với tôi rằng bà 74 tuổi và cuộc sống của bà phụ thuộc vào con trai bà chu cấp tiền cho bà. Tôi nói với bà chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và chi tiết đảng tà ác thế nào. Bà đồng ý thoái Đoàn thanh niên của ĐCSTQ và rất vui khi nhận đĩa và một lá bùa hộ mệnh. Tôi bảo bà ghi nhớ Chân – Thiện – Nhẫn. Bà nói: “Con gái tôi đối xử tệ với tôi, nhưng bây giờ tôi biết Chân – Thiện -Nhẫn và tôi không còn giận nữa. Thay vào đó, tôi sẽ đối xử với con gái tôi tốt hơn.” Bà ấy rất cảm động: “Chắc là Thần đã cho chúng ta gặp nhau.” Bất cứ khi nào tôi nhớ lại ngày hôm đó, tôi không thể cầm được nước mắt.

Lần thứ ba là khi tôi dự đám cưới của một người họ hàng. Một cậu bé ba tuổi đến chỗ tôi. Cậu bé nắm tay một đồng tu đứng bên cạnh tôi và hỏi tôi một cách nghiêm túc:“Cô có nhớ cháu không?” Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau và hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi hỏi cậu bé: “Cháu vẫn còn nhớ Chân – Thiện – Nhẫn chứ? Hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo,’ ‘Chân – Thiện – Nhẫn hảo.'” Cậu bé xấu hổ và chạy trốn vào phòng khác. Ngay sau đó, giọng của cậu bé có thể được nghe thấy từ căn phòng đó: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Chân – Thiện – Nhẫn theo tôi cứu chúng sinh

Một lần, tôi đến các thôn làng để làm việc nhưng ý định thực sự của tôi là nói cho mọi người chân tướng. Vì nó rất xa xôi nên cấp trên bảo tôi đi cùng với ai đó. Tôi dẫn theo một đồng nghiệp đã biết chân tướng về Đại Pháp. Tôi bảo với cô ấy rằng chúng tôi sẽ đến ngôi làng để giảng chân tướng và phải đi bộ đến đó. Cô ấy đồng ý và chúng tôi rời khỏi nhà từ sáng sớm khi trời đang mưa lất phất. Trong tâm, tôi xin Sư phụ gia trì cho chúng tôi. Ngay sau đó, mưa ngừng rơi và thậm chí còn có một chút nắng. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ chúng tôi. Chúng tôi đã đến sáu ngôi làng. Trên đường đi, tôi đọc thơ Hồng Ngâm cho đồng nghiệp. Ở mỗi ngôi làng, tôi nói với dân làng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi đã đi bộ hơn 20 dặm trên đường núi và vì trời tối chúng tôi không thể quay về nên chúng tôi ở lại nhà của một vị bí thư chi bộ. Tôi hôm đó, tôi nói với ông ấy lý do thực sự tại sao các học viên Đại Pháp bị bức hại và ông chấp nhận sự thật. Hôm đó, hơn 30 người đã nghe sự thật. Sau khi chúng tôi trở về, đồng nghiệp của tôi nói với tôi: “Mặc dù tôi đi bộ với cô hơn 20 dặm hôm qua nhưng tôi không thấy mệt chút nào. Mặc dù trời mưa nhưng tôi không bị ướt và mặt trời không chiếu nắng vào tôi. Thật kỳ diệu.”

Chân – Thiện – Nhẫn giúp tôi tránh được nguy hiểm

Điều khó khăn nhất khi đến các ngôi làng là các chú chó. Trước khi tôi tu luyện, khi tôi đến bất cứ ngôi làng nào, tất cả chó đều sủa. Tuy nhiên, sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mọi thứ thay đổi. Khi tôi đến một ngôi làng với đồng nghiệp, con chó chỉ chạy quanh đồng nghiệp tôi và sủa nhưng không bao giờ tiến tới chỗ tôi. Sau đó tôi nói với những con chó:“Đi đi. Nếu chúng mày không ngừng sủa, tao sẽ không cứu chúng mày.” Những chú chó ngay lập tức ngừng lại và chạy đi. Một lần, khi tôi vào một ngôi nhà trong làng, chủ nhà rất ngạc nhiên khi thấy tôi và hỏi tôi có thấy con chó của cô ấy không. Tôi lắc đầu. Cô ấy nói với tôi rằng chó của cô ấy rất dữ và đã cắn nhiều người. Tôi nói ở đây rằng chúng tôi tu luyện Chân – Thiện – Nhẫn và chó sẽ không bao giờ cắn chúng tôi. Tôi rời đi sau khi nói với cô ấy chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Ở trước cổng, tôi nhìn thấy con chó. Nó đứng sang một bên và cúi đầu xuống.

Một lần khác khi tôi đến một ngôi làng, tôi nói chuyện với hai người cao tuổi. Tuy nhiên, một tuần sau, tôi nghe nói rằng một trong hai người cao tuổi đó bị mụn nước khắp cơ thể và ông ấy nghĩ rằng tôi là nguyên nhân và bảo tôi phải giải quyết vấn đề. Lúc đó, tôi rất sợ. Tuy nhiên, tôi nhớ rằng Sư phụ bảo chúng ta cứu người và tôi không làm điều gì sai thì tôi nên sợ điều gì? Trên đường đến nhà ông ấy, tôi liên tục phát chính niệm và xin Sư phụ gia trì. Khi tôi đến nhà ông ấy, không có việc gì bất ổn với ông cả.

Khi giảng chân tướng cho mọi người, tôi đã gặp nhiều khó khăn và khổ nạn nhưng những điều này cũng là một phần tu luyện của tôi. Năm 2007, trong khu vực tôi làm việc, hầu hết các bí thư chi bộ đảng đã thoái ĐCSTQ trừ một người. Ông ấy bảo tôi rằng ông ấy muốn thoái nhưng ba ngày sau ông ấy đã báo tôi với chính quyền thị trấn. Họ gọi người nhà tôi, cũng là các học viên Đại Pháp. Gia đình tôi đã phát chính niệm để ngăn không cho họ vào nhà. Kết quả là ba người đó chỉ đơn giản đứng ở gần nhà chúng tôi một lúc rồi rời đi. Ngày hôm sau khi tôi đi làm, ông bí thư chi bộ đến chỗ tôi và nói rằng tôi đã bị báo cáo và họ sẽ đưa tôi đến trại cưỡng bức lao động. Tuy nhiên, vị bí thư đảng của thị trấn nói: “Tôi không đồng ý.” Tôi nhớ lời giảng của Sư phụ:

“Tà ác không dám phản đối việc giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh, điểm then chốt là ở chỗ tâm thái khi làm công tác không có sơ hở cho chúng dùi vào.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Boston năm 2002”)

Thực ra, Sư phụ đã an bài mọi thứ. Cuối cùng, vị bí thư đảng nói: “Cô có thể không dán các thông điệp bên ngoài không? Nếu Đại Pháp là tốt, tại sao không đơn giản tu luyện nó ở nhà?” Tôi bảo với ông:“Vì Đại Pháp là tốt, tại sao tôi không thể nói với những người khác?” Ông ấy không thể nói gì. Bây giờ, không ai theo dõi tôi. Sư phụ giảng:

“Chư vị chính niệm đã đầy đủ rồi, thì ai dám làm gì, mà chúng ta là có lý, Sư phụ đều có thể giải quyết. Bản thân chư vị làm không ‘chính’, thì Sư phụ làm sao đây? Chư vị nói xem bản thân chư vị làm không đúng, mà Sư phụ lại tiêu trừ chúng, thế được chăng? Chư vị không làm cho tốt, hễ có ma nạn liền tiêu huỷ đi, thế thì chúng ta còn cứu ai? Như thế không được.” (“Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp“)

Hướng Sư phụ hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/18/明慧法会–充分利用乡镇工作的方便条件多救人-265017.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/3/136513.html
Đăng ngày 21-12-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share