Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thành phố Thạch Gia Trang, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-06-2012] Vào ngày 6 tháng 2 năm 2012, Vương Lập Quân, nguyên Giám đốc công an thành phố cấp tỉnh của Trùng Khánh, đã xin tị nạn ở Lãnh sự quán Hoa Kỳ tại Thành Đô và cung cấp cho Hoa Kỳ những tài liệu quan trọng liên quan đến sự biến động bên trong của chế độ cộng sản. Một tháng sau, ông chủ của Vương là Bạc Hy Lai, nguyên Bí thư đảng ủy Trùng Khánh, đã bị khai trừ khỏi vị trí của ông ta và bị giám sát tại nhà. Không lâu sau, Chu Vĩnh Khang, người đứng đầu Ủy ban Chính trị và Pháp luật (UBCTPL), đã bị điều tra và hiện vẫn đang bị giám sát nghiêm ngặt.

Vì có nhiều tin tức về cuộc đấu đá nội bộ đang diễn ra của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bị phanh phui, nên tội ác của ĐCSTQ đang bị phơi bày ra trước thế giới. Tại Trung Quốc đại lục, ngày càng nhiều công an bắt đầu biết sự thật về sự tàn bạo của cuộc đàn áp Pháp Luân Công kéo dài 13 năm, và thái độ của họ đối với Pháp Luân Công đang trở nên tích cực hơn. Dưới đây là những ví dụ.

Công an dùng phần mềm chống kiểm duyệt để truy cập trang Đại Kỷ Nguyên và chính thức thoái khỏi ĐCSTQ

Một trong những người bạn học cũ thời trung học của tôi, bây giờ là một công an, đã nói với tôi rằng cấp trên của họ và vị bí thư đảng trở nên rất lo lắng sau khi biết tin tức phạm tội của Vương, Bạc và Chu. Họ lo lắng về hậu quả có thể phải đối mặt khi Pháp Luân Công được minh oan trong tương lai gần. Tôi đã khuyên bạn mình hãy dừng ngay những việc làm xấu đối với học viên Pháp Luân Công, và anh ấy đã đồng ý: “Tôi sẽ tìm một cái cớ nếu tôi bị ra lệnh phải bắt người vào giữa đêm. Tôi cũng sẽ nhắm mắt làm ngơ đối với những ai tố cáo một học viên Pháp Luân Công cho tôi.”

Nhiều ngày sau anh ấy cố truy cập vào trang Đại Kỷ Nguyên bằng phần mềm vượt phong tỏa Internet của ĐCSTQ và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Anh ấy cũng hứa rằng sẽ giúp gia đình và bạn bè thoái đảng vì họ còn ghét ĐCSTQ hơn cả anh, và anh biết rằng họ cũng muốn thoát khỏi ĐCSTQ.

Tôi có một người bạn khác là trưởng một đồn công an ở Bắc Kinh. Vì không bị hạn chế truy cập Internet trong văn phòng của mình, nên ông có thể đọc những tin tức mới và không bị kiểm duyệt. Ông nói rằng ông sợ hãi sau khi biết được việc Bạc Hy Lai bị khai trừ ra khỏi chức vụ cấp cao của ĐCSTQ Trùng Khánh. Theo quan điểm của ông, người đứng đầu UBCTPL là Chu Vĩnh Khang đã chỉ đạo lực lượng công an quốc gia thi hành tội ác đối với Pháp Luân Công. Tất cả những chi tiết liên quan đến việc mổ cắp nội tạng sống đã bị tiết lộ cho công chúng, ĐCSTQ sẽ gặp rắc rối nghiêm trọng. Nếu bất cứ ai phải chịu trách nhiệm, Chu Vĩnh Khang sẽ là người đầu tiên bị trừng phạt.

Bạn tôi nói rằng những gì ông muốn nhất là cả gia đình của mình được bình an, và bây giờ ông cảm thấy rằng những gì các học viên Pháp Luân Công nói là sự thật. Ông không bao giờ chú ý đến việc giảng rõ sự thật của họ trong quá khứ, nhưng bây giờ ông hiểu rằng đó là vì sự tốt đẹp của ông. Giống như người bạn tôi kể bên trên, ông cũng vào trang Đại Kỷ Nguyên thông qua phần mềm chống kiểm duyệt và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ bằng một bí danh.

Hai công an trong một siêu thị nhờ thoái xuất khỏi ĐCSTQ

Học viên, dì Vương đã tận mắt chứng kiến con người thay đổi như thế nào nhờ những nỗ lực giảng rõ sự thật của bà. Đặc biệt bắt đầu từ cuối tháng 4 đến đầu tháng 5, bà đã gặp một vài công an không những không muốn bắt bà mà thay vào đó còn muốn thoái khỏi ĐCSTQ. Họ thậm chí công khai đề nghị giúp đỡ bà. Bà đã chia sẻ với tôi những câu chuyện sau đây.

Một lần, dì Vương đến một siêu thị và nói với một vài chủ sạp về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Hai công an mặc thường phục đã đến phía bà và nói: “Vì dì đang nói về việc tam thoái [thuật ngữ về việc thoái khỏi ĐCSTQ, Đội thiếu niên và Thanh niên tiền phong], dì có thể giúp chúng tôi thoái xuất khỏi ĐCSTQ ngay tại đây không?” Một trong số họ cho dì Vương biết tên thật của mình. Bà nhắc nhở họ: “Hãy luôn nhớ Chân-Thiện-Nhẫn hảo và Pháp Luân Đại Pháp hảo. Hãy nhớ trở thành người tốt, vì thiện ác hữu báo.” Một trong số họ đáp lại: “Chúng tôi biết rồi. Đó là tại sao chúng tôi muốn thoái khỏi ĐCSTQ. ĐCSTQ đã hủ bại từ bên trong, và chúng tôi không thích nó.”

Hai công an tìm kiếm cơ hội gặp các học viên để thoái xuất khỏi ĐCSTQ

Vào cuối tháng 4, dì Vương chú ý hai công an đứng bên lề đường. Bà tiến đến phía họ và giảng rõ sự thật. Một người nói: “Tôi thật sự đang đợi dì đến và giúp chúng tôi thoái khỏi ĐCSTQ. Dì có thể làm điều đó cho chúng tôi ngay bây giờ không?” Anh ấy nói thêm: “Chúng tôi biết rằng ĐCSTQ rất thối nát; không có hy vọng gì cả nếu chúng tôi vẫn bám theo nó. Không ai còn tin vào nó nữa.”

Công an trong một ngôi chợ nhà nông nhờ thoái khỏi ĐCSTQ

Một lần dì Vương đi chợ tại một chợ nhà nông, khi bắt gặp một công an bà lập tức nói với anh ấy về việc tam thoái. Anh ấy không ngần ngại chút nào và đã cho bà biết tên thật của anh. Khi dì Vương đưa cho anh một đĩa giảng rõ sự thật, anh hạnh phúc nói: “Tôi hứa sẽ xem khi tôi về đến nhà.”

Công an giao thông đang làm nhiệm vụ nhờ thoái đảng

Dì Vương trông thấy một công an giao thông gần một công trường xây dựng và đã giảng rõ sự thật cho anh. Anh lập tức nhờ bà giúp anh thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Bà cũng đưa cho anh một đĩa Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản, anh nói: “Chúng tôi háo hức muốn biết thêm về cuốn sách này. Đây là vũ khí hữu hiệu nhất chống lại ĐCSTQ.”

Người không phải là học viên mong muốn biết được sự thật và cuốn Cửu bình

Dì Vương mang theo 12 cuốn cửu bình và dễ dàng phân phát chúng. Người dân rất vui khi nhận chúng. Tất cả dường như đều vui mừng và hứa đọc cẩn thận. Một trong số họ là công an ngay lập tức bày tỏ sự mong muốn thoái xuất khỏi ĐCSTQ của mình.

Người hải quân bị lừa dối đã tố giác dì Vương, công an đã để cho dì đi

Một lần dì Vương nói chuyện với một người đi mua sắm đang đứng trước mặt bà tại quầy thu ngân siêu thị, nhưng anh ta vẫn im lặng. Khi cả hai bước ra khỏi siêu thị, người này chộp tay bà và không cho bà đi. Anh ta nói rằng đã gọi cho 110 (giống số khẩn cấp 911 của Hoa Kỳ) và công an sẽ đến ngay lập tức. Bất kể dì Vương nói gì, anh ta cũng không cho bà đi.

Công an 110 không đến ngay lập tức, vì thế anh ta liên tục gọi cho họ, đến tận nửa tiếng sau một công an xuất hiện. Khi gặp công an, anh ta nhanh chóng kể tóm tắt những gì đã xảy ra và quay lưng, sẵn sàng rời đi. Công an ngạc nhiên rằng ngày nay vẫn có người tố giác học viên Pháp Luân Công và hỏi người đàn ông đó rằng anh ta làm việc ở đâu. Anh ta trả lời: “Tôi là Hải quân Đông Hải (biển Đông).” Đây là bằng chứng rõ ràng rằng sự phong tỏa thông tin của ĐCSTQ đối với quân đội đã ảnh hưởng đến những người trong quân đội đã bị mù quáng bởi tuyên truyền của ĐCSTQ.

Trong số ba người công an, hai người mỉm cười và dường như không muốn bắt dì Vương. Thay vào đó họ nói: “Nhìn dì kìa. Dì chắc hẳn khát nước vì đã nói nhiều. Chúng tôi mua một chai nước cho dì được không? Hoặc dì có thể vào trong xe và nghỉ ngơi.” Dì Vương nói với họ rằng bà phải về nhà gấp. Dì cầm tay của một viên công an và nghiêm túc nói:“Các học viên Pháp Luân Công thực hành Chân-Thiện-Nhẫn, và đều là người tốt.” Họ mỉm cười: “Chúng tôi có thể đưa dì về nhà không?” Thực tế là, dì Vương đã từng được công an hộ tống về nhà an toàn. Dì nói rằng dì có thể dễ dàng đón xe buýt về nhà và cám ơn họ trước khi rời đi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/6/“王薄周”曝光-大陆公安人心变-258560.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/17/134005.html

Đăng ngày: 18–7– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share