Bài viết của Tề Chính

[MINH HUỆ 11-05-2012] Người sáng lập Pháp Luân Công, ông Lý Hồng Chí đã cho đăng tải bài kinh văn mới “Tuyển trạch” vào ngày 03 tháng 05 năm 2012. Bài kinh văn có ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Theo thể ngộ của tôi, câu “Thảo hảo tà chính hội thượng ma quỷ đích đương” (Thoả theo nhóm chính trị, tà ác sẽ lọt vào thành ma quỷ) trong bài kinh văn có ý khuyên con người đừng nịnh bợ chế độ tà ác vì những lợi ích ngắn hạn, bởi sau đó, tà ác sẽ quay lại để hại tất cả nhân loại, bao gồm cả người dân đất nước bạn.

Nhìn lại lịch sử, có những bài học về nhân quả thực sự đáng ghi nhớ:

Trong thời Xuân Thu Chiến Quốc của lịch sử Trung Quốc, vì cái lợi trước mắt, nhiều nước đã không ngăn cản các chính sách bạo ngược, chuyên chế và hung hãn của nhà Tần, mà còn tiếp tay cho nó. Do đó, nhà Tần ngày càng bạo ngược. Cuối cùng, nó đã tiêu diệt các nước khác và thống trị Trung Quốc bằng sự chuyên chế và bạo lực.

Những năm 1930, các chính trị gia ở các nước châu Âu, bao gồm Thủ tướng Anh Chamberlain, đã tiếp tay cho chính sách “nhân nhượng” của Hitle. Họ không chỉ không ngăn cản Hitle bạo ngược, chuẩn bị và mở rộng quân sự, xâm lược các nước láng giềng và diệt chủng người Do Thái, mà họ còn liên tục nịnh bợ ông ta. Họ cũng đưa Thế vận hội mùa hè năm 1936 tới tổ chức tại Phát xít Đức và nghĩ rằng điều này có thể hướng Hitle tới thế giới văn minh. Tuy vậy, Hitle không xem trọng điều đó, mà còn sử dụng sự kiện quốc thế này để thị uy và hợp pháp hóa chủ nghĩa Phát xít và tăng cường các tội ác của nó. Ba năm sau, năm 1939, Hitle đã phát động Chiến tranh thế giới thứ II. Điều quan trọng cần đề cập ở đây là: khi một vài người tiết lộ về sự hung bạo của các cuộc thảm sát người Do Thái do Đảng Phát xít thực hiện, phần đông người dân đã từ chối tin vào sự thật đó bởi không có cách nào để họ biết sự thật. Các chính khách chủ lưu tiếp tục phớt lờ và giả bộ như họ không biết. Vì vậy, các cuộc thảm sát lại tiếp diễn mạnh mẽ hơn.

Trong những năm 1970, để tái cử và tăng cường vị thế của mình trong cuộc tổng bầu cử, Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon đã bắt đầu nịnh bợ ĐCSTQ. Ông ta tới thăm Trung Quốc và mở một cuộc đối thoại giữa ĐCSTQ và xã hội quốc tế, đem lại cho ĐCSTQ cơ hội ra khỏi trạng thái cô lập của nó. Sau đó, ĐCSTQ đã mở rộng và tăng cường ảnh hưởng của nó. Ngày nay, ĐCSTQ không chỉ có khả năng bắt giữ người dân Trung Quốc một cách bừa bãi, mà nó còn là mối đe dọa tới hòa bình thế giới. Quan hệ ngoại giao mà Nixon thiết lập với ĐCSTQ và việc ông giúp nó trở thành thành viên thường trực của Hội đồng bảo an Liên hợp quốc chính là việc chiêu mời rắc rối. Vì giúp chế độ tà ác đó, Nixon đã gặp trừng phạt và trở thành vị tổng thống duy nhất trong lịch sử của Hoa Kỳ bị kết tội.

Từ đầu năm nay, Chính phủ Hòa Kỳ đã trao trả cho ĐCSTQ hai công dân (Vương Lập Quân và Trần Quang Thành), những người đã tới Đại sứ quán và Lãnh sự quán Hoa Kỳ để tìm kiếm sự bảo vệ. Những người dân thế giới theo dõi sát sao sự kiện này đã rất thất vọng với Chính phủ Hoa Kỳ. Luật sư nhân quyền nổi tiếng thế giới Cao Trí Thịnh đã “biến mất” giữa thanh thiên bạch nhật và ĐCSTQ tiếp tục phớt lờ những câu hỏi của dư luận khắp thế giới về ông. Chẳng phải chỉ riêng sự tình này cũng đủ để cho thấy sự gian xảo của ĐCSTQ? Bạn có thể tin bất kỳ “lời hứa” nào từ một chính phủ như vậy không? Hiển nhiên, các chính khách không quá ngây thơ để tin vào những lời hứa suông của ĐCSTQ, nhưng họ lại bị nó mua chuộc bởi những lợi ích kinh tế. Trong việc lựa chọn giữa lợi ích kinh tế và công lý, họ đã bán rẻ lương tâm và các nguyên tắc của mình.

Liên quan tới cuộc đàn áp Pháp Luân Công, hành động của các chính phủ thuộc nhiều quốc gia có vẻ như đang “nịnh bợ tà ác.”

Trong mười ba năm qua, các chính khách từ các nước phương Tây đều biết rõ cuộc đàn áp Pháp Luân Công đã trở nên rất nghiêm trọng, nhưng những lợi ích thiết thực đã dẫn dụ họ thỏa hiệp với ĐCSTQ – họ có thể hội thảo kín về cuộc đàn áp Pháp Luân Công, nhưng họ không bao giờ có thể công khai chỉ trích chế độ ĐCSTQ.

Với ĐCSTQ tà ác, hội thảo kín về cuộc đàn áp sẽ không giải quyết được vấn đề. Nếu không có sự lên tiếng của các phương tiện truyền thông và sự chỉ trích của người dân, ĐCSTQ sẽ không quan tâm. Do vậy, trong nhiều năm, những cuộc hội thảo kín giữa ĐCSTQ và các chính khách phương Tây mà đang bị Đảng lôi kéo và lừa gạt không những không đóng bất kỳ vai trò xây dựng, mà còn khiến ĐCSTQ nhúng tay sâu hơn vào tội ác. Ngày nay, ĐCSTQ không chỉ tiếp tục tăng cường bức hại Pháp Luân Công, mà còn dám thực hiện “tội ác chưa từng có trên Trái Đất này” là thu hoạch nội tạng của các học viên còn sống.

ĐCSTQ không chỉ đàn áp các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc, mà còn mở rộng đàn áp đối với các học viên hải ngoại ở các nước như Hồng Kông, Singapore, châu Âu và Mỹ.

Thêm vào đó, ĐCSTQ sử dụng toàn bộ sức mạnh của quốc gia để đàn áp các giá trị đạo đức Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trụ. Nó đã đàn áp cái thiện, ủng hộ cái ác và bạo lực. Nó đã phá hủy các giá trị đạo đức cơ bản của con người, và do đó đe dọa nghiêm trọng toàn nhân loại.

Các hậu quả khủng khiếp là có liên quan chặt chẽ tới việc các chính khách bợ đỡ cho chế độ tàn ác này.

Nhân loại cần đạo đức toàn vẹn. Nhân loại cần hòa bình. Nhân loại cần sức khỏe và sự thịnh vượng. Về cơ bản, thế giới cần có Chân – Thiện – Nhẫn. Tuy nhiên, việc bợ đỡ chế độ tà ác này đã đồng nghĩa với việc tiếp tay cho nó trong những tội ác chống lại nhân loại. Những người nắm quyền cần tỉnh táo và học các bài học từ lịch sử!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/11/“讨好邪政”的历史教训-257176.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/3/133765.html

Đăng ngày 3-7-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share