Bài viết của học viên Minh Nguyệt đến từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 20 – 05 – 2012] Mẹ chồng tôi năm nay ngoài bảy mươi tuổi. Bà ấy đang ngày một trẻ ra và cũng vui vẻ hơn. Bạn bè của bà ấy và gia đình ngưỡng mộ may mắn của bà ấy! Bà thường khen tôi trước mặt người khác, nói rằng, “Cô ấy là người con dâu tốt nhất trên thế giới.”

Lý do mà tôi có thể hòa thuận với mẹ chồng tôi là do tôi tập luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Khi hiểu biết của tôi về Đại Pháp trở nên sâu sắc hơn và khi tôi đề cao lên, tình hình trở nên ngày một tốt hơn.

Những xung đột giữa con dâu và mẹ chồng thì ở đâu cũng gặp. Trước khi về hưu, mẹ chồng tôi là một giáo viên tiểu học xuất sắc, và có chất giọng rất tốt. Tất cả các học sinh và phụ huynh học sinh đều tôn trọng bà ấy. Vì nghề nghiệp và thành tích của bà, bà đã phát triển một cá tính rất mạnh mẽ và thích người khác phục tùng mình. Thật không may, tôi là một kiến trúc sư được cấp bằng hạng ưu, có công ty riêng và tôi cũng thích người khác nghe lời mình.

Khi chúng tôi mới kết hôn, gia đình của chúng tôi không được hòa thuận lắm. Mẹ chồng tôi không bao giờ hoàn toàn hài lòng với chúng tôi. Bà thường nói rằng chúng tôi đã không đối xử tốt với bà ấy, và bà đã khuyến khích chồng tôi cạnh tranh với anh trai của mình để xem ai là người con trai tốt hơn, như thể chúng tôi là học sinh tiểu học vậy. Điều này làm tôi khá khó chịu. Bất cứ khi nào ngày nghỉ đến, tôi trở nên lo lắng bởi vì tôi sẽ luôn luôn vô tình tỏ ra khó chịu với mẹ chồng tôi. Khi bà ấy cũng khó chịu, sự căng thẳng sẽ kéo trong nhiều ngày.

Khi tôi bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công, tôi bắt bản thân mình phải khoan dung với mẹ chồng bởi vì chúng tôi thực hành Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi phải Nhẫn. Sau khi tôi bắt đầu tập luyện, mối quan hệ của chúng tôi trở nên tốt hơn nhiều. Mẹ chồng tôi hiện nay thường nói với những người khác rằng các học viên Pháp Luân Công là tốt. Khi Mẹ chồng tôi nhìn thấy những thay đổi ở thân và tâm tôi, bà cũng bắt đầu tập luyện. Thật không may, trước khi bà có thể có được một sự hiểu biết sâu sắc hơn về Đại Pháp, cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu, vào năm 1999. Mẹ chồng tôi đã ngừng tập luyện sau khi bà bị lừa dối bởi tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Trong mười ba năm đàn áp, nhà chúng tôi bị lục soát, chúng tôi nhiều lần bị bắt bất hợp pháp và bị giam giữ, bị gửi đến các trung tâm giam giữ và các trại tẩy não, và các trại cưỡng bức lao động, chỉ đơn giản vì duy trì đức tin của chúng tôi vào Pháp Luân Công và nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Bố mẹ chồng tôi thường rất lo lắng, và những năm tháng đó đã gây ra sự căng thẳng ghê gớm cho họ.

Khi các học viên trong và ngoài của Trung Quốc tiếp tục giảng rõ sự thật, cộng đồng quốc tế đã lên án cuộc đàn áp của ĐCSTQ đối với các học viên Pháp Luân Công, và môi trường ở Trung Quốc dần trở nên bớt khủng bố hơn . Cuộc sống của chúng tôi dần dần trở lại bình thường. Vào năm 2010, sau khi ngôi biệt thự sửa chữa xong, chúng tôi đã mời bố mẹ chồng tôi và em gái chồng tôi đến sống cùng. Chị gái tôi đã cố gắng can ngăn tôi, nói rằng việc người già và người trẻ sống với nhau là rất khó, và cuối cùng một bên sẽ phải chuyển đi. Tôi cũng nhận thức được tính khí của mẹ chồng tôi, nhưng tôi nghĩ rằng, “Tôi là một học viên Đại Pháp. Tôi có thể từ bỏ bất cứ điều gì và giải quyết bất cứ điều gì.

Chúng tôi để phòng tốt nhất cho bố mẹ chồng và mẹ chồng tôi đã rất xúc động. Tuy nhiên, tôi vẫn biết rằng bất kể tôi có cho người khác cái gì, thì cũng không tốt bằng giúp họ hiểu được sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp.

Để giúp mẹ chồng tôi hiểu sự thật về Đại Pháp, chúng tôi đã mua đầu DVD giá 900 nhân dân tệ và 1 chiếc TV để mở đĩa giảng chân tướng và các bài hát Đại Pháp. Khi bà nghe những bài hát ngày càng nhiều hơn, bà bắt đầu nhận ra rằng lời bài hát có rất nhiều ý nghĩa, và bà bắt đầu học hát các bài hát. Cuối cùng, bà gần như thuộc lòng tất cả các bài hát. Mẹ chồng tôi sau đó bắt đầu tập các bài tập công trở lại. Tập Pháp Luân Công thật là tuyệt vời và tất cả các học viên đã trải nghiệm được điều này. Sau khi bà trở lại tu luyện, bà đã ngộ ra nhiều điều, và bắt đầu dùng Chân-Thiện-Nhẫn như một tiêu chuẩn cho mình. Theo lời bố chồng tôi, bà trở nên ít “dữ dằn” hơn và nhẹ nhàng hơn. Bà trở nên khỏe mạnh, nhiều bệnh tật của bà đã biến mất, mặt bà rạng rỡ và bà khỏe một cách ngạc nhiên.

Sống với người cao tuổi là điều không dễ dàng đối với tôi, vì có nhiều điều tôi chưa bao giờ nghĩ đến trước đây. Khi chúng tôi bắt đầu trang hoàng nhà cửa, chồng tôi, em chồng tôi, và mẹ chồng tôi bắt đầu cãi nhau. Chồng tôi rất tự hào về sự thiết kế nội thất của mình, nhưng mẹ chồng tôi cho rằng nó chẳng ra gì . Cuối cùng, chồng tôi hài lòng với một sự kết hợp các phong cách, kết hợp các yếu tố phương Tây và Trung Quốc trong trang trí nội thất. Các bức tường phòng khách được tạo thành từ ba chất liệu: gỗ, giấy dán tường, và đá cẩm thạch. Mẹ chồng tôi, em chồng tôi, và chồng tôi mỗi người có thể tìm thấy một yếu tố phong cách phù hợp với sự thưởng thức của họ. Để tránh tranh luận, tôi đã không nêu ý kiến của tôi và thuận theo việc đó. Tôi rất vui mừng thấy rằng tất cả mọi người trong gia đình đều hài lòng với kết quả. <p>Sau khi chúng tôi đến ở cùng nhau tôi thấy rằng gia đình nhà chồng và tôi rất khác nhau, nhưng tôi đã hết sức cố gắng tôn trọng những thói quen của họ và thay đổi bản thân mình. Tuy nhiên, điều tôi thực sự không mong đợi và đã không thể cho qua được đó là mẹ chồng tôi không đồng ý thuê người giúp việc, kể cả là những người làm bán thời gian. Đây là việc khó chấp nhận đối với tôi bởi vì tôi nhận thấy rằng, thuê một người trông trẻ là một việc phải làm khi một đại gia đình sống chung với nhau. Ngôi nhà có bốn tầng! Gia đình nhỏ ba người của chúng tôi đã luôn luôn có một người giúp việc trong quá khứ và chúng tôi gần như không bao giờ làm các công việc vặt trong gia đình. Với một đại gia đình sống chung một mái nhà, làm thế nào chúng tôi có thể sống mà không có người giúp việc? Làm thế nào tôi có thể để cho mẹ chồng tôi dọn dẹp và nấu nướng mà không quan tâm chút nào? Do vậy tôi phải giúp bà ấy làm việc nhà, và tôi không thích lãng phí thời gian như thế.

Khi tôi khăng khăng thuê một người giúp việc, mẹ chồng tôi dọa rằng bà ấy sẽ chuyển đi. Bà ấy nói rằng bây giờ bà đã tập Pháp Luân Công trở lại, bà có thể đảm trách việc dọn dẹp và nấu ăn mà không cảm thấy mệt mỏi.

Sau một thời gian dài cân nhắc, cuối cùng tôi chấp nhận thực tế rằng chúng tôi sẽ không thuê người giúp việc. Mẹ chồng tôi không cảm thấy hài lòng khi nấu ăn một mình và bà ấy thích nấu ăn với tôi. Bà thường xuyên gợi ý rằng bà ấy muốn tôi giúp bà ấy khi bà ấy đang nấu ăn. Sự thật là, tôi không ngại nấu ăn, nhưng tôi không thích mẹ chồng tôi có thái độ bề trên với tôi và bảo tôi phải làm gì. Mặc dù việc nhà có vẻ như là một việc bình thường, họ làm tôi rất khó chịu và không thoải mái.

Tôi hiểu rằng là một học viên, không có gì là ngẫu nhiên. Tôi biết tôi nên thay đổi tâm không muốn làm việc nhà của mình. Qua các bài giảng của Sư phụ, tôi biết rằng tôi nên hướng nội, bỏ đi sự ích kỷ của tôi, và hợp tác với mẹ chồng tôi. Sau khi tôi bỏ đi chấp trước, việc nhà không có vẻ khó khăn lắm. Chẳng phải giúp đỡ mẹ chồng làm việc nhà và làm cho bà thấy vui vẻ là một điều tuyệt vời sao?

Đối với một số người, việc nhà là việc đơn giản nhất và nó có vẻ không đáng để nói đến. Tuy nhiên, đối với một người từ bé đến lớn không bao giờ làm việc nhà như tôi, nó là một cơ hội tuyệt vời để đề cao. Việc nhà bây giờ đối với tôi thật dễ dàng và đôi khi tôi cảm thấy hạnh phúc khi làm việc nhà. Sau khi buông bỏ quan niệm làm việc nhà là khó khăn và là một sự lãng phí thời gian, tôi cảm thấy thư giãn hơn khi nấu ăn với mẹ chồng tôi. Tôi cảm thấy rằng nó là nghĩa vụ của tôi. Mẹ chồng tôi đã buộc tôi phải thay đổi thái độ của tôi về vấn đề việc gia đình, và vì vậy tôi biết ơn bà ấy. Các học viên phải nhận ra thiếu sót của họ và sửa chữa chúng.

Sau khi mẹ chồng tôi học hát các bài hát Đại Pháp, bà ấy luôn luôn hát chúng. Khi bạn bè và người thân đến thăm nhà của chúng tôi, bà hát cho họ nghe. Giọng của bà rất hay và bà ấy nói rằng hát các bài hát Đại Pháp thật tuyệt vời, như thể giọng của bà trở nên tốt hơn bằng cách hát chúng. Bà cũng nói với bạn bè của mình rằng Pháp Luân Công là thực sự tốt và bà hối tiếc vì đã dừng tu luyện vào năm 1999. Nhiều bạn bè đã biết được sự thật từ bà ấy.

Không lâu sau khi bà bắt đầu tập luyện, các triệu chứng của bệnh tăng huyết áp, như chóng mặt đã biến mất. Máy đo huyết áp ở cũng cho thấy huyết áp của bà nằm trong mức bình thường. Tuy nhiên, bố chồng tôi đã không tin rằng môn tập này có thể chữa được bệnh cao huyết áp. Chị gái của mẹ chồng tôi đã chết vì một cơn đột quỵ do cao huyết áp, do đó, ông đã cảnh giác với tình trạng của bà. Mẹ chồng tôi cũng không kiên định, và bà thường xuyên đo huyết áp tại nhà. Bà không tin vào các kết quả và yêu cầu một chuyên gia y tế đến giúp bà, nhưng kết quả là như nhau. Bố chồng tôi vẫn còn cảm thấy lo lắng vì vậy ông đã mua thuốc hạ huyết áp cho bà ấy. Kết quả là, ở bệnh viện, mẹ chồng tôi đã được chẩn đoán là bị hạ huyết áp sau khi uống thuốc. Bố chồng tôi sau đó để mọi chuyện trôi qua và thôi không khuyên mẹ chồng tôi uống thuốc nữa. Là học viên, chúng tôi biết lý do tại sao mẹ chồng tôi phải trải quá trình này. Bà đã phục hồi và không còn tăng huyết áp, nhưng bà đã không bỏ đi chấp trước của mình, vì vậy Sư Phụ đã giúp bà hiểu tình huống của mình. Bởi vì tôi chân thành và thực sự quan tâm đến bà nên mẹ chồng tôi thật sự rất thích trò chuyện với tôi. Bà thích sự thật là tôi đã mở lòng mình với bà. Em chồng tôi và chồng tôi sợ phê bình mẹ chồng tôi. Nhưng nếu bà ấy mắc lỗi, tôi sẽ nói với bà bởi vì tôi biết rằng nó thực sự là tốt cho bà. Tôi nói với bà làm thế nào để đối đãi vấn đề này theo Pháp, và vì bà là một người có lý trí, bà sẽ chấp nhận lời nói của tôi sau khi bà đã hiểu ra.

Cả gia đình của tôi hạnh phúc vì tôi có thể hòa thuận với mẹ chồng tôi. Nó là một phúc lành cho bà và thậm chí nhiều hơn thế đối với tôi. Bạn bè của tôi ghen tỵ với mối quan hệ hài hòa giữa tôi và mẹ chồng tôi.

Mùa đông vừa qua rất lạnh, vì vậy tôi đã mua bảy áo choàng ngủ dày cho gia đình nhà chồng, chồng tôi, con gái của tôi, và bản thân mình. Mọi người nói rằng áo choàng ngủ rất thoải mái, cơ thể họ cảm thấy ấm áp, trái tim cũng cảm thấy ấm áp.

Trong thời đại mà tiêu chuẩn đạo đức đang xuống dốc nhanh chóng, nhiều gia đình trở nên rối loạn theo những cách khác nhau. Đôi khi trẻ em và người già không được quan tâm, và tất cả mọi người đều tự lấy mình làm trung tâm, mà không hề nghĩ đến chuyện làm thế nào để hòa thuận, nhường nhịn và hiếu thảo. Những người thân thiết nhất trong gia đình có thể thậm chí còn không tin tưởng lẫn nhau, và trở thành kẻ thù vì tiền bạc và quyền lợi. Nhiều gia đình sống trong đau khổ.

Pháp Luân Đại Pháp đã hoàn toàn thay đổi con người tôi, thay đổi gia đình tôi, và cho tôi hiểu được ý nghĩa của cuộc sống. Chúng tôi thật may mắn! Toàn bộ gia đình của chúng tôi biết ơn Pháp Luân Đại Pháp và Sư Phụ Lý Hồng Chí.

Vào ngày kỷ niệm 20 năm Pháp Luân Đại Pháp Hồng truyền, tôi hy vọng rằng những người có duyên tiền định có thể vứt bỏ của những quan niệm và định kiến của họ, lắng nghe sự thật về Pháp Luân Đại Pháp,và chọn một tương lai tốt đẹp cho bản thân và gia đình của họ.

____________________________________

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/20/【征稿选登】我与开心婆婆的故事-256809.html“>https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/20/【征稿选登】我与开心婆婆的故事-256809.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/1/133728.html

Đăng ngày: 15– 6– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share