[MINH HUỆ 21 –05 – 2012]

Tôi đắc Pháp vào ngày 13 tháng 05 năm 1995. Trước khi tu luyện, tôi đã có tất cả các loại bệnh và cảm thấy đau đớn ở khắp nơi trong cơ thể. Vì vậy, tôi thường đi đến nhà thuốc.

Khoảng mười ngày sau khi tôi đắc Pháp, tôi nhận ra rằng tôi đã không phải uống bất kỳ loại thuốc nào trong một thời gian, nhưng tôi vẫn tràn đầy năng lượng và thoải mái. Tôi nghĩ rằng môn tập này  thật tốt!

Một ngày, tôi đọc kinh văn  “Chân Tu”, trong đó Sư Phụ giảng:

“Chư vị biết chăng? Để độ chư vị, Phật đã đi xin ăn nơi người thường, hôm nay tôi lại mở rộng cửa truyền Đại Pháp độ chư vị, tôi không hề vì vô số nạn gặp phải mà cảm thấy khổ, vậy chư vị còn gì chưa buông bỏ được? Chư vị có thể mang theo những thứ chưa buông bỏ trong tâm ấy tiến vào thiên quốc chăng? (“Chân Tu” – Tinh tấn yếu chỉ) 

Tôi đã rơi nước mắt. Tôi biết chắc rằng tôi đã tạo ra nhiều nghiệp khi tôi còn là người thường, và chính Sư phụ đã cứu tôi.

Trước khi tu luyện, đối với việc ly dị chồng, tôi nghĩ rằng tôi đã đúng. Tuy nhiên, sau khi tập Đại Pháp, tôi hiểu rằng chồng tôi và tôi đã có một mối quan hệ nhân duyên trong cuộc đời này, nên ly hôn không phải là điều đúng.

Sau khi được giới thiệu với chồng tôi, tôi kết hôn mà không biết nhiều về anh ấy. Sau đó, chúng tôi có một đứa con. Tôi nhận thấy rằng chồng tôi thường đi ra ngoài vào ban đêm và nghiện cờ bạc. Tôi không thích việc anh ấy không có một việc làm ổn định. Tôi cũng nghe nói rằng anh ấy đã ngoại tình với một người phụ nữ trẻ hơn anh ta hai mươi tuổi. Cô cũng có một gia đình, và ngoài ra, cô ấy đã nghiện ma túy. Do đó, tôi bắt đầu coi thường chồng tôi. Một ngày nọ, con gái tôi tìm thấy lá thư mà anh ấy đã viết cho người phụ nữ này khi cô ấy bị giam tại một trại lao động và bảo anh ấy  đến thăm cô và mang cho cô một số quần áo. Sau khi tôi xác nhận được rằng anh đã có quan hệ với cô ấy, tôi nói với anh rằng tôi sẽ ly dị . Anh không muốn ly hôn, nhưng tôi khăng khăng như vậy nên chúng tôi đã ly hôn.

Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân,

“Dẫu tiêu chuẩn đạo đức của nhân loại có thay đổi thế nào đi nữa, đặc tính của vũ trụ không hề thay đổi; Nó chính là tiêu chuẩn duy nhất để xác định người tốt xấu. Là người tu luyện, phải chiểu theo tiêu chuẩn này của vũ trụ mà yêu cầu chính mình, không thể chiểu theo tiêu chuẩn của người thường mà đặt yêu cầu cho mình được.”

“Tại sao lại gặp những vấn đề này? [Đó] đều là nghiệp lực mà bản thân chư vị mắc nợ tạo thành; chúng tôi đã giúp chư vị tiêu trừ vô số phần rồi. Chỉ còn lại một  chút được phân chia tại giữa mỗi tầng, để đề cao tâm tính của chư vị, thiết lập một số ma nạn để ‘ma luyện’ tâm của chư vị và vứt bỏ các chủng chấp trước.”

Do các món nợ từ một kiếp trước của tôi mà chồng tôi đối xử với tôi theo cách này, và tôi nên trả nó đi. Bằng học Pháp, tôi dần dần hiểu những nguyên lý này và quyết định chính lại những gì tôi đã làm sai.

Tôi đã nói chuyện với con gái tôi về việc có thể sẽ đón bố nó trở lại. Nó đã rất hạnh phúc về điều đó. Khi anh đến gặp tôi, anh rất gầy và vẫn mặc những gì tôi đã mua cho anh trước khi ly hôn. Quần áo rất dơ bẩn và còn thủng lỗ chỗ. Tôi nói với anh: “Em đang tập luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư Phụ dạy phải là người tốt theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Vì vậy, em sẽ để anh quay lại. Nếu anh không muốn ở lại, anh có thể đi nếu muốn.” Anh nói rằng anh muốn trở về nhà. Sau đó, chúng tôi tái hôn, và tôi đã mua quần áo mới cho anh ấy.

Một ngày nọ, tôi nghe ai đó nói chuyện với chồng tôi trong một phòng khác. Tôi thấy đúng là người phụ nữ đó, và cô đang uống nước từ cốc của chồng tôi. Tôi quyết định sẽ cứu cô ấy. Tôi chào cô ấy và nói: “Cô đã được thả rồi. Cô nên tìm một công việc để nuôi gia đình và là một người mẹ có trách nhiệm. Đừng dùng thuốc phiện nữa. Bởi vì tôi tập luyện Pháp Luân Đại Pháp nên tôi mới có thể đối xử với cô theo cách này “. Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy cũng đã gặp một số học viên Pháp Luân Đại Pháp trong trại lao động, và họ là những người rất tốt. Tôi nói với cô về vẻ đẹp của Đại Pháp và về việc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại các học viên như thế nào. Tôi khuyên cô ấy để thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, và cô đã đồng ý.

Một vài ngày sau đó, cô trở lại với một danh sách bạn bè của cô cũng muốn thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới và nhờ tôi giúp họ. Tôi hỏi cô ấy liệu họ tình nguyện làm như vậy không, và cô ấy nói có. Tôi nói với cô ấy rằng cô ấy sẽ được tưởng thưởng khi làm điều này.

Ngoài ra, tôi nói với cô ấy nghiêm túc rằng cô không nên qua lại với chồng tôi nữa. Chồng tôi và tôi là một cặp vợ chồng kết hôn hợp pháp, và nếu cô ấy tiếp tục thực hiện việc này, cô sẽ tạo nghiệp cho mình và phạm tội. Cô gật đầu đồng ý.

Chồng tôi đã từng có một thái độ không tốt đối với Đại Pháp. Khi chúng tôi tái hôn, tôi thường bật các đĩa DVD giảng rõ sự thật ở nhà. Dần dần, anh ấy thích xem chúng. Hơn nữa, anh ấy còn xin tôi đĩa DVD Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản và Thần Vận, anh muốn cho bạn cùng lớp và các bạn bè của mình. Năm 2005, anh thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Anh cũng đã được tưởng thưởng: Anh từng bị viêm gan B và bệnh lao, nhưng anh đã không bao giờ bị ốm kể từ khi anh trở lại với gia đình. Tôi cảm ơn Sư Phụ đã cứu tôi. Tôi cũng cảm ơn Sư Phụ cho con gái của tôi và cho tôi một gia đình .

Từ Thông tri kêu gọi gửi bài kỷ niệm 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/21/【征稿选登】学法轮大法使我的家破镜重圆-256824.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/3/133769.html

Đăng ngày: 10– 6– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share