Bài viết của Tuyết Trung Mai – một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-05-2012] Tôi đã từng mắc tất cả các loại bệnh tật và không thể tự chăm lo cho các nhu cầu hàng ngày của mình. Do bị trượt đĩa đệm, tôi không thể đi lại bình thường mà chỉ có thể di chuyển tập tễnh, từng bước một. Tôi dùng một dây đai thép được làm riêng cho mình để đỡ lưng. Ngoài ra, tôi rất sợ mở mắt mỗi khi tôi ra ngoài. Vào những ngày thời tiết xấu, tôi sợ lạnh và phải quấn đầy chăn, và tôi đóng hết các cửa sổ vào ban đêm. Bất cứ lúc nào tôi phải nhập viện, tôi sẽ nằm viện ít nhất ba tháng. Do phải tiêm quá nhiều, các y tá không thể tìm thấy vị trí nào để tiêm, ngay cả ở mông của tôi. Tôi đã uống rất nhiều các loại thuốc Trung Quốc và thuốc Tây. Bên cạnh điều trị bằng thuốc, tôi đã đến các đền chùa để cúng bái Phật, vái lậy và thắp hương với mong mỏi chữa lành bệnh của mình, nhưng tất cả những điều này đều vô ích.

Năm 1998, chồng của một người quen nói với tôi: “Hãy tu luyện Pháp Luân Công đi! Vợ tôi đã khỏi bệnh đau lưng sau khi tập Pháp Luân Công. Hiện giờ cô ấy thậm chí còn mở dịch vụ chăm sóc hậu sản tại nhà.” Ban đầu, tôi không tin điều đó bởi tôi đã thử mọi phương pháp có thể, bao gồm cả cầu xin Đức Phật, nhưng không ai trong số họ có thể chữa khỏi bệnh của tôi. Một ngày khi tôi đang nằm trên giường, tôi nghĩ: “Mình đã thử đến cạn kiệt tất cả các phương pháp, nhưng bệnh của mình không biến mất, vậy tại sao mình không  tu luyện Pháp Luân Công nhỉ!” Sau đó người chồng của bạn tôi đã tặng cho tôi các băng ghi âm các bài giảng của Sư Phụ Lý Hồng Chí. Tôi lặng lẽ lắng nghe các bài giảng, từng bài từng bài một, và tự hỏi tại sao các nguyên lý lại khác với quan điểm sống của tôi đến vậy.

Tôi là một công chức thuế nhà nước. Trước khi bị bệnh, tôi rất hiếu chiến và có tâm tranh đấu mạnh mẽ. Do vị trí công tác của tôi có chút quyền lực, tôi đã nảy sinh lòng tham lam. Đôi khi tôi nói với chồng mình: “Anh hãy mang những chiếc hộp các-tông ở văn phòng về nhà. Chúng ta có thể kiếm tiền bằng cách bán chúng với giá 2 xu mỗi chiếc đấy.” Tôi rất hà khắc với những người đóng thuế. Chẳng hạn, tôi đã đến một nhà máy bột mì thuộc quyền sở hữu của người đóng thuế để xin bột miễn phí, và sau đó tôi sẽ chở hai túi lớn về nhà trên chiếc xe đạp nhỏ của mình. Con đường đất đầy ổ gà không ngăn được tôi làm điều đó, tôi cứ đi đi lại lại nhiều lần trong ngày. Nếu tôi không dùng hết số bột, tôi bán nó để kiếm lời. Tôi không thể ngủ ngon mỗi khi mùa lễ hội đến, bởi vì tôi sẽ phải vắt óc suy nghĩ xem làm thế nào để trục lợi nhiều hơn từ những người nộp thuế. Với các món quà tặng của những người nộp thuế, tôi nhận tất cả chúng và tôi cho điều này là hiển nhiên. Đôi khi tôi còn đòi hỏi nhiều hơn nếu tôi cho rằng những món quà này quá ít. Ngoài ra, tôi còn gây phiền nhiễu cho người nộp thuế bằng cách cố ý tìm lỗi trong hóa đơn thuế của họ, và tôi không chấp nhận báo cáo thuế của họ cho đến khi họ hối lộ tôi nhiều hơn.

Tôi không  trả một xu nào tiền ăn của mình khi tôi đến ăn ở các nhà hàng thuộc sở hữu của những người nộp thuế. Đôi khi tôi thậm chí gọi đồ ăn mang về nhà và cũng không trả tiền cho họ. Tôi biết rằng tôi sẽ chẳng là gì đối với những người nộp thuế nếu tôi bị sa thải khỏi vị trí của mình, do đó cho nên tôi muốn kiếm thêm nhiều khoản phụ thu nhất có thể khi tôi còn đang tại vị. Mỗi lần tôi đến doanh nghiệp để kiểm toán, tôi sẽ ăn và uống nhiều nhất có thể, và quan trọng hơn, tôi sẽ mang mọi thứ về nhà cho đến khi nó quá nặng để tôi có thể chở được. Đôi khi người nộp thuế muốn trả tiền cho tôi mua sắm trong các cửa hàng bởi vì họ biết rằng tôi là một trong những người sẽ quyết định xem họ phải đóng mức thuế bao nhiêu. Chịu thua thiệt chỉ là ngân quỹ thuế. Cuộc sống của tôi khốn khổ đến như vậy, và tôi ganh đua và cạnh tranh ngày này qua ngày khác, kết lại là tôi bị mắc tất cả các loại bệnh về thể chất.

Tôi tự trách mình trong khi nghe các bài giảng của Sư Phụ. Kể từ đó, tôi đã hoàn toàn thay đổi quan điểm của mình về cuộc sống. Thông qua thực hành Pháp Luân Công, tôi khỏi hết các bệnh và toàn bộ cơ thể của tôi rất nhẹ nhàng. Một lần, vào trước ngày Tết Trung Thu, bộ phận của tôi dự kiến ​​sẽ kiểm tra lại các hóa đơn thuế của người đóng thuế. Rất nhiều người trong số họ muốn tặng cho tôi thẻ mua sắm để đổi lại có thể đóng thuế ít hơn nếu như tôi đồng ý gian lận trong bảng thuế của họ, nhưng tôi nhất nhất từ chối bọn họ. Một số đối tượng nộp thuế mời tôi đi ăn, nhưng tôi trả lời: “Anh có thể trả tiền ăn cho cả gia đình của mình chỉ với 5 nhân dân tệ, tuy nhiên, nếu anh mời tôi một bữa ăn trong nhà hàng, anh sẽ phải chi trả đến hơn 85 nhân dân tệ. Thật quá đắt để ăn một bữa trong nhà hàng.” Kể từ đó, tôi không ăn một bữa nào do người đóng thuế trả tiền nữa. Một lần, có một vài điều sai sót trong bảng thuế của một người đóng thuế. Vào buổi tối, người nộp thuế chặn tôi lại và muốn hối lộ tôi. Tôi từ chối nhận nó, nhưng ông không muốn rời khỏi nhà tôi. Tôi chỉ vào chữ Đức bằng tiếng Trung Quốc trên tường và nói, “Các nguyên lý của Pháp Luân Công mà tôi thực hành là Chân-Thiện-Nhẫn. Chữ Đức trên tường kia là một  tiêu chuẩn đạo đức quan trọng để mọi người tuân theo. Nếu tôi nhận món quà của ông tôi sẽ mất Đức. Tôi sẽ cân nhắc và xem xét trường hợp của ông nếu như nó không trái với chính sách quốc gia.” Ông ta mỉm cười và rời đi. Sau đó, ông nói với tôi rằng chú của ông ấy cũng tập Pháp Luân Công, và ông biết tất cả các học viên đều là những người tốt.

Một số người nộp thuế muốn thiết lập quan hệ thân cận hơn nữa với tôi và hỏi số điện thoại cá nhân của tôi, nhưng tôi từ chối và nói: “Xin vui lòng gọi cho tôi bằng số tại văn phòng của tôi.” Các đồng nghiệp của tôi có một vài căn hộ và xe hơi mới, nhưng tôi không ganh tị và giữ mình theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Trong dịp Tết Nguyên đán, một người nộp thuế muốn tặng tôi thứ gì đó làm quà và hỏi địa chỉ của tôi, nhưng tôi không cho anh ta. Anh ta nói: “‘Cô biết không, chúng ta là họ hàng. Cháu nội của con rể đứa cháu gái thứ hai nhà bà cô chồng của cô là cháu gọi tôi là bác. Chúng ta chẳng phải họ hàng à?” Tôi cười, tôi biết rằng điều mà anh ta coi trọng hơn chính là quyền hành mà tôi có ở vị trí của mình.

Mặc dù Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tiếp tục đàn áp Pháp Luân Công, tham nhũng, lạm dụng quyền hành để làm tổn hại lợi ích quốc gia và làm giàu túi tiền của mình bằng chính khoản đóng góp của nhân dân, tôi vẫn xem xét đến tổng thể lợi ích quốc gia. Tôi nhớ đến những gì Sư Phụ nói: “Quan chức nếu không ích kỷ thì quốc gia mới không hủ hoá”. (“Tu nội mà an ngoại”, “Tinh tấn yếu chỉ I”).

Một trong những đồng nghiệp của tôi được chúng tôi giao cho quản lý lệ phí an sinh xã hội của chúng tôi. Tuy nhiên, anh ta thường sử dụng tiền để cho mục đích cá nhân, khiến tất cả mọi người đều khó chịu. Bởi vì tôi là người đầu tiên đến văn phòng và cũng là người cuối cùng rời văn phòng về mỗi ngày, và tôi dọn dẹp văn phòng và làm việc rất siêng năng, làm bất cứ nhiệm vụ nào cấp trên giao phó, và không còn cạnh tranh vì lợi ích cá nhân, đồng nghiệp của tôi tin tưởng giao cho tôi quản lý phí an ninh xã hội. Tôi công bố một danh sách chi tiết các khoản phí một lần mỗi tuần và để họ biết rõ số tiền chính xác, cho đến tận đồng cuối cùng. Các đồng nghiệp của tôi cười vui vẻ và một số đã nói: “Chúng tôi tin tưởng chị và sẽ không hỏi gì ngay cả khi chị không công bố chi tiết chi tiêu trong cả năm.”  Vị trí công tác của tôi được quán quân trong một cuộc kiểm tra bởi các nhà chức trách cấp cao hơn mỗi năm. Tổng giám đốc bộ phận của tôi đã công khai khen ngợi tôi nhiều lần trong hội đồng: “Nếu mỗi nhân viên hành xử như chị, hiệu quả của đơn vị chúng ta sẽ được cải thiện tốt.”

Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi không kiếm thêm tiền phụ thu từ những người nộp thuế. Công việc của tôi được khen ngợi là “Thanh Thủy Nha Môn” (một loại hình công việc mà không có thu nhập bên ngoài). Bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp,  giờ đây tôi giống như một người hoàn toàn khác.

Từ Thông tri kêu gọi gửi bài kỷ niệm kỷ 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/18/【征稿选登】税务干部-前后两重天-256759.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/5/27/133643.html

Đăng ngày 5-6-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share