Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua internet lần thứ VIII của các học viên ở Trung Quốc

Bài viết của một học viên từ tỉnh Hà Nam

[MINH HUỆ 25-11-2011]  Con xin kính chào Sư Phụ! Xin chào các bạn đồng tu!

Đây là lần đầu tiên tôi tham gia Pháp Hội Internet Minh Huệ. Tôi năm nay 78 tuổi, và tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng với chị dâu trước ngày ngày 20 tháng 07 năm 1999, khi cuộc bức hại bắt đầu, tại điểm luyện công địa phương của chúng tôi. Sau khi tôi hoàn thành các bài tập công buổi sáng ngày hôm đó, tôi mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân từ một bạn đồng tu và trở về nhà. Sáng hôm sau, chị dâu tôi và tôi trở lại điểm tập công và chúng tôi không thấy ai ở đó. Không suy nghĩ nhiều, chúng tôi trở về nhà mà không biết chuyện gì đã xảy ra. Sau đó chúng tôi đã biết qua truyền hình rằng tà Đảng xấu xa đã không cho phép mọi người tập luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bởi vì trước đây tôi đã không có bất kỳ mối liên hệ nào với Pháp Luân Công, tôi thực sự không biết gì về tu luyện. Tôi đã tin những gì tà Đảng tuyên truyền và những lời dối trá trên truyền hình là đúng và nói xấu Đại Pháp (những lời này tôi đã rút lại và bác bỏ chúng). Bởi vì tôi có sức khỏe kém và phải làm rất nhiều việc vặt trong gia đình, tôi chỉ muốn tập các bài công pháp để có lợi cho sức khỏe. Tôi đã không đọc kinh sách và tôi không thể tìm thấy bất kỳ học viên nào dạy tôi các bài công pháp. Khi có thời gian, tôi thường ngồi và tập một số động tác đơn giản, nhưng tôi không biết các nguyên tắc cơ bản của tu luyện.

Có lẽ Sư Phụ biết rằng tôi muốn tu luyện. Ngày 01 tháng 11 năm 1999, cô con gái cả của tôi, là một học viên, từ ngoài thị trấn đến thăm tôi trong hai ngày. Cháu đã dạy tôi tất cả các bài công. Cháu nói rằng Đảng đã bắt đầu nói xấu Đại Pháp trên truyền hình giống như họ đã làm trong Cách mạng Văn hóa. Cháu khuyên tôi không nên tin vào những lời dối trá của họ. Con gái cả của tôi đắc Pháp vào tháng 04 năm 1999. Vì cháu chỉ ở nhà tôi một thời gian ngắn, nên tôi không được học các bài công một cách chính xác, nhưng sau khi cháu đi rồi, tôi tiếp tục tập luyện và chưa bao giờ từ bỏ. Sau khi tôi bắt đầu tập luyện, sức khỏe của tôi đã cải thiện đáng kể. Ở tuổi 70, tôi có thể làm rất nhiều việc nhà và chăm sóc cháu gái của mình. Tôi tràn đầy năng lượng. Con rể của tôi luôn luôn nói rằng tôi đi rất nhanh.

Sau khi con gái đầu của tôi trở về nhà, cháu đã đi đến Quảng trường Thiên An Môn để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp. Cháu đã bị bắt và đưa đến một trại lao động cưỡng bức, cháu đã bị giam giữ tại một trại tẩy não gần hai năm. Cháu được thả vào tháng 07 năm 2002. Vào ngày 01 tháng 10, cháu đến thăm tôi một lần nữa và nói với tôi sự thật về cuộc bức hại. Cháu đã dạy tôi những bài công pháp một lần nữa và chỉ cho tôi một số các động tác mà tôi tập không chính xác. Cháu ở lại với tôi chỉ có hai ngày và sau đó vội vã trở về để giảng chân tướng cho thêm nhiều chúng sinh.

Năm 2004, chồng tôi qua đời vì ung thư phổi. Tôi bị trầm cảm sau khi ông rời bỏ tôi. Tôi đã đi đến nhà con gái cả để sống với cháu một thời gian. Hàng ngày chúng tôi học Pháp cùng nhau và đi ra ngoài để phát tờ rơi và giảng chân tướng cho mọi người. Mặc dù tại thời điểm ấy tôi rất bận, tôi cảm thấy rất thoải mái. Sau một vài tháng học Pháp và giảng chân tướng, một lần nữa tôi lại tràn đầy năng lượng. Cơ thể tôi không còn đau đớn và tôi đi nhanh như tên bắn. Má tôi trông hồng hào, và da của tôi thì mềm mại và mịn màng.

Một ngày nọ, đầu và cổ tôi đã bị đau. Trong Chuyển Pháp Luân, Sư Phụ giảng:

“Thân thể chúng ta đột nhiên cảm thấy không thoải mái; bởi vì hoàn [trả] nghiệp, nó sẽ thể hiện tại các phương diện khác nhau.”

Thực tế, Sư Phụ đã loại bỏ nghiệp lực cho tôi và giúp tôi vượt qua các khảo nghiệm về nghiệp bệnh. Trong quá khứ, tôi xoa bóp cho chồng khi ông ấy ở bệnh viện. Con gái lớn nói với tôi rằng các học viên Đại Pháp không nên xoa bóp cho người khác. Tôi đã bị đãng trí tại thời điểm đó và chấp vào cái tình của người thường. Tôi tiếp tục xoa bóp bàn chân cho chồng tôi. Kết quả là, nghiệp của chồng tôi đã chuyển sang cho tôi. Sư Phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân, “Mời Thần đến thì dễ mời Thần đi thì khó.” Bây giờ, tôi cảm thấy không khỏe. Vào thời điểm ấy, tôi suy nghĩ sai lầm rằng miễn là tôi tập các bài công pháp, tôi sẽ không bị bệnh. Tôi đã thực sự không chú ý học Pháp và tu tâm. Tôi chỉ tập trung vào các bài công pháp, trong khi thực chất, là một học viên, thì tu tâm mới là quan trọng nhất. Trong quá khứ, chấp trước của tôi vào sợ hãi là khá lớn. Khi tôi nghe một số tin xấu, tôi sẽ bắt đầu cất giấu tài liệu mà tôi có ở trong nhà. Tôi cũng có nhiều chấp trước khác. Tôi không tu luyện nghiêm túc, nghĩ rằng làm việc là tu luyện. Sau này, khi con gái cả của tôi thấy rằng tôi không thể đề cao tầng thứ tu luyện và nhận thức về Pháp, và rằng tôi đã bắt đầu nghi ngờ Đại Pháp, cháu cho rằng chúng tôi nên cùng nhau học thuộc Chuyển Pháp Luân. Khi chúng tôi đang học thuộc Bài giảng thứ sáu, cựu thế lực bắt đầu can nhiễu tôi. Con gái thứ hai từ tỉnh Hà Nam gọi cho tôi và nhờ tôi giúp đỡ cháu công việc gia đình. Khi tôi nghĩ về việc này, tôi biết tại sao Sư Phụ giảng rằng rất khó khăn cho người thường để đắc được Pháp. Cựu thế lực tìm mọi cách để cản trở việc cứu độ chúng sinh.

Sau khi đến tỉnh Hà Nam, tôi cảm thấy bị mắc kẹt trong sự an bài của cựu thế lực. Bởi vì tôi phải ở nhà suốt ngày, tôi không có cơ hội để giao lưu với các học viên khác. Tôi xa lánh môi trường tu luyện và hoàn toàn ném mình vào cái thùng thuốc nhuộm lớn của người thường. Tôi đã không thể lắng nghe lời khuyên của cô con gái lớn (trên thực tế, chính là Sư Phụ đã cố gắng cảnh tỉnh tôi), và tôi đã không thực hiện điều ấy một cách nghiêm túc. Tôi ngừng tu luyện bản thân. Sau đó tôi cảm thấy không khỏe và nghi ngờ rằng tôi mắc bệnh (tôi đang truy cầu bệnh tật). Trên thực tế, cựu thế lực đang gia tăng quan niệm hậu thiên của tôi, làm cho tôi nghĩ rằng tôi bị bệnh. Vì thế, các con tôi đưa tôi đến bác sĩ để tìm cách chữa trị. Tôi đã đến bệnh viện để điều trị, tiêm, truyền dịch, nhưng không có ích gì. Thực tế là Sư Phụ đã thanh lọc cơ thể của tôi. Tôi không bị bệnh gì cả. Tất nhiên những phương pháp thông thường đã không giúp gì được! Tuy nhiên, tôi đã không minh bạch được việc này. Tôi đã đến Bệnh viện nhân dân Hà Nam, Bệnh viện Tâm thần tỉnh, bệnh viện chỉnh hình, và nhiều bệnh viện khác. Tôi đã tiêu tốn rất nhiều tiền vào chụp x-quang, CT, MRI, và các xét nghiệm khác. Cuối cùng, họ không thể tìm thấy bất cứ bệnh gì ở tôi cả. Tất cả mọi thứ đều bình thường, nhưng tôi cảm thấy không khỏe. Tôi vẫn không ngộ được việc này và tìm đến phương pháp chữa bệnh y học cổ truyền Trung Quốc như giác, châm cứu, xoa bóp, bấm huyệt và điều trị laser. Rốt cuộc, những phương pháp này điều trị này không hiệu quả. Tôi dùng tiền của các con tôi để thanh toán tiền thuốc, và tôi đã vô tình tạo nhiều nghiệp hơn.

cựu thế lực đã không muốn tôi đắc Pháp. Chúng đã cố gắng kéo tôi xuống vực. Cuối cùng, một bác sĩ nói, “Bà hãy thử dùng một số thuốc an thần xem.” Thực tế, nó là một loại thuốc an thần rất mạnh và có thể gây ra mất ý thức, và tôi đã chóng mặt sau khi dùng nó. Một đêm khi tôi đi vào nhà vệ sinh, tôi ngã xuống và bị vỡ hông. Điều này chằng phải do tôi truy cầu bệnh tật? Bác sĩ yêu cầu tôi nằm trên giường trong vòng ba tháng. Vào lúc đó, tôi không thể đi bộ, mặc quần áo, đi tắm, và tôi cần một người chăm sóc tôi. Cuối cùng, tôi không còn sức để đi ra ngoài điều trị, và tôi tạo ra rất nhiều rắc rối cho các con tôi. Lúc đó là mùa hè, và tôi đã bị đau đớn.

Khi con gái lớn của tôi nghe tin này, ngay lập tức cháu gọi cho tôi bảo tôi tập công và học Pháp, rồi nói rằng nếu tôi không làm theo tình trạng bệnh tật của tôi có thể trở nên tồi tệ hơn. Nếu tôi tiếp tục nằm trên giường, nó sẽ dẫn đến xơ cứng cơ bắp và tôi có thể bị tàn tật. Tôi ngồi trên giường dựa người vào tường, và bắt đầu tập công và học Pháp. Ngay sau đó, tôi có thể chăm sóc bản thân. Tôi vẫn bị gù lưng và trông yếu ớt. Tôi cần dùng nạng để đi. Bây giờ khi tôi nghĩ về điều ấy, tôi cảm thấy sợ. Trong Chuyển Pháp Luân, Sư phụ giảng “Tốt xấu xuất tự một niệm của người ta.” Chỉ khác nhau ở một niệm mà cựu thế lực đã cố gắng bắt tôi và sẽ không để tôi đi. Chúng muốn làm hại tôi và làm cho tôi tàn tật.

Theo sự an bài của Sư Phụ, để gặp được hai người em dâu tại nhà người con gái lớn, tôi đã quyết tâm làm việc này, mặc dù tôi đi đứng khó khăn. Em dâu của tôi đã trở về Bắc Kinh sau hai tháng vì cô ấy không quen với môi trường mới. Tôi ở lại. Với sự giúp đỡ của con gái lớn, tôi đã học cách sao chép và in vỏ đĩa CD chỉ trong một vài ngày. Khi tôi nhìn thấy Thần Vận trên TV từ một đĩa CD mà tôi đã sao chép, tôi cảm thấy rất ổn.

Tôi đã tập công và học Pháp với con gái lớn của tôi, và chúng tôi làm tài liệu giảng chân tướng cùng nhau. Khi lần đầu tiên tôi đến nhà cháu, lưng của tôi bị còng, mặt mày xanh xao, và tôi trông rất già. Thông qua việc tinh tấn học Pháp và tập công, tôi đã trải qua sự thay đổi tuyệt vời cả về tâm lẫn thân. Hàng xóm của tôi nói với tôi rằng trông tôi rất khỏe và trẻ hơn rất nhiều. Với sự khích lệ của con gái tôi, tôi đã vượt qua nghiệp bệnh và bắt đầu học thuộc Chuyển Pháp Luân. Tôi đã có một nhận thức mới về Pháp và bắt đầu tu tâm. Trong quá khứ, khi tôi nghe ai đó nói điều gì không lọt tai, tôi sẽ tức giận và tranh đấu với họ. Thông qua học Pháp, tôi hiểu rằng đây là chấp trước về tâm “tranh đấu” và thiếu khoan dung. Tôi đã loại bỏ những chấp trước này thông qua tu luyện.

Chị chồng tôi sống với con gái tôi vì không ai chăm sóc cho bà ấy. Bà ấy đã trên 90 tuổi và hơi bị lẫn. Bà ấy thích chỉ đạo và nói rất nhiều. Đôi khi, khi học viên đến nhà con tôi để học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm, bà ấy đã không cư xử tốt và còn nói xấu họ. Tôi không thích bà ấy và nghĩ rằng bà ấy can nhiễu. Tôi không muốn sống với bà ấy, và cũng không thân thiện với bà. Trên thực tế, bà ấy là một người tử tế và tốt bụng. Khi bà còn trẻ, bà ấy đã giúp đỡ gia đình tôi rất nhiều về tài chính. Một ngày nọ, một người thân đến thăm tôi. Sau bữa tối, tôi đã biếu cô một ít trái cây mang về nhà. Sau khi cô ấy đi, chị dâu tôi đã rất tức giận. Tôi đã rất khó chịu với bà ấy và bắt đầu cãi nhau với bà ấy. Thực tế, Sư Phụ sử dụng bà ấy để cố gắng đề cao tâm tính của tôi, nhưng tôi đã bỏ lỡ mất cơ hội.

Người xưa đã nói, “Người ngoài cuộc luôn luôn khách quan hơn.” Thấy rằng tôi đã không tinh tấn với khảo nghiệm, con gái tôi nói: “Bác ấy là một người thường. Bác đã giúp mẹ đề cao tâm tính.” Vào thời điểm đó, tôi học Pháp, nhưng không dùng Pháp để đo lường hành vi của mình, và không tu luyện bản thân một cách kiên định. Tôi nói với cháu, “Mẹ không muốn một người mất trí khảo nghiệm mẹ.” Tôi rất bướng bỉnh và không nghe lời con gái tôi. Vì thế, tôi đã bỏ lỡ cơ hội để đề cao tâm tính của mình. Trên thực tế, ghét người khác và nghĩ rằng họ can nhiễu chúng ta là một chấp trước về ích kỷ. Làm sao tôi có thể là một người tu luyện nếu tôi chỉ muốn nghe những điều tốt đẹp! Các học viên nói, “Cô ơi, môi trường tu luyện của cô rất tốt. Con gái của cô nhắc nhở cô với chị dâu là để giúp cô đề cao tâm tính của cô đấy. Cô hãy trân quý điều ấy.” Mùa hè này, con gái thứ hai của tôi gọi cho chị cháu và nói: “Mẹ không muốn ở nhà người khác vì mẹ cảm thấy cô đơn và không được giao lưu với mọi người. Làm sao mà mẹ có thể ở nhà chị gần hai năm và không muốn về nhà?” Con gái thứ hai của tôi vẫn còn trong mê. Làm sao cháu có thể hiểu được tu luyện và biết rằng quay trở về thiên thượng là những gì tôi đã phải chờ đợi trong hàng ngàn năm? Tôi đã chờ đợi Sư Phụ đến và truyền Pháp trong nhiều kiếp. Và đây là ngày tôi đã đợi từ lâu lắm rồi.

Tôi bắt đầu tham gia trong nhóm học Pháp, và tôi đã xúc động trước sự tinh tấn của các học viên khác. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ ngủ gật trong lúc học Pháp nhóm, nhưng tôi đã không thế. Tôi học Pháp với các học viên, phát chính niệm, và đi cùng mọi người đốt pháo hoa để ăn mừng cái chết của kẻ đầu sỏ tà ác, Giang Trạch Dân. Cựu thế lực thấy rằng tôi đã trở nên nghiêm túc trong tu luyện. Chúng đã không để cho tôi đi. Một vài ngày sau đó, con gái thứ hai và con trai của tôi gọi và bảo tôi đi kiểm tra sức khỏe. Sau khi chụp CT, một vài tư tưởng xấu xuất hiện trong đầu tôi, nghĩ rằng kiểm tra là một cách thức để tôi chứng thực Pháp. Bây giờ khi tôi hướng nội, suy nghĩ này phù hợp với sự an bài của cựu thế lực. Đêm qua, con gái cả của tôi có một giấc mơ. Trong giấc mơ, tôi đã không minh bạch được Pháp và tự mình tiêm tĩnh mạch. Tôi chọc vào cánh tay của tôi rất nhiều lần nhưng vẫn không thể tìm thấy ven. Nếu không ngộ được việc này, tôi vẫn tiếp tục tiêm. Con gái đầu đã giúp tôi. Sự thật là vài ngày trước, con gái thứ hai và con trai đã gọi cho con gái đầu của tôi để đưa tôi đi chụp CT. Cháu nói rằng cháu sẽ tôn trọng quyết định của tôi và sẽ đưa tôi đi nếu tôi muốn đi.

Tu luyện là một vấn đề hết sức nghiêm túc. Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân, “Tốt xấu xuất tự một niệm của người ta.” Tôi không thể để cho cựu thế lực sử dụng cái cớ này để bức hại và tạo nghiệp cho tôi. Tôi phải học Pháp nhiều hơn, thuộc Pháp, và chia sẻ với các học viên, và xả bỏ chấp trước vào danh. Chỉ bằng cách này, tôi mới có thể vô hiệu hóa sự an bài của cựu thế lực và bước đi trên con đường mà Sư Phụ an bài. Sư Phụ từ bi vô bờ bến của chúng tôi đã kéo tôi ra khỏi con đường lầm lỡ để hướng tôi tới con đường thần thánh. Từ sâu thẳm trong tâm tôi cảm tạ Sư Phụ. Trong tương lai, tôi sẽ vâng lời Sư Phụ và dùng các tiêu chuẩn của một người chân tu để đánh giá bản thân. Tôi sẽ tinh tấn hơn và tu luyện bản thân thật tốt. Đây là cách để cảm tạ Sư Phụ.

Tôi đã chứng kiến nhiều điều kỳ diệu xảy ra với tôi trong quá trình tu luyện. Ví dụ, một ngày tôi đến ngân hàng để rút tiền. Đó là vào buổi chiều, và không có nhiều người ở đó. Đột nhiên, có ba thanh niên xuất hiện. Họ không đến để làm bất cứ dịch vụ nào. Họ nhìn xung quanh. Bởi vì tôi đã lên kế hoạch rút rất nhiều tiền, tôi hơi lo lắng. Tôi đọc, “Pháp Luân Đại Pháp là hảo. Sư Phụ, xin hãy giúp con.” Khi đến lượt tôi, ba người thanh niên biến mất. Tôi cảm thấy thoải mái và an tâm rút tiền. Tôi biết rằng Sư phụ chính là người đã bảo vệ tôi.

Tôi sẽ kết thúc bài viết tại đây bởi vì thời gian có giới hạn. Trên thực tế, thông qua các học viên và con gái cả của tôi, Sư Phụ đã điểm hóa rằng tôi nên viết một bài chia sẻ cuối năm. Nhưng tôi đã không minh bạch được việc này. Vì thế, tôi đã mất đi cơ hội quý giá đó. Năm tới, tôi hứa sẽ tích cực tham gia vào sự kiện lớn này và báo cáo với Sư Phụ và các học viên về tình trạng tu luyện của mình.
________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/25/明慧法会–七二零前一天开始学炼功-249157.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/22/130263.html
Đăng ngày 28-3-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share