Bài của Anh Tử

[MINH HUỆ 12-03-2012] Ngày 08 tháng 03 năm 2012, hai học viên Pháp Luân Công đã bị tra tấn ở Trung Quốc, ông Lin Shenli và ông Lin Mingli đến từ Thượng Hải, đã làm chứng tại một phiên điều trần được tổ chức bởi Tiểu ban Ngoại giao của Quốc hội Canada về Nhân quyền Quốc tế. Những trải nghiệm của bản thân họ về việc bị bắt, bị giam giữ bất hợp pháp, bị tra tấn, và bị bắt lao động cưỡng bức minh chứng cho thế giới rằng có một cuộc bức hại tàn bạo đối với các học viên Pháp Luân Công đang diễn ra ở Trung Quốc.


Hai anh em bắt tay và nói chuyện với Nghị sỹ Wayne Marston


Ông Lin Shenli và Nghị sỹ Russ Hiebert


Hai anh em và Nghị sỹ Scott Reid (bên phải)


Các nghị sỹ và hai anh em. (từ trái qua phải: nghị sỹ David Sweet, ông Lin Mingli, Nghị sỹ Ève Péclet, Nghị sỹ Irwin Cotler, và ông Lin Shenli)

Phiên điều trần được tổ chức bởi Chủ tịch Tiểu ban về Nhân quyền Quốc tế, nghị sỹ Scott Reid. Các nghị sỹ khác bao gồm Phó chủ tịch của tiểu ban Irwin Cotler, ông Wayne Marston, Nina Grewal, Russ Hiebert, Ève Péclet, và David Sweet. Hai anh em đã trả lời một số câu hỏi từ các nghị sỹ.

Ông Lâm Minh Lập: Bị bắt bốn lần, bị kết án sáu năm tù, và bị tra tấn

Ông Lâm bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 07 năm 1997, và các  loại bệnh tật của ông đã hết trong vòng vài tháng. Ông Lâm nói: “Quý vị có thể nói rằng Pháp Luân Công đã cho tôi một cuộc đời thứ hai.”

Theo lời ông Lâm, sau khi Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại vào tháng 07 năm 1999, cảnh sát ĐCSTQ đã bắt giam ông bốn lần. Lần đầu tiên là vào năm 2000: ông đã bị giam giữ với án hình sự trong một tháng vì tập Pháp Luân Công. Lần thứ hai là vào tháng 01 năm 2001: ông bị bắt và bị đưa đến một trung tâm tẩy não và bị tra tấn. Lần thứ ba là vào tháng 04 năm 2001: ông bị bắt và bị đưa vào một trại lao động cưỡng bức trong hai năm. Lần thứ tư là vào tháng 10 năm 2005: ông đã bị kết án bất hợp pháp đến sáu năm tù.

Ông Lâm đã nghẹn ngào và thổn thức khi ông cố gắng nhớ lại những gì mà ông đã trải qua. Ông Lâm nói: “Lần cuối cùng, cảnh sát ĐCSTQ đã bắt giam tôi mà không có bất kỳ bằng chứng pháp lý nào. Họ đã kết án tôi đến sáu năm dựa trên lời buộc tội của ai đó bị bệnh tâm thần. Trong sáu năm ở trong tù đó, tôi đã bị tra tấn không ngừng. Họ buộc tôi ngồi trên một thùng gỗ từ 5 giờ sáng đến 8h30 tối mỗi ngày. Tôi phải cúi xuống 90 độ với hai tay buộc sau lưng. Nếu tôi cử động, họ đánh tôi. Không thể nào ngồi yên mà  giữ nguyên ở vị trí đó. Họ đá vào đầu và mặt tôi với những đôi giày nặng, và vì thế tôi bị rụng mất nhiều cái răng”

“Vào tháng 01 năm 2009, họ đã cố buộc tôi phải viết một cam đoan tuyên bố từ bỏ tập Pháp Luân Công. Mỗi khi tôi từ chối, họ kéo tôi vào phòng tắm, lột quần áo của tôi, và đổ nước lạnh lên người tôi. Họ dùng một cây gậy tre quất vào đầu tôi cho đến khi đầu tôi đầy máu. Tôi không được phép ngủ cả ngày. Ban ngày, họ bật băng phỉ báng Pháp Luân Công thật to. Trong thời gian đó, tôi bị choáng váng và bị lẫn lộn mọi lúc. Tôi không biết lúc nào là ngày hay đêm. Tôi cũng không được sử dụng nhà vệ sinh.”

“Sau khi tôi tiếp tục tuyệt thực, họ đã bức thực tôi. Một chiếc ống liên tục được đưa vào dạ dày của tôi và kéo ra để tra tấn tôi. Cuối cùng, thực quản của tôi đã bị vỡ. Khi chiếc ống được kéo ra, máu chảy khắp mọi nơi, cả ở miệng. Bác sỹ nhà tù nói rằng tình trạng của tôi  nguy kịch, và đó là khi họ đưa tôi đến bệnh viện. Một lần khác tôi từ chối viết tuyên bố cam đoan, họ đẩy tôi vào tường và đổ nước sôi lên mặt tôi.”

Ông Lâm nói rằng hầu hết mọi người đều không thể tưởng tượng được cuộc bức hại ở Trung Quốc là khốc liệt như thế nào. Năm 2001, khi ông ở trong một trại lao động cưỡng bức, ông đã phải làm việc cho đến 11 giờ đêm, hoặc nửa đêm mỗi ngày. Nếu ông không hoàn thành định mức công việc của mình, lính canh sẽ treo ngược ông lên một nhà vệ sinh. Lính canh đã đe dọa cho ông ăn phân.

Ông Lâm đã chứng kiến nhiều học viên khác chịu đựng sự tra tấn dã man. Ông liên tục nghe thấy các học viên khác la hét trong khi họ bị tra tấn. “Một lần tôi thấy các lính canh ném một học viên từ tầng 4 xuống… đầu của người học viên đã bị vỡ.” “Một học viên không chịu từ bỏ Pháp Luân Công, và các lính canh đã bức thực ông với nước tiểu và phân…”

Ông Lâm đã bày tỏ lòng biết ơn của mình và nói rằng sự ủng hộ của Chính phủ Canada đối với Pháp Luân Công và giải cứu các học viên Pháp Luân Công đã làm ĐCSTQ kinh sợ.

Ông Lâm Thận Lập:  Bị lao động cưỡng bức 12 giờ một ngày

Ông Lâm Thận Lập đã kể về những tra tấn mà ông đã phải chịu đựng trong một trại lao động cưỡng bức.“Ngày 20 tháng 07 năm 1999, tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công và đã ký tên vào một lá thư kêu gọi chính phủ có một cuộc đối thoại với các học viên. Kết quả là tôi đã bị giữ trong một trại lao động cưỡng bức trong 18 tháng.

“Tôi bị vô cớ đánh đập và lăng mạ ở trong trại. Trong thời tiết giá lạnh, tôi phải tắm nước lạnh. Mỗi ngày trong khi trăng vẫn sáng, tôi đã phải  lao động cưỡng bức, và tôi kết thúc ca làm việc sau hoàng hôn. Tôi phải làm lao động cưỡng bức hơn 12 tiếng mỗi ngày, khiến cho lưng, ngực, và mông tôi bị phồng rộp và mưng mủ. Máu ướt đẫm đồ lót của tôi. Tôi phải trải giấy đệm trong quần đùi. Khi tôi lấy nó ra, những mảnh da lớn cũng bong ra theo. Đau đớn không thể chịu được. Tôi không thể đi bộ hay ngồi thậm chí là ngồi xổm khi đi vệ sinh.”

“Tôi phải khâu bóng bằng một cây kim bằng thép. Tôi phải đánh sáp các đường chỉ và khâu những quả bóng thật chặt. Tôi phải làm việc nhiều giờ và thường xuyên tự đâm vào mình vì tôi vô cùng mệt mỏi. Da trên ngón tay tôi bị rách vì sự trà xát của các sợi chỉ. Sáp là độc hại, và các ngón tay tôi bị sưng lên và mưng mủ. Tôi đã làm việc rất chăm chỉ mặc dù vô cùng đau đớn.”

Vì ông Lâm không chịu từ bỏ tập luyện, “bản án” của ông gia hạn từ 18 tháng đến hai năm. Lính canh dọa ông rằng ông sẽ phải ở đó đến hết đời nếu không từ bỏ Pháp Luân Công.

Vợ của ông Lâm Thận Lập, bà Lý Tiến Vũ, là một công dân Canada. Với sự giúp đỡ của Chính phủ Canada, các nghị sỹ, và những người khác, ông Lâm đã được thả khỏi trại vào ngày 23 tháng 01 năm 2002, và đã đến Canada vào ngày 24 tháng 02. “Tôi may mắn vì có thể tập Pháp Luân Công và tin những gì tôi muốn tin ở vùng đất tự do này. Hàng chục ngàn học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc hiện đang bị chính quyền Trung Quốc bức hại tàn bạo chỉ vì họ muốn cải thiện sức khỏe và tinh thần. Tôi thực sự mong rằng tất cả những người tốt trên thế giới có thể giúp chấm dứt cuộc bức hại này.”

Ông Lâm cảm ơn các nghị sỹ Irwin Cotler và Scott Reid vì những nỗ lực của họ trong việc giải cứu ông và cải thiện nhân quyền ở Trung Quốc.

Chủ tịch Tiểu Ủy ban Nhân quyền Quốc tế được tuyên dương vì mười năm ủng hộ đối với Pháp Luân Công và sự kiên trì trong việc giải cứu các học viên Pháp Luân Công.

Ông Reid đã đệ một bản kiến nghị, M 236, lên Quốc hội Canada vào ngày 24 tháng 12 năm 2002, đề nghị Thủ tướng Canada đưa ra  trả tự do cho 13 người thân của các công dân và cư dân Canada, những người đã bị bức hại vì tập Pháp Luân Công ở Trung Quốc với các nhà lãnh đạo Trung Quốc. Quốc hội Canada đã nhất trí thông qua kiến nghị. Tất cả 13 cư dân Canada hay các người thân đã được giải cứu thành công. Một số người thân đã được đoàn tụ với những người thân yêu của họ ở Canada, ông Lâm Minh Lập là một trong số đó.

Ông Reid đã một lần đệ bản kiến nghị vào năm 2009 trước chuyến thăm của Thủ tướng đến Trung Quốc, kêu gọi giải cứu các tù nhân lương tâm ở Trung Quốc, bao gồm các học viên Pháp Luân Công bị bắt giam trái phép. Bản kiến nghị đã được thông qua ở Tiểu ban về Nhân quyền Quốc tế.

Mười năm sau, khi Chủ tịch của Tiểu ban về Nhân quyền Quốc tế, ông Scott Reid nhớ lại bản kiến nghị mà ông đã giới thiệu mười năm trước. Ông nói rằng sau khi bản kiến nghị được thông qua, các quan chức Canada ở Bắc Kinh đã nỗ lực phối hợp để giúp giải cứu 13 người thân Canada.

Phó Chủ tịch của Tiểu ban về Nhân quyền Quốc tế ông Cortler đã khen ngợi ông Reid vì những nỗ lực giải cứu các học viên Pháp Luân Công.

Phó Chủ tịch của Tiểu ban về Nhân quyền Quốc tế: Pháp Luân Công đại diện cho các giá trị cao nhất

Ông Irwin Cotler, người đã tham gia trong việc giải cứu một số học viên Pháp Luân Công đến Canada, nói:“Tôi nghĩ các học viên Pháp Luân Công đại diện cho các giá trị cao nhất của xã hội Trung Quốc và văn minh Trung Quốc, những giá trị của Chân, Thiện, và Nhẫn, và tôi nghĩ rằng Chính phủ Trung Quốc nên thực sự xem họ là những công dân gương mẫu, chứ không phải là bắt họ vào tù và tra tấn họ trong tù.”

“Nếu chính quyền Trung Quốc muốn đạt được tính hợp pháp quốc tế, họ sẽ được đánh giá bởi cách mà họ đối xử với Pháp Luân Công. Họ sẽ được đánh giá bởi cách mà họ đối xử với các tù nhân chính trị của họ.”

“Tôi sẽ hy vọng họ nhận thức được rằng nó không đủ để là một siêu cường quốc, nếu bạn muốn thực sự là một siêu cường quốc, bạn cũng phải có một siêu tiêu chuẩn đạo đức. Và cách mà họ đã đối xử với Pháp Luân Công  theo quan điểm của tôi, đem lại sự tôn trọng cho người Trung Quốc. Tôi rất quan tâm tới nền văn minh Trung Quốc và tôi chỉ kêu gọi các nhà chức trách Trung Quốc rằng ngoài tôn trọng những giá trị văn minh của họ về Chân, Thiện, và Nhẫn, và trong những điều kiện về dành được sự quan tâm của quốc tế, họ phải bắt đầu đối xử với Pháp Luân Công bằng sự tôn trọng mà họ đáng nhận được.”

“Ủy ban Quốc tế về Nhân quyền đã tổ chức phiên điều trần. Đây không phải chỉ là một lần, và tôi tin rằng chúng tôi sẽ làm một báo cáo vào một thời điểm nhất định, và báo cáo của chúng tôi do đó sẽ thêm vào những lời khai liên tục như những gì mà Pháp Luân Công đã phải trải qua, và chúng tôi sẽ kêu gọi chính phủ có những hành động cần thiết để giúp đỡ họ.”

Ông David Sweet đã nói trong cuộc phỏng vấn:“Tôi nghĩ một trong những điều tôi rất hài lòng về Thủ tướng chính phủ là, trong chuyến viếng thăm cuối cùng của ông, đã tiếp tục đề cập đến vấn đề nhân quyền, và ông đã nói công khai rằng ông sẽ tiếp tục làm điều đó. Và chúng tôi đã nói chuyện một cách rõ ràng với nhiều khía cạnh khác nhau của nhân quyền. Chúng tôi không bao giờ muốn làm ngơ với thực tế rằng đất nước chúng tôi là được xây dựng dựa trên nhân quyền, công lý, tự do và dân chủ.”

Ông nói: “Văn phòng Tự do Tôn giáo sẽ là cơ hội khác  để chúng tôi nói công khai về những vấn đề đó, không chỉ ở Trung Quốc, mà trên toàn cầu. Và đó là một vấn đề rất lớn trên toàn thế giới- người dân  bị bức hại vì tín ngưỡng của họ.”

Chính phủ Canada và Thủ tướng chính phủ lo ngại về cuộc bức hại Pháp Luân Công

Các quan chức Canada một lần nữa nêu lên mối lo ngại về cuộc bức hại Pháp Luân Công của Đảng cộng sản Trung Quốc vào ngày 05 tháng 03 tại hội nghị Liên hợp quốc về tự do tôn giáo và tín ngưỡng.

Ngày 09 tháng 03, Thủ tướng Canada ông Harper đã hồi tưởng lại chuyến viếng thăm của ông tới Trung Quốc vào tháng Hai trong một hội nghị bàn tròn với các kênh truyền thông tiếng Trung Quốc Canada ở Toronto. Khi đang trả lời câu hỏi của một phóng viên, ông Harper nói rằng ông đã đề cập đến cuộc bức hại Pháp Luân Công với các nhà lãnh đạo Trung Quốc trong chuyến thăm của ông tới Trung Quốc. Ông cũng nói với kênh truyền thông rằng các học viên Pháp Luân Công của Canada là những công dân tuân thủ pháp luật và có nhiều đóng góp lớn cho xã hội.
_________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/3/12/法轮功学员加国会作证-揭露中共迫害真相(图)-254144.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/3/15/132106.html

Đăng ngày 26-3-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share