Từ Pháp Hội Chia sẻ Kinh nghiệm qua Internet lần thứ VIII dành cho học viên ở Trung Quốc

Bài viết của học viên trẻ Nhược Ngu từ tỉnh Cát Lâm

[MINH HUỆ 24-11-2011] Kính chào Sư Phụ vĩ đại và từ bi! Chào các bạn đồng tu!

Tôi cảm thấy rất vinh dự lại được tham gia Pháp Hội Chia Sẻ qua Internet. Là một đệ tử Đại Pháp, tham gia là trách nhiệm của chúng ta bởi vì đó là hành động đồng hóa với Đại Pháp, tu chính bản thân, và từ đó hoàn thành tốt hơn nhiệm vụ của đệ tử Đại Pháp.

1.Tôi đã đắc Pháp một cách kỳ diệu

Tôi chính thức bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong khi đang học trung học. Từ lúc còn nhỏ, tôi đã luôn luôn cực kỳ quan tâm đến những bí mật chưa giải thích được trong vũ trụ. Tôi cũng đọc rất nhiều về các tôn giáo khác nhau. Trong làn sóng phổ biến của khí công, tôi mong mỏi tu luyện lên cao tầng. Sau khi nghe về Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã không bắt đầu tu luyện ngay từ đầu. Khoảng sáu tháng sau đó, số mệnh đã đến gõ cửa nhà tôi.

Vào một mùa hè, tôi mơ thấy người hàng xóm lớn tuổi bên cạnh nhà cho tôi xem một Pháp Luân có màu vàng của trái quýt đang xoay chuyển trong lòng bàn tay của ông, và tôi nghe âm điệu rất hay của tiếng nhạc thần diệu. Pháp Luân lớn bằng lòng bàn tay của ông ấy và rất tuyệt đẹp. Tôi nhớ mang máng lời ông ấy nói, “Đây là Pháp tối cao.” Như thể tôi hiểu rõ những ý nghĩa ông ấy nói, tôi hãnh diện trả lời trong giấc mơ, “Cháu cũng có một Pháp Luân và của cháu  lại lớn hơn của ông.” Vừa lúc đó, tôi ngẩng đầu lên và thấy một Pháp Luân lớn đầy màu sắc đang quay trên đầu tôi. Đúng lúc đó, tôi tỉnh dậy. Bấy giờ là 5:00 giờ sáng, tiếng âm nhạc thần diệu vẫn còn vang trong tai tôi, tôi đứng dậy và đi ra sân. Tôi nghe tiếng nhiều người đang tập luyện Pháp Luân Đại Pháp cạnh đó trong tiếng nhạc thần diệu mà tôi đã nghe trong giấc mơ – nhạc tập luyện Đại Pháp. Khi đó, tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Ngay từ đầu, Đại Pháp đã cho tôi thấy nhiều kỳ tích. Tôi thấy các chữ và dấu chấm câu trong cuốn Tinh Tấn Yếu Chỉ hiện ra ánh vàng kim và ánh tím. Tôi có thể tiếp tục đọc sách mà không cần bật đèn khi trời trở tối. Khi Sư phụ khai mở thiên mục cho tôi, tôi cảm thấy một lực mạnh đẩy vào phía trong ở vị trí giữa hai lông mày của tôi. Tôi cũng nhìn thấy Pháp Luân nhiều màu sắc quay trên bầu trời, cũng như các cảnh khác. Tôi khó có thể kiềm chế được niềm vui được đắc Pháp, và không thể ngừng việc đọc Pháp. Hàng ngày, tôi cảm thấy sự tiến bộ của mình nhảy vọt. Tôi nghiêm khắc với chính mình và hướng nội mà tìm mỗi khi gặp khổ nạn. Tôi hành xử theo các Pháp lý của Đại Pháp mỗi khi có mâu thuẫn giữa tôi và các học viên khác. Bởi vì tôi cư xử ở nhà tốt, gia đình tôi nhận thấy được những thay đổi và đã hết lòng tôn trọng Sư phụ và Đại Pháp.

2. Chứng Thực Pháp

Cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999. Tôi biết rằng những gì được phát sóng trên truyền hình và tất cả tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đều là dối trá, và tôi đã cố gắng giải thích mọi thứ cho bạn bè và người thân của tôi. Tuy nhiên, sau khi chứng kiến nhiều “phong trào” khủng khiếp của ĐCSTQ, đa số họ cảm thấy bất lực trong việc chống lại bộ máy tuyên truyền của chế độ. Tôi rất buồn.

Một giáo viên ngôn ngữ của chúng tôi được chỉ định phụ trách lớp học của chúng tôi. Ông từng đề cập đến Pháp Luân Công trong lớp học, và cho biết là ông cảm thấy tình hình cũng tương tự như cuộc nổi dậy Boxer hoặc nổi loạn Thái Bình. Sau giờ học, tôi gặp ông ấy và nói, “Thưa thầy, Pháp Luân Công là một hình thức tu luyện bản thân. Những việc đang xảy ra ở Trung Quốc kể từ ngày 20 tháng Bảy năm 1999 không có gì giống với cuộc nổi loạn Boxer hay cuộc nổi dậy Thái Bình. Đảng Cộng sản Trung Quốc vu khống sai một nhóm người vô tội chỉ muốn nâng cao đạo đức của họ và tu luyện bản thân. Thầy là một người học thức. Xin thầy xem xét các sự kiện một cách khách quan mà có được một phán đoán chính xác.” Ông ấy bảo tôi lặp lại những lời tôi nói ba lần bởi vì ông khó có thể tin rằng tôi, thường rất ít nói, lại có can đảm nói thẳng. Cuối cùng, ông mỉm cười và gật đầu, nói rằng ông sẽ theo đề nghị của tôi và nói về cuộc đàn áp một cách khách quan. Sau đó, khi tôi đang học tại trường đại học, tôi thường xuyên gửi thư giảng thanh chân tướng về Pháp Luân Công cho những giáo viên của tôi.

Khi tôi học đại học, Sư Phụ từ bi an bài cho tôi là một sinh viên duy nhất nằm trong ban giám khảo của một cuộc thi hùng biện do trường đại học tổ chức. Các giám khảo khác đều là các quan chức cao cấp. Một trong các thí sinh là một sinh viên năm cuối xã hội báo chí. Cô đã có một bài phát biểu vu khống Đại Pháp và hầu như tất cả các giám khảo đều cho cô điểm số cao. Tôi cho cô một số điểm thấp hơn bởi vì ý kiến của cô sai lầm và cách thể hiện của cô tầm thường. Tôi nghĩ rằng tôi rất công bằng trong việc phán đoán của tôi. Một thí sinh khác là sinh viên mới. Chủ đề, nội dung, biểu hiện, và các khía cạnh khác của bài phát biểu của cô thật tự nhiên và mới mẻ. Mọi người đều cảm động. Tuy nhiên, cuối cùng, các giám khảo cho cô số điểm là 9.98. Tuy nhiên tôi lại cho cô 10 điểm. Do đó, kết quả của cuộc thi rất công bằng. Thí sinh đã vu khống Đại Pháp đứng thứ hai với số điểm trung bình ít hơn 0.2 so với thí sinh thắng cuộc do số điểm tôi đã cho cô ấy. Trên đường trở về ký túc xá, nhiều bạn học cùng lớp theo dõi cuộc thi nói với tôi là tôi đã làm rất tốt. Họ nói rằng tôi thực sự làm cho họ tự hào và là một giám kháo rất vô tư.

Trong những ngày học đại học, tôi đã giảng thanh chân tướng cho những người có căn duyên tiền định, và tôi ngạc nhiên phát hiện rằng nhiều thân nhân của các bạn cùng lớp với tôi là những đệ tử Đại Pháp tinh tấn. Do đó các bạn cùng lớp của tôi đã rất lưu tâm bảo hộ tôi. Khi tôi luyện công, họ kéo màn che và khóa cửa. Khi tôi phát chính niệm, họ cố gắng không làm phiền tôi. Khi tôi viết thư giảng thanh chân tướng hoặc làm bản sao những bài giảng của Sư Phụ, họ không ngăn cản tôi. Họ thông báo cho tôi biết khi cảnh sát tiến hành tìm kiếm những người đang xem những mạng web bị cấm.

Trong một dịp kia, tôi đã rất cảm động bởi sự hỗ trợ của các bạn cùng lớp. Có một người bạn cùng lớp mà tôi vẫn luôn giúp đỡ. Cô muốn trở thành lớp trưởng cho khóa tới, nhưng tôi đã được thầy và các bạn cùng lớp chọn là ứng viên tốt nhất. Vì vậy cô ấy đối xử với tôi như là trở ngại lớn nhất cho cuộc bầu cử này. Cô bí mật thăm dò ý kiến của các sinh viên khác để xem trường có trục xuất tôi nếu cô ấy nói với họ là tôi tập luyện Pháp Luân Công không. Các bạn cùng lớp của tôi thuyết phục cô bỏ ý tưởng đó đi. Tôi chỉ biết được việc này ngay trước khi tôi tốt nghiệp đại học. Bạn bè của tôi vẫn còn tức giận mỗi khi họ nhắc lại chuyện này, “Chúng tôi hồi đó đã cảnh cáo cô ta. Nếu cô ấy làm như vậy, cô sẽ bị cả lớp, cả khoa và cả trường tẩy chay.”

Khi tôi còn học đại học, tôi có biết hai học viên đang theo học tại một trường đại học khác. Tôi thường gửi các bài giảng mới của Sư Phụ và tài liệu giảng thanh chân tướng qua mail cho họ. Các bài giảng đã được tôi viết tay. Dưới sự bảo vệ của Sư Phụ từ bi, các đệ tử chúng tôi được an toàn tại mọi thời điểm. Ở trường, tôi thường phát những tập sách thông tin nhỏ và dán những tài liệu giảng thanh chân tướng ở những nơi công cộng. Tôi cũng dán chữ giảng thanh chân tượng để cứu độ người.

Trong những năm đầu của cuộc đàn áp, mọi người đều sợ hãi. Khi những bài giảng mới của Sư Phụ được ấn hành, các đồng tu đã không tin tưởng tôi, vì họ cảm thấy tôi còn quá trẻ, vì vậy họ đã không cho tôi các bài giảng mới. Tuy nhiên, Sư Phụ đã trông nom tôi. Ngài nói với tôi qua những giấc mơ rằng đã có kinh văn mới và tôi có thể đi đến nhà một đồng tu để hỏi xin. Khi tôi ở nhà trong những ngày nghỉ lễ, tôi đã làm bất cứ điều gì tôi có thể làm để giúp đỡ các bạn đồng môn. Nếu cần tôi truyền thông tin, tôi liền làm. Nếu cần tôi báo cáo trên trang web Minh Huệ, viết các bài báo, hoặc sản xuất các tài liệu giảng thanh chân tướng, tôi liền vào internet và làm theo yêu cầu. Ban đầu, tôi phải đi đến các quán cà phê Internet, nhưng sau này, tôi đã có máy tính riêng của mình. Qua sự hợp tác với các bạn đồng tu, tôi đã nâng cao được năng lực của mình, nhận ra và loại bỏ nhiều chấp trước.

Tuy nhiên có vài điều mà tôi đã không làm tốt. Có vài lần, tôi tình cờ thấy những cuốn sách vu khống Đại Pháp và Sư Phụ bày tại các hội chợ sách do trường tổ chức. Tôi đã quá sợ hãi để có thể giảng thanh chân tướng trước sự hiện diện của rất nhiều sinh viên. Thay vào đó, tôi lại nhét những tài liệu giảng thanh chân tướng vào trong những cuốn sách đó, hy vọng rằng mọi người sẽ đọc và tự phán đoán. Tuy nhiên, dường như không có ai mua những cuốn sách đó, và sau đó sách bị lấy ra khỏi kệ.

Có một việc xảy ra khi trường học của tôi yêu cầu tổ chức một cuộc họp trong mỗi lớp học để bôi nhọ Đại Pháp. Tôi nhìn các sinh viên trên sân khấu chủ trì cuộc họp trong khi tôi phát chính niệm. Trên thực tế họ đều biết tôi là một học viên và họ có một ấn tượng tốt đẹp về tôi. Có lẽ Sư Phụ thấy chính niệm của tôi, do vậy cuối cùng một điều bất ngờ xảy ra. Khi người chủ tọa ở trên sân khấu, anh nhìn tôi và nói, “Không cần phải tranh luận gì về Pháp Luân Đại Pháp vì mọi người đều đã biết rồi. Thay vào đó, chúng ta hãy nói về những điều làm phiền nhiễu chúng ta.” Trong toàn giảng đường, sinh viên và giảng viên cười và vỗ tay. Một sinh viên từ khu vực miền nam của Trung Quốc đứng lên và hét to rằng, “Không có nước, không có điện, không có điện thoại!” Thế là buổi họp đã biến thành một buổi thảo luận về các vấn đề của trường và kết thúc một cách khả quan. Tôi nhận thức rằng bất cứ sự việc gì xảy ra, điều quan trọng nhất là phải có chính niệm. Miễn là chúng ta có chính niệm, Sư Phụ sẽ an bài mọi thứ.

Trong những ngày là một sinh viên đại học, tôi đã làm nhiều công việc viết bài và biên tập. Điều này đã tạo một nền tảng tốt cho việc tham gia sản xuất các bài viết giảng thanh chân tướng vạch trần việc bức hại địa phương của tôi trong tương lai. Tất cả mọi thứ đều được Sư Phụ an bài. Trong quá trình chỉnh sửa tài liệu giảng thanh chân tướng, tôi cũng đã gặp phải nhiều tình huống mà trong đó ý tưởng của tôi khác với các bạn đồng tu, tạo ra những xung đột và hiểu lầm. Tôi nhận ra rằng tất cả đều là những cơ hội quý báu Sư Phụ an bài cho tôi để đề cao bản thân.

(Còn tiếp)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/24/明慧法会–能做什么就做什么-1–249165.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/15/130133.html
Đăng ngày 5-2-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share