Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-11-2011]

Bàn về ‘giả tướng’

Trong tu luyện, khi một học viên gặp phải giả tướng bởi nghiệp bệnh, các học viên khác nói với người học viên này rằng không được thừa nhận nó và nó chỉ đơn thuần là một giả tướng. Người học viên này nói: ”Chà, bạn nói đó là giả tướng, nhưng mà cảm giác đau đớn đó thực sự tồn tại. Làm sao tôi có thể đối xử với nó đơn giản chỉ là một giả tướng cho được?” Trong khi đó, các học viên khác hoặc vô ý hoặc hữu ý nhận ra sự tồn tại của giả tướng này. Điều này khiến cho người học viên chịu đựng can nhiễu lặp đi lặp lại trong một thời gian dài và anh ta không thể vượt qua khổ nạn này.

Gần đây tôi đã chia sẻ với học viên A về vấn đề này. Cô ấy đã cho tôi một số ví dụ khiến tôi có được một nhận thức rõ ràng về giả tướng. Khi học viên A rời thị trấn, học viên B có triệu chứng bị ung thư phổi. Tất cả các học viên khác đến thăm cô và chia sẻ với cô cách phủ nhận loại giả tướng này. Điều này kỳ thật lại làm học viên B bị áp lực lớn khiến tình trạng của cô xấu đi. Học viên A được một học viên khác mời đến thăm học viên B. Sau khi dò hỏi về tình hình khái quát, học viên A nói với mọi người: “Vì tất cả mọi người tin rằng những gì xảy ra với cô ấy chỉ đơn thuần là giả tướng, vậy thì hãy thôi thảo luận về vấn đề đó để giúp cô ấy. Hãy đối đãi như thể tình huống đó không tồn tại. Nếu mọi người đến thăm cô ấy, thì hãy chỉ đơn giản là học Pháp và thảo luận thể ngộ của chúng ta về Pháp. Nếu chúng ta bảo cô ấy đừng thừa nhận giả tướng, vậy chúng ta cũng không nên thừa nhận nó. Xin mọi người hãy hướng nội và sửa chữa niệm đầu của mình, để xem chuyện gì sẽ xảy ra!” Kết quả là, học viên B bình phục chỉ sau vài ngày. Từ đó, mỗi khi có ai nêu ra từ “ung thư”, cô ấy ngay lập tức phẩy tay và nói: “Đừng gán ghép thứ vật chất xấu xa đó lên tôi. Cơ thể tôi không có thứ đó.

Một ví dụ khác, tuyến giáp của học viên C sưng lên thành một thứ cứng và dày qua một đêm. Cô ấy cảm thấy rất không khỏe và nằm trên giường. Học viên A đến nhà cô và ngồi bên giường đọc Pháp cho cô nghe. Đến khi thấy học viên C vẫn nằm trên giường, cô nói với học viên C: “Những gì tôi đang đọc là Pháp. Làm sao bạn có thể nằm trên giường để nghe Pháp được? Đó là bất kính với Pháp!” Học viên C ngồi dậy với vẻ không bằng lòng. Đến giờ ăn tối, học viên A nói với học viên C: “Sao bạn không đi nấu gì cho chúng ta ăn nhỉ. Tôi đói rồi.” Học viên C đáp:“Tôi thấy rất tệ. Bạn không nấu cho tôi được sao?” Học viên A nói: “Tôi là khách cơ mà. Sao bạn lại bảo tôi nấu?” Học viên C đỡ đầu mình dậy bằng hai tay và miễn cưỡng nấu cho xong bữa tối. Vậy là học viên A ở nhà học viên C trọn cả tuần để học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm tu luyện với cô. Trong lúc đó, cô ấy bảo học viên C làm hết việc này việc khác và không cho cô ấy nằm xuống. Kết quả là, tình trạng của học viên C tiến triển hàng ngày. Cô ấy gần như bình phục sau một tuần. Về sau, khi chia sẻ về kinh nghiệm này, học viên C thốt lên: “Ban đầu tôi rất ức chế vì học viên A thật ích kỷ với tôi. Sau đó tôi nhận ra rằng cô ấy thực sự làm điều đó để tốt cho tôi.” Học viên A còn chia sẻ với tôi về vấn đề này: “Lúc đầu cô ấy bị hành hạ bởi thứ đó và rất lúng túng nên cô ấy chỉ muốn nằm yên. Tôi nghĩ ra mọi cách có thể để ngăn cô ấy nằm xuống và gợi lại chính niệm của cô ấy. Bạn thấy đấy, trong tình thế đó làm sao thứ vật chất xấu kia dám ở với cô ấy được nữa?

(Còn tiếp)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/1/交流–修炼中要正悟(一)-248560.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/10/129363.html
Đăng ngày 24-11-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share