Bài viết của một học viên Đại Pháp từ tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-10-2011] Sư Phụ giảng: “Đắc Pháp tức thị Thần” (“Quảng Độ Chúng Sinh”, Hồng Ngâm). Đại Pháp của vũ trụ là to lớn không thể nghĩ bàn. Sư Phụ từ bi vĩ đại truyền cấp cho chúng ta bộ Pháp này, cho chúng ta điều mà vạn cổ chưa từng có trong vũ trụ, tương lai không còn xuất hiện lại cơ hội Trợ Sư Chính Pháp trong thời kì Chính Pháp; Ngài đã trao cho đệ tử thời kì Chính Pháp sứ mệnh thần thánh và vinh diệu tột cùng, và lưu lại cho con người tương lai một con đường thù thắng mỹ diệu.

Thần tích xuất hiện khi xuất chính niệm

Sáu tháng sau khi cuộc đàn áp diễn ra, các đệ tử Đại Pháp bắt đầu giảng chân tướng cho chúng sinh. Chúng tôi phân phát tờ rơi và treo các khẩu hiệu. Lúc đó chúng tôi còn chưa biết phát chính niệm, chúng tôi chỉ làm mọi việc với một tâm trí thanh tịnh. Nhờ sự bảo hộ của Sư Phụ, tôi đã bước đi thành thục và hết lần này đến lần khác, tôi đã vượt qua mọi thử thách một cách an toàn, cái này nối tiếp cái kia. Dưới đây là một vài điều thần kì tôi được chứng nghiệm khi giảng chân tướng cho mọi người.

Một hôm, khi đang đèo con và mang theo một số tài liệu trên xe gắn máy, hai người cảnh sát đã yêu cầu tôi dừng lại. Một người trong đó muốn kiểm tra chiếc hộp. Tôi nói với anh ta một cách bình tĩnh và vui vẻ: “Anh đã kiểm tra nó rồi còn gì? Anh có muốn xem lại lần nữa không?” Anh ta ngẫm nghĩ vài giây rồi phẩy tay: “Cô đi được rồi!” Quả thực, bất cứ khi nào các học viên Đại Pháp có thể đường đường chính chính, thần uy hiển lộ thì toàn bộ tà ác đều bị giải thể hết.

Một buổi tối trong công viên, khi tôi đang treo các khẩu hiệu được sơn màu lên một dải dây nối giữa hai cái cây thì có một đôi trai gái tiến đến. Họ đến gần hơn cho đến khi cách chỗ tôi khoảng 20m, tôi ngay lập tức nghĩ: “Đến đây đủ rồi. Hãy đứng đó.” Cặp đôi ngay lập tức đứng lại và im lặng xem tôi treo khẩu hiệu.

Một tối khác trời mưa trong khi tôi đang làm các khẩu hiệu. Tôi chợt nghĩ rằng cơn mưa sẽ tạnh khi nào tôi làm xong và công viên sẽ không một bóng người để tôi có thể treo các khẩu hiệu. Cơn mưa đã tạnh và nó đã diễn ra đúng như những gì tôi nghĩ! Tôi treo các khẩu hiệu lên một sợi dây thừng và buộc nó lên hai cái cây gần một con phố đông đúc để mọi người có thể thấy nó dễ dàng khi đi qua đó vào sáng hôm sau.

Một đêm nọ tôi lái xe gắn máy đến công viên để treo các áp phích giảng chân tướng. Trên đường ra khỏi công viên, tôi bắt gặp một nhóm thanh thiếu niên đang trèo tường để ra khỏi đó. Họ nói với tôi rằng cổng đã bị khóa. Tôi tự hỏi làm sao để rời khỏi đó với chiếc xe gắn máy. Khi đi đến cổng, tôi phát hiện ra nó không bị khóa. Những đứa trẻ kia rất ngạc nhiên khi thấy tôi ra được. Mỗi khi nghĩ lại tình huống ngày hôm đó, tôi cảm thấy mình đã trải qua một điều thần kỳ. Sau đó tôi hiểu rằng nhờ việc treo các khẩu hiệu giảng chân tướng, Sư Phụ đã không ngừng triển hiện Pháp lý cho chúng ta, để các đệ tử Đại Pháp có thể cứu độ chúng sinh, kể cả chiếc cổng. Một khi đã được cứu, làm sao chiếc cổng không tự động mở khi cần thiết cho được?

Tôi đến thăm mẹ ở vùng ngoại ô đúng vào một ngày mưa gió. Một suy nghĩ lướt qua trong đầu tôi rằng cơn mưa sẽ tạnh khi nào tôi đi phân phát tài liệu. Và mưa đã tạnh. Khi tôi làm xong việc, bầu trời xám xịt lại như báo hiệu cơn mưa sẽ sớm kéo đến lần nữa. Tôi lo lắng cho những tờ rơi cứu độ chúng sinh đang để ngoài cửa. Trên đường về nhà, tôi liên tục phát chính niệm để thanh trừ tà ác. Mẹ tôi nói rằng hôm sau không có chút mưa nào sau khi tôi rời đi. Tôi thấy thật an lòng: “Sư Phụ, con không sao tả xiết người vĩ đại thế nào. Sư Phụ đã cho các vị Thần toàn năng hỗ trợ cho con và giúp chúng sinh ở rất nhiều không gian khác được đồng hóa với Đại Pháp.”

Tôi đã sử dụng các ưu điểm và các kỹ năng của bản thân trong khi chứng thực Pháp. Vì hết thảy đều là nhờ Sư Phụ ban tặng, tôi có thể chọn lọc những tài liệu hoàn hảo cho các áp phích giảng chân tướng. Bởi vì mọi việc đều nhờ Pháp mà thành, tôi có thể phân phát chân tướng một cách thuận lợi cho mọi người bằng nhiều phương tiện khác nhau. Sư Phụ giảng: “Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ.” (trích Chuyển Pháp Luân). Chỉ cần tôi có nguyện vọng cứu độ chúng sinh, Sư Phụ sẽ cho tôi chứng nghiệm uy lực thần kỳ của Đại Pháp.

Tâm mang thiện niệm siêu xuất khỏi thế tục

Mùa hè năm 1998, chúng tôi tập công nhóm ở quảng trường. Những ngày mưa, chúng tôi tập các bài công pháp ngoài hành lang dưới mái của các tòa nhà. Một ngày trời mưa, sau khi tập công nhóm xong, tôi đội mưa về vì không có áo mưa. Khi về đến nhà, tôi thấy quần áo hoàn toàn không bị ướt. Vừa kinh ngạc vừa vui sướng, thâm tâm tôi vô vàn cảm tạ Sư Phụ từ bi đã bảo hộ.

Cuối tháng 07 năm 2002, đơn vị tôi đi tàu đến núi Thái Sơn du ngoạn, nơi đây có rất nhiều tăng nhân đạo sĩ trong các ngôi đền. Mặc dù họ đã tìm kiếm Pháp nhưng họ không đắc được. Tôi thấy thật tiếc cho họ vì sự cố gắng vô vọng. Tôi nghĩ đến việc cứu độ họ và dường như đó là cơ hội tốt để đưa cho họ một số tài liệu.

Buổi tối trên tàu nóng nực oi ả và rất nhiều hành khách không thể ngủ yên. Nhưng điều đó hoàn toàn không làm phiền tôi. Người phụ nữ đi qua giường tôi hỏi rằng vì sao trông tôi vẫn sảng khoái như vậy. Tôi nói với cô rằng tôi là một người tu luyện, người tu luyện thường có sức khỏe tốt và dễ thích nghi với sự thay đổi thời tiết. Sau đó tôi giảng chân tướng cho cô.

Kỳ thực tâm tôi minh bạch rằng Sư Phụ đã khuyến khích tôi bởi vì thiện niệm của tôi đối với việc cứu độ chúng sinh. Vì thế, tôi không hề lo lắng về sự khác nhau của thế giới quanh mình, bao gồm cả nóng nực.

Ý niệm chỉ huy công năng

Mỗi khi tôi minh bạch ra Pháp dựa trên Pháp lý, năng lượng từ chính niệm của tôi tăng trưởng mạnh mẽ và tôi có thể dễ dàng học được cách vận dụng thần thông. Một tình huống xảy ra năm 2005 là minh chứng cho việc sử dụng thần thông.

Để vượt qua một cuộc thanh tra, đơn vị tôi phải làm việc ngoài giờ để giả mạo các giấy tờ. Khi người chủ nhiệm yêu cầu tôi sao chép một báo cáo giả, lúc đầu tôi đã làm những gì anh ta yêu cầu. Nhưng sau đó khi rời trụ sở để làm bản sao, ngay lập tức tôi nhận ra điều này là không đúng đắn: “Sao tôi có thể dành thời gian để làm những việc xấu ủng hộ cho tà đảng được?” Ngay khi ý nghĩ này lướt qua, người chủ nhiệm gọi tôi lại: “Thôi không làm nữa, đến giờ về rồi!

Vì chấp trước vào tình thân, tôi đã cãi vã với cha tôi khi ông không nhận lời khuyên của tôi mà thoái khỏi Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi thậm chí gọi ông bằng những cái tên bất hảo như là “cố chấp”. Mối quan hệ của chúng tôi ngày càng trở nên tệ hơn. Cuối cùng tôi nhận ra từ việc học Pháp rằng nhân tâm của tôi đang bị ma lợi dụng. Tôi còn minh bạch rằng vì chấp trước của tôi, những người bình thường như cha tôi không thể chế ước những quan niệm xấu họ đã có. Tôi bắt đầu phát chính niệm: “Cha tôi biết chân tướng. Ông sẽ sớm hỏi tôi cách thoái khỏi ĐCSTQ.” Trong vòng một tuần, mẹ tôi nói với tôi: “Để mẹ kể cho con một tin cực tốt lành đây. Mấy hôm trước cha con đã đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ.” Tôi đã rất ngạc nhiên vì một niệm mà lại có uy lực lớn đến vậy! Thật tiếc vì tôi đã không ngộ ra sớm hơn.

Vượt qua ma nạn

cựu thế lực luôn sát sao theo dõi các đệ tử Đại Pháp và bày mưu bức hại họ bằng cách tạo ra rất nhiều khổ nạn cho họ. Dưới sự bảo hộ của Sư Phụ từ bi, tôi không chỉ phủ nhận và tiêu diệt tà ác, mà tâm tính còn không ngừng thăng hoa, kiên định trợ Sư chính Pháp, quả là đang đi trên con đường của Thần. Nếu tôi có thể chứng thực Pháp ngay lập tức thì kết quả thậm chí còn tốt hơn.

Một ngày mưa năm 2003, tôi bị một chiếc xe hơi đâm ngã khỏi xe gắn máy. Tôi nằm trên đất và nói với người lái xe cùng những người đứng xem: “Đừng lo, tôi sẽ ổn thôi. Tôi sẽ không vòi tiền của anh đâu.” Tôi từ từ đứng dậy và đẩy chiếc xe hỏng về. Tôi hẳn có dấu hiệu bị trẹo khớp gối. Tôi đã rất đau nên bước đi tập tễnh trên phố. Tôi không dám chứng thực Pháp trên phố vì bao che cho nỗi sợ hãi do bị cảnh sát bắt từ 3 lần trước. Vài ngày sau tôi gọi cho người lái xe và nói với anh ta: “Tôi là một học viên Pháp Luân Công. Nhờ sự bảo hộ của Đại Pháp và tập công, thương tích của tôi sẽ sớm hồi phục. Tôi không yêu cầu anh sửa xe cho tôi bởi vì Sư Phụ tôi luôn muốn chúng tôi hướng nội và quan tâm đến người khác.” Sau đó tôi giảng qua chân tướng cho anh ta và dặn anh ta nhớ trong tâm rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo. Từ đó tôi thấy rất yên lòng.

Vài năm trước ở thành phố tôi sống có rất nhiều trộm cắp. Phần đông các nạn nhân bị đánh đập dã man và một số còn bị giết. Ngày 15/01/2007, tôi bị chộp từ phía sau ở một con ngõ sau khi đăng nốt các tài liệu giảng chân tướng. Trong tâm tôi ráng sức kêu lớn: “Sư Phụ cứu con!” và sau đó tôi bất tỉnh.

Sau khi tỉnh lại, tôi thấy trước mắt những chữ trong “Luận Ngữ” hiển hiện trên một tờ giấy giống như những dòng chữ lướt qua màn hình máy tính. Đúng lúc đó tôi nghe tiếng ai đó liên tục nhẩm hết đoạn đầu. Ngay lúc đó tôi nhận ra rằng Sư Phụ đã cứu tôi. Thâm tâm tôi vô cùng cảm kích Sư Phụ.

Đến khi sắp về nhà thì tôi phát hiện túi trên xe của mình đã biến mất. Tôi nhận ra rằng mình đã bị cướp! Với niệm đầu sai trái này, ngay lập tức tôi bị một cơn đau nhói trong đầu. Tôi bị một vết sưng lớn trên đầu và tạm thời mất trí. Tôi không thể nhớ mình đang ở đâu và tại sao lại ở đó. Tôi trở về sau khi bình tĩnh lại. Miệng tôi bị chảy máu. Đầu tôi trông giống như bị đánh bởi một cây búa. Gia đình tôi muốn tôi đến bệnh viện khám. Tôi nói với họ rằng tôi sẽ ổn bởi vì Sư Phụ đã cứu tôi rồi. Để họ bớt lo lắng hơn, tôi tả lại hình ảnh mà tôi đã thấy.

Cho đến thứ bảy, tôi vẫn hơi đau đầu khi tập công, nhưng ngày hôm sau nó đã hết. Tôi quay lại làm việc vào thứ Hai tiếp theo mặc dù tôi vẫn thấy choáng và buồn nôn. Hai hôm sau máu đọng rỉ ra khỏi hốc mắt tôi và nó thâm đen. Tôi hoàn toàn bình phục trong vòng một tuần và không lâu sau hai răng tôi thẳng lại.

Tất cả các đồng nghiệp của tôi biết chuyện tôi bị cướp và Đại Pháp đã cứu tôi nên rất kinh ngạc trước uy lực phi thường của Đại Pháp. Tôi còn kể với những người chưa biết chuyện gì đã xảy ra. Ở mỗi sự kiện, dù tốt hay xấu, luôn là cơ hội cho các học viên giảng chân tướng.

Một chấp trước khác tôi phải vượt qua do thói ham ăn. Khi tôi phát chính niệm để bài trừ các tâm chấp trước, tôi thường nghe tiếng dạ dày sôi lên “Chà, thơm quá đi mất!” Tuy nhiên can nhiễu này ngày một suy yếu và cuối cùng biến mất khi tôi tập trung nghiêm túc hơn vào việc phát chính niệm. Không điều gì được phép can nhiễu hay ngăn tôi làm tốt ba việc.

Bằng cách phủ nhận sự bức hại của cựu thế lực, tôi có thể chứng nghiệm được uy lực phi thường mà Sư Phụ ban tặng. Điều này giúp niềm tin của tôi vào Đại Pháp và Sư Phụ thêm kiên định. Tôi ngộ ra rằng tôi không thể chỉ phủ nhận an bài của cựu thế lực khi nó đã xảy ra. Tôi cần chủ động bài trừ chúng. Tôi còn hiểu rằng không một khó khăn trở ngại nào được xảy ra trong quá trình này vì đây là điều được định đoạt bởi Pháp của vũ trụ.

Phóng hạ nhân tâm, bài trừ các áp phích tà ác

Tôi nghe nói rằng ngày một nhiều các áp phích xấu xa vu khống Đại Pháp đang được trưng bày trong các bảng thông báo công cộng. Giờ mọi người đã biết chân tướng, tôi thấy rằng tư tưởng của họ không nên bị đầu độc lần nữa. Buổi tối hôm đó trời mưa, tấm nhựa che bảng thông báo rất khó gỡ ra. Sau đó tôi phát chính niệm. Thật ngạc nhiên, vào sáng hôm sau các áp phích tà ác đã bị gỡ xuống. Sau khi nghĩ rằng việc này đã xong, tôi nhận ra rằng tôi đã tiêu diệt được tà ác nhanh chóng như vậy bởi vì tôi đã bỏ các nhân tâm và kiên định phát chính niệm.

Lời kết

Nhìn lại hơn 14 năm tu luyện Đại Pháp, tôi hồi tưởng về con đường xưa kia theo Sư Phụ đến thế gian con người. Tôi thả trôi tư tưởng qua không gian và thời gian để tìm lại ký ức.

Lần đầu tiên xem video Sư Phụ giảng Pháp, tôi thấy một vị Phật từ bi đang giảng Pháp trên màn hình. Ông trông giống hệt chân dung vị Phật Chủ xuất hiện trong “Triển lãm Chân Thiện Nhẫn”. Sau đó, khi tôi hồng Pháp bằng tâm từ bi, tôi thấy Pháp Luân với màu sắc rực rỡ đang quay. Khi tâm tính được đề cao, tôi thấy hình ảnh rất nhiều vị Thần hạ xuống thế gian con người. Tôi không hiểu hàm nghĩa sâu xa trong đó cho đến khi xem video “Thệ Nguyện” của Chương trình biểu diễn Nghệ thuật Thần Vận. Từ đó tôi không còn mê lạc khi đối mặt với các khổ nạn nữa. Tôi ở đây để trợ Sư Chính Pháp và tôi sẽ không để lỡ cơ duyên ngàn năm có một này.

Trải qua muôn kiếp luân hồi, tôi chưa bao giờ thôi mong mỏi đến ngày Sư Phụ hồng truyền Đại Pháp. Trong thế giới thay đổi nhanh chóng này, quyết tâm được trở về cội nguồn chân thực của mình ngày một lớn trong tôi. Tôi thật may mắn khi được trải qua thời kỳ mà Sư Phụ Chính Pháp cứu độ chúng sinh. Tâm tôi vô cùng cảm kích và hạnh phúc khi được trợ Sư Chính Pháp, giúp tôi hoàn tất thệ nguyện lịch sử của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/10/15/正信正行中见证大法威力-247829.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/4/129196.html
Đăng ngày 21-11-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share