Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-09-2011] Ở Trung Quốc, các phương tiện truyền thông nhà nước là những công cụ tuyên truyền, được kiểm soát để phục tùng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ở đây, tôi muốn mô tả lại kinh nghiệm của mình với những phương tiện truyền thông bị kiểm soát bởi ĐCSTQ, và thành thật mong mọi người sẽ không bị đầu độc bởi những lời dối trá của họ.

Một ngày nửa cuối năm 1999, khoảng 11 giờ tối, tôi bị thức giấc bởi tiếng người gõ cửa sổ nhà tôi. Tôi hỏi ai và nghe thấy giọng nói của người đội trưởng an ninh ở làng tôi. Ông ấy bảo tôi mở cửa. Tôi không nghĩ ngợi gì và mở cửa.

Bốn hoặc năm người lạ mặt bước vào. Tổ trưởng tổ an ninh làng giới thiệu họ với tôi: một người là giám đốc Phòng Cảnh sát Quận Tô Gia Đồn; một người khác là thị trưởng thị trấn, hai người nữa đến từ Đài Truyền hình Thẩm Dương. Lúc đó, tôi chỉ nhớ hỏi họ: “Cổng sân nhà tôi đóng rồi. Làm sao các ông vào được trong sân?” Họ nói rằng họ vào bằng cách trèo tường.

Tôi nói: “Tường nhà tôi cao một mét rưỡi. Các ông không gõ cổng. Ông là giám đốc một phòng cảnh sát. Ông không gõ cửa cổng nhà tôi, lại còn dẫn một nhóm người trèo tường để vào sân nhà tôi lúc nửa đêm. Các ông hành xử có giống một toán trộm cướp không?

Họ biết rằng họ đã sai và không ai nói một lời nào. Cuối cùng, hai người đến từ đài truyền hình phá vỡ im lặng và đẩy tôi xuống giường, nói: “Anh ngồi xuống giường đi, cứ ngồi xuống giường đi.” Tôi hỏi: “Tại sao anh lại muốn tôi ngồi xuống giường?” Họ nói: “Anh cứ ngồi xuống giường đi. Hãy làm như vậy. Anh hãy chỉ nói những gì chúng tôi bảo anh nói.” Một người khác vác máy quay trên vai và bắt đầu ghi hình.

Tôi lập tức nhận ra tại sao họ tới nhà tôi vào buổi đêm. Họ muốn tôi nói dối về Pháp Luân Công và giúp họ phỉ báng Pháp Luân Công. Tôi nói với họ: “Về vấn đề Pháp Luân Công, anh đang bảo tôi nói bất cứ điều gì các anh muốn tôi nói, nhưng không thể vậy được. Nếu anh bảo tôi nói về Pháp Luân Công, tôi sẽ nói sự thật. Tôi đã tập Pháp Luân Công một vài năm. Tôi biết rằng mình đã thu được rất nhiều lợi ích. Trước khi tập Pháp Luân Công, tôi thường đau đầu và lưng của tôi đau tới mức tôi không thể đứng thẳng. Ngay sau khi tâp môn này, tất cả các bệnh của tôi đều biến mất.” Sau khi nghe những gì tôi nói, họ hạ máy quay phim xuống. Vị giám đốc nói: “Mọi người đều tuân theo hướng dẫn của chúng tôi. Tại sao anh không làm theo những gì chúng tôi bảo anh?” Tôi nói: “Người khác là người khác. Tôi là tôi. Nếu các ông muốn tôi nói, tôi sẽ nói sự thật. Tôi thực hành Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi phải nói sự thật. Nếu tôi nói dối, tôi sẽ làm Sư phụ thất vọng, tôi sẽ làm Đại Pháp thất vọng.

Lúc đó, một người trong số họ nói: “Chúng ta chịu rồi.” Họ bỏ đi khi tôi kiên quyết nói sự thật. Sau khi họ bỏ đi, tôi nhận ra rằng chính phủ, phòng cảnh sát và đài truyền hình đã hợp tác với nhau để dàn dựng nhiều điều bịa đặt. Hàng ngày, người Trung Quốc đều bị đắm chìm trong những lời dối trá.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/25/揭露沈阳电视台的造假行为-247098.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/10/3/128493.html
Đăng ngày 22-10-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share