Bài viết của Tử Thật, một học viên Pháp Luân Công đến từ tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-09-2011] Một hôm tôi không thể vào được trang web Minh Huệ. Tôi vừa mới gửi một bài chia sẻ của một đồng tu tới Minh Huệ Net cho Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện qua mạng lần thứ tám dành cho các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Tôi đã thử mọi cách sau: phát chính niệm, học Pháp thường xuyên hơn, nghiêm túc hướng nội, làm tốt ba việc, tham gia nhóm học Pháp và chia sẻ thể ngộ với các đồng tu. Tôi thậm chí còn thử cả phần mềm để vượt tường lửa Trung Quốc, nhưng tôi vẫn không thể truy cập trang Minh Huệ.

Khi đang cảm thấy lo lắng, tôi bất chợt nhớ ra một đoạn Pháp. Sư phụ giảng:

“Nhất định phải học Pháp cho tốt, đó là đảm bảo căn bản cho sự quy vị của chư vị. (các đệ tử vỗ tay) Đó không phải là điều mà Sư phụ tùy tiện nghĩ ra đâu, những gì Sư phụ giảng ra cho chư vị đều là Pháp của vũ trụ.” (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp”)

Bởi vì tôi đã tập Pháp Luân Công nhiều năm, tôi biết rằng chỉ có Pháp mới có thể đánh bại mọi nhân tố tà ác và chỉ có Sư phụ mới có thể giải quyết mọi trở ngại. Tôi quyết định bỏ đi mọi suy nghĩ khác và chỉ tập trung vào việc học Pháp. Tôi bật máy tính và bắt đầu học kinh văn mới nhất “Thế nào là Đệ tử Đại Pháp.” Tôi nghĩ các nhân tố tà ác ở các không gian khác bắt đầu bị ảnh hưởng bởi vì tôi cũng bắt đầu thấy rất buồn ngủ. Khi chúng ta học Pháp, những nhân tố như vậy có thể bị tiêu diệt. Tôi nghĩ rằng chúng hẳn là đang cố gắng hết sức để ngăn tôi học Pháp, bởi vì tôi chỉ mới đọc có hai dòng đã buồn ngủ. Nếu tôi nhắm mắt lại chỉ một giây, tôi có thể rơi vào trạng thái như bị thôi miên. Như thế còn hơn cả mất tập trung.

Làm sao tôi có thể học Pháp khi đối diện với can nhiễu to lớn như vậy? Hiển nhiên, tôi không thể liên tục phát chính niệm mỗi khi đọc hai dòng Pháp. Tôi nghĩ: “Nếu mình chép lại Pháp thì sao nhỉ?” Việc đó yêu cầu tôi phải dùng cả tâm, tay và mắt, và phải tập trung. Tôi không chỉ sẽ giữ mình tỉnh táo, mà từng chữ có thể thấm vào tâm trí tôi. Tôi nghĩ đó là một ý kiến tuyệt vời. Tôi đã học Pháp từ 8 giờ tối hôm trước tới tận 5 giờ sáng hôm sau. Tôi mất gần 10 tiếng để chép lại 25 trang Pháp lên giấy khổ viết thư. Tôi đã chép lại toàn bộ kinh văn: “Thế nào là Đệ tử Đại Pháp.

Khi chép xong, tôi lên mái nhà phát chính niệm. Khi tôi phóng tầm mắt ra ngôi làng đầy hoa trái mùa thu, tôi đưa mắt nhìn lên bầu trời đêm đầy sao và nghĩ về tất cả những người đang ngủ — một cách văn hoa và ẩn dụ về những người chưa minh bạch chân tướng. Bình minh sẽ sớm mọc lên từ phía chân trời. Khi mọi người bận rộn thu hoạch vụ thu, tôi băn khoăn liệu mình có thể làm gì để đánh thức mọi người tỉnh khỏi biết bao giấc mơ lừa dối mà ĐCSTQ đã dựng lên? Tôi cảm thấy rất nhiều trách nhiệm đặt trên vai mình.

Tôi bắt đầu phát chính niệm để “đánh thức” những người đang ngủ say và để tiêu trừ mọi nhân tố tà ác ngăn tôi truy cập trang web Minh Huệ. Lúc sáu giờ sáng, tôi gia nhập cùng các học viên Pháp Luân Công trên toàn thế giới phát chính niệm. Tôi cảm thấy đầy năng lượng và tỉnh táo mặc dù tôi đã thức suốt đêm. Cảm giác đó không thể diễn tả bằng lời.

Sau khi tôi trèo xuống mái nhà, tôi bật máy tính và khởi động lại phần mềm vượt tường lửa. Tôi đã có thể truy cập vào trang web Minh Huệ! Tôi lập tức tải các bài viết hàng ngày và mọi thứ diễn ra trôi chảy. Tôi cảm thấy càng biết ơn sự từ bi của Sư phụ. Niềm tin của tôi vào Pháp Luân Công trở nên mạnh mẽ hơn.

Tôi cũng muốn chia sẻ một vài điều đáng kinh ngạc mà tôi đã trải nghiệm khi đang chép lại Pháp.

Sau một đêm thức trắng, tôi không buồn ngủ

Sau khi thức suốt đêm chép Pháp, tôi không cảm thấy buồn ngủ chút nào. Thực tế, tôi cảm thấy nhiều năng lượng hơn. Tôi thậm chí còn muốn chép lại kinh văn mới: “Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp.” Bởi vì tôi đã trải nghiệm được những ích lợi của việc chép lại Pháp, tôi thật sự muốn tiếp tục việc đó. Tôi nghĩ: “Chẳng phải là kỳ diệu khi mình không buồn ngủ ư?” Một người bình thường chắc chắn đã bị ảnh hưởng sau khi thức cả đêm như vậy.

Khi tôi tới đoạn sau trong kinh văn “Thế nào là đệ tử Đại Pháp”, tôi cảm thấy như thể mình mới tập luyện Pháp Luân Công:

“Hy vọng mọi người thật sự có thể phối hợp tốt, chính niệm đủ, gặp phải việc thì hướng nội tìm, chính là giống như nhiệt tình lúc mới bước vào tu luyện. Không được giống người thường, nhiệt huyết mấy phút qua đi liền xong hết.” (“Thế nào là đệ tử Đại Pháp”)

Có lúc, những bản in các kinh văn của Sư phụ rất hiếm. Những tình nguyện viên Pháp Luân Công địa phương phải đi lại rất xa mà chỉ mang được một bản in tới mỗi làng. Mỗi học viên Pháp Luân Công trong làng phải chép lại kinh văn để có được một bản sao. Không kể kinh văn của Sư phụ dài thế nào, chúng tôi phải chép lại để có một bản sao riêng. Bởi vì tôi viết nhanh, nên tôi thường chép các kinh văn của Sư phụ cho những học viên Pháp Luân Công lớn tuổi. Nhưng tôi không cảm thấy đó là gánh nặng chút nào. Thực tế, tôi trân quý cơ hội được chép nhiều hơn một bản. Giờ đây, tôi có thể dễ dàng có được các kinh văn của Sư phụ bằng cách dùng máy in nối với máy tính. Tôi đoán là mình bắt đầu có vấn đề khi đã không còn trân quý các kinh văn của Sư phụ bởi tôi dễ dàng có được chúng. Điều này có thể là một trong những nguyên nhân tôi thỉnh thoảng buồn ngủ khi học Pháp.

Thêm vào đó, tôi đánh máy các kinh văn, vì thế tôi hiếm khi viết gì bằng tay. Thỉnh thoảng, tôi thậm chí quên cả cách viết một vài ký tự tiếng Trung. Công nghệ đã hủy hoại con người và con người ngày càng trở nên lười biếng và trì trệ bởi công nghệ.

Một ngụm nước mát

Một hôm khoảng 2 giờ chiều, khi tôi đang chép lại Pháp, tôi bỗng thấy bồn chồn, đói và khát. Tôi muốn dừng chép để đi lấy một cốc nước để uống hoặc chút gì đó để ăn. Nhưng tôi cảm thấy sai khi dừng học Pháp vì đồ ăn, vì thế tôi chịu đói và tiếp tục chép Pháp. Khi tôi tiếp tục chép Pháp, tôi nuốt nước bọt, và cảm thấy dòng nước mát đang đi xuống cổ họng. Nó có vị ngọt và rất nhuần. Tôi không cảm thấy khát nữa. Tôi lập tức biết là Sư phụ đang quan sát tôi và thưởng cho sự cống hiến của tôi một ngụm nước mát.

Ánh sáng yếu không làm hại mắt tôi

Để không ảnh hưởng tới giấc ngủ của cả nhà, tôi phải tắt tất cả các đèn. Tôi chép Pháp bằng ánh sáng màn hình máy tính. Một người bình thường sẽ bị đau lưng và mỏi mắt khi làm vậy. Năm nay tôi đã hơn 50 tuổi, nhưng không cảm thấy bất kỳ dấu hiệu nào như thế.

Phát chính niệm lúc nửa đêm với tâm thanh tỉnh tuyệt đối

Một lần khi chép Pháp, điện thoại của tôi đổ chuông nhắc tôi đã tới giờ phát chính niệm. Tôi bắt đầu phát chính niệm. Tôi ngạc nhiên bởi mình chưa từng cảm thấy chính niệm mạnh mẽ đến vậy. Qua thiên mục của mình, tôi thậm chí nhìn thấy được tà ác đang run sợ.

Ngủ ít hơn và học Pháp nhiều hơn

Sư phụ đã nói rõ rằng chính Pháp đang tới giai đoạn gấp rút. Do đó, các yêu cầu đối với đệ tử Đại Pháp cũng nâng cao hơn.

Bằng việc chép Pháp, tôi cũng đã chấm dứt được âm mưu của tà ác ngăn cản tôi học Pháp, vào trang web Minh Huệ hay học và truyền dạy các công nghệ cho phép chúng tôi truyền rộng sự thật về Pháp Luân Công. Trong khi chép Pháp, tôi cảm thấy tâm tính của mình được đề cao và chính niệm cũng tăng lên. Tôi gợi ý những đồng tu gặp phải tình trạng buồn ngủ khi đang học Pháp như tôi hãy chép lại Pháp.

Thực ra, không có gì khó cho chúng ta khi ngủ ít hơn một chút mỗi đêm để học hay chép Pháp nhiều hơn một chút. Nó phụ thuộc vào quyết tâm của chúng ta. Khi chúng ta vượt qua mọi chướng ngại bằng chính niệm, mọi thứ sẽ thay đổi.

Bài viết trên tóm tắt thể ngộ của tôi về những vấn đề này. Xin từ bi chỉ ra bất kỳ thiếu sót nào trong thiển ngộ của tôi.
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/24/通宵抄法之后快速破网-247109.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/10/4/128517.html
Đăng ngày 18-10-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share