Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc 

[MINH HUỆ 14-09-2011] Tôi đã tham gia biên tập tài liệu giảng chân tướng trong vùng một thời gian dài. Ngoài ra, tôi viết bài phơi bày cuộc bức hại. Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm tu luyện của tôi với các bạn đồng tu.

Lần đầu tiên khi tôi bắt đầu biên tập các bài viết, tôi đã gặp khó khăn ngay cả việc đánh máy bằng tiếng Trung. Tôi vốn chỉ học tiểu học và không biết bính âm (phiên âm tiếng Hán theo dạng chữ cái Latin.) Vì thế, tôi đã học “đánh máy bằng năm ngón tay” (ngũ bút đả tự), là phương pháp nhập ký hiệu tiếng Trung mà không cần phải biết bính âm. Tôi cảm thấy điều đó vô cùng khó khăn. Trên thực tế, khó khăn tôi cảm nhận được là một hình thức can nhiễu nhằm mục đích khiến tôi từ bỏ công việc. Sau một tháng học, tôi vẫn không thể gõ đúng. Tôi gần như bỏ cuộc. Trong tâm, tôi cầu xin Sư Phụ, “Thưa Sư Phụ, dường như con không thể học tốt bất cứ điều gì. Con không phù hợp để làm việc cho dự án này. Thậm chí con không biết cả những vấn đề cơ bản khi viết bài và tin tức. Có lẽ con nên làm việc gì khác.” Đêm đó, tôi đã mơ thấy một lớp học lớn, nơi mà tất cả sinh viên đang học ngoại trừ tôi đang chơi bên cạnh. Chỗ ngồi của tôi bị trống. Đó là một lời nhắc nhở rằng tôi đã không tự đặt mình vào đúng vị trí. Khi tôi tỉnh dậy, tôi hiểu rằng đây là con đường tu luyện của tôi. Dù khó khăn thế nào đi nữa, tôi vẫn nên kiên trì. Bởi vì tâm tôi rất vững vàng, tôi đột nhiên có thể đánh máy vào ngày hôm sau. Khi sửa bài viết để phơi bày cuộc bức hại, tôi nhận ra rằng tất cả mọi thứ đều đến từ Pháp.

Trong vài năm qua, tôi đã hiểu nhiều về cuộc bức hại ở địa phương thông qua việc biên tập các bài viết. Tôi cũng đã nhận ra nhiều thiếu sót của mình. Từ quan điểm của tu luyện, bởi vì tôi không thành thục trong tu luyện, trước kia tôi luôn tập trung vào hình thức và chỉ làm các dự án mà không tu luyện tâm. Ví dụ, tôi quan tâm đến bài của tôi viết tốt ra sao, liệu các đồng tu có phối hợp với những thông tin tôi thu thập, làm thế nào để các tài liệu được phân phát rộng rãi, và làm thế nào tài liệu phơi bày được nhiều tà ác. Tôi cảm thấy như thể là càng nhiều tài liệu giảng chân tướng được phát đi thì càng nhiều tà ác sẽ bị giải thể. Dẫu cho cách tiếp cận bản thân nó có thể không sai, tôi đã có quá nhiều chấp trước và kỳ vọng. Kết quả là trong quá trình tu luyện tôi đang hướng ngoại thay vì hướng nội. Thậm chí thỉnh thoảng tôi còn đổ lỗi cho các đồng tu đã không phối hợp cùng tôi. Tôi đã có rất nhiều mâu thuẫn với các bạn đồng tu, và đã không có những tư tưởng của thần. Có nhiều trở ngại trên con đường của tôi. Mặc dù Sư phụ đã truyền Pháp cho chúng ta, những tư tưởng thần thánh của tôi, ngay cả khi có một chút ý, chỉ là tạm thời.

Sau khi học các bài kinh văn của Sư Phụ, tôi bắt đầu tu luyện bản thân khi hợp tác với những người khác. Nhờ có Sư Phụ điểm hóa, tôi đã hiểu trách nhiệm của mình. Giờ đây tôi hiểu rằng một bài báo hoặc một đoạn tài liệu là không hề đơn giản. Trách nhiệm và sứ mệnh to lớn đều có trong đó, bao gồm cả trách nhiệm với Pháp và cho một nhóm chúng sinh. Sau khi tôi nhận ra điều này, tôi đã có chính niệm vững vàng để loại bỏ tà ác ở các không gian khác. Với nhận thức này, khi hợp tác với các đồng tu phơi bày những kẻ hành ác ở trong vùng, chúng tôi đã có thể thu thập rất nhiều thông tin về họ hết sức nhanh chóng. Mặc dù chúng tôi đã sử dụng các phương pháp tương tự như trước, phân phối các nhãn dán và tờ rơi với số lượng lớn, tôi không còn chấp trước vào cách các học viên khác thực hiện thế nào. Tôi đã không còn tập trung vào các kết quả trên bề mặt. Tôi thực sự có chính niệm trong việc phải chịu trách nhiệm với chúng sinh. Tôi tiếp tục tăng cường và phát chính niệm tiêu trừ tà ác trong các không gian khác. Khi một bài viết được đăng, hoặc một cuốn sách nhỏ được phát ra, tôi không còn cảm thấy rằng nhiệm vụ đã được hoàn thành và tất cả các phần còn lại phụ thuộc vào sự hợp tác giữa những người khác với tôi. Tôi liên tục được sử dụng chính niệm để giải quyết vấn đề. Mặc dù tôi nghe qua một nhóm rằng những kẻ hành ác sẽ hung hãn hơn trong vùng chúng tôi, tâm của tôi bất động. Tôi cảm thấy rằng tất cả mọi thứ đã được kiểm soát bởi Pháp. Những chính niệm của đệ tử Đại Pháp kiểm soát tất cả mọi thứ trong không gian này.

Trên thực tế, chúng tôi chỉ sử dụng một vài phương pháp khi phơi bày cuộc bức hại tại địa phương. Những gì thực sự khởi tác dụng chính là những tư tưởng thần thánh của các học viên Đại Pháp. Là những đệ tử Đại Pháp, khi chúng ta làm việc cùng nhau trong một dự án, chúng ta thường nhấn mạnh làm thế nào để thực hiện tốt hơn. Mục đích là để làm việc đó thật tốt. Tuy nhiên, đôi khi chúng ta quên đi vấn đề của cá nhân. Trong quá trình hợp tác, khi chúng ta nhìn thấy đồng tu với chút ít chấp trước, chúng ta cảm thấy không hài lòng và sợ nó ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng. Mặc dù mục đích của chúng ta là chịu trách nhiệm với Pháp, với một tâm lý bắt lỗi, chúng ta không thể thực sự hành động có trách nhiệm. Chúng tôi nhấn mạnh những người khác cần phối hợp tốt, nhưng cuối cùng, chúng tôi không thể hợp tác tốt với những người khác. Với phương pháp này, những kẽ hở và hiểu lầm giữa các học viên dễ dàng tăng lên. Những nỗ lực của chúng tôi để giải thể tà ác và cứu độ chúng sinh sẽ bị cản trở.

Tôi hiểu rằng để thực sự hợp tác tốt, chúng ta không được chú ý đến thái độ của các học viên khác. Thay vào đó, chúng ta nên xem xét liệu suy nghĩ của chúng ta có phù hợp với Pháp. Chúng ta phải bất động tâm bởi chấp trước của con người. Làm tốt những gì chúng ta được giao. Chúng ta chỉ có thể hợp tác tốt với người khác khi chúng ta thật sự hướng nội để tu luyện bản thân.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/14/在编辑真相材料中修自己-246718.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/9/27/128359.html
Đăng ngày 13-10-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share