[MINH HUỆ 01 – 11 – 2010] Tôi là một nông dân sống ở huyện Uy Hải, tỉnh Sơn Đông. Vào tháng 4 năm 2008, trong khi đang làm việc tại một xí nghiệp sản xuất nhựa, tôi bị đầu độc đột ngột bởi axit sunfuric. Vùng da quanh mắt tôi biến thành đen, và mũi miệng tôi thì trở nên rất đỏ. Gương mặt tôi trông giống như “ma”, như một người đã từng nói với tôi. Tôi đến tất cả các bệnh viện lân cận, thử cả thuốc Tây y và Trung y, nhưng không thể tìm ra cách chữa trị.

Ba hay bốn ngày sau đó tôi đã gặp một học viên Pháp Luân Công. Tôi nói: “Da của tôi đã bị nhiễm độc. Tôi muốn học Pháp Luân Công với chị. Tôi sẽ được chữa trị phải không?” Cô ấy nói: “Hãy thử xem. Học Pháp Luân Đại Pháp yêu cầu người ta nâng cao tâm tính. Công của một người cũng cao như tâm tính của họ.” Tôi nghĩ những học viên Pháp Luân Công có tính khí tốt, và tôi muốn học với họ, để cải thiện tính khí của mình, và trau dồi tâm tính. Bởi vậy tôi bắt đầu học Pháp Luân Công.

Vào ngày thứ tư sau khi bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công. Tôi đã nôn ra rất nhiều những thứ dơ bẩn trong khi đang tập các bài tập đứng. Sau đó tôi nôn thêm ba hay bốn lần nữa, và thỉnh thoảng vẫn bị ợ lên. Chẳng bao lâu sau đó, căn bệnh đau dạ dày đã hành hạ tôi nhiều năm qua đã biến mất.

Tôi cảm thấy giống như có thứ gì đó chảy xuống mặt mình mỗi khi tôi tập công. Một vài ngày sau, gương mặt như ma của tôi đã biến mất. Không chỉ vậy, căn bệnh thấp khớp ở chân tôi cũng đã khỏi, khối u buồng trứng của tôi và chứng viêm xoang cũng không còn nữa. Trong qua khứ, tôi chỉ nghe rằng Pháp Luân Công tốt như thế nào, nhưng bây giờ tôi đã tự mình trải nghiệm được những điều kỳ diệu của Pháp Luân Công.

khuôn mặt xấu xí” của tôi đã trông giống người trở lại. Nhờ Đại Pháp tôi không chỉ đạt được thân thể khỏe mạnh mà còn có được nhận thức tốt hơn về nhiều nguyên lý. Tôi nhận ra nhiều thiếu sót của bản thân mình, và cố gắng học theo nguyên lý “Chân – Thiện – Nhẫn” để tu luyện bản thân.

Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời. Tôi đã tìm thấy được phúc lành nhờ tai nạn của mình. Tôi thực sự hy vọng nhiều người hơn nữa có thể biết được sự thật về Pháp Luân Công, và ngừng tin vào những điều dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc, đối tốt với những học viên Pháp Luân Công, và cho họ cùng gia đình một cơ hội để lựa chọn tương lại tốt đẹp cho bản thân.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/1/231778.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/12/121382.html
Đăng ngày 25– 11 – 2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Theo một phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-10-2010] Ông Cao Hữu Hải làm việc tại Công ty trách nhiệm hữu hạn Nhóm hóa chất Liên Minh ở Thọ Quang, tỉnh Sơn Đông. Trước khi tập luyện Pháp Luân Công, ông Cao đã bị liệt một phần thân thể và thường không thể tự chăm sóc bản thân. Ông sống cùng người vợ bị thất nghiệp, và hai người con của họ, với cuộc sống rất hạn hẹp. Sau khi ông Cao bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công vào năm 1996, ông đã lấy lại sức khỏe và có thể trở lại làm việc. Vợ ông cũng bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công vào năm 1998. Tuy nhiên, khi sức khỏe và cuộc sống gia đình của ông Cao được cải thiện, thì cuộc khủng bố và đàn áp Pháp Luân Công với quy mô toàn diện của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), lãnh đạo bởi chính quyền Giang Trạch Dân và La Cán, đã bắt đầu vào tháng 7 năm 1999.

Lưu Kế Hưng, trưởng Khu an ninh từ Nhóm hóa chất Liên Minh Sơn Đông, đã tổ chức cuộc bức hại tàn bạo chống lại gia đình ông Cao. Ông ta đã dẫn người đến lục soát nhà ông Cao nhiều lần, hăm dọa đưa gia đình ra khỏi căn hộ riêng của công ty, và thường xuyên đến nhà họ để sách nhiễu và mắng chửi họ. Ông ta cũng có vai trò chủ yếu trong việc bắt giữ bất hợp pháp và kết án ông Cao ba năm lao động cưỡng bức vào năm 2001.

Tại Trại lao động cưỡng bức nam Xương Nhạc ở Duy Phường, tỉnh Sơn Đông, các lính canh của Khu số 2 đã ra lệnh cho các cựu học viên, những người đã từ bỏ tập luyện và trở thành cộng tác viên dưới cuộc đàn áp, cùng với các tù nhân hình sự, thay phiên nhau đánh đập tàn bạo ông Cao. Các lính canh đã ra lệnh cho các tù nhân tiếp tục đánh ông trước khi ông được thả. Tinh thần của ông trở nên rối loạn do bị tra tấn.

Sau khi ông Cao trở về nhà, Lưu Kế Hưng cứ cách vài ngày lại dẫn các viên chức đến nhà ông Cao để tiếp tục dọa nạt ông. Ông ta cũng lan truyền những tin đồn rằng ông Cao đã trở nên mất trí sau khi tập luyện Pháp Luân Công. Lưu cũng bí mật sắp đặt một hệ thống theo dõi tại nhà ông Cao.

Việc sách nhiễu liên tục và tài chính căng thẳng xuất phát từ cuộc đàn áp đã hoàn toàn làm cho vợ ông Cao, bà Tôn Liên Trân kiệt quệ. Bà đã qua đời vào ngày 26 tháng 3 năm 2008, khi 46 tuổi, một ngày sau khi bị Lưu Kế Hưng và các viên chức của ông ta sách nhiễu.

Ngày 18 tháng 5 năm 2008, ông Cao Hữu Hải, cũng đã qua đời. Hai người con của họ đã bị bỏ rơi mà không có sự chăm sóc.

Thông tin liên lạc của những người tham gia vào việc bức hại:

Lưu Kế Hưng, trưởng Khu an ninh Công ty trách nhiệm hữu hạn Nhóm hóa chất Liên Minh Sơn Đông: 13563669199 (Di động)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/10/14/230995.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/10/28/121073.html
Đăng ngày: 25– 11– 2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share