Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-07-2020] Tôi muốn chia sẻ với các bạn câu chuyện tuyệt vời về việc toàn thể gia đình tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như thế nào. Trong dịp Tết Nguyên đán năm 1996, bố và anh trai tôi đã tới thăm một người bạn của gia đình. Vợ ông ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh trai tôi ấn tượng sâu sắc với các nguyên lý trong Chuyển Pháp Luân, và nói: “Anh cảm thấy đó là một quyển sách quý. Sau khi đọc nó một lần, anh biết Pháp Luân Đại Pháp thật đặc biệt.” Khi anh ấy tiếp tục tu luyện, anh đã bỏ được mọi thói quen xấu và dừng hút thuốc, uống rượu và đánh lộn. Anh trai tôi luôn gây gổ mặc dù bố tôi rất nghiêm khắc với các con của mình. Anh trai tôi vẫn làm mọi thứ theo cách của riêng mình. Bố tôi nhiều lần bất lực nói: “Tôi có thể kiểm soát hàng trăm người, vậy mà sao tôi không thể quản nổi con trai mình chứ?”

Sau khi chứng kiến những thay đổi tích cực của anh trai tôi, bố tôi nói: “Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi hoàn toàn con trai tôi, người mà tôi mất hàng chục năm cố gắng thay đổi.” Bố tôi quyết định đọc Chuyển Pháp Luân và ông cũng bắt đầu tu luyện.

Tôi là con út trong gia đình, và tôi luôn ngưỡng mộ và phụ thuộc vào bố mình và anh trai mình. Khi họ bắt đầu tu luyện, tôi cũng đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp nhưng tôi không muốn tu luyện.

Loanh quanh trong vòng xoáy của danh và lợi

Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Bởi vì bố tôi là một cựu Đảng viên và đã vào Đảng trong những năm 1950, bố tôi cảm thấy áp lực và đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trái với ý muốn của ông. Cuối năm 2000, vì quá chán nản, ông đã qua đời. Lúc đó, tôi cảm thấy dường như cả bầu trời sụp đổ và tôi đột ngột mất đi phương hướng trong cuộc sống.

Bố tôi để lại công việc kinh doanh cho gia đình. Anh tôi kiên quyết không từ bỏ tu luyện, do đó anh ấy đã bị bức hại. Các chị tôi đều có công việc riêng, do đó tôi đã tiếp quản công việc kinh doanh.

Bước chân vào thương trường khốc liệt của Trung Quốc, tôi hoàn toàn mất đi đường hướng đạo đức của mình. Tôi cạnh tranh hết mình và vô nguyên tắc: miễn là tốt cho sự phát triển của doanh nghiệp và tối đa hóa lợi ích của tôi, tôi sẽ làm bất cứ điều gì. Tôi che giấu hành vi của mình và tuyên bố: “Tôi sẽ không để doanh nghiệp do bố tôi thành lập bị phá hủy.” Để kiếm lời, tôi trở nên tham lam, ích kỷ, và hiếu thắng. Tôi sống hai mặt. Tất cả những ai mà tôi giao thiệp đều khen tôi là một người phụ nữ mạnh mẽ. Tôi có được cả tiền bạc và danh vọng.

Trong khi tranh giành danh lợi, tôi đã làm nhiều việc xấu và tạo rất nhiều nghiệp. Tôi bị nhiều bệnh hiểm nghèo như thấp khớp, sưng khớp và đau thắt lưng. Khi tình trạng sức khỏe của tôi trở nên tồi tệ hơn, tôi cần chồng giúp tôi trở người trên giường. Tôi đã thử mọi cách: Tôi uống thuốc, xoa bóp và đắp miếng dán. Tôi cũng đến trị liệu tại một viện điều dưỡng trong hơn hai tháng, nhưng không có ích gì. Do tác dụng phụ của thuốc, chu kỳ kinh nguyệt của tôi không đều: đôi khi tôi mất kinh trong sáu tháng và đôi khi lại rong kinh hơn 20 ngày.

Tôi cũng mắc các bệnh nặng về dạ dày, loét miệng, thường xuyên đau răng và đau họng, và bị khản tiếng. Đôi khi tôi không thể nói được. Mắt phải của tôi cũng gần mù. Năm 2015, tôi đã phẫu thuật thay giác mạc. Sau phẫu thuật, thị lực của tôi trở lại bình thường. Tôi tránh ánh sáng và nhìn thấy hai bóng trăng. Anh rể tôi trêu tôi: “Thứ duy nhất không làm em đau là tóc của em.”

Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời

Năm 2017, người mẹ 80 tuổi của tôi vô tình bị gãy xương hông. Để chăm sóc bà, chồng tôi và chị tôi đã chuyển đến ở nhà của anh trai tôi (mẹ tôi sống cùng anh tôi). Bất cứ khi nào có thời gian, anh tôi sẽ kể cho chúng tôi nghe về trải nghiệm của anh sau khi anh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh khích lệ chồng tôi và tôi đọc Pháp. Mặc dù chúng tôi đã chứng kiến những thay đổi tích cực cả tâm và thân của anh trai tôi sau khi anh bắt đầu tu luyện, tôi vẫn không muốn tu luyện.

Cho tới một ngày nọ, mẹ tôi đột nhiên trở nên mất tự chủ, đầu của bà nghẹo sang một bên, và bà bất tỉnh. Tôi đã rất hoảng sợ và không biết phải làm gì. Anh trai tôi bảo chúng tôi đồng thanh hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân–Thiện-Nhẫn hảo!” Vài phút sau, điều kỳ diệu đã xảy ra: mẹ tôi từ từ mở mắt và bà vẫn ổn. Chuyện tương tự đã xảy ra lần nữa một tuần sau đó. Chín chữ đơn giản đó đã cứu mẹ tôi.

Bởi vì tôi sợ mẹ mình sẽ đột ngột ra đi, tôi không dám ngủ. Một đêm trong khi tôi nửa tỉnh nửa mơ, tôi cảm thấy mẹ tôi lại bất tỉnh. Tôi day vào huyệt trung nhân (giữa môi trên) của bà. Mẹ tôi đột nhiên thẳng đầu lên và tôi nhìn kỹ hơn. Tôi thấy rõ ràng ba ký tự “Lý Hồng Chí” (tên của nhà sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp) đóng viền vàng ở giữa huyệt trung nhân của mẹ tôi. Tôi thốt lên: “Xin hãy cứu mẹ con, Pháp Luân Đại Pháp!” Mẹ tôi ngẩng đầu và mở mắt.

Sáng hôm sau khi anh trai tôi nghe chuyện, mắt anh ngấn lệ và anh nói nhỏ: “Em gái, hãy mau tu luyện Pháp Luân Đại Pháp! Nếu Sư phụ đã điểm hóa cho em, em chắc hẳn có cơ duyên lớn với môn tu luyện. Ngài đang nói với em rằng Ngài ở đây để cứu người.”

Toàn thể gia đình chúng tôi bắt đầu tu luyện

Khi anh trai tôi nói điều này tôi nhận ra: “Đúng vậy, chẳng phải việc này cho em thấy rằng Sư phụ đang cứu người sao?” Với an bài cẩn mật và từ bi của Sư phụ, cả chồng tôi và tôi đều bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Mẹ tôi là một người Cơ Đốc Giáo sùng đạo trong hơn 20 năm. Sau khi trải qua hai trải nghiệm sinh tử này, bà cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chứng kiến Pháp Luân Đại Pháp thật phi thường, vợ chồng chị gái tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, mặc dù không công khai.

Bây giờ tôi đắm mình trong ánh hào quang của Pháp Luân Đại Pháp mỗi ngày. Tôi học thuộc Pháp, phát chính niệm, và phát tài liệu giảng chân tướng mỗi ngày. Tôi mất vài tháng để học thuộc Chuyển Pháp Luân. Tôi cũng đã học thuộc một phần của Hồng Ngâm, Tinh Tấn Yếu Chỉ và các bài giảng khác của Sư phụ.

Một ngày nọ, tôi nhận ra rằng mọi bệnh tật của tôi đã biến mất. Trước đây, tôi chưa bao giờ dám mở cửa sổ trong nhà. Tôi cũng không thể ngồi trong điều hòa. Trong những ngày rất oi bức, tôi phải mặc quần dài đi ngủ. Trong những ngày mưa gió và mây mù, tôi phải mặc áo len và quần dài. Tuy nhiên giờ đây, tôi mặc rất ít quần áo vào mùa Đông và tôi thậm chí còn đổ mồ hôi.

Khi tôi mới học Pháp, tôi phải đeo kính để đọc được chữ. Tôi thậm chí phải nghỉ một hoặc hai lần trong khi đọc một bài giảng. Giờ đây tôi phải bỏ kính ra. Tôi khó nhìn trong bóng tối, nhưng tôi có thể đọc rõ ràng từng chữ trong sách. Tôi không cảm thấy mệt khi học Pháp, và khi tôi học thuộc Pháp mỗi ngày tôi có thể cảm thấy bản thân mình đang đề cao và thăng tiến.

Sư phụ Lý cũng triển hiện nhiều Pháp lý cho tôi. Để khích lệ tôi, Sư phụ cho tôi thấy những bông sen hồng khi tôi học thuộc Pháp vào ban đêm. Những bông hoa nở rộ trước mắt tôi. Trong giấc mơ, Sư phụ cho tôi thấy nhiều cảnh tượng trong các không gian khác.

Tôi đã đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm của các đồng tu trên Tuần báo Minh Huệ. Việc này mang lại rất nhiều lợi ích cho tôi. Là một học viên mới, tôi không được trễ nải. Tôi phải bắt kịp và học Pháp tinh tấn. Tôi quyết tâm tu luyện bản thân và thức tỉnh nhiều người hơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/10/408758.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/18/186394.html

Đăng ngày 20-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share