[MINH HUỆ 28 – 08 – 2010] Trong buổi tối khai mạc ngày 25 tháng 8 năm 2010, Đoàn Nghệ thuật Shen Yun New York đã làm rung chuyển nhà hát Kennedy Center’s Opera House tại Washington DC.

Trong những khán giả hâm mộ có cựu ngôi sao điền kinh người Mỹ Lacey O’Neal.

“Tôi thuộc Hội Hữu nghị Nhân dân Mỹ-Trung. Chúng tôi trực thuộc chi nhánh DC, và tôi đến cùng một nhóm bạn, khoảng 6 người”, bà nói.

Bà O’Neal đã tham gia các kỳ Olympic 1964 và 1972 và từng đại diện cho Hoa Kỳ thi đấu với Liên Xô năm 1961.

Bà nói: “Buổi biểu diễn thật tuyệt vời. Tôi thực sự yêu thích từng khoảnh khắc của nó. Tôi học ngành múa, nhưng với tôi, hôm nay nó thực sự hơn cả vũ múa, nó thật thần thánh”.

Bà miêu tả nguồn cảm xúc dâng trào lên bề mặt khi lần đầu tiên bà xem Shen Yun. “Tôi muốn nói, tôi muốn khóc khi tôi xem một số điệu múa. Nó thật đẹp. Tôi thực sự rất vui”.

Nội dung về thần thánh của buổi biểu diễn thực sự gây ấn tượng với bà. “Thật lạ, một số cảnh tượng, một số câu chuyện kể [nói về thần thánh]. Nhưng tôi thực sự nghĩ rằng toàn bộ chủ đề rất thần thánh”.

Tôi muốn nói, không có một điệu múa đặc biệt nào mà tôi có thể chỉ ra. Đó là toàn bộ màu sắc, các động tác, cử chỉ, và nét mặt.

Tôi ngồi khá gần sân khấu, vì vậy thực ra tôi có thể thấy được cảm xúc của các nghệ sĩ múa và hình dáng và mọi thứ. Tôi đã thấy được rất nhiều kỹ thuật, nhưng tôi cũng cảm nhận được một vài điều, do vậy tôi thực sự thích buổi biểu diễn”.

Bà O’Neal nói rằng khi rời khỏi buổi biểu diễn, bà đã có hiểu biết thêm về văn hóa Trung Quốc.

Tôi đã học được rất nhiều điều so với trước kia. Tôi nghĩ tôi hiểu biết rất ít về văn hóa Trung Quốc. Tôi không ở đó, nhưng tôi đã ăn rất nhiều các món ăn của Trung Quốc! Vũ múa nói lên rất nhiều về văn hóa và con người. Tôi đã biết thêm một chút về nó”, bà nói.

Bà nói rằng Shen Yun đã mang đến cho bà một hiểu biết sâu sắc mới mẻ về tinh thần của con người.

Những gì mà tôi thấy là tinh thần của con người. Tôi thấy sự hòa nhã, tôi thấy sự lương thiện và ôn hòa, và, bạn thấy đấy, tôi nhận ra rằng chúng ta thực sự tất cả đều là những con người như nhau. Và chúng ta đều có những cảm xúc. Và tôi thấy rất nhiều điều xúc động mà các nghệ sĩ múa đã thể hiện”.

Bà nói về thông điệp nhân quyền mà các nghệ sĩ biểu diễn đã gửi đến cho cuộc sống trên sân khấu, “Chúng ta đều là con người và tất cả chúng ta đều xứng đáng được đối xử tốt, bạn biết đấy, và khi bạn không có nhân quyền cơ bản, đó là một hành vi phạm tội chống lại nhân loại, do đó, vâng, tôi hiểu điều đó, tôi đã hiểu được thông điệp đó”.

Khi được hỏi liệu bà sẽ đến tham dự buổi biểu diễn vào năm tới, bà trả lời: “Tôi sẽ trở lại, và tôi sẽ nói với một số người bạn của tôi rằng họ nên đến xem nó, vì nó không chỉ là vũ múa. Tôi đã không biết trông đợi điều gì, nhưng tôi nghĩ tôi đã nhận được nhiều hơn là một điệu múa từ nó”.

Bà nói rằng bà sẽ không miêu tả chi tiết về buổi biểu diễn cho những người bạn của bà vì bà muốn họ đến xem nó mà không có bất kỳ khái niệm nào có từ trước.

Tôi không muốn tiết lộ nó, tôi sẽ chỉ nói, ‘Hãy đến, mở rộng tầm mắt, và thưởng thức nó’. Và sau đó tôi sẽ hỏi họ một vài câu hỏi, như là, ‘Nó khiến bạn cảm thấy thế nào?’ Đó là những gì tôi sẽ nói”.

Isha Williams, chị của các ngôi sao quần vợt: “Một trải nghiệm phi thường!

Cũng trong khán giả có cô Isha Williams, chị của các ngôi sao quần vợt Venus và Serena Williams.

Đẹp, tuyệt đẹp!”, cô phát biểu sau buổi biểu diễn.

Những câu chuyện anh hùng thời cổ đại thông qua âm nhạc và vũ đạo dường như khiến cô cảm động nhất. Đây là “những câu chuyện mà có thể giúp người ta đi qua năm tháng, giúp người ta phấn chấn, và răn dạy từ thế hệ này sang thế hệ khác”, cô Williams nói.

Nói về cảm tưởng của mình về tiết mục “Không gì có thể cản được con đường thần thánh”, mà trong đó một học viên Pháp Luân Công chết sau khi bị đánh đập bởi cảnh sát vì tập luyện ở công viên, cô nói, “Tự do tập luyện những gì bạn muốn tập luyện về đức tin và một hệ thống tín ngưỡng–có thể đấu tranh cho những gì mà bạn cảm thấy là ngay thẳng và đúng đắn”.

Ra ngoài hành lang trong lúc tạm nghỉ biểu diễn, cô nói cô cảm thấy như thể đó là “lúc để xả”.

Ở giữa buổi biểu diễn, “bạn đã ngay cả không nhận ra rằng có điều gì đó đang diễn ra ở trên sân khấu mà lớn lao hơn nhiều so với chính các tiết mục. Đó là cái gì đó đang an bình đang diễn ra, và cái gì đó giống như thần thánh”.

Đó là cái cảm giác bạn nhận được sau khi được ở trong căn phòng với những nghệ sĩ múa khi họ làm những gì mà họ làm, âm nhạc, những giọng nam cao, giọng nữ cao–tôi muốn nói, đúng là, toàn bộ chương trình, việc sản xuất, nó thực sự là một trải nghiệm phi thường!

Cô nói cô mang theo về nhà những sự yên bình trong tâm hồn mà cô cảm nhận được trong buổi biểu diễn. “Tôi rất an hòa, tôi rất thanh thản”.

Khi được hỏi cô sẽ diễn tả Shen Yun như thế nào với những người bạn của cô, cô hăng hái trả lời, “Bạn phải trải nghiệm nó! Hầu như không có từ nào để mô tả nó trừ việc nói rằng nó đẹp và tuyệt vời, nhưng đó là một trong những điều mà bạn phải trải nghiệm, để tìm hiểu xem làm thế nào mà nó lại khiến bạn cảm nhận như vậy”.

Khi bạn ra khỏi nhà hát, bạn cảm thấy tốt đẹp! Bạn phải đi và bạn phải xem nó”.

“Tôi hy vọng có thể gặp lại họ lần nữa ở nơi đây, tại nhà hát Kennedy Center vào năm tới, hoặc ở New York hay ở bất kỳ nơi nào khác mà chúng tôi tới thăm”.

Cô kết thúc bằng việc nói rằng, “Hết thảy mọi thứ thực sự không thể tin nổi!


Nguồn:

https://www.theepochtimes.com/n2/content/view/41700/

https://www.theepochtimes.com/n2/content/view/41665/

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/8/28/119670.html

Đăng ngày 11– 09 – 2010; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share