Bài của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc.

[MINH HUỆ 10-6-2008] Tôi trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp vào tháng Ba năm 1998. Từ khi bắt đầu tu luyện, tôi luôn nâng cao bản thân dựa trên Pháp, lấy Pháp chỉ đạo để cân bằng giữa tu luyện và học tập, cứ như vậy cho đến khi tôi tốt nghiệp cấp II.

Sau khi vào trung học, áp lực học tập ở trường trở nên nặng hơn, khiến tôi có ít thời gian học Pháp. Tôi đã không thích ứng được thay đổi này. Học Pháp ít đi, những chấp trước khác nhau của tôi dần mạnh hơn, đặc biệt việc truy cầu danh lợi cá nhân. Tôi cũng thấy chấp trước vào sắc dục ảnh hưởng mạnh mẽ đến mình. Tôi cũng đã cố gắng phát chính niệm để loại bỏ những điều này, nhưng chẳng mấy kết quả.

Đầu năm nay, tôi xem băng DVD của chương trình Nghệ thuật Thần Vận Đón Năm Mới Trung Hoa. Trường chính niệm mạnh mẽ của buổi biểu diễn đã xoá sạch những nhân tố xấu trong tâm trí tôi. Đột nhiên tôi nhận thấy mình cần phải thực hiện tốt ba điều, trở thành một đệ tử Đại Pháp chân chính, hỗ trợ Sư Phụ trong thời Chính Pháp. Một đêm tôi có giấc mơ. Trong mơ, tôi đang lấy hết sức lấy một thứ xấu xa ra từ bụng mình. Chỉ ngay trước lúc tất cả bị lấy ra, thì nó biến ra thành hình người và nhìn tôi, cầu khẩn trong câm lặng. Lúc đó, tôi do dự và cảm thấy thương cảm nó. Ngay lập tức, nửa thân nó quay nhập vào bụng tôi. Tôi cố gắng kéo nó ra nhưng thất bại. Khi tôi tỉnh dậy, tôi đã vô cùng hối hận vì sự thiếu chính niệm của mình trong giấc mơ.

Tháng tiếp theo, thứ xấu đó can nhiễu tôi đủ kiểu. Vào một đêm ngày 6 tháng Tư, sau khi học ở trường, tôi đi về nhà, trong lòng đang suy nghĩ về tất cả những gì đã làm trong năm qua, đặc biệt những vấn đề mới xảy đến. Tôi biết đó là do mình đã thiếu sót trong việc học Pháp. Ánh sáng bắt đầu nổ trên bầu trời đêm, tôi rảo bước nhanh và niệm trong tâm bài thơ của Sư Phụ, “Bầu trời trong sáng lại” trong Hồng Ngâm II. Khi tôi đến gần nhà, một tia chớp sáng đột nhiên từ trên trời giáng xuống, đánh ngay xuống nền đất, cách phía trước tôi khoảng bốn năm thước, nổ một tiếng ầm “bang”. Bầu trời sáng bừng, tiếng sét ầm ầm.

Tôi choáng váng. Đột nhiên tôi nhận ra Sư Phụ đã cứu mình giúp loại bỏ hắc thủ và giải thể lạn quỉ. Tiếng sấm ầm vang đã thức tỉnh tôi và tôi hiểu một cách sâu sắc rằng điều quí giá nhất và điều quan trọng nhất: đắc Pháp và tu luyện; thực hiện tốt ba điều; hỗ trợ Sư Phụ trong thời kì Chính Pháp; và là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp chân chính. Dù chúng ta có đang thực hiện dự án Đại Pháp hay làm công việc người thường, dù chúng ta có nghĩ mình bận đến đâu đi nữa, chúng ta cũng không bao giờ nên bê trễ trong việc học Pháp. Học Pháp thường xuyên, theo Pháp và đo lường mọi điều với Pháp, vứt bỏ các loại tâm chấp trước, giữ gìn chính niệm, chính hành – chỉ bằng việc thực hiện những điều đó, cuối cùng chúng ta mới có thể phủ nhận cựu thế lực, làm tốt ba điều, và hoàn thành thệ nguyện của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/6/10/180021.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/7/4/98649.html
Đăng ngày 6-7-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share