Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-05-2020] Tôi đã tham dự hai bài giảng Pháp của Sư phụ vào năm 1994 và bắt đầu bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong suốt 20 năm của thời kỳ Chính Pháp, tôi đã trải qua nhiều khổ nạn, nhưng tôi ngày càng trở nên khỏe mạnh hơn, và tôi chưa có sợi tóc bạc nào. Da tôi trông rất đẹp và nhiều người nghĩ tôi chỉ mới 40 tuổi, mặc dù tôi đã 60 tuổi.

Tôi đã từng làm liên lạc viên trợ giúp các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở địa phương. Tôi đã đến Bắc Kinh và đi đến chính quyền tỉnh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Từ năm 1999 đến 2006, cảnh sát địa phương đã âm thầm theo dõi tôi, và tôi đã bị đưa đến các trung tâm tẩy não và bị kết án tù.

Hạnh phúc của con người đến từ đâu?

Sau khi ra tù, các đồng nghiệp cũ của tôi đã giúp tôi có được một công việc tạm thời tại nơi làm việc cũ của tôi, một văn phòng của cơ quan chính phủ. Công việc của tôi là dọn dẹp văn phòng, pha trà, sao chép tài liệu, v.v … Con trai tôi không muốn tôi làm việc đó. Cháu nói: “Mẹ đã từng là một lãnh đạo ở đây, nhưng bây giờ mẹ lại trở thành một công nhân thời vụ cấp thấp. Mức lương thì quá thấp. Ngay cả khi mẹ không cảm thấy mất mặt, con vẫn thấy xấu hổ”.

Tôi nói với cháu: “Mẹ đã suy nghĩ rất nhiều sau khi đã có được thể ngộ sâu hơn khi học Pháp. Mẹ từng có những chấp trước mạnh mẽ vào thể diện bản thân, và mọi người nghĩ rằng mẹ là người quan cách và đầy tự mãn. Đây là cơ hội để mẹ loại bỏ những chấp trước đó. Công việc cũng có thể giúp chúng ta về mặt tài chính. Điều quan trọng nhất là nó mang lại cơ hội để mẹ giảng chân tướng cho các quan chức trong chính phủ”.

Con trai tôi đã không tin tôi, cháu nói: “Mẹ có đủ can đảm để ‘gây rắc rối’ trong các văn phòng chính phủ không?” Tôi nói, “Pháp Luân Đại Pháp có năng lực siêu thường và để cứu người. Con hãy chờ xem. Điều thần kỳ sẽ triển hiện”.

Trong công việc mới, một trong những nhiệm vụ của tôi là sắp xếp sách tại thư viện. Đó là công việc nặng nhọc vì tôi phải chuyển những cuốn sách xung quanh và xếp chúng lên kệ sách. Trong quá trình đó, tôi đã tìm thấy một vài cuốn sách bôi nhọ Pháp Luân Công. Tôi nghĩ, những thứ này đang làm ô nhiễm chúng sinh. Chúng sẽ mang lại tai họa cho những ai đọc chúng. Chúng phải bị tiêu hủy ngay lập tức. Tôi lấy chúng ra và hủy chúng bằng máy hủy tài liệu.

Sau này, tôi thấy nhiều tài liệu về các chính sách của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Qua Thiên mục của mình, tôi nhìn thấy những tài liệu đó phát ra những thứ màu đen ở trong không gian khác. Vì có nhiều tài liệu như vậy, nên tôi cần phải được sự chấp thuận của trưởng phòng trước khi hủy chúng. Vì vậy, tôi đã chọn ra một vài tài liệu bị nấm mốc và đưa cho vị trưởng phòng.

“Nếu chúng ta không hủy bỏ những thứ này, nấm mốc sẽ lan rộng ra khắp nơi trong thư viện”, tôi nói, “Hãy hủy chúng đi và tôi sẽ đánh số lại những cuốn sách còn lại”.

Vị trưởng phòng nói: “Đó là một ý tưởng hay, nhưng việc này sẽ làm chị tăng thêm vất vả. Nó rất bẩn và tốn thời gian. Chị có làm được không?” Tôi nói, “không vấn đề gì”.

Tôi đã hủy được hơn 1.000 bản sao các tài liệu của ĐCSTQ và đánh số lại tất cả các cuốn sách. Tôi cũng dọn dẹp toàn bộ thư viện. Tôi đã được đánh giá cao bởi trưởng phòng và các đồng nghiệp cho dự án này.

Sư phụ giảng:

“Đã mang danh đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, thì giải thoát cá nhân không phải là mục đích của tu luyện: mà cứu độ chúng sinh mới là đại thệ nguyện của chư vị khi đến cõi người nơi đây, và là trách nhiệm và sứ mệnh mà lịch sử đã giao phó cho chư vị. Do đó, một lượng lớn các chúng sinh đã trở thành đối tượng mà chư vị cần cứu độ“. (Hãy vứt bỏ tâm con người, và hãy cứu độ thế nhân, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Tôi đã ngộ được rằng môi trường làm việc của tôi đã được Sư phụ an bài. Đó là một môi trường để tôi giảng chân tướng và cứu người. Tôi biết tôi nên làm cho tốt những gì một học viên Đại Pháp nên làm.

Lãnh đạo của tôi biết rằng tôi giỏi viết nên ông đã yêu cầu tôi làm một số nghiên cứu về các di tích lịch sử địa phương và các di tích văn hóa, và viết các bài báo về chúng. Việc này đòi hỏi tôi phải đi đến các địa điểm di tích lịch sử và chụp ảnh. Hầu hết các địa điểm này đã trở thành điểm du lịch. Tôi rất vui khi được nhận nhiệm vụ này, vì nó cho tôi một cơ hội tuyệt vời để giảng chân tướng cho khách du lịch.

Khi tôi đến thăm các địa điểm di tích, tôi mang theo rất nhiều tài liệu giảng chân tướng, bao gồm cả các tờ áp phích. Sau khi tôi hoàn thành công việc của mình, tôi đi phát tài liệu và dán tờ áp phích. Tôi cũng đã thuyết phục được nhiều người đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Tôi đã được cử đến thăm một số địa điểm lịch sử ở các thành phố khác. Tôi cũng nhân cơ hội này giảng chân tướng cho chúng sinh. Trong khi chụp ảnh, tôi đã dán các tờ áp phích tại những điểm du lịch đó.

Vì tôi đã có thể dọn sạch rất nhiều thứ độc hại và giảng thanh chân tướng để cứu người trong môi trường làm việc của mình, nên tôi thấy rất vui khi làm việc. Mọi người nhận thấy tôi luôn cười và hát. Người phụ trách nói với tôi: “Tại sao trông chị hạnh phúc đến vậy? Tôi thường bị trầm cảm. Nhưng ngay khi nhìn thấy chị, tâm trạng của tôi lại trở nên tốt hơn. Chị nên làm việc ở đây lâu dài. Hãy cho tôi biết tôi có thể làm gì để giúp chị”.

Một lần khác, lãnh đạo cũ của tôi nói với tôi: “Chị là một góa phụ đã chịu đựng rất nhiều cực khổ, nhưng sao chị vẫn giữ được thái độ tích cực như vậy. Chị giỏi hơn rất nhiều người. Tôi tự hỏi chị có thể lấy cảm hứng hạnh phúc từ đâu?”

Tôi trả lời: “Xuất phát từ việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Các học viên Đại Pháp từ bỏ các chấp trước vào danh vọng và tiền bạc, và những thứ này không thể mang theo bên mình khi bạn chết đi. Tất cả đều là hư không. Một khi bạn vượt qua chúng và đặt chúng xuống, tinh thần của bạn sẽ được nâng cao dưới ánh hào quang của Đại Pháp. Tất nhiên bạn sẽ thấy hạnh phúc”.

Mọi việc đã được Sư phụ an bài

Mọi việc xảy ra trong quá trình tu luyện đều không ngẫu nhiên và được Sư phụ an bài từ trước. Sư phụ đã an bài những người có duyên tiền định đến để tôi có cơ hội giảng chân tướng cho họ, cứu họ và giúp họ đắc Pháp. Tôi muốn chia sẻ ba tình huống đặc biệt ở đây.

Lần đầu tiên xảy ra với lãnh đạo cũ của tôi. Bà ấy là một quan chức cấp cao trong chính quyền thành phố. Đột nhiên bà bị đau mắt nặng. Nó làm bà rất đau đớn, và các phương pháp trị liệu đều không có hiệu quả.

Bà đã nghe từ các đồng nghiệp cũ về câu chuyện của tôi, mặc dù tôi đang là nhân viên tạm thời, nhưng giờ đây tôi lại trở thành người hạnh phúc và khỏe mạnh hơn trước. Bà ấy rất ngạc nhiên và đã liên lạc với tôi. Bà nói với tôi về căn bệnh của mình, và hỏi tôi có cách gì giúp được bà không?

Tôi rất vui, chẳng phải Sư phụ đã an bài cho bà đắc được Pháp sao? Tôi nói với bà: “Chị đang hỏi đúng người rồi đấy. Chừng nào chị thoái xuất khỏi Đảng, và thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” thì Sư phụ của Đại Pháp sẽ giúp chị”. Tôi cũng nói với bà ấy: “Tốt nhất là chị hãy tu luyện Pháp Luân Công cùng tôi. Tương lai của chị sẽ tươi sáng hơn”.

Cô đã nói rằng cô vẫn đang là một quan chức chính phủ và cảm thấy rất sợ. Tôi hỏi, “Chị có sợ bệnh tật không? Nỗi sợ nào lớn hơn? Con người là đang tạo nghiệp mỗi ngày, nên ai cũng phải chịu khổ. Chị hãy tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là cứu người, và chỉ có Sư phụ Đại Pháp mới có thể cứu được chị”.

Cô nói: “Được rồi, tôi tin chị. Nhưng chị phải giữ bí mật”. Tôi đưa cho cô một cuốn Chuyển Pháp Luân và các tài liệu khác, và dạy cô các bài luyện công. Ngay sau đó, bệnh về mắt và các vấn đề sức khỏe khác của cô đã được chữa lành. Thậm chí, cô còn mời tôi giảng chân tướng cho mẹ của mình và giúp bà thoái Đảng. Không chỉ cải thiện về sức khỏe, cô còn được thăng chức trong công việc.

Câu chuyện thứ hai là về một người bạn của chồng tôi. Ông từng là một quan chức quân đội. Ông và hơn 20 người bạn trong quân đội có các cuộc tụ họp hàng tháng. Họ đã mời tôi đến tham dự cùng sau khi nghe tin tôi đã ra tù. Mỗi lần đi, tôi lại mang theo một số tài liệu giảng chân tướng cho họ.

Lúc đầu, họ nói với tôi: “Tất cả chúng tôi đều biết rằng Pháp Luân Công là tốt. Chị khỏe mạnh là nhờ tu luyện. Nhưng trong môi trường hiện tại, chị nên tu luyện tại nhà để không gặp nguy hiểm. Tất cả chúng tôi đều lo cho chị”. Tôi vẫn nói với họ: “Các anh là những người tốt và có mối quan hệ tiền định với tôi. Các anh là những người mà Sư phụ của tôi đang cố gắng cứu. Nếu tôi ở nhà chỉ vì sự an toàn của mình và không nghĩ đến các anh, điều đó có phải là ích kỷ không? Tôi không yêu cầu các anh phải chịu trách nhiệm về rủi ro của tôi. Tôi chỉ mong muốn các anh hãy thoái xuất khỏi tà Đảng và thuận theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Các anh sẽ được các vị Thần ban phước và sẽ có một tương lai tươi sáng.

Sau nhiều cuộc gặp gỡ, tất cả trong số họ đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Một vài người trong số họ thường hỏi tôi thêm về tài liệu Pháp Luân Đại Pháp.

Trong câu chuyện thứ ba, tôi được một biên tập viên cao cấp tại một nhà xuất bản biết đến. Ông chủ của tôi thực sự thích cuốn sách tôi đã viết về các trang lịch sử. Ông đã liên lạc với một nhà xuất bản để xuất bản cuốn sách và giới thiệu người biên tập viên cao cấp cho tôi.

Người biên tập viên đã đánh giá cao cuốn sách và quan tâm đến việc sẽ xuất bản nó. Chúng tôi đã ăn tối cùng nhau nhiều lần. Sau đó, cô nói với tôi rằng cô bị trầm cảm nghiêm trọng, mất ngủ và chán ăn, tính khí của cô ngày càng trở nên mất khống chế. Cô nói: “Một vài ngày trước, tôi đã tranh cãi với sếp mà không vì lý do gì. Sếp của tôi đã rất xấu hổ và dọa sẽ sa thải tôi. Tôi rất lo lắng cho bản thân mình. Thậm chí, tôi còn nghĩ đến việc tự kết liễu cuộc đời mình.

Tôi đã nói với cô: “Nếu cô tin tôi, tôi có thể giúp được cô”. Sau đó, tôi đã giảng chân tướng cho cô ấy và thuyết phục cô thoái xuất khỏi các tổ chức liên đới của ĐCSTQ. Tôi cũng bảo cô hãy thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. “Việc này sẽ giúp cô khỏi bệnh trầm cảm”, tôi nói với cô và cô đã đồng ý.

Sau đó, tôi đưa cho cô một cuốn Chuyển Pháp Luân và một số tài liệu khác. “Cô hãy đọc sách khi có thời gian”, tôi đã nói với cô, “Cuốn sách có thể giúp cô vượt qua đau khổ. Đó là cách tốt nhất”. Cô đã tiếp nhận những gì tôi nói. Sau đó, tôi đề nghị cô ấy nên xin lỗi sếp của mình.

Sau đó không lâu, cô ấy mời tôi đi ăn tối và hào hứng nói với tôi rằng cô có một tin tốt lành là cô đã đọc Chuyển Pháp Luân một cách cẩn thận. “Đây thực sự là một cuốn sách đặc biệt”, cô nói: “Khi tôi đọc sách, tâm trạng chán nản của tôi đã biến mất. Bây giờ tôi có thể ngủ và ăn uống bình thường. Tôi cảm thấy hạnh phúc mỗi ngày. Sếp của tôi cũng đã bỏ qua cho tôi, và thậm chí còn khen ngợi tôi trước mặt mọi người vì công việc của tôi”.

Cô cũng nói với tôi rằng cuốn sách mà tôi viết đã được nhà xuất bản thông qua. Cuốn sách đó đã được sếp của cô ấy đề nghị là một trong những cuốn sách nổi bật mà nhà xuất bản sẽ quảng bá rộng rãi.

Chứng kiến huyền năng của Đại Pháp

Trong 20 năm qua, tôi đã được chứng kiến huyền năng kỳ diệu của Đại Pháp. Tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện ở đây, đó là sự bảo hộ từ bi của Sư phụ đối với tôi.

Tôi đã làm việc với một nhiếp ảnh gia, anh đã giúp tôi chỉnh sửa những bức ảnh trong cuốn sách của mình. Nhìn anh đôi lúc có vẻ buồn chán. Anh nói với tôi rằng vợ anh đang mang thai bảy tháng, nhưng thai nhi bị chẩn đoán mắc bệnh não úng thủy nghiêm trọng. Các bác sĩ tại một số bệnh viện đã cho anh lời khuyên nên kết thúc thai kỳ. Em bé sẽ phải nhận điều trị tích cực sau khi sinh và sẽ tốn rất nhiều tiền, nhưng kết quả chưa hẳn đã tốt. Có khả năng cao là em bé sẽ gặp vấn đề nghiêm trọng về não, ngay cả sau khi được điều trị. Cả nhà anh đang rất lo lắng về điều này.

Tôi nói với anh: “Đừng lo lắng. Hãy lắng nghe tôi. Anh biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đó là môn tu luyện uyên thâm của Phật gia, được truyền ra để độ nhân. Nó có uy lực thần kỳ. Nhiều học viên Đại Pháp từng bị ung thư và các bệnh hiểm nghèo khác, nhưng họ đã được Đại Pháp chữa khỏi. Tôi tin rằng Sư phụ Lý sẽ cứu con của anh, miễn là gia đình anh hãy làm theo những gì tôi nói. Đầu tiên, gia đình anh phải thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tiếp đến, anh cần dọn sạch môi trường trong gia đình của anh – vứt bỏ hết các loại sách khí công giả. Sau đó, treo bức tranh Pháp Luân Đại Pháp trong nhà. Bằng cách này, môi trường trong gia đình của anh sẽ được yên bình và tràn đầy năng lượng. Thứ ba, vợ chồng anh nên dành thời gian để đọc sách Chuyển Pháp Luân, và nghe nhạc Đại Pháp, như nhạc Phổ độ, Tế thế. Những bản nhạc này sẽ rất tốt cho con của anh.

Anh ấy đã đồng ý và làm tất cả những điều này. Toàn bộ gia đình anh, gồm vợ, bố mẹ vợ cũng đồng ý.

Một tháng sau, vợ anh đi khám lại. Thật kinh ngạc khi các triệu chứng bệnh tật của thai nhi đã không còn. Các bác sĩ đã rất sốc vì điều đó. Họ đã có một đứa con khỏe mạnh. Cả nhà vô cùng hạnh phúc. Đứa trẻ hiện đang học tiểu học, thông minh và khỏe mạnh. Cả gia đình anh vô cùng biết ơn sự cứu giúp của Sư phụ. Họ đã bắt đầu bước vào tu luyện Đại Pháp.

Một trong những người lãnh đạo đã nghỉ hưu của tôi có một khối u máu trên cổ. Nó ngày càng to lên và được chẩn đoán là ung thư máu. Anh ấy đã rất lo sợ. Tôi đã đến để giảng chân tướng cho anh. Anh nói rằng anh đã mắc rất nhiều bệnh trong nhiều năm qua. Năm 1999, có một người bạn đã giới thiệu Đại Pháp cho anh, và anh đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Anh biết rằng Đại Pháp là tốt, nhưng anh không thể từ bỏ các chấp trước về danh tiếng và tiền bạc, vì vậy anh đã không bước vào tu luyện.

Tôi nói: “Anh thực sự có mối duyên tiền định với Đại Pháp. Sẽ không quá muộn để bù đắp lại điều đó. Anh chỉ cần làm theo những gì tôi nói với anh. Hãy thoái xuất khỏi Đảng cộng sản và thường xuyên niệm 9 chữ vàng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Anh ấy đã đồng ý.

Vợ của anh là một bác sĩ, cô ấy yêu cầu anh phải làm phẫu thuật cắt bỏ khối u. Tôi nói với anh: “Phẫu thuật cũng được, nhưng anh phải làm theo những gì tôi đã nói với anh, điều đó thực sự có thể giúp cho anh. Sau cuộc phẫu thuật, anh đã từ chối đề nghị làm hóa trị. Anh đã niệm 9 chữ vàng và đã đọc rất nhiều tài liệu về Đại Pháp. Sức khoẻ của anh đã hồi phục nhanh chóng. Tỷ lệ tử vong do ung thư máu rất cao, nhưng sức khoẻ của anh đã hồi phục trong một thời gian ngắn. Chúng tôi đều biết rằng Sư phụ đã cứu anh.

Một việc khác vừa xảy ra gần đây. Anh trai tôi đã phải đến Vũ Hán để dự một đám tang vào cuối năm ngoái. Tôi nói với anh trên điện thoại rằng không nên đi vì đã phát hiện một số trường hợp nhiễm COVID-19 ở đây. Nhưng anh đã không nghe tôi.

Sau đám tang, anh gọi điện nói với tôi rằng anh cảm thấy đau ở cổ họng, ho và sốt nhẹ. Tôi bảo anh phải ngay lập tức niệm 9 chữ vàng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Tôi nói: “Em đã nói với anh rằng bất cứ khi nào anh gặp nguy hiểm phải niệm 9 chữ vàng. Tại sao anh không nghe em!?” Anh ấy đã rất hối hận. “Anh quên mất. Từ bây giờ, anh sẽ tiếp tục niệm 9 chữ vàng cho đến khi sức khoẻ bình phục”.

Sau khi anh trở về nhà, toàn thành phố Vũ Hán đã bị phong toả. Thị trấn của anh cũng bị phong toả. Anh đã bị đưa đi cách ly tại một bệnh viện ở địa phương, và vợ của anh phải cách ly tại nhà. Nhân viên y tế kiểm tra sức khoẻ cho họ mỗi ngày. Vài ngày sau, anh nói với tôi qua điện thoại rằng các triệu chứng của anh đã biến mất. Các bác sĩ tin rằng anh bị viêm phổi, nhưng các xét nghiệm đã cho kết quả âm tính. Sau vài ngày, anh đã hoàn toàn bình phục.

Anh cảm ơn sự giúp đỡ của tôi. Tôi nói: “Anh nên cảm ơn Sư phụ Lý. Vì anh đã thoái xuất khỏi Đảng từ lâu và anh đã ủng hộ em tu luyện Đại Pháp, nên đã được hưởng phúc lành của Đại Pháp”.

Trân quý vô cùng

Sư phụ giảng:

“Tu Đại Pháp cũng là có phúc phận, nhưng hễ tu luyện thì có ma nạn, điểm này là khẳng định”. (Giảng Pháp tại thành phố New York, Giảng Pháp tại Pháp hội Mỹ quốc [1997])

Trong hơn 20 năm tu luyện, tôi đã trải qua nhiều khổ nạn, thử thách và bắt bớ. Với sự dẫn dắt và bảo hộ của Sư phụ, tôi đã vượt qua mọi khó khăn và chưa bao giờ thực sự gặp nguy hiểm gì. Tôi đã trở nên ngày càng khỏe mạnh, và cũng có được trí huệ nhờ tu luyện Đại Pháp. Thiên mục của tôi cũng đã được khai mở. Sư phụ đã giúp tôi vượt qua cuộc bức hại về kinh tế của cựu thế lực.

Tôi đã có nguồn thu nhập ổn định, và tôi làm công nhân hợp đồng trong thời gian 8 năm. Khi tôi 55 tuổi, cơ quan đã trả cho tôi số tiền hơn 100.000 Nhân dân tệ phí an sinh xã hội, và đề nghị cho tôi nghỉ hưu theo chế độ của người quản lý cấp cao, mặc dù tôi là một công nhân hợp đồng. Tôi cũng đã nhận được tiền trợ cấp từ chính quyền thành phố với tư cách là vợ của một quan chức quân đội. Tôi tin rằng các học viên Đại Pháp là những người may mắn nhất trong vũ trụ này – Sư phụ vẫn luôn dõi theo chúng ta mọi thời mọi khắc.

Các học viên Đại Pháp đã đi theo Sư phụ trong thời kỳ Chính Pháp suốt 20 năm. Trong 20 năm qua, chúng tôi đã giảng chân tướng và cứu được nhiều người. Trong đại dịch, khi con người đang phải đối mặt với nguy hiểm, tôi muốn nói với các bạn, dựa trên kinh nghiệm của bản thân, chúng ta phải nhận ra bản chất xấu xa của chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa vô thần, và sẽ thấy rõ mục đích xấu xa của ĐCSTQ là để tiêu diệt loài người. Con người sẽ sống sót sau những thảm họa này chỉ khi họ kính Thần kính Phật, nâng cao tiêu chuẩn đạo đức của bản thân, từ bỏ cái ác, thoái xuất khỏi Đảng, ủng hộ Đại Pháp và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/14/404935.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/28/185260.html

Đăng ngày 22-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share