Bài viết của Vương Anh

[MINH HUỆ 11-07-2020] Đã gần bốn tháng trôi qua kể từ khi Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) công bố đại dịch virus corona vào ngày 11 tháng 3 năm 2020.Vô số bằng chứng đã xuất hiện, cho thấy Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cố ý che giấu dịch khi mới bùng phát.

Khi một nhà virus học Hồng Kông quyết định phơi bày việc ĐCSTQ đã đánh lạc hướng người dân Trung Quốc và thế giới về virus corona, cô phát hiện mình đang đối mặt với sự trả thù khắc nghiệt: cha mẹ cô đã cầu xin cô giữ im lặng để không bị trở thành mục tiêu tấn công, còn lãnh đạo đã sa thải cô và gỡ thông tin về cô trên trang web của nhà trường.

Cô Diêm Lệ Mộng là một nhà nghiên cứu thuộc Đại học Hồng Kông. Mặc dù thông tin của cô trên trang web của trường đã bị gỡ xuống, nhưng những thông tin trực tuyến như hội nghị chuyên đề uy tín Keystone mà cô có bài phát biểu về vacxin cảm cúm năm 1998 cho thấy cô là một bác sỹ, tiến sỹ, và lĩnh vực nghiên cứu của cô tập trung vào các bệnh truyền nhiễm qua động vật.

Theo bài báo ngày 10 tháng 7 của Fox News với tiêu đề “Nhà virus học Trung Quốc buộc tội Bắc Kinh che giấu virus corona trốn khỏi Hồng Kông: ‘Tôi biết họ sẽ xử lý những người thổi còi như thế nào’”, cô Diêm cho biết chính quyền Trung Quốc đã biết về virus corona từ cuối tháng 12 năm 2019 nhưng họ vẫn quyết định giữ kín thông tin này.“

Khả năng lây từ người sang người của chủng virus này đã được phát hiện từ tháng 12 năm 2019

Cô Diêm đã trốn sang Mỹ vào ngày 28 tháng 4 năm 2020, sau khi được cảnh báo rằng khi phơi bày sự che giấu của ĐCSTQ ở Hồng Kông, cô có thể sẽ gặp nguy hiểm, bị bỏ tù hoặc “mất tích”.

Làm việc trong một phòng thí nghiệm của WHO, cô Diêm là một trong những nhà khoa học đầu tiên trên thế giới nghiên cứu về virus corona chủng mới. Cấp trên của cô, một chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực cộng tác với WHO, đã đề nghị cô xem xét các trường hợp giống như SARS xuất hiện tại Trung Quốc Đại lục từ cuối tháng 12 năm 2019.

“Chính quyền Trung Quốc đã từ chối để các chuyên gia nước ngoài, kể cả các chuyên gia ở Hồng Kông, làm nghiên cứu ở Trung Quốc”, cô Diêm trả lời trong một bài phỏng vấn, “Vì vậy, tôi đã tìm tới những người bạn của mình để có thêm thông tin.”

Thông qua các chuyên gia y tế trong mạng lưới của mình, ngày 31 tháng 12 năm 2019, cô Diêm đã biết virus này có khả năng lây truyền từ người sang người. Khi báo cáo điều này với cấp trên, cô chỉ được bảo là hãy làm việc tiếp. Nhưng mãi đến ngày 21 tháng 01 năm 2020, ba ngày sau khi thành phố Vũ Hán, tâm chấn của virus bị phong tỏa, Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh CDC Trung Quốc mới thông báo virus có thể lây từ người sang người.

Lời kể của cô Diêm trùng khớp với các thông tin thu được từ nhiều nguồn. Bà Ngải Phân, trưởng Khoa Cấp cứu thuộc Bệnh viện Trung ương Vũ Hán cho biết các mẫu xét nghiệm của bệnh nhân cho thấy virus corona xuất hiện tại bệnh viện từ ngày 30 tháng 12 năm 2019. Ngoài việc trình báo lên các cơ quan quản lý y tế, bà còn chia sẻ thông tin này trên mạng xã hội. Điều này đã khiến bà bị kỷ luật dưới nhiều hình thức. Đồng nghiệp của bà, bác sỹ Lý Văn Lượng, cũng bị bịt miệng, sau đó qua đời vì chính căn bệnh này vào ngày 2 tháng 7 năm 2020.

Sự che giấu của các quan chức

Câu chuyện của cô Diêm Lệ Mộng cũng tương tự như vậy. Cô cho biết, ngày 9 tháng 1, WHO ra thông báo phủ nhận việc virus này có khả năng lây từ người sang người. Không chỉ vậy, các chuyên gia y tế Trung Quốc còn bị cấm bàn luận về vấn đề này. “Chúng tôikhông được phép nói về nó, nhưng chúng tôi cần phải đeo khẩu trang”, tất cả bạn bè, đồng nghiệp của cô ở Trung Quốc Đại lục đều nói với cô như vậy.

Một nỗ lực khác của cô Diêm trong việc cảnh báo về virus với cấp trên cũng bị ngáng trở. “Hãy im lặng và cẩn thận” là những gì mà cô được nhắc nhở. Cấp trên của cô nói thêm: “Đừng chạm vào vạch đỏ, [nếu không] chúng ta sẽ gặp rắc rối và sẽ bị biến mất.”

Cô Diêm còn cho biết, ông Malik Peiris, đồng giám đốc phòng thí nghiệm có liên kết với WHO, cũng biết về vấn đề này, nhưng đã không có hành động nào để cảnh báo công chúng.

Mặc dù cô cảm thấy có trách nhiệm chia sẻ thông tin này với công chúng vì như thế có thể cứu được nhiều mạng người, nhưng cô cũng biết hậu quả có thể xảy ra. “Tôi biết ĐCSTQ sẽ xử lý những người thổi còi như thế nào”, cô giải thích.

Nỗi sợ của cô đã được xác nhận khi cô chia sẻ sự băn khoăn của mình với chồng. “Anh ấy đã đổ lỗi cho tôi, và cố làm tôi mất tự tin… Anh ấy nói bọn họ sẽ giết tất cả chúng tôi”, cô nhớ lại. Điều đó đã khiến cô quyết tâm sang Mỹ và nói lên sự thật.

Ngay sau đó, cô đã bị trả thù. Đại học Hồng Kông gỡ trang thông tin về cô và thu hồi quyền truy cập các cổng trực tuyến và email của cô. Một phát ngôn viên của trường cho biết cô Diêm không còn là nhân viên ở đó nữa.

Các quan chức cũng tìm tới quê nhà của cô ở Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông để lục soát nhà và uy hiếp cha mẹ cô. Vì quá sợ hãi, cha mẹ cô đã cầu xin cô Diêm quay lại và từ bỏ đấu tranh bằng cách giữ im lặng.

Nhưng cô Diêm nói rằng cô không thể không nói lên sự thật, bất chấp việc ĐCSTQ tiếp tục đe doạ.

Một vạch đỏ vô hình mà có thể cảm thụ rõ rệt

Cô Diêm Lệ Mộng không phải là người đầu tiên phơi bày việc tung tin sai lệch của ĐCSTQ. Nhưng cũng giống như bà Ngải Phân và bác sỹ Lý Văn Lượng đã đề cập bên trên, hầu hết những người dám làm vậy đều đã phải đối mặt với hậu quả nghiêm trọng vì lòng dũng cảm và trung thực của họ.

Theo Tổ chức Bảo vệ Nhân quyền Trung Quốc, một tổ chức phi chính phủ có trụ sở ở Washington DC, chỉ tính riêng ngày 22 tới 28 tháng 1 năm 2020, chính quyền Trung Quốc đã bắt giữ ít nhất 325 cư dân. Những người này bị buộc tội “lan truyền tin đồn”, “gây hoang mang”, hay “phá hoại trật tự xã hội”. Họ đã bị trừng phạt dưới nhiều hình thức như giam giữ, phạt tiền hoặc “giáo dục kỷ luật”.

Bên cạnh đó, chính quyền Trung Quốc các cấp cũng bám sát luận điệu của ĐCSTQ. Ngày 30 tháng 12 năm 2020, khi bà Ngải Phân xác nhận có trường hợp nhiễm virus corona tại bệnh viện của bà, Ủy ban Y tế Vũ Hán đã ra thông báo khẩn về nhiều ca mắc bệnh viêm phổi lạ có liên quan tới Chợ Hải sản Hoa Nam, Vũ Hán. Họ cũng nghiêm cấm các cá nhân và cơ sở y tế tiết lộ bất kỳ thông tin nào khi chưa được phép.

Ngoài ra, theo thông tin do Minh Huệ Net thu thập được, ngày 3 tháng 1 năm 2020, Ủy ban Y tế Quốc gia Trung Quốc đã ban hành một chính sách (Công văn 2020 số 3) với những hướng dẫn như sau: 1) Tất cả các chính quyền khu vực và ủy ban y tế cần phải quản lý các mẫu virus corona gây bệnh viêm phổi Vũ Hán theo quy định về “Vi sinh vật có nguy cơ gây bệnh cao (Tuýp 2)”; (2) Khi chưa có sự phê duyệt của chính quyền, không tổ chức nào được phép cung cấp kết quả xét nghiệm cho các tổ chức hay cá nhân khác; (3) Toàn bộ các cơ sở y tế phải lập tức dừng mọi xét nghiệm virus nào đang diễn ra; (4) Các cơ sở y tế phải tiêu huỷ toàn bộ các mẫu bệnh phẩm; (5) Các bác sỹ tuyến đầu ở Vũ Hán không được phép tiết lộ bất kỳ thông tin gì về bệnh viêm phổi Vũ Hán.

Dưới chế độ của ĐCSTQ, các quan chức Trung Quốc theo sát chỉ thị của Đảng và loại trừ mọi nỗ lực chống lại sự chỉ đạo của ĐCSTQ hay các nỗ lực vượt qua “vạch đỏ” mà cô Diêm đề cập phía trên. Nhiều ví dụ như vậy cũng xuất hiện trong cuộc bức hại Pháp Luân Công, một môn tu luyện tâm và thân dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Sau khi bà Trần Tử Tú, một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Sơn Đông, qua đời vì bị tra tấn trong đồn cảnh sát. Câu chuyện của bà đã được ông Ian Johnson đăng trên tạp chí Wall Street Journal. Sau đó, ông Ian được trao giải thưởng Pulitzer năm 2001. Tuy nhiên, con gái bà Trần đã bị bắt giữ ba ngày sau khi bài báo được công bố. Sau đó, cô bị khép vào tội “tiết lộ bí mật quốc gia” và bị giam cầm bốn năm.

Một ví dụ khác là Ngụy Tinh Diễm, sinh viên cao học của Đại học Trùng Khánh, bị bắt giữ vì tu luyện Pháp Luân Công. Cô đã bị cảnh sát cưỡng hiếp trước mặt hai tù nhân khác trong trại giam Bạch Hạc Lâm vào tháng 5 năm 2003. Sau khi trường hợp của cô được báo cáo lên Minh Huệ Net, cảnh sát Phòng 610 Trùng Khánh đã làm mọi thủ đoạn để bưng bít sự việc này, và bắt giữ thêm 40 người dám phơi bày sự việc. Ít nhất 10 người đã bị kết án tù, hạn từ 5 đến 14 năm. Tất cả đều bị kết án với tội danh “tiết lộ bí mật quốc gia”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/11/408870.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/13/185864.html

Đăng ngày 15-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share