Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-05-2020] Tôi muốn bắt đầu bài chia sẻ của mình bằng một đoạn Pháp của Sư phụ:

“Được thân người nào có dễ chi! Nếu mà thật sự được Đại Pháp, cá nhân ấy quả là quá may mắn.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Tôi năm nay 69 tuổi và bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào tháng 3 năm 2014. Tôi đã vô cùng may mắn có được cơ hội vạn năm có một trở thành một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Tôi sẽ nắm bắt cơ duyên này và tu luyện Đại Pháp tinh tấn.

Hàng ngày tôi thức dậy lúc 3 giờ 10 phút sáng, luyện công, phát chính niệm và học thuộc Pháp vào buổi sáng. Buổi chiều, tôi ra ngoài giảng chân tướng đến 3 giờ chiều. Sau khi trở về nhà, tôi phân loại danh sách những người đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Sau đó tôi đọc bài chia sẻ của các học viên khác trên website Minh Huệ. Buổi tối, tôi học và nhẩm Pháp. Tôi phát chính niệm bốn lần một ngày.

Học thuộc Pháp và đề cao trong tu luyện

Sư phụ giảng:

“Chư vị thuộc lòng “Chuyển Pháp Luân” rồi, đối với đề cao là có chỗ tốt. Bởi vì bộ phận vi quan của thân thể chư vị và con người bề mặt nhất của chư vị đều đang học thuộc.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ [1998])

Thuở đầu tôi từng học một bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân. Tuy nhiên tôi cảm thấy sự đề cao của mình khá chậm. Tôi đọc nhiều bài chia sẻ kinh nghiệm của các học viên trên website Minh Huệ về việc họ đã đề cao nhanh chóng như thế nào qua việc học thuộc Pháp, vì thế tôi cũng quyết định học thuộc Pháp.

Quá trình học thuộc Pháp là một quá trình loại bỏ các tâm chấp trước. Đầu tiên, tôi muốn tăng tốc độ ghi nhớ của mình. Tuy nhiên, tôi càng sốt sắng thì tốc độ ghi nhớ của tôi càng chậm. Tôi nhận ra rằng tôi đang truy cầu tốc độ. Tôi quên rằng lý do căn bản để học thuộc Pháp là đồng hóa với Pháp. Chỉ bằng cách học thuộc Pháp từ tâm tôi mới có thể đồng hóa với Pháp. Sau khi nhận ra điều này, các Pháp lý đã triển hiện cho tôi. Tôi đột nhiên ngộ ra một nguyên lý khi tôi học thuộc Pháp.

Sư phụ giảng:

“‘Tâm tính’ là gì? Tâm tính bao gồm có đức (‘đức’ là một chủng vật chất), gồm có Nhẫn, gồm có ngộ, gồm có xả, xả bỏ các loại dục vọng và các loại tâm chấp trước trong người thường; còn cả khả năng chịu khổ v.v., gồm các thứ của rất nhiều phương diện.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Khi học thuộc đoạn Pháp trên, tôi minh bạch tại sao Sư phụ lại yêu cầu chúng ta học Pháp nhiều hơn. Tôi cũng minh bạch rằng chúng ta có thể đề cao chỉ cần chúng ta học Pháp.

Đôi lúc trong khi học thuộc Pháp, tôi cảm nhận được một trường từ bi xung quanh mình. Tôi cũng cảm nhận được một luồng nhiệt lưu chuyển khắp thân thể tôi. Tôi thực sự nhận ra Pháp tuyệt vời và vĩ đại như thế nào. Tôi trở nên hạnh phúc hơn và tâm trí tôi trở thành sáng sủa và đơn giản. Tôi từ bi hơn và đo lường mọi thứ theo Pháp. Tôi chính lại tư tưởng và hành vi của mình theo các Pháp lý. Thật tuyệt vời biết bao khi có Sư phụ. Thật tuyệt vời biết bao khi được tu luyện. Thật tuyệt vời biết bao khi học thuộc Pháp.

Gia đình giúp tôi loại bỏ các chấp trước

Bởi vì tôi đã nghỉ hưu, môi trường tu luyện của tôi là gia đình. Tôi cũng nhận ra môi trường tu luyện gia đình đã được an bài để giúp tôi đề cao tâm tính của mình.

Sư phụ giảng:

“[Tôi] nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Trước khi tu luyện, tôi là một người vợ thích chi phối chồng. Tôi luôn xem thường chồng. Tôi được sinh ra trong một gia đình trí thức. Tôi có địa vị công việc cao hơn và mức lương cao hơn chồng tôi, và tôi đạt được thành quả trong công việc. Ở nhà tôi không quan tâm đến cảm xúc của chồng. Gia đình chúng tôi đã xảy ra chiến tranh lạnh trong nhiều năm.

Sư phụ giảng:

“Nữ nhân cương tiêm sính hào cường

Phù táo ngôn khắc bả gia đương”

(Âm dương phản bối, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

“Nữ nhân sắc sảo thích khoe mạnh bạo

Ngôn từ xốc nổi làm chủ gia đình”

Đây chính là tình huống của tôi trước khi tu luyện. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi nhận ra rằng bất kể tôi ở nhà hay ở ngoài xã hội, tôi đều nên giữ mình theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn và làm một người chân tu. Tôi học cách hướng nội.

Tôi bắt đầu quan tâm tới chồng, nghĩ cho chồng và tôn trọng chồng. Chồng tôi cũng thay đổi sau khi tôi đề cao. Tôi nhận ra ông ấy có nhiều điểm tốt sau khi tôi trở thành một người vợ tốt hơn. Tôi nhận ra ông ấy là người tốt bụng và thật thà. Ông ấy cũng làm mọi việc nhà miễn là có thời gian. Ông ấy coi lợi ích cá nhân nhẹ nhàng. Mỗi ngày sau khi tôi phát chính niệm, chồng tôi đều chuẩn bị bữa sáng.

Thi thoảng chồng tôi trách móc tôi vì những điều nhỏ nhặt. Ví dụ ông ấy nói tôi không nên để đồ ăn nóng vào trong tủ lạnh hoặc tôi dùng quá nhiều dầu khi nấu ăn. Đôi khi tôi cãi lại. Đôi khi tôi cố gắng không nói gì nhưng vẫn cảm thấy khó chịu.

Sư phụ giảng:

“Tu luyện nhân
Tự trảo quá
Các chủng nhân tâm khứ đích đa
Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc
Đối đích thị tha
Thác đích thị ngã
Tranh thậm ma”

(Thùy thị thùy phi, Hồng Ngâm III)

Tạm dịch:

“Người tu luyện
Tự tìm lỗi
Các loại nhân tâm phải bỏ nhiều
Quan ải lớn nhỏ chớ rớt lại
Cái đúng là họ
Cái sai là mình
Còn tranh gì nữa”

Tôi nhận ra rằng tất cả những vấn đề này được an bài để tôi đề cao bản thân. Khi không hướng nội, tôi đánh mất cơ hội đề cao. Tôi nhận ra tôi có tâm tranh đấu và chấp trước vào giữ thể diện. Tôi chỉ muốn nghe những lời khen từ người khác và coi thường mọi người. Tôi cũng nhận ra rằng nếu tôi còn ôm giữ những chấp trước này, tôi không thể đề cao được.

Sau khi minh bạch, bất cứ khi nào chồng tôi đổ lỗi cho tôi điều gì, phản ứng đầu tiên của tôi là hướng nội. Đôi khi tôi muốn biện giải, nhưng tôi có thể ngay lập tức dừng lại và trân trọng chồng vì đã cho tôi cơ hội để đề cao. Bằng cách này, tôi liên tục loại bỏ những chấp trước của mình, đề cao bản thân, chú ý hơn vào lần sau và làm tốt hơn. Gia đình tôi càng ngày càng trở nên hòa ái khi tôi dùng Đại Pháp để chỉ đạo bản thân mình.

Thức tỉnh lương tri con người trong suốt đại dịch

Virut Trung Cộng (virut corona) đột nhiên bùng phát trong suốt dịp Tết Nguyên đán năm nay. Ban đầu tôi không biết làm gì.

Sư phụ giảng:

“[Dẫu] có chuyện gì trọng đại đến mấy xảy ra [thì] vẫn cứ như là không có gì cả, cứ bình thường mà làm những gì mà đệ tử Đại Pháp cần làm; đó chính là con đường mà chư vị đang đi hôm nay; đó chính là uy đức mà chư vị lưu lại. Con đường mà các đệ tử Đại Pháp đi, ấy chính là những gì mà hình thức tu luyện [của chư vị] quyết định rằng cần thiết phải tu thế nào; nhất quyết không được vì có những biến hoá về hình thức nơi người thường mà biến đổi theo.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2004)

Virut Trung Cộng là một khảo nghiệm khác đối với tất cả các học viên Đại Pháp. Chúng ta nên làm tốt ba việc chiểu theo yêu cầu của Sư phụ. Vì thế tôi vẫn ra ngoài giảng chân tướng cho mọi người vào buổi chiều. Tôi ra ngoài mỗi ngày và chưa từng dừng lại dù chỉ một ngày. Tôi xin Sư phụ bảo hộ cho tôi trước khi tôi đi. Tôi xin Sư phụ giúp tôi tìm những chúng sinh có thể được cứu. Sư phụ đã giúp tôi bởi vì suy nghĩ của tôi là ngay chính.

Có một vài người đi bộ trên đường phố. Khi tôi nhìn thấy ai đó, tôi sẽ chào hỏi họ và giảng chân tướng. Một vài người hỏi tôi tại sao lại ra ngoài trong đại dịch như vậy. Tôi trả lời họ rằng tôi ra ngoài để nói với mọi người làm thế nào để an toàn trong bệnh dịch. Nhiều người đã cảm ơn tôi.

Một buổi trưa thứ Bảy, tôi nhìn thấy một phụ nữ đang trả lời điện thoại ở ngã tư. Cô ấy đang tìm địa chỉ và theo chỉ dẫn trên điện thoại nhưng bị lạc đường. Tôi tiến lại gần và hỏi xem liệu tôi có thể giúp gì. Cô ấy đưa điện thoại cho tôi, tôi tìm địa chỉ và sau đó đi bộ cùng cô ấy đến đó. Trên đường tôi nói chuyện với cô ấy về Pháp Luân Đại Pháp và đề nghị cô ấy hãy thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Cô ấy đã đồng ý thoái với bí danh là “Vui vẻ.”

Hiện nay ngày càng nhiều người minh bạch chân tướng. Một ngày, một phụ nữ đồng ý thoái Đảng và nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chỉ có chính quyền Trung Quốc mới không cho phép người dân tu luyện.” Tôi nói nếu Pháp Luân Đại Pháp tiếp tục được phổ truyền ở Trung Quốc thì sẽ không có nhiều tham nhũng và những hiện tượng xấu trong xã hội đến như vậy, bởi vì Đại Pháp có thể giúp duy trì tiêu chuẩn đạo đức trong xã hội. Tôi tặng cô ấy một cuốn sách nhỏ và nói với cô hãy chia sẻ thông tin với những thành viên trong gia đình.

Một lần tôi nói chuyện với một cô gái trong thời gian gián cách xã hội. Trong lúc nghe tôi, cô ấy mỉm cười và tiến tới để cảm ơn tôi. Cô ấy đã thoái ĐCSTQ và nói với tôi hãy nói nhỏ để bảo vệ tôi trong cuộc bức hại.

Khi nhìn lại quá trình tu luyện của mình trong suốt những năm qua, tôi có rất nhiều trải nghiệm muốn chia sẻ cùng các bạn đồng tu. Tôi thật may mắn được bước trên con đường tu luyện ngày hôm nay cùng với sự bảo hộ của Sư phụ. Không có lời nào diễn tả được lòng biết ơn của tôi với Sư phụ. Mỗi sự đề cao của tôi đều có sự dẫn dắt của Sư phụ, và mỗi điều tôi thể ngộ được đều là Sư phụ ban cấp cho.

Tôi vô cùng trân quý sự từ bi vô hạn của Sư phụ. Tôi vô cùng trân quý sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Thật tuyệt vời biết bao khi có Sư phụ! Thật tuyệt vời biết bao khi được tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/4/404751.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/22/185616.html

Đăng ngày 08-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share