Bài viết của học viên Pháp Luân Công tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 18-05-2020] Tôi muốn chia sẻ về một vài đột phá của bản thân trong việc học Pháp, tu luyện và hiệu quả khi thực hiện các cuộc gọi về Trung Quốc.

Tôi là một thành viên tham gia nhóm gọi điện thoại về Trung Quốc để giảng thanh chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công và về bản chất thực sự của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), từ đó hối thúc mọi người cắt đứt mọi liên hệ của mình với ĐCSTQ.

Học thuộc Chuyển Pháp Luân

Cách đây một tháng, các học viên trong nhóm chúng tôi đã quyết định học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công.

Cách học của chúng tôi là mỗi lần học thuộc một đoạn, và cứ học thuộc từng đoạn từng đoạn trong mỗi một mục rồi sau đó học thuộc cả mục. Để tránh sai sót, chúng tôi phải rất tập trung và chú ý đến từng chữ trong sách. Đối với tôi, cả quá trình này chính là quá trình liên tục được đồng hóa với Pháp, liên tục được tẩy tịnh.

Tôi đã cố gắng hết sức để ngồi song bàn trong khi học thuộc Pháp. Lưng và hông tôi bị đau cứng, như thể thân thể của tôi ở không gian khác bị bẻ gãy vậy. Mỗi khi tôi đổi tư thế là lại nghe thấy tiếng kêu rắc của xương.

Tôi biết rằng khó chịu đó là do tâm tính của tôi còn cần đề cao lên nhiều và do tôi luyện công không đầy đủ. Thân thể tôi chưa hoàn toàn được chuyển hóa trong tu luyện. Nếu tâm tính của tôi không đúng, thân thể vật chất này của tôi cũng sẽ không được điều chỉnh đúng. Tôi nhận ra rằng mình đã bị tụt lại phía sau và cần phải đột phá.

Trong tâm tôi thầm nói với Sư phụ: “Sư phụ à, con sẽ buông bỏ chấp trước vào tự ngã, con sẽ đồng hóa bản thân với Pháp. Con sẽ theo kịp. Con cầu xin Sư phụ trợ giúp con. Con xin cảm tạ Sư phụ.”

Khi chân tôi bắt đầu đau, tôi đã tự nhủ: “Mình cần phải tiêu bỏ nghiệp lực này của mình, đau đớn đồng nghĩa với việc nghiệp lực đang được tiêu trừ và đó là hảo sự.”

Hàng ngày, chúng tôi học thuộc Pháp trong hai giờ và học một bài giảng trong Chuyển Pháp Luân. Sau đó, lưng và hông tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Một tháng sau thì đã có chuyển biến rất đáng kể. Đồng thời, tôi cũng cảm thấy trầm tĩnh hơn.

Quyết tâm tham gia học Pháp nhóm

Một điều quan trọng khác mà tôi thụ ích được từ việc quyết tâm tham gia học Pháp nhóm đó là tôi đã nhận ra những lợi ích từ việc học Pháp nhóm.

Trước đó tôi đã từng miễn cưỡng tham gia học Pháp nhóm. Vì là người đọc chậm nên tôi cảm thấy lo lắng khi đọc cùng các học viên khác. Tôi không thể bắt hơi kịp nếu tốc độ đọc quá nhanh và tôi khó có thể lĩnh hội được những gì mình đang đọc. Cuối cùng, tôi đưa ra nhận định rằng học Pháp nhóm đối với tôi mà nói là lãng phí thời gian.

Suy nghĩ này thực sự đã bộc lộ vấn đề của bản thân tôi và đó là điều tôi cần quy chính lại. Nhưng thật không may là tôi đã phải mất một thời gian dài để giải quyết dứt khoát vấn đề này.

Một lần, chỉ ngay trước khi nhóm học Pháp sắp bắt đầu, tôi cứ suy nghĩ về việc liệu mình có nên tham gia hay không. Tôi đã nghĩ, hãy gạt sang một bên vấn đề rằng liệu mình sẽ lĩnh hội Pháp được nhiều đến đâu từ việc học Pháp nhóm, mà chỉ xem đó như một hoàn cảnh để tu luyện tâm tính của mình.

Vì thế tôi đã tham gia. Nhóm chúng tôi khi đó chỉ có bảy người nhưng giọng đọc, ngữ điệu, tốc độ và tâm thái của chúng tôi rất không đồng điệu. Những sự khác biết đó đã phản ánh ra khi chúng tôi đọc.

Tôi đã bực mình nhưng lập tức nhận thức ra. Làm sao tôi có thể bất thiện với các học viên khác như vậy được?

Sư phụ đã giảng:

“Bởi vì người tu luyện là trân quý nhất, [vì] người ấy muốn tu luyện; vậy nên, một niệm [muốn tu luyện] xuất phát ra là trân quý nhất.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tâm thiếu từ bi đó không phải là chân ngã của tôi. Tôi đã thầm nói với Sư phụ: “Con không muốn bất thiện như thế”. Ngay lập tức, một tầng các vật chất xấu đã được gỡ bỏ và thân thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng. Việc đọc của tôi cũng trở nên vững chắc và lưu loát. Tôi đã hiểu được Pháp trong khi đọc. Đó là một trải nghiệm thật kỳ diệu.

Sau khi có những đột phá trong việc học Pháp, cảm nhận về sự cấp bách của tôi cũng tăng lên. Những chân tướng về cuộc bức hại cứ ùa vào tâm trí tôi khi tôi thực hiện các cuộc gọi về Trung Quốc. Tôi cũng bảo trì tâm thái trầm tĩnh được tốt hơn trong suốt các cuộc gọi.

Cuộc nói chuyện điện thoại thành công

Khi nói chuyện với một phó chủ tịch của một cơ quan chính phủ, tôi đã nói: “Chào anh, tôi thấy rằng dịch bệnh virus Vũ Hán ở Hắc Long Giang đang ngày càng trầm trọng, tôi thực sự lo lắng cho anh. Tôi hy vọng anh và gia đình sẽ bình an vượt qua dịch bệnh này.”

“…Năm nay, nhiều thảm họa đã xuất hiện ở Trung Quốc. Bão tuyết, mưa đá, rồi giông bão xuất hiện vào tháng 4 vừa qua là những hiện tượng bất thường. Tất cả đều là biểu hiện của những bất công nghiêm trọng tồn tại ở Trung Quốc. ĐCSTQ đã cầm quyền trong 70 năm và nó cai trị Trung Quốc dựa vào dối trá và bạo lực. Nó đã gây ra những tội ác không thể dung thứ đối với nhân dân Trung Quốc. Tám mươi triệu người Trung Quốc đã bị thiệt mạng vì rất nhiều phong trào chính trị… đặc biệt là trong cuộc bức hại tàn bạo đối với các học viên Pháp Luân Công trong suốt hơn 20 năm qua …”

“… khi dịch bệnh bắt đầu khởi phát, ĐCSTQ đã bưng bít bằng cách ngăn cản người dân không được nói về nó. Sáu tháng sau, nó mới công bố dịch bệnh, nhưng khi đó, virus đã lây lan ra toàn thế giới. Trong số những người ở Trung Quốc đã tử vong vì virus thì các đảng viên của nó chiếm một tỷ lệ lớn. Tránh xa khỏi ĐCSTQ là việc làm khôn ngoan nhất.”

“… Các học viên Pháp Luân Công đã mạo hiểm cả tính mạng của mình để khuyên mọi người cắt đứt mọi liên hệ với ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để họ có thể được bình an. Đồng thời, thành tâm niệm chân ngôn ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’ sẽ mang lại phúc báo. Tại sao vậy? Đó là bởi vì Chân-Thiện-Nhẫn là đặc tính của vũ trụ. Đó là năng lượng thuần chính nhất và nguyên lý chỉ đạo của Pháp Luân Công cũng lại chính là Chân-Thiện-Nhẫn. Các học viên Pháp Luân Công đến từ khắp nơi trên thế giới và thuộc mọi giai tầng của xã hội…”

“… cuộc bức hại Pháp Luân Công cần phải chấm dứt… Tôi hy vọng anh có thể trợ giúp các học viên Pháp Luân Công. Anh sẽ đắc phúc báo khi giữ cho mình một trái tim từ bi.”

Tôi đã thực hiện bốn cuộc gọi để nói tất cả những gì mình muốn nói.

Cuối cùng, phó chủ tịch đã cảm ơn tôi.

ba điều cần ghi nhớ

Tôi đã thực hiện một cuộc gọi cho một giáo dưỡng ở một trại tạm giam vào ngày 28 tháng 4. Tôi nói: “…để bảo vệ bản thân anh cùng gia đình, anh cần thực hiện ba điều. Thứ nhất là không được tham gia bức hại các học viên Pháp Luân Công, anh hãy bảo vệ họ nếu có thể; thứ hai, hãy nhớ thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’; thứ ba, hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Anh có thể nhớ được ba điều này không?”

Người đàn ông đó đã trả lời: “Được, tôi sẽ ghi nhớ.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/18/405569.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/18/185566.html

Đăng ngày 03-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share