Bài viết của Mịch Chân

[MINH HUỆ 01-06-2010] Trong một công viên trong một thành phố nhỏ tại miền bắc Trung Quốc, khoảng chục vị lão nhân (phần đông là viên chức chính phủ về hưu) họp mặt nhau mỗi ngày. Họ nói về mọi điều, nhưng luôn kết thúc bàn về một đề tài đặc biệt, đó là sự bất mãn của họ với tham nhũng và tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi đôi lúc tham gia vào sự tụ họp của họ.

Có một ngày, chúng tôi nói về sự tham nhũng và tàn ác của ĐCSTQ, từ các phong trào ‘chống cánh hữu’, ‘4 tiêu trừ’, ‘Cách mạng Văn hóa’, và ‘mùng 4 tháng Sáu’, đến sự đàn áp Pháp Luân Công. Một viên chức về hưu nói: “Người ta thường nói: ‘Nếu giết hết những người khác thì có thể bỏ sót người cần giết. Nếu giết tất cả mọi người, thì có thể giết lầm người không nên chết.’ Nhưng ngày nay, tôi thấy rằng bạn không thể giết một người vô tội chứ đừng nói việc giết tất cả mọi người.” Một người khác nói: “Bây giờ xã hội thối nát đến tận lõi rồi. Không ai còn có thể thay đổi nó.” Một người thứ ba nói một cách xúc động: “Chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể giúp xã hội này.

Đã 18 năm từ ngày 13 tháng 5 năm 1992, khi Pháp Luân Đại Pháp đầu tiên được giới thiệu ra thế giới. Môn tập đã sản sinh một làn sóng lớn. Trong khoảng thời gian từ tháng 5 năm 1992 đến tháng 7 năm 1999, khoảng 100 triệu người tại Trung Quốc tập luyện môn này. Các băng vải với ký hiệu Đại Pháp được nhìn thấy khắp nơi. Những nhóm tập công với hàng ngàn người được tổ chức khắp nơi. Các học viên bao gồm những người từ mọi tầng lớp xã hội. Quả thật, giống như được diễn tả trong một bài thi đời Đường: “Đêm qua gió Xuân lại, hoa đào ngàn cây nở rộ.” Nếu không có sự bức hại bởi ĐCSTQ và đầu não của nó là Giang Trạch Dân, sẽ có càng nhiều người hơn đã tham gia Đại Pháp.

Điều đầu tiên mà Pháp Luân Đại Pháp mang đến cho người ta là sức mạnh mầu nhiệm trị bệnh. Khi người ta tập luyện Pháp Luân Công chuyên cần, người ta gần như được bảo đảm là được hưởng lợi ích. Hội đồng Giáo dục thể thao Quốc gia đã làm một cuộc nghiên cứu trên hàng trăm ngàn học viên Pháp Luân Công tại Bắc Kinh, Vũ Hán và Quảng Đông và thấy rằng sự hiệu quả tổng quát của Pháp Luân Công trong việc gia tăng sức khoẻ là 97.9%. Trung bình mỗi người tiết kiệm được 1 700 nhân dân tệ tiền thuốc mỗi năm.

Những người bệnh giai đoạn cuối được chữa lành bệnh sau khi tập luyện Pháp Luân Công không còn là tin mới lạ. Mọi người đều biết sức mạnh trị bệnh mầu nhiệm của Đại Pháp. Cả Thủ tướng ĐCSTQ lúc bấy giờ, Chu Dung Cơ, đã nhận xét “Sao không để họ tiếp tục tập luyện? Tối thiểu điều đó sẽ tiết kiệm phí tổn thuốc men cho quốc gia.

Một điều khác mà Pháp Luân Đại Pháp mang đến cho thế giới là ước nguyện tịnh hóa tâm con người và thăng tiến tâm tính đạo đức của con người. 5000 năm văn hóa Trung Quốc là do giáo huấn của thần, cũng như tư cách và tiêu chuẩn đạo đức đặt ra bởi Không Tử và Mạnh Tử, đã trên bờ sụp đổ trước lòng tham và dục vọng không thỏa mãn với lợi lộc vật chất và ham muốn. Pháp Luân Đại Pháp được giới thiệu cho thế giới đã thay đổi điều này.

Theo bài viết trên trang Minh Huệ, “Sự bất đồng trong các lãnh đạo ĐCSTQ về vấn đề Pháp Luân Công“, “Vào năm 1998, cựu lãnh đạo thành viên quốc hội đã dẫn đầu một nhóm đại diện hưu trí để thực hiện một cuộc điều tra và nghiên cứu kỹ lưỡng về Pháp Luân Công và kết luận rằng ‘Pháp Luân Công 100% có lợi cho quốc gia và dân chúng.’ Bản báo cáo đã được nộp cho phòng chính trị của ĐCSTQ.”

Tại Hội chợ Sức khoẻ Đông Phương tổ chức tại Trung Quốc năm 1993, hội đồng tổ chức đã trao tặng những bằng tưởng thưởng cao nhất, “Khoa học tiền phong,” “Huy chương vàng đặc biệt,” và “Khí công sư được dân chúng hoan nghênh nhất” cho ông Lý Hồng Chí. Ngày 3 tháng 8 năm 1994, Thành phố Houston đã cấp bằng “Công dân danh dự” và “Đại sứ thân thiện” cho ông Lý. Ông Lý cũng đã được chỉ định cho Giải thưởng Nobel Hòa bình. Tháng 9 năm qua, Cơ quan nhân quyền Á châu đã cấp giải “Lãnh đạo tinh thần” cho ông Lý. Thành viên hội đồng nói khi trao bằng tưởng thường rằng: “Các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn mà ông Lý đưa ra là hữu hiệu nhất trong sự tịnh hóa tinh thần con người. Dưới sự lãnh đạo của ông, các học viên Pháp Luân Công đã đạt được những thành quả đáng ghi nhận trong việc chống lại sự đàn áp.”

Pháp Luân Đại Pháp đã truyền rộng trên 100 quốc gia trên thế giới. Tại Ấn Độ, các học viên của hơn 80 trường học, từ tiểu học và trung học đến đại học, đều tập luyện Pháp Luân Công. Đã có 3000 giải thưởng và tuyên dương đã được các chính phủ các cấp trên toàn thế giới trao tặng cho Pháp Luân Công.

Cho dù mục đích của việc dạy Pháp Luân Đại Pháp không phải là để sửa đổi xã hội nhân loại, để theo đuổi danh và lợi, hoặc để đạt được quyền bính chính trị, sự truyền bá Đại Pháp sẽ tạo cho xã hội một sự thay đổi tốt đẹp hơn. Tư cách của các học viên cũng có thể ảnh hưởng người khác và thăng hoa đạo đức. Không lạ gì khi tôi luôn nghe thấy rằng “Chỉ Pháp Luân Đại Pháp mới có thể giúp xã hội này.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/6/1/221171.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/6/13/117823.html
Đăng ngày: 25-07–2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản

Share