Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-05-2020] Tại nơi làm việc, ai cũng biết tôi là người thẳng thắn và trung thực. Trong mắt họ, tôi không biết thể hiện và cũng không có mối quan hệ nổi bật nào. Ở xã hội Trung Quốc ngày nay, mọi người tranh đấu vì đủ thứ, những người như tôi rất khó được tăng lương hay thăng tiến, chứ không nói gì đến việc dùng tiền và quan hệ để tìm một công việc tốt cho con cái.

Nhưng trước sự bất ngờ của nhiều người, tôi được thăng chức mà không cần phải hối lộ ai, vợ và con trai tôi cũng tìm được công việc tốt.

Bí mật của chúng tôi là gì? Là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thuận theo tự nhiên và nhận thức rằng một người sẽ có được những gì đáng có. Như Sư phụ đã giảng:

cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được. (Bài giảng thứ bảy – Chuyển Pháp Luân)

Việc thăng tiến của tôi

Công ty tôi có hơn 300 người, trong đó có hơn 50 nhân viên kỹ thuật. Một năm cũng chỉ có một đến hai vị trí được đề bạt. Mỗi lần được thăng chức, lương sẽ tăng hơn 6.000 nhân dân tệ một năm. Các điều kiện được xét dựa trên hiệu quả công việc, nhận xét của đồng nghiệp, đánh giá của cấp trên. Mọi người đều làm mọi việc để được thăng tiến, như mua bằng giả, tặng quà cấp trên, mời đồng nghiệp ăn uống.

Vì tôi từ chối không làm làm theo những điều này nên bị bỏ lại phía sau. Những người vào làm sau tôi đều đã được thăng chức, nhưng tôi cứ dậm chân tại một vị trí trong nhiều năm. Một số đồng nghiệp cảm thấy bất bình và khuyên tôi làm theo những người khác. Nhưng là người tu luyện, tôi biết tôi nên theo các tiêu chuẩn của Đại Pháp, không thể làm những điều phi đạo đức hoặc bất hợp pháp.

Vợ tôi nghĩ rằng tôi thật ngốc khi không đấu tranh để được thăng chức. Tôi nói với cô ấy không cần lo lắng; nếu nó là của tôi, nó sẽ tới.

Một đồng nghiệp thân thiết cũng đề xuất rằng tôi nên hối lộ cấp trên. “Cậu là nhân viên kỹ thuật có nhiều năm kinh nghiệm. Cậu có thừa tiêu chuẩn so với những người khác. Cậu cần phải đấu tranh. Dù sao thì nó cũng là của cậu. Nếu tôi là cậu, tôi sẽ đặt 20 nghìn nhân dân tệ lên bàn cấp trên và rời đi. Thế là thỏa thuận xong!”

Tôi chỉ mỉm cười: “Cậu thừa biết tôi không thể làm như vậy.”

Một năm, tôi dự định tham gia vào đợt đánh giá, tôi có lợi thế hơn nhiều người khác. Một nhân viên kỹ thuật lớn tuổi đã đến gặp tôi: “Hãy giúp tôi. Tôi sắp nghỉ hưu, cậu đừng tham gia năm nay.” Cơ hội thăng tiến này đối với ông ấy là lần cuối cùng trong đời, và tôi đã đồng ý.

Một năm khác, tôi lại ở trong danh sách được đề bạt. Một nhân viên kỹ thuật lớn tuổi khác tới gặp tôi nhờ tôi rút tên khỏi danh sách vì lý do tương tự. Tôi biết gia đình ông ấy có kinh tế không tốt, thường xuyên phải vay tiền cho những nhu cầu thiết yếu. Tôi đã đồng ý với yêu cầu của ông ấy.

Việc từ bỏ những lợi ích hữu hình không khiến tôi phiền lòng, nhưng điều tôi không thoải mái là sau lưng tôi, người ấy nói những lời khó nghe về tôi và Đại Pháp, sau khi tôi đã từ bỏ cơ hội thăng tiến của bản thân để tăng cơ hội cho ông ấy.

Tôi tự nhắc nhở bản thân là một người tu luyện, tôi không có kẻ thù và tôi không nên có tâm ghét bỏ hay oán giận đối với ông ấy, dù cho việc gì xảy ra. Với sự dẫn lối của Đại Pháp, tôi đã có thể buông tâm xuống, đối đãi với ông ấy như trước kia.

Nhưng tôi không ngờ rằng ông ấy đã bị tố cáo vì dùng rất nhiều chứng chỉ giả, cuối cùng không được thăng chức.

Vài năm sau tôi đăng ký vào đợt đánh giá và đã được thăng chức. Một nhân viên của hội đồng thẩm định thắc mắc vì sao tôi mất quá nhiều thời gian để thăng cấp, với số năm phục vụ và khả năng kỹ thuật của tôi. Tôi nói với anh ấy về việc tôi từ bỏ những cơ hội của mình nhường cho người khác. Anh ấy vô cùng xúc động: “Anh đã cho chúng tôi một bài học.”

Tôi đã không làm theo cách của những đồng nghiệp khác, họ đã bị tôi thuyết phục. Thậm chí vợ tôi cũng ngạc nhiên vì điều này.

Công việc của con trai tôi

Sau khi con trai tôi tốt nghiệp cao đẳng, cháu tìm được một công việc bán thời gian trong thành phố. Công việc của cháu không ổn định và chỉ có thể hỗ trợ được sinh hoạt cho bản thân. Vợ tôi rất lo lắng và thường phàn nàn: “Thật tệ khi chúng ta không có mối quan hệ với lãnh đạo nào. Ai có thể giúp con chúng ta tìm được một công việc tốt và ổn định?” Tôi nói với cô ấy: “Đừng lo. Thằng bé là một người trung thực và ngay thẳng, nó sẽ được phúc báo. Chúng ta cứ bình tĩnh.”

Trong quá trình nuôi dạy con trai, tôi chú trọng nhiều hơn vào việc tu dưỡng đạo đức của con. Tôi dạy con những nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng dạy cháu rằng làm người cần phải chính trực, trung thực và tốt bụng. Chừng nào cháu còn tuân theo những nguyên lý đó, tôi sẽ không phải lo lắng.

Tôi thật sự ấn tượng khi biết rằng con trai đã từ bỏ một công việc được trả lương tốt chỉ vì cháu từ chối nói sai sự thật. Công ty đó quảng cáo bán thực phẩm chức năng cho người cao tuổi để tăng cường sức khỏe. Khi con trai tôi phát hiện ra tình huống không phải như thế, cháu đã bỏ công ty. Cháu không muốn lừa dối những người cao tuổi để lấy số tiền mà họ khó khăn mới kiếm được. Tôi biết ngay rằng con trai tôi sẽ ổn.

Một ngày tôi gọi điện cho người họ hàng, và anh ấy hỏi thăm về con trai tôi. Anh ấy nói có bạn làm trong một công ty lớn và sẽ giúp tôi hỏi về tuyển dụng. Con trai tôi đến đó và được tuyển ngay. Đó là một tập đoàn lớn với nhiều phúc lợi cùng mức lương khá cao. Vợ tôi rất kinh ngạc khi con trai có được công việc tốt như thế!

Vợ tôi được “thăng chức”

Vợ tôi làm việc trong một công xưởng nhỏ, công việc tay chân rất vất vả. Cô ấy làm việc từ sáng sớm tới tối muộn với mức lương ít ỏi. Cô ấy mong muốn có một công việc mới tốt hơn.

Tôi nhận thấy sau khi tôi tu luyện, vợ tôi cũng thay đổi – cô ấy thích giúp đỡ người khác, chăm sóc mẹ tốt hơn và chúng tôi cũng hoà thuận hơn.

Một ngày, quản lý công ty tôi bất ngờ hỏi xem vợ tôi có quan tâm tới một vị trí công việc mới mở ra không. Vợ tôi đến phỏng vấn và lập tức được nhận. Môi trường làm việc tốt và mức lương cao hơn nhiều, còn có cả phúc lợi. Cô ấy rất vui nói: “Sự việc lần này anh lo toan rất tốt!”

Tôi biết rõ tất cả đều là phúc lành nhờ tu luyện Đại Pháp. Khi một người thuận theo tự nhiên và tuân thủ các nguyên tắc phổ quát, người đó sẽ nhận được phúc báo.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/11/405004.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/19/185096.html

Đăng ngày 21-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share