Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-05-2020] Trong suốt 60 năm qua, tôi sinh sống ở một làng quê nhỏ ở miền núi, với khoảng 100 hộ gia đình. Sau gần cả cuộc đời sống trong cảnh cơ cực, đến nay, khi đã 74 tuổi, tôi lại là người mà cả làng đều ngưỡng mộ.

Hồi phục sức khỏe

Năm 1997, tôi may mắn được giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện và thiền định cổ xưa. Lần đầu tiên khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp), tôi đã không muốn rời tay. Cuốn sách dễ hiểu, và tôi đã hiểu được ý nghĩa nhân sinh cũng như làm thế nào để trở thành một người tốt với tiêu chuẩn đạo đức cao.

Các căn bệnh lâu năm của tôi, gồm có đau tim và đau nửa đầu, đều biến mất sau hai tháng. Tôi đã không phải uống một viên thuốc nào trong hơn 20 năm qua.

Trước đó, tôi là người ích kỷ và tâm địa hẹp hòi. Nhưng sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi không chiếm lợi từ người khác mà thay vào đó, tôi luôn giúp đỡ những người gặp khó khăn. Tôi được mọi người trong làng yêu mến và kính trọng.

Tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân trong suốt những năm qua, và giờ đã thuộc toàn bộ cuốn sách. Tôi cũng đã thuộc bốn cuốn Hồng Ngâm, với tổng cộng 421 bài thơ. Tôi có thể đọc các bài giảng Pháp ở mọi lúc, mọi nơi. Thật tuyệt diệu và thù thắng khi lúc nào cũng được đắm mình trong Pháp. Tôi trở thành người hạnh phúc nhất trên thế giới khi trong tâm luôn có Sư phụ và Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“các cô nương trẻ tuổi đều trang điểm, muốn da dẻ trắng trẻo hơn, đẹp hơn. Tôi nói rằng chư vị tu luyện công pháp tính mệnh song tu một cách chân chính, [thì] tự nhiên đạt được điều ấy;” (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

Khi còn trẻ, da mặt tôi từng đen xạm và thô ráp, và tôi cũng có nhiều tàn nhang. Giờ đây các nốt tàn nhang đều biến mất. Khi tôi gặp lại những người bạn cũ, họ đều ngạc nhiên trước vẻ trẻ trung của tôi. Tôi luôn tự hào nói với họ rằng bí mật của tôi chính là tu luyện Đại Pháp. Thậm chí có một hôm, con gái còn nói với tôi: “Mẹ à, mẹ không sử dụng mỹ phẩm; vậy mà sao da của mẹ trông lại rất đẹp và các vết tàn nhang đều biến mất hết như thế? Đại Pháp thật là kỳ diệu.”

Không chỉ bề ngoài nhìn tôi trẻ hơn, mà thị lực của tôi cũng tốt. Mặc dù 74 tuổi nhưng tôi vẫn có thể đọc được chữ nhỏ mà không cần kính. Tôi tràn đầy sinh lực. Tôi có thể dễ dàng mang bao gạo 23kg từ xe ô tô vào nhà.

Cả gia đình đắc phúc báo nhờ Đại Pháp

Khi cuộc bức hại leo thang vào năm 2001, cảnh sát cưỡng ép để chụp ảnh các học viên bằng cách lôi họ đi và ghì cổ họ vào tường. Chồng tôi rất giận dữ khi nghe điều đó. Ông nói ông sẽ đánh lại họ nếu họ làm như vậy với tôi. May mắn thay, ông đã không phải làm vậy vì cảnh sát đã phải dừng lại giữa chừng do sự kháng cự của các học viên khác.

Một lần, một số người đã phàn nàn với ông về các tấm áp phích về Pháp Luân Đại Pháp trên các cột điện trong làng. Ông bước đến một cột điện và hỏi người kia tờ áp phích viết gì. Người đó đọc to lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Chồng tôi hỏi tiếp: “Điều đó không đúng sao? Ai có thể nói Chân-Thiện-Nhẫn không tốt chứ? Nếu mọi người đều tốt như các học viên Pháp Luân Đại Pháp thì thế giới sẽ thái bình.”

Người dân làng đó liền thay đổi thái độ: “Đúng vậy, ông nói đúng”. Kể từ đó, người dân trong làng không bao giờ nói xấu Pháp Luân Đại Pháp trước mặt chồng tôi.

Tháng 6 năm 2002, chồng tôi đến bệnh viện kiểm tra vì ông cảm thấy không được khỏe. Kết quả cho thấy ông có triệu chứng đột quỵ. Tôi khuyên ông niệm câu chân ngôn mang lại điều tốt lành: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Ông làm theo, và triệu chứng của ông biến mất trong một tháng.

Chồng tôi lại có những triệu chứng tương tự vào năm 2007. Hàng ngày, ông đã kiên trì niệm câu chân ngôn tốt lành đó và một lần nữa ông lại nhanh chóng hồi phục. Kể từ đó, hàng ngày ông luôn niệm câu chân ngôn này. Ông trở nên khỏe mạnh và hoạt bát. Mặc dù đã trên 70 tuổi nhưng ông vẫn có thể trèo lên mái nhà để sửa ống khói.

Tất cả con tôi đều ủng hộ Đại Pháp và đều nhận được phúc báo với công việc tốt và có triển vọng. Các cháu của tôi cũng học giỏi, và một trong số chúng được nhận vào một trường đại học danh tiếng.

Người dân làng đều tôn trọng các học viên

Làng tôi có tám học viên Pháp Luân Công. Chúng tôi đều tốt bụng, trung thực và chân thành. Chúng tôi luôn giúp đỡ những người khác. Người dân làng rất quý mến và tôn trọng chúng tôi.

Các quan chức trong làng đều minh bạch chân tướng về Đại Pháp và đều biết các học viên là người tốt. Khi cấp trên yêu cầu họ bức hại hoặc quấy nhiễu chúng tôi, họ không bao giờ phối hợp. Họ đều lý trí, khôn khéo bảo vệ chúng tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/3/404654.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/30/185279.html

Đăng ngày 16-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share