Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-04-2020] Tôi giật thót mình và lo lắng khi một nhân viên an ninh đường sắt dừng lại, thoáng nhìn vào tập tài liệu tôi mang theo trong giây lát. Lúc đó, tôi đang xếp hàng qua trạm kiểm soát an ninh để lên tàu đến Bắc Kinh. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi anh ta vẫy tay cho tôi qua.

Sau khi tàu lăn bánh, nhân viên an ninh lại đến và kiểm tra giấy tờ cũng như hành lý của tôi. Người này giải thích: “Chúng tôi chỉ kiểm tra xem có chất dễ gây cháy nổ không thôi. Xin lỗi đã làm phiền chị! Cảm ơn chị đã hợp tác!“

Khi tàu đến ga Bắc Kinh, tôi được gia đình đón tại sân ga. Khi chúng tôi đi ra phía cửa, người nhà tôi chợt thốt lên: “Hãy nhìn kìa! Những người đó trông giống cảnh sát mặc thường phục và họ đang chỉ vào bác”.

Tôi thấy ba người đàn ông trung niên mặc thường phục đi về phía chúng tôi. Họ nhìn tôi và một người đang nói chuyện điện thoại. Tôi nhận ra rằng họ đúng là cảnh sát mặc thường phục.

Bài trừ can nhiễu

Khi trong đầu chợt xuất hiện một ý niệm “Hãy vô hình”, tôi biết Sư phụ đã điểm hóa cho tôi. Lúc đó, tôi liền niệm: “Ta vô hình, những kẻ xấu không thể nhìn thấy ta!” Tôi thấy cảnh sát quay đầu bỏ đi.

Tôi thầm niệm: “Sư phụ, xin người che chắn giúp gia đình và hành lý của con để họ không thể nhìn thấy”. Tôi phát chính niệm để bài trừ can nhiễu.

Khi tôi xuất trình vé tại cửa kiểm soát, nhân viên kiểm tra gật đầu và mỉm cười với tôi. Khi đã xem xong, nhân viên đó trả lại vé cho tôi. Tôi thấy anh ta có thái độ thô lỗ với những người khác nhưng sao lại thân thiện với tôi? Tôi hiểu rằng chính niệm của bản thân tôi đã giúp trừ bỏ những nhân tố tiêu cực đằng sau anh ta.

Cảnh tượng tại không gian khác

Tôi đi rửa tay sau khi rời ga. Trong lúc quay lại chỗ mọi người chờ mình, qua thiên mục, tôi bất chợt nhìn thấy cảnh tượng: Một cánh đồng bị thiêu cháy trải dài vô tận trước mắt tôi. Giữa cánh đồng là một ngôi nhà nhỏ, xung quanh có vài ngôi nhà nhỏ hơn. Phía xa xa cánh đồng, mặt đất phủ đầy bùn và nước đen. Toàn bộ khung cảnh thật u tối và hoang vắng với những đám mây đen bao phủ bầu trời.

Bên phải một bức tranh khác xuất hiện. Khung cảnh này mang một màu sắc sống động. Bầu trời trong xanh và tràn ngập nắng vàng rực rỡ. Tôi đứng đó cao như một ngọn núi. Một đám mây vàng khổng lồ tỏa sắc vàng và hồng lơ lửng trên đầu tôi. Luồng ánh sáng vàng tuôn từ đỉnh đầu thông thấu xuống toàn thân tôi. Một cảm giác thật tuyệt vời và dễ chịu!

Ở bên đối diện, một cảnh tượng thứ hai có màu sắc sống động xuất hiện. Bầu trời trong xanh và tràn ngập ánh nắng rực rỡ. Một tấm kính sáng chầm chậm di chuyển hướng lên trên xuyên qua cơ thể tôi.

Trong khi chứng kiến những cảnh tượng này diễn ra ở chiều không gian khác, ở chiều không gian này tôi vẫn tiếp tục bước đi nhưng có cảm giác chân không chạm đất như đang bay vậy.

Tôi hiểu không phải ngẫu nhiên Sư phụ để tôi nhìn thấy những cảnh tượng đó. Đó là bởi Sư phụ đang khích lệ tôi. Những giọt nước mắt xúc động rơi trên khóe mắt. Tôi thầm cảm tạ Sư phụ!

Trước đây, tôi từng nhìn thấy những hình ảnh của không gian khác khi đang luyện công hoặc phát chính niệm. Đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy mà mắt vẫn mở. Cảnh tượng đó tiếp diễn trong đầu tôi suốt 13 ngày tiếp theo trước khi nó biến mất.

Tôi chia sẻ bài viết này để các đồng tu biết được rằng Sư phụ từ bi của chúng ta luôn ở đó, và bảo hộ cho chúng ta. Pháp Luân Đại Pháp thật vĩ đại! Sư phụ thật vĩ đại!

Nước mắt tôi vẫn đong đầy trên mắt khi hồi tưởng lại trải nghiệm của mình ngày hôm đó. Con xin cảm tạ ân đức cứu độ của Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/1/403242.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/1/184281.html

Đăng ngày 13-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share