Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-05-2020] Cha tôi năm nay 93 tuổi. Ông luôn biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, thậm chí còn bắt đầu luyện công. Nhưng mọi thứ đã thay đổi sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp.

Chúng tôi sống ở nông thôn và gia đình tôi khá nổi tiếng trong làng. Nhà tôi có bốn anh chị em và ba người trong số chúng tôi là viên chức nhà nước. Tôi là bác sĩ ở bệnh viện thành phố và em trai tôi là bác sĩ ở bệnh viện tỉnh. Cha tôi thường cảm thấy tự hào và mãn nguyện vì chị em chúng tôi.

Tuy nhiên, ông đã thay đổi sau khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.

Tôi cùng chị, và em trai tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi là những người tốt và là nhân viên gương mẫu tại công sở. Vì không chịu từ bỏ tín ngưỡng nên tôi bị tạm giam, bị bệnh viện sa thải và đưa vào trại lao động. Chị và em tôi tu luyện cũng bị bức hại. Cả ba đứa con từng khiến cha tôi tự hào nay đột nhiên bị ĐCSTQ bức hại nên ông không thể chấp nhận được chuyện này.

Bởi cha tôi đã từng trải qua các cuộc thanh trừng chính trị của ĐCSTQ nên ông biết rất rõ ĐCSTQ tàn bạo ra sao. Mặc dù vậy, ông lại nghe theo tuyên truyền của Đảng và bị tẩy não. Ngay khi chúng tôi nhắc đến Pháp Luân Đại Pháp, thì ông không muốn nghe. Ông muốn chúng tôi ngừng tu luyện và nghĩ rằng chúng tôi tự khiến mình bị bức hại. Ông cũng muốn bảo vệ bản thân khỏi mục tiêu bị bức hại nên gây áp lực bắt chúng tôi phải từ bỏ tín ngưỡng của mình.

Mỗi khi chúng tôi cố gắng giảng chân tướng Đại Pháp và khuyên ông thoái Đảng thì ông trở nên mất lý trí và gạt phắt đi. Một hôm nhân cha tôi đi vắng, em trai tôi tháo tờ lịch treo tường có hình lãnh đạo của ĐCSTQ xuống và đốt nó đi. Khi cha tôi về nhà, ông đã tát và la mắng em ấy. Ông thậm chí còn đe dọa sẽ báo em ấy cho cảnh sát. Ông gọi điện và mắng tôi vì nghĩ rằng tôi đã bảo em trai làm chuyện này.

Chị tôi cũng là học viên và tôi bàn xem làm cách nào để có thể cứu được cha. Chúng tôi nhận ra cha ủng hộ Đảng bởi vì cả cuộc đời ông đã liên tục bị nó tẩy não.

Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng: “Pháp lực Đại Pháp vô biên, chúng tôi có thật là nhiều biện pháp để làm.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Châu Âu [1998])

Cha tôi cải biến tư tưởng

Tháng 7 năm 2017, cha tôi bị nhồi máu cơ tim (đau tim) và phải nhập viện. Ông bị đau ngực nghiêm trọng và phải uống nhiều thuốc khác nhau nhưng chúng gây ra tác dụng phụ khiến cả người ông trở nên lừ đừ. Ông vô cùng đau đớn vì bị những cơn đau hành hạ.

Một số bác sĩ khuyên cha tôi phẫu thuật, nhưng nó rất rủi ro đối với người có độ tuổi như cha tôi. Cha tôi bảo tôi về nhà và điều trị cho ông vì ông tin chắc rằng chỉ có tôi mới có thể cứu được ông.

Khi một người bị đau tim thì một ống stent có thể đưa vào ngực nếu bệnh nhân còn trẻ. Nhưng họ sẽ phải uống thuốc suốt đời và phải chịu nhiều tác dụng phụ của thuốc. Phẫu thuật ở độ tuổi cha tôi thì không được. Tôi nhận ra đây có thể là cơ hội để cha tôi được cứu.

Tinh thần của cha tôi khá hơn và ông có vẻ lạc quan khi tôi đến bệnh viện. Bác sĩ nói tình trạng của cha tôi khá nguy kịch và họ đã thử mọi phương pháp điều trị nhưng vô hiệu. Họ cũng thông báo tôi nên chuẩn bị hậu sự cho ông. Tôi kể với cả nhà về tình trạng của cha. Tôi giải thích rằng hy vọng duy nhất là nếu cha có thể chấp nhận Pháp Luân Đại Pháp. Họ lắng nghe và không phản đối.

Tôi nói với cha: “Con hiểu những áp lực mà cha đã phải chịu đựng từ Đảng trong những năm qua. Chị em con rất thương yêu và lo lắng cho cha. Cha đã uống quá nhiều thuốc rồi mà không có tác dụng. Hiện giờ cách duy nhất để cứu cha là cha hãy nhớ và niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Chúng con thực tâm muốn cha khỏi bệnh. Xin cha hãy thử.”

Cha tôi đồng ý. Sau đó tôi nói với ông về Đại Pháp và nhiều người đã khỏi bệnh sau khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Tôi giải thích ông không nên nói xấu Đại Pháp nữa vì Đại Pháp đã cứu ông. Lần này cha tôi không phản đối những gì tôi nói.

Thế là, chúng tôi cùng nhau niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Sau vài phút, vẻ đau đớn trên gương mặt cha tôi đã biến mất. Ông mỉm cười và nói ngực ông không còn đau nữa. Ông lập tức ngồi dậy và nói chuyện.

Các bệnh nhân cùng phòng, người nhà của họ và các bác sĩ thảy đều sửng sốt vì chỉ ít phút trước đó cha tôi còn lăn lộn trên giường đau đớn sắp chết. Một bệnh nhân bắt đầu trò chuyện với cha tôi và chúng tôi nói với bà chân tướng cuộc bức hại. Hai ngày sau cha tôi được xuất viện.

Ông nghe băng giảng Pháp của Sư phụ và chúng tôi giúp ông thoái ĐCSTQ. Ông cũng viết nghiêm chính thanh minh tuyên bố mọi thứ ông đã làm trước đây để phản đối Đại Pháp là vô hiệu. Sức khỏe ông cũng dần dần tốt hơn.

Tuy nhiên, văn hóa Đảng và tư tưởng vô thần của nó đã cắm rễ sâu trong tâm cha tôi. Sau một thời gian, ông không muốn nghe băng Sư phụ giảng Pháp nữa. Ông nhanh chóng bị đau chân và đi lại khó khăn. Ông muốn tôi điều trị cho ông. Tôi nói với ông một cách chân thành: “Cha à, đây là bệnh tuổi già, thuốc thang cũng không giúp gì được cho cha.”

Tôi khuyến khích ông đọc Cửu Bình để loại bỏ những quan niệm cũ. Ông đồng ý.

Đại Pháp cứu mạng cha tôi lần nữa

Một buổi sáng tháng 11 năm 2019, em tôi ở dưới quê gọi điện cho tôi và nói rằng cha tôi bắt đầu bị nôn mửa khoảng 2 giờ sáng và bất tỉnh. Bác sĩ nói chúng tôi nên chuẩn bị hậu sự cho ông.

Chị tôi và tôi lái xe về nhà. Khi tôi bước vào nhà, cha tôi đã hôn mê sâu và không còn phản ứng được gì nữa. Ông vẫn thở nhưng nhịp tim thoi thóp. Tôi nghĩ có thể ông đã bị đột quỵ (xuất huyết não). Mọi người nói không cần đưa ông đến bệnh viện nữa. Những người thân khác trong gia đình cũng nhanh chóng có mặt và bắt đầu chuẩn bị tang lễ cho ông.

Chị tôi và tôi bàn bạc chúng tôi nên mở nhạc Pháp Luân Đại Pháp cho ông hay băng giảng Pháp của Sư phụ. Chúng tôi quyết định để ông nghe bài giảng Pháp của Sư phụ trong những giây phút cuối cùng.

Tôi nói với cha: “Cha sắp sửa ra đi rồi, giờ chỉ còn một ít thời gian. Xin cha hãy nhớ: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Đây là thời khắc quan trọng. Nghe bài giảng của Sư phụ và đi theo an bài của Sư phụ!”

Đột nhiên, điều kỳ diệu đã xảy ra. Đôi mắt cha tôi chuyển động như thể ông hiểu được điều tôi nói. Ngay sau đó, ông mở mắt ra và mỉm cười. Mặc dù không nói gì nhưng ông đã cười, một nụ cười chân thành. Tôi nói: “Cha, cha đã quay trở lại với chúng con phải không? Ông nhẹ nhàng đáp: “Ừ!” Tôi hỏi: “Có phải cha đã cầu xin Sư phụ ban cho cha cơ hội nữa và để cha sống lại?” Ông nói: “Phải!” Ông nói ông đã vật lộn với cái chết.

Chúng tôi tiếp tục mở băng giảng Pháp cho ông nghe và sức khỏe của ông dần cải thiện. Ông có thể uống một chút nước và cử động tay chân.

Chúng tôi đề nghị ông tiếp tục nghe băng Sư phụ giảng Pháp. Trước bữa tối, ông có thể nói chuyện. Đến sáng hôm sau, giọng của cha tôi đã rõ ràng hơn, mặc dù lưỡi của ông vẫn còn cứng nhưng chúng tôi hầu như có thể hiểu được những gì ông nói. Chưa đến một ngày, cha tôi đã qua cơn nguy kịch.

Tối hôm sau, cha tôi tự dưng bắt đầu lên cơn ho giống hen phế quản. Môi ông thâm tím và ông bắt đầu khó thở. Đó đều là những triệu chứng rất nguy hiểm.

Chúng tôi cho ông thở oxy và uống thuốc trị hen suyễn, nhưng vô hiệu. Chúng tôi tiếp tục cho ông nghe băng giảng Pháp của Sư phụ. Sau nửa đêm, tình trạng của cha tôi đã tốt hơn. Màu sắc môi ông trở lại bình thường và nhịp tim ông ổn định. Mọi thứ đã trở về trạng thái bình thường.

Trong vòng hai tuần, cha tôi có thể ra khỏi giường và ăn uống. Chỉ trong một tháng, sức khỏe của ông đã phục hồi.

Tất cả bà con, bạn bè, và hàng xóm những người đã chứng kiến đã nói rằng đó là phép màu. Chồng tôi liên lạc tất cả bà con của anh ấy và kể cho họ nghe những gì đã xảy ra. Cả nhà chúng tôi vô cùng biết ơn Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp!

Có một đảng viên lão thành trong làng từng làm việc với cha tôi. Ông ấy nghĩ cha tôi không thể qua khỏi lần này nên đến để gặp mặt cha tôi lần cuối. Ông ấy kinh ngạc khi nghe tin cha tôi vẫn còn sống. Tôi có mặt ở đó khi ông ấy đến. Tôi kể với ông toàn bộ quá trình cha tôi hồi phục. Ông ấy rất chấn động.

Tôi nói: “Bác có thể hỏi cha con. Bác cũng biết, trước đây cha con phản đối Pháp Luân Đại Pháp. Chúng con thậm chí còn không dám nhắc tới Pháp Luân Đại Pháp trước mặt ông. Bác xem, hiện giờ cha con không còn phản đối nữa. Đúng không cha? (Cha tôi mỉm cười khi tôi nói.) Con đã giúp cha thoái Đảng và khuyên cha ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Sinh mạng của cha tôi đã được cứu. Ông không chỉ trở nên khỏe mạnh mà còn cải biến quan niệm. Ông nghe băng giảng Pháp của Sư phụ hầu như mỗi ngày và thích xem các chương trình của Đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTDTV).


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/13/405084.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/22/185164.html

Đăng ngày 06-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share