Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-04-2020] Các học viên Đại Pháp đã theo Sư phụ bước qua hơn 20 năm tu luyện Chính Pháp. Đã có nhiều thần tích trong quá trình vạch trần bức hại, chứng thực Đại Pháp và giảng chân tướng cứu độ chúng sinh. Ở đây, tôi sẽ kể lại một vài trải nghiệm kỳ diệu trong quá trình tu luyện bản thân.

Vào tháng 11 năm 2004, tôi bị đưa đến một nhà tù sau khi bị bắt giữ bất hợp pháp. Để phản đối cuộc bức hại này, một số học viên và tôi quyết định không hợp tác với các cai ngục bằng cách không mặc đồng phục tù nhân. Mặc dù chúng tôi biết sẽ có hậu quả, nhưng chúng tôi không sợ vì chúng tôi đã không làm gì sai và không vi phạm pháp luật.

Ngày hôm sau, cai ngục ra lệnh cho chúng tôi mặc áo khoác màu vàng của tù nhân. Chúng tôi không hợp tác. Một lính canh hét lên giận dữ, xông vào còng tay chúng tôi lại!

Đột nhiên, không khí dường như định lại, và ai đó đã khóc vì sợ hãi. Nhân viên trại giam hét lên giận dữ: “Ai chết trong nhà mày, khóc cái gì cơ chứ?” Ngay lúc đó, tâm tôi tĩnh như nước và tôi không hề sợ hãi.

Một lính canh buộc tôi mặc áo khoác màu vàng và còng tay tôi lại. Nhưng khi cô ấy cố gắng còng tay tôi, nhân viên trại giam nói với cô ấy: “Giờ chị không cần phải làm vậy, hãy làm việc đó vào buổi chiều”.

Sau khi người lính canh rời đi, tôi cầu xin Sư phụ tháo còng tay ra. Vì có chính niệm mạnh mẽ nên còng tay đã rơi khỏi tay tôi.

Ngày hôm sau, nhân viên trại giam nhìn thấy chiếc còng tay trên giường. Cô ấy đã cho người còng tay tôi một lần nữa và đe dọa trưởng cai ngục: “Nếu cô thấy còng tay của cô ta không ở trên người cô ta, mà cô không báo cáo tôi, thì cô cũng sẽ bị còng tay. Sau đó, tôi cầu xin Sư phụ cởi còng tay một lần nữa.

Người cai ngục rất ngạc nhiên. Cô ấy miễn cưỡng yêu cầu ai đó còng tay tôi một lần nữa, nhưng cô ấy không bảo tôi mặc áo tù nhân. Cô ấy hỏi tôi: “Làm sao chị mở còng tay được?” Tôi đã không trực tiếp trả lời, và nói với cô ấy: “Chị hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Đây là huyền năng của Đại Pháp. Phật Pháp vô biên”.

Sau đó, quan niệm người thường của tôi xuất hiện và tôi nghĩ họ sẽ còng tay tôi bằng mọi cách. Kết quả của suy nghĩ này là tôi đã bị còng tay trong 40 ngày. Đúng là “tốt xấu xuất tự một niệm”.

Một điều kỳ diệu khác đã xảy ra vào năm 2014 khi tôi đi du lịch. Tôi thấy một người đàn ông trung niên ở nhà ga đang đi trên một hành trình dài. Tôi nói xin chào, sau đó ngồi xuống để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại cho anh ấy. Khi tôi lấy ra một lá bùa hộ mệnh từ túi của mình và bảo anh ấy ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, một trong hai thanh niên ngồi phía sau tôi đột nhiên đứng dậy và giật lấy lá bùa hộ mệnh từ tay tôi, rồi hét lên: “Đây là cái gì? Bà đến từ đâu? Bà có biết tôi làm gì không?”

Tôi trả lời: “Tại sao anh quan tâm đây là cái gì? Tôi không quan tâm anh là ai!”

Anh ta rút một chiếc thẻ từ trong túi và mở nó ra và hỏi: Bà thấy tôi là ai?

Tôi biết rằng tôi đã chạm mặt một cảnh sát mặc thường phục. Ngay lập tức, tôi bắt đầu phát chính niệm, và nhất niệm trong tâm: định anh ta lại. Sau đó, tôi đứng dậy và vỗ vai anh ấy, nói: Chàng trai trẻ, hãy nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo. Pháp Luân Đại Pháp là tốt, đừng làm những điều xấu. Tôi vỗ nhẹ thêm vài lần nữa, rồi lập tức quay ra và bỏ đi.

Khi tôi ở cách đó 10 mét, tôi nhìn lại và thấy hai cảnh sát mặc thường phục bị định ở đó. Họ hướng về phía tôi nói: “Không được di chuyển”, nhưng họ không thể di chuyển, vì vậy tôi biến mất vào đám đông ngay lập tức. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, với chính niệm mạnh mẽ, tôi đã thanh trừ được tà ác. Trải nghiệm đó thực sự tuyệt vời!

Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ vì sự bảo hộ từ bi của Ngài. Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ và lòng can đảm. Tôi sẽ đi tốt phần đường tu luyện còn lại của mình.

Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/12/403731.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/4/23/184159.html

Đăng ngày 04-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share