Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-01-2020] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thành phố Trường Xuân tỉnh Cát Lâm và muốn chia sẻ những gì tôi đã chứng kiến trong nhà tù, về cách các học viên tiếp tục giữ chính niệm chính hành mạnh mẽ của mình để cứu độ những chúng sinh ở đó.

Phản bức hại, chẳng phải chính ĐCSTQ không để chúng ta sống yên ổn hay sao?

Cảnh sát đã mời đến nhà tù những người gọi là “trợ giáo” từ bên ngoài để giúp tẩy não các học viên bị giam giữ. Những kẻ “trợ giáo” này cũng đã từng là học viên nhưng bị tà ngộ và được thả ra khỏi tù từ rất lâu trước đây vì đã đồng ý từ bỏ tu luyện.

Một trong những “trợ giáo” lăng mạ Đại Pháp và nói: “Tất cả người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều là những kẻ ích kỷ. Các người không lo cho cha mẹ cũng như con cái và không làm việc.”

Cô ta yêu cầu các học viên phản biện về những điều cô vừa nói.

Đồng tu họ Giả, đồng tu họ Lữ cùng một số đồng tu khác đứng lên phản biện. Một trong số họ nói: “Làm sao cô lại có thể nói chúng tôi không làm việc và không lo cho gia đình mình? Chúng tôi sống trong gia đình, Sư phụ chúng tôi yêu cầu chúng tôi lúc nào cũng phải đối xử tốt với người khác, hiếu kính phụ mẫu, quản giáo con cái, thời thời khắc khắc đều làm một người tốt. Chúng tôi chẳng những đã làm tốt công việc của mình, mà còn phải chăm lo thật tốt cho gia đình nữa. Người thân láng giềng chẳng hề có điều gì chê trách chúng tôi. Nhưng mà chính quyền không để cho chúng tôi được sống tốt, bắt giam chúng tôi tại đây, bức hại chúng tôi đến mức vợ con ly tán, nhà phá người vong. Vậy thì chúng tôi làm sao có thể lo cho gia đình, quản giáo con cái được chứ? Chẳng phải là chính quyền đã gây ra là gì?”

Lúc đó có viên đội trưởng và các cảnh sát cai ngục cũng đứng trong phòng. Khi nghe những lời ấy lập tức hùng hổ xông vào, lôi các học viên đó ra ngoài và giam vào trong khu vực “giám sát chặt chẽ”.

Tuyệt thực 18 ngày trong phòng biệt giam

Học viên Trương bị biệt giam vì cô ấy từ chối tham gia vào lớp tẩy não. Xà lim biệt giam không có cửa sổ, chỉ có một lỗ thoát khí nhỏ trên tường. Khi bị giam ở đó, cô ấy không thể rửa mặt hay đánh răng trừ khi phải dùng nước trong toilet.

Mỗi bữa họ chỉ cho ăn một thìa bột ngô và nó chỉ đủ giữ cho người ta khỏi chết đói.

Suốt mùa hè, xà lim nóng như phòng xông hơi khiến cho áo quần phạm nhân ướt mồ hôi như vừa nhúng nước. Các học viên bị ép buộc ngồi trên sàn và không được phép di chuyển. Vào ban đêm, cứ mỗi hai tiếng lính gác sẽ gọi để bắt các học viên phải trả lời bằng tên của họ.

Thật khó mà tưởng tượng làm thế nào các học viên xoay sở ra sao trong tình huống đó cả ngày lẫn đêm. Những tù nhân thay phiên nhau theo dõi các học viên đang bị biệt giam và gọi họ là “người trên chiến tuyến”.

Ngay khi bị bắt vào phòng biệt giam, đồng tu Trương liền bắt đầu tuyệt thực. Cô nhẩm Pháp và phát chính niệm mỗi ngày.

Cô Trương tuyệt thực trong 18 ngày mà vẫn giữ vững trạng thái tinh thần tốt nên đã làm các lính gác và những người phải theo dõi cô giận dữ và cho phép cô quay trở lại xà lim.

Huyền năng của Đại Pháp

Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mẹ tôi

Một tù nhân tên Vương đã đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó sau khi các đồng tu giảng chân tướng cho cô ấy.

Ngày nọ mẹ và em Vương đến thăm cô. Mẹ cô năm đó đã hơn 80 tuổi và đang sắp chết vì ung thư. Bà ấy không thể chịu nổi hóa trị nên cũng không thể sống lâu hơn được. Ngày nào Vương cũng khóc vì thương mẹ..

Một học viên đã đề nghị cô khuyên mẹ nên thử tập Pháp Luân Đại Pháp biết đâu có thể giúp được bà ấy.

Tháng sau khi em gái Vương đến thăm, Vương bảo em gái giúp mẹ tập Pháp Luân Đại Pháp. Em gái cô đã tìm thấy các đồng tu địa phương mà họ quen và họ đã giúp mẹ cô ấy tu luyện Đại Pháp. Không lâu sau đó, khối u ung thư đã biến mất và bà ấy trở nên khỏe mạnh hơn.

Khi mẹ Vương đến thăm cô trong tù, Vương trông thấy sự thay đổi kỳ diệu ở bà nên vô cùng hạnh phúc. Sau đó cô ấy nói: “Mẹ tôi đã khỏe lại sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cảm ơn Sư phụ Lý! Cảm ơn Pháp Luân Đại Pháp!”

Cô ấy nói trước đây cô do dự khuyên mẹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp bởi vì cô đã nghe ĐCSTQ tuyên truyền rằng rất nhiều người đã chết vì tu luyện và không uống thuốc khi bị bệnh.

Vương nói: “Giờ tôi chẳng còn tin những điều mà ĐCSTQ nói nữa. Nó toàn là dối trá. Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mẹ tôi!”

Pháp Luân Đại Pháp giúp tù nhân phục hồi trí nhớ

Có một tù nhân khoảng 50 tuổi được phân công chăm sóc một bệnh nhân tâm thần trong bệnh viện. Bệnh nhân đó có lần đã nhốt cô này trong phòng và đổ nước sôi lên người cô. Sau lần đó và qua một số việc khác cực đoan hơn, cô tù nhân này sợ hãi đến nỗi cô không thể chăm sóc cho bệnh nhân kia được nữa.

Khi lính gác mang cô ấy trở lại thì cô hành động như thể cũng bị bệnh tâm thần. Cô đã mất trí nhớ và quên mất cách tự ăn uống. Mỗi ngày, cô chỉ ngủ trên bàn xưởng.

Một học viên muốn giúp tù nhân ấy. Cô bèn ngồi bên cạnh và bắt đầu đọc Luận Ngữ cho cô ta nghe. Cô ấy phải hạ thấp giọng xuống để người khác không thể nghe thấy và báo cho cai ngục.

Một kỳ tích xảy ra sau khi cô học viên đọc đoạn Pháp đó vài lần cho người tù nhân ấy nghe. Cô tù nhân ấy thức dậy và tỉnh táo hết cả ngày hôm đó. Sau khi ngủ ngon nguyên đêm, cô ấy thức dậy như thể chưa từng có điều gì xảy ra.

Khi người học viên kể cho cô ta nghe về chuyện gì đã xảy ra, cô ấy vô cùng xúc động. Sau đó người học viên đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho cô ấy, giúp cô thoái ĐCSTQ và các tổ chức của nó.

Hàm răng của học viên còn nguyên vẹn

Một học viên bị cầm tù đã tuyệt thực nhiều lần để phản đối cuộc bức hại. Kết quả là, răng của cô trở nên xiêu vẹo và lỏng lẻo. Chúng dường như có thể rơi ra bất cứ lúc nào.

Cô nghĩ: “Ta là đệ tử Đại Pháp. Răng của ta là một phần của ta nên ta không thể mất chúng. Ta còn phải tiếp tục duy trì bản thân để trợ Sư chính Pháp.”

Cô nói với cái răng của mình: “Răng à, bạn không được rụng nhé. Nếu bạn rụng thì làm sao tôi ăn uống được đây? Nó cũng ảnh hưởng đến hình ảnh của tôi khi đi ra ngoài giảng chân tướng và ảnh hưởng đến hình ảnh Đại Pháp.”

Cô ấy cố gắng nghiến răng mỗi ngày để giữ cho chúng không bị lung lay. Vài năm đã trôi qua. Bây giờ cô ấy đã 67 tuổi và hàm răng của cô vẫn còn nguyên.

Sức mạnh của chính niệm: “Tôi vừa nói gì thế nhỉ?”

Một tù nhân tên Lý đã từng được yêu cầu phát biểu trước các tù nhân khác trong lớp học của nhà tù. Ngay khi cô ta chuẩn bị nói điều gì xấu về Pháp Luân Đại Pháp, các học viên ở đó bắt đầu phát chính niệm.

Lý trở nên bối rối, hay quên và nói năng không mạch lạc. Cô ấy đã quên mất những gì định nói và hỏi: “Tôi vừa nói gì thế nhỉ?”

Không có ai nhắc cho cô ta nhớ, nên cô đành phải đổi chủ đề và bắt đầu nói về chuyện khác.

Việc đột nhiên “quên” mất những gì định nói thường xuyên xảy ra khi học viên phát chính niệm để ngăn người khác nói điều xấu về Đại Pháp.

Kẻ bức hại bỏ đi sau khi nghe “Pháp Luân Đại Pháp hảo”

Nhiều lần trong tháng, các lính canh hay lục soát các phòng giam. Họ tìm ma túy và dao trong phòng giam của những tù nhân thường phạm. Nhưng trong các phòng giam của học viên thì họ tìm kiếm các tài liệu Đại Pháp. Nếu bất cứ điều gì được tìm thấy, họ sẽ bị kiểm soát chặt chẽ hoặc bị đưa vào phòng biệt giam.

Một ngày nọ, có lính canh đến khu của chúng tôi để tiến hành lục soát. Ngay khi nhìn thấy anh ta đến gần phòng giam, học viên Lưu đã hét lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”. Người lính canh đó quay lại và bắt đầu bỏ chạy. Giày của anh ta thậm chí còn rơi ra khi chạy.

Sức mạnh của Đại Pháp có thể tống khứ tà ác

Khi cô Lưu lần đầu tiên được đưa vào nhà tù, cô bị đưa vào nhóm bị giám sát chặt chẽ ở tầng một và bị tra tấn vì từ chối từ bỏ đức tin của mình. Họ trói cô vào giường với tay và chân duỗi ra trong 24 giờ.

Cuối cùng khi cô được thả ra khỏi nhóm đó, rõ ràng là cô đã bị tra tấn. Cô bối rối, và đôi chân yếu đến nỗi cô cần được giúp đỡ để đi lại.

Tuy nhiên, cô Lưu vẫn giữ được sự kiên định vào đức tin của mình và thường hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”

Khi các sĩ quan nhà tù hay cấp trên của họ từ bên ngoài vào xem xét phòng giam của chúng tôi, nhiều lúc cô Lưu sẽ hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân- Thiện- Nhẫn hảo!”

Cô ấy làm vậy để cảnh báo cho các học viên khác, đôi khi điều đó làm cho các vị khách không mời kia lúng túng quay bước và bỏ đi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/8/398468.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/2/184291.html

Đăng ngày 26-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share