Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đức

[MINH HUỆ 12-01-2020] Kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các đồng tu!

Sau khi được giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp tại Đức vào năm 1998, tôi đã bắt đầu con đường tu luyện của mình. Tôi đã tìm kiếm môn tu luyện này trong một thời gian dài, và đã trải qua nhiều gian truân trắc trở. Cuối cùng, tôi đã có trong tay cả hai cuốn sách của Sư phụ: cuốn Chuyển Pháp Luân và cuốn Đại Viên Mãn Pháp. Tâm tôi vô cùng biết ơn và ngập tràn hạnh phúc.

Những thăng trầm trong tu luyện

Sau khi quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998, tôi đã trải qua nhiều thăng trầm. Tôi muốn chia sẻ cùng các đồng tu về việc tôi đã vượt qua những thăng trầm đó dưới sự bảo hộ của Sư phụ và sự dẫn dắt của Đại Pháp như thế nào.

Vào giữa năm 2016, ở châu Âu và Đức đã có những thay đổi đưa đến ảnh hưởng sâu rộng. Hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp ở châu Âu bị giải thể. Điều đó không trực tiếp ảnh hưởng đến tôi. Tuy nhiên, cũng có những thay đổi về cơ cấu – cơ cấu điều phối khu vực bị xóa bỏ, bao gồm cả địa phương tôi. Mọi thứ đều được sắp xếp lại. Sư phụ đã chăm lo cho châu Âu và các học viên ở đó, cũng như tất cả các chúng sinh.

Quãng thời gian đó xuất hiện những đợt sóng tiêu cực mạnh mẽ tiến nhập vào chỉnh thể các học viên ở Đức, đặc biệt là với việc trả lời loạt danh sách email. Tôi bị cảm xúc chi phối khi trả lời một trong những email đó; tôi đã động tâm và hành xử của tôi với những học viên khác không thiện. Đó không phải là điều mà Sư phụ đã dạy chúng ta. Lúc đó, tôi đã thiếu nhẫn nại, thiện tâm và trí huệ đối với bối cảnh nhạy cảm khi đó.

Lúc bấy giờ tôi đã trở thành mục tiêu. Tà ác đã tìm thấy chỗ sơ hở của tôi, và thông qua các đồng tu, một đợt sóng màu đen đầy những suy nghĩ và lời nói tiêu cực ập đến tôi.

Tôi cảm thấy hối hận vì hành xử của mình. Sư phụ đã phải chịu đựng quá nhiều cho tất cả chúng ta để kéo dài thời gian và để chúng ta có thể tiếp tục thực hiện sứ mệnh cứu độ chúng sinh của mình. Tôi cũng cảm thấy có lỗi với các đồng tu. Vì hành xử của mình, tôi đã khuấy động sự xáo trộn trong chỉnh thể. Tôi đã góp phần đưa đến vấn đề này, vì vậy phần chưa tu xong của họ đã khởi tác dụng với những chấp trước và nghiệp lực.

Tuy vậy, một phần trong tôi vẫn còn giữ được chính niệm và chân ngã. Đối mặt với những chỉ trích và những thứ tiêu cực, tôi đã ghi nhớ Pháp trong tâm. Sư phụ dạy chúng ta cần bảo trì tâm thái bình hòa trong những lúc có mâu thuẫn, và cần hướng nội. Sư phụ còn giảng rằng chúng ta không thể đề cao nếu việc đó không kích động tới tâm linh của chúng ta. Bài thơ trong Hồng Ngâm III của Sư phụ đã giúp tôi luôn chú tâm trong tu luyện.

Sư phụ giảng:

“Tu luyện nhân
Tự trảo quá
Các chủng nhân tâm khứ đích đa
Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc
Đối đích thị tha
Thác đích thị ngã
Tranh thậm ma” (Thuỳ thị thuỳ phi – Hồng Ngâm III)

Tạm dịch:

“Người tu luyện
Tự tìm lỗi
Các loại nhân tâm phải bỏ nhiều
Quan ải lớn nhỏ chớ rớt lại
Cái đúng là họ
Cái sai là mình
Còn tranh gì nữa” (Ai đúng ai sai – Hồng Ngâm III)

Những phần khác trong cơ thể tôi cảm thấy chấn động. Nỗi sợ hãi xâm chiếm và những hoài nghi đang cố ép nhập vào tâm trí tôi: “Trong tất cả những năm qua, mình đã tu luyện điều gì đây? Mình thậm chí có xứng là đệ tử Đại Pháp nữa không? Mình đã thất bại rồi sao?”

Tôi đã quay lại hành xử như người thường. Cảm xúc và chấp trước khống chế tôi. Mâu thuẫn lần này phơi bày những nút thắt thâm căn cố đế trong tâm tôi. Chúng đã hình thành từ những mâu thuẫn giữa các học viên trong khu vực của chúng tôi từ nhiều năm trước và vẫn chưa được giải quyết. Tôi cảm thấy cô lập và bị tách khỏi chỉnh thể của đệ tử Đại Pháp. Trong tình huống này, tôi đã phần nào dung túng cho một tư tưởng sai lầm là thoái thác. Với hành động đó, tôi đã thừa nhận việc tách khỏi chỉnh thể.

Sư phụ giảng:

cựu thế lực dùi sơ hở này, tôi vừa giảng đó, những tà ác tầng thấp kia, kể cả tầng thấp của cựu thế lực, cái đó thật sự rất tà ác. Chúng không muốn để chư vị tu thành, chúng là muốn hại chết chư vị.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

An bài của cựu thế lực và tà ác đã kéo tôi xuống. Tôi cảm thấy như thể mình bị xé tan ra. Tôi đã có một giấc mơ. Tôi thấy bản thân mình đứng ở vực thẳm và bắt đầu ngã xuống – nhưng rồi tôi đã nổi lên. Tôi đang được ma luyện, và tu luyện chính là như vậy.

Vững tâm khi bị công kích

Tà ác đã cố tách tôi khỏi chỉnh thể của Đại Pháp và cố phá hoại chỉnh thể các đệ tử Đại Pháp chúng tôi trong thời kỳ Chính Pháp. Nó đã ép nhập vào tôi những suy nghĩ bất hảo về bản thân mình và về các đồng tu, đồng thời lợi dụng những chấp trước và cảm xúc con người.

Tôi liên tục lặp đi lặp lại: “Ta chỉ theo Sư phụ. Ta là sinh mệnh được Sư phụ tạo ra từ Đại Pháp. Nếu không có Đại Pháp, thì không thể có sự tồn tại của ta và các chúng sinh của ta. Đây là lựa chọn của ta. Sư phụ không thừa nhận can nhiễu của cựu thế lực. Ta sẽ tiếp tục tu luyện, hướng nội để tìm ra những thứ bất chính ở bản thân để thanh trừ chúng hoặc đồng hóa chúng với Đại Pháp.”

Những lời nói và suy nghĩ này là ô lọng bảo hộ của tôi, nhưng sâu thẳm trong tâm tôi vẫn còn sợ hãi. Tình trạng này kéo dài trong vài tháng.

Chia sẻ trải nghiệm cùng các đồng tu

Sư phụ đã an bài cho tôi có các đồng tu xung quanh mình, những người mà tôi có thể chia sẻ trải nghiệm. Tôi vô cùng biết ơn về điều này.

Khi tôi rơi vào cảm giác tội lỗi và chán nản, một học viên đã rất bình tĩnh nói với tôi: “Nếu bạn không nhận ra rằng đó là tu luyện và là một quá trình trong tu luyện thì bạn sẽ không loại bỏ được nó.”

Khi hiểu được sâu sắc Pháp lý này, tôi trở nên bình tĩnh và lại có thể thấy mình là một học viên. Trước đó, tôi đã nhìn nhận vấn đề từ quan điểm của người thường, và đã xem những nhận định tiêu cực về bản thân mình như là sự phán xét. Với chính niệm này, mọi việc trở nên minh bạch. Như thể một công tắc đã được lật lại. Đó chính là uy lực của chính niệm.

Một lần khác, khi cảm xúc và nỗi tuyệt vọng dường như khiến tôi nghẹt thở, tôi đã gọi cho một đồng tu. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ đảm nhận công việc điều phối nữa. Khi nói ra điều này, tôi biết đó là tư tưởng không đúng đắn. Chẳng phải tôi gánh vác việc này sao? Tư tưởng này không xuất phát từ chân ngã của tôi.

Học viên đó nói một cách từ bi: “Bạn xác thực đã phải gánh chịu rất nhiều trong những năm qua. Những lời nói xấu và chỉ trích sai lầm là những điều mà tất cả các học viên lâu năm đều phải đối mặt.” Cô ấy nhấn mạnh vào quá trình trong tu luyện, và đã mở ra cho tôi một lối để thoát khỏi những cảm xúc và chấp trước của con người.

Những việc trên cho thấy cơ hội để hỗ trợ lẫn nhau thật trân quý. Mỗi người đều phải tu luyện chính mình. Nhưng chúng ta thật may mắn vì không phải đơn độc một mình.

Các đệ tử Đại Pháp: Làm những gì chúng ta phải làm

Yêu cầu của Sư phụ đối với chúng ta trong thời kỳ Chính Pháp là: hình thành chỉnh thể – phối hợp với nhau – hình thành lực lượng tập trung mạnh mẽ để cứu độ chúng sinh.

Thoái thác là trái ngược với những gì Sư phụ mong muốn. Đó là đi theo an bài của cựu thế lực, và là tư tưởng sai lầm. Chừng nào chúng ta còn tu luyện trong thế giới con người, thì chúng ta vẫn còn cảm xúc và quan niệm của con người. Hiện tại, trong thời kỳ này, điều cần thiết là hãy chú ý đến đại cục và sứ mệnh của đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp.

Tôi tiếp tục làm những việc tôi có thể làm với vai trò là một học viên đơn lẻ hay là một thành viên trong một nhóm nhỏ để giảng chân tướng. Các nhân tố tà ác đã cố lừa gạt tôi và thì thầm bên tai tôi: “Bạn đang làm ba việc cần làm. Rốt cuộc, bạn vẫn đang giảng chân tướng.” Suy nghĩ làm một mình mới an toàn chính là để lừa gạt tôi, bởi vì cần có sức mạnh của toàn chỉnh thể. Tà ác muốn làm suy yếu lực lượng của chúng ta, từ đó gây gián cách và can nhiễu.

Sư phụ giảng:

“Ngoại trừ học viên mới ra, Sư phụ từ sau 20 tháng Bảy, 1999 trở về sau, là không tạo ra ‘quan’ [khảo nghiệm] tu luyện cá nhân nào cho chư vị, bởi vì tu luyện cá nhân của chư vị đã toàn diện chuyển hướng sang cứu độ chúng sinh, và chứng thực Pháp rồi.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Đột phá gián cách – tạo sự kết nối

Cuối cùng, tôi đã nhìn thấu an bài của cựu thế lực. Để đột phá nó, tôi đã thường xuyên tham gia nhóm học Pháp hàng tuần, và việc này đòi hỏi tôi phải đi lại khá xa. Trong vòng vài tháng, sau 22 năm, tôi đã rời bỏ nơi ở của mình ở miền quê để chuyển đến một thị trấn ở Rhineland. Trạng thái “gần” ở bên ngoài này có thể thực hiện được là vì nghiệp lực ở các không gian khác, cũng như chấp trước và an bài của cựu thế lực, đã được thanh trừ. Tôi đã đột phá được trở ngại này.

Các học viên ở Rhineland và ở khắp nước Đức đang tập trung vào sứ mệnh cứu chúng sinh của chúng ta. Tôi đã làm những việc mà mình được giao, đó là nhiệm vụ điều phối hoặc diễn thuyết. Chẳng hạn, có một số sự kiện lớn với Đoàn nhạc Tian Guo ở Rhineland. Năm 2018, tại Trier, chúng tôi đã phối hợp chỉnh thể để thanh trừ tà ác từ nơi gốc rễ xuất sinh ra nó. Tại Berlin, trước cổng Brandenburger, chúng tôi đã kháng nghị lên các dân biểu Đức đắc cử để họ lên tiếng phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp.

Càng phối hợp cùng các đồng tu, hình thành một chỉnh thể trong việc cứu người, nỗi sợ hãi của tôi càng được tiêu trừ. Tôi tràn ngập niềm vui và vô cùng cảm kích. Tôi càng thể nghiệm được trạng thái an toàn khi chúng tôi cùng phối hợp với nhau.

Sư phụ giảng:

“Kỳ thực hết thảy những gì không phù hợp với Đại Pháp và chính niệm của đệ tử Đại Pháp đều là [do] cựu thế lực tham dự tạo thành, kể cả hết thảy những nhân tố bất chính nơi tự thân.” (Về xáo động từ một bài viết về phó nguyên thần)

Thậm chí hiện nay tôi vẫn có những khảo nghiệm tâm tính với các đồng tu. Gần đây, một cảnh mâu thuẫn giữa tôi và hai đồng tu đã xuất hiện trong tâm trí khi tôi đang học Pháp. Nó tự chen vào giữa tôi và những dòng chữ trong Chuyển Pháp Luân. Tôi dừng lại, và nghĩ: “Không. Đây không phải là trí huệ của Sáng Thế Chủ. Điều đó không phù hợp với Đại Pháp!” Ngay tức khắc, tôi quyết định thanh trừ nó. Thậm chí trước khi tôi niệm khẩu quyết phát chính niệm, mọi thứ đã biến mất. Trước đó, tôi thường xao nhãng, và không phản ứng tức thời bằng sự thanh tỉnh và kiên định như vậy. Nhớ lại sự việc năm 2016 đó, tôi trở nên chú tâm hơn và cố gắng lập tức quy chính bất cứ can nhiễu nào.

Hỗ trợ Shen Yun: Đi theo an bài của Sư phụ

Thật may mắn khi Shen Yun trở lại khu vực của tôi sau một thời gian rất dài, và trình diễn ở hai thành phố. Sau khi các buổi diễn ở khu vực của tôi diễn ra tốt đẹp, người điều phối chính đã đề nghị tôi đến hỗ trợ ở Berlin. Tôi được giao đảm nhận các nhiệm vụ ở bên trong rạp hát, vì việc này sẽ giúp giảm bớt gánh nặng cho cô ấy. Tuy nhiên, mọi việc không như kế hoạch, xung đột xuất hiện bởi vì tôi có công việc chuyên môn cần phải làm vào cả hai tuần biểu diễn tại Berlin.

Tôi nghĩ, cần giữ cho mình tư tưởng thật bình ổn! Cô ấy đang nhờ mình để giảm bớt công việc mà cô ấy gánh vác, vì cô có rất nhiều việc phải làm và gánh vác. Tôi luôn trả lời “đồng ý” để có cơ hội được tham gia với Shen Yun!

Do vậy, tôi đã quyết định đề nghị khách hàng của mình thay đổi ngày nếu có thể. Tôi bình tĩnh viết một email và đề nghị được nghỉ các ngày cuối tuần trong hai tuần. Khách hàng này đã biết về phó xuất của tôi cho Shen Yun trong nhiều năm. Tôi cũng cho cô ấy biết đây chỉ là một đề nghị lịch sự, và nếu không thể đổi được lịch hẹn, tôi vẫn sẽ hoàn thành trách nhiệm theo hợp đồng của mình.

Thời điểm đó, tôi vừa biết chuỗi hội thảo với gần 20 người đã được đăng ký hết chỗ. Thế nhưng họ đã phản hồi lại rất nhanh: “Không có vấn đề gì cả, hội thảo sẽ bắt đầu sau cũng được.” Vậy là không có tổn thất tài chính nào cả; và hợp đồng vẫn được giữ nguyên, chỉ là ngày tổ chức hội thảo được hoãn lại.

Tôi vô cùng vui mừng cho chúng sinh này vì bà ấy đã đặt định rất tốt cho bản thân mình. Bên cạnh đó, người điều phối chính cũng rất hài lòng, và tôi rất vui vì vấn đề đã được giải quyết một cách ôn hòa. Sư phụ đã an bài vô cùng tỉ mỉ.

Sư phụ giảng: “Còn nếu chính niệm mạnh mẽ, thì Sư phụ và Thần hộ Pháp đều có thể vì chư vị mà làm.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Mấy ngày sau khi tôi khởi hành đến Berlin, những tư tưởng nhiễu loạn và bất hảo xuất hiện trong đầu tôi. Có thứ gì đó vọng lớn tiếng trong đầu tôi, cố làm tôi thay đổi quyết định. Nó nói: “Tôi nên ở nhà. Dẫu sao thì tôi cũng không xứng làm đệ tử Đại Pháp, ngoài ra, trạng thái tu luyện của tôi đang không tốt…” Tôi nhớ những tư tưởng bất hảo này là từ năm 2016.

Đột nhiên tôi đứng thẳng dậy và trong tâm vô cùng thanh tỉnh và bình tĩnh. Với toàn bộ tâm huyết của mình, tôi nói: “Không phải bàn cãi gì nữa! Ta đã là đệ tử Đại Pháp. Sư phụ đã lựa chọn ta, và đã lựa chọn từ lâu rồi. Ngươi chỉ ghen tị mà thôi!” Sau đó mọi thứ đều im lặng.

Rồi tôi đã bắt đầu hành trình đến Berlin, vượt qua mưa gió, rồi mưa đá và bão. Nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã đến đúng giờ cho cuộc hẹn với người điều phối sự kiện tại Nhà hát Opera Berlin. Một quãng thời gian tuyệt vời đã bắt đầu ở Berlin, cùng với các đồng tu của tôi, với Shen Yun và Sư phụ tôn kính. Theo nghĩa chân thực nhất mà nói thì bầu trời đang mọc ở Berlin!

Sư phụ đã gặp mặt các học viên làm việc cho Shen Yun tại Berlin. Sư phụ đã hỏi liệu chúng tôi có thể hỗ trợ cho Shen Yun nếu đoàn đến châu Âu lâu hơn và thường xuyên hơn không. Tôi còn nhớ rất rõ thời khắc khi tôi “hợp thập” và cùng với các đồng tu đáp lại Sư phụ bằng lòng biết ơn sâu sắc từ đáy lòng: “Được ạ”.

Giải quyết các nhu cầu tài chính

Sau khi chuyến lưu diễn năm 2019 của Shen Yun kết thúc, công việc của tôi cần nhiều thời gian hơn. Tôi là một nhà tư vấn, diễn giả và huấn luyện viên tự do trong lĩnh vực phát triển nhân cách và nhân sự. Hầu hết các cuộc hẹn trong công việc của tôi đều được đặt trước một năm. Điều này giúp tôi có cơ hội thu xếp thời gian rảnh của mình cho giai đoạn Shen Yun biểu diễn. Đồng thời, tôi cũng cần cân bằng mọi việc và cần dành nhiều thời gian hơn cho việc đó.

Tháng 6, người điều phối gọi cho tôi và mời tôi đến tham dự một cuộc họp với nhóm truyền thông tại Berlin. Cuộc họp diễn ra trong một tuần rưỡi. Nhưng vào cuối tuần đó, tôi đã có lịch đặt cố địch cho một hội thảo dành cho một nhóm 35 giáo viên. Tôi không biết cần làm thế nào để có thể thay đổi. Mọi thứ đều đã được chuẩn bị xong và khách hàng là vị hiệu trưởng trường học lại không thể liên lạc được nữa vì bà đang đi nghỉ.

Tôi chợt nghĩ rằng tôi không thể lúc nào cũng hủy các cuộc hẹn của mình được. Tôi cảm thấy việc này có thể sẽ đi đến cực đoan. Mà tôi cũng không có tài chính dự phòng đáng kể. Tôi độc thân và tự chịu trách nhiệm về kinh tế của mình. Là một người làm việc tự do, nếu tôi không làm việc, tôi sẽ không có thu nhập. Mùa Xuân vừa qua, mọi việc diễn ra rất suôn sẻ khi lịch hội thảo được thay đổi. Nhưng bây giờ, tôi không tìm ra được cách nào để có thể được thụ ích từ cuộc gặp với nhóm truyền thông Shen Yun.

Thực tế, tư tưởng con người của tôi quan tâm tới các nhu cầu về tài chính, sự tồn tại của tôi và chấp trước vào an toàn đang khởi tác dụng dưới lớp áo choàng “đừng đi đến cực đoan”.

Tôi cũng nhớ đến việc Sư phụ đã cân bằng hài hòa mọi thứ cho tôi như thế nào về vấn đề tài chính khi tôi phó xuất thời gian của mình cho việc cứu độ chúng sinh. Tôi tín Sư tín Pháp, và để Sư phụ và Pháp dẫn dắt mình.

Điều này cứ lặp đi lặp lại trong tâm tôi trong vài ngày.

Sư phụ giảng: “Một chủng quan niệm khi đã hình thành rồi, sẽ khống chế một đời của chư vị, lèo lái tư tưởng của cá nhân ấy, …” (Chuyển Pháp Luân (Quyển II))

Một buổi tối, ở điểm luyện công, khi tôi hoàn thành các bài công pháp, tôi đột nhiên bừng tỉnh và nhận ra rằng tôi đã cấp năng lượng cho những quan niệm đang ngáng trở con đường của tôi.

Tôi đã quy chính tư tưởng của mình: “Ta phủ nhận hết thảy những tư tưởng và quan niệm trước đây về việc liệu ta có thể làm gì đó không, hay ta có thể thu xếp được lịch hẹn hay không, mà con đường của ta là chỉ có Sư phụ an bài. Chỉ những gì Sư phụ an bài cho ta mới được phép xảy ra.”

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ đi về nhà. Một ý niệm không mấy mạnh mẽ xuất hiện: Rốt cuộc thì mình cần tham gia cuộc họp Shen Yun… Nhưng tôi buông việc này xuống và từ trong tâm thực sự tin tưởng rằng Sư phụ sẽ an bài mọi việc.

Hôm sau, tôi nhận được một cuộc gọi. Phó hiệu trưởng đã gọi tới. Hội thảo sẽ diễn ra trong ba ngày tới (và cũng là thời điểm diễn ra cuộc họp Shen Yun). Tôi nghĩ cô ấy muốn thảo luận chi tiết với tôi về hội thảo. Nhưng cô ấy lại lịch sự đề nghị tôi hoãn lại hội thảo. Cô ấy nói rằng nhiều đồng nghiệp bị ốm và cô ấy muốn tổ chức hội thảo này sau kỳ nghỉ hè. Tôi khó có thể tin vào tai mình. Được – chúng ta có thể thực hiện như vậy. Cô ấy rất hài lòng và tôi cũng rất vui. Tôi nghĩ, vậy là tôi đã có thể thực hiện cuộc hẹn ở Berlin, và tôi cũng nói với cô ấy về Shen Yun. Thậm chí cô ấy còn đề nghị trả trước phí tổ chức hội thảo, nhờ vậy vấn đề tài chính của tôi vẫn được bảo đảm.

An bài của Sư phụ

Tôi đi tới Berlin lần nữa. Ở đó, vài ngày sau, tôi được biết thông tin về một cuộc hẹn tại một nhà hát ở quê nhà. Nếu có thể, tôi cũng nên tham gia. Tôi có thể nói gì được đây, buổi huấn luyện nhóm đã được lên lịch, thời gian quá gấp… Người điều phối và tôi chỉ nhìn nhau và mỉm cười – chúng tôi sẽ thấy điều mà Sư phụ an bài.

Tôi giữ tâm thái bình hòa, chú ý đến những gì đang biểu hiện ra trong tâm mình, và liên lục khẳng định rằng đây sẽ là con đường mà Sư phụ an bài. Tôi cũng không hề nỗ lực để khiến sự việc “thành công” hay để hủy bỏ hợp đồng. Nhưng một lần nữa, khách hàng lại đề nghị đổi ngày huấn luyện, và vậy là tôi đã có thể tham gia cuộc họp ở nhà hát.

Khi tôi thông báo cho người điều phối, cô ấy cười và nói rằng việc như thế này đã xảy ra vài lần với tôi rồi. Cô ấy nói: “Bạn nên viết một bài chia sẻ trải nghiệm.”

Miễn là chúng ta đặt tâm, nhất định sẽ có đường đi

Chính Pháp đang tiến tới rất nhanh. Năm 2016, chúng tôi đã có một bước ngoặt và những cơ hội mới. Nhiều sinh mệnh cao tầng đang háo hức chờ đợi để được đắc cứu nhờ Shen Yun.

Tại cuộc gặp năm 2019 với Sư phụ tại Berlin, khi Sư phụ hỏi rằng liệu chúng tôi có thể hỗ trợ Shen Yun nếu đoàn đến châu Âu lâu hơn và thường xuyên hơn không, và chúng tôi trả lời “Được ạ”. Tôi đã trả lời “Được ạ“ bằng cả tấm lòng mình. Điều đó có ý nghĩa và tác động sâu sắc. Khi Sư phụ hỏi chúng tôi câu hỏi này và chúng tôi đáp lại “Được ạ”, thì mọi thứ vào lúc đó đã được Sư phụ an bài cả rồi.

Sư phụ giảng:

“Tự kỷ của chư vị là cái tự kỷ tiên thiên, Nó bất biến. Nhưng người ta khi nhận thức sự vật thì thông thường dễ hình thành một chủng quan niệm, mà chủng quan niệm ấy lại không phải tự kỷ. Không hình thành quan niệm nào cả, mà nhìn nhận vấn đề thì đều có kiến giải của bản tính lương thiện của chính mình, kiến giải của tự kỷ chân chính, [tự] chủ [phán] đoán vấn đề đó một cách từ thiện.(Phật tính, Chuyển Pháp Luân (Quyển II))

Cảm tạ Sư phụ tôn kính. Cảm ơn các đồng tu.

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội Đức năm 2019)


Bản tiếng Đức: https://de.minghui.org/html/articles/2020/1/12/144109.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/12/398765.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/27/182968.html

Đăng ngày 19-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share