Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đức

Thưa Sư phụ tôn kính, đệ tử xin vấn an Ngài!

Các bạn đồng tu thân mến, xin chào tất cả mọi người!

[MINH HUỆ 11-01-2020] Một năm trước, tôi bắt đầu tham gia học Pháp và luyện công tập thể. Trong một năm qua, cuộc sống của tôi đã có rất nhiều cải biến. Thời thanh niên, tôi là một người sống hướng nội, không thích giao tiếp với người khác và luôn thích tự mình làm mọi việc. Kể từ khi tôi bắt đầu bước vào tu luyện Đại Pháp, cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi. Khi mà cái “tôi” đã đổi thành “chúng tôi”, khi mà một người vị kỷ đã trở thành một người vui vẻ và thích hoà nhập vào đám đông.

Thông qua quá trình tham gia vào các hạng mục Đại Pháp, tôi đã hiểu sâu hơn các nguyên lý của Đại Pháp. Đồng thời, cũng giúp tôi tìm ra được hướng đi mới trong công việc. Ngoài ra, phần “Luận ngữ” của cuốn “Chuyển Pháp Luân” đã không ngừng nhắc nhở tôi rằng Đại Pháp đối với con người, với vũ trụ vĩ đại đến nhường nào!

Những kinh nghiệm trong suốt một năm qua đối với tôi mà nói thì tôi vẫn cần thêm nhiều thời gian hơn để xác định rõ ràng ý nghĩa và ý vị mà chúng mang đến cho tôi. Trên con đường tu luyện của bản thân, tôi cũng học được rất nhiều điều thông qua việc học Pháp tập thể và chia sẻ cùng các đồng tu. Tôi xin cảm ơn các bạn đồng tu và đặc biệt con xin cảm tạ Sư phụ cùng Đại Pháp đã không ngừng điểm hoá cho con!

Tôi là ai?

Sư phụ giảng:

“Đối với các sinh mệnh ở trên bản thể các lạp tử ở tầng thứ khác nhau mà nói, thì lạp tử của tầng lớn hơn một mức chính là các vì sao trên bầu trời của họ, tầng tầng đều như thế. Đối với sinh mệnh các tầng vũ trụ mà nói thì là vô cùng vô tận”. ( Luận Ngữ, Chuyển Pháp Luân)

Trong vũ trụ mênh mang rộng lớn này, tôi chỉ là kẻ vô danh tiểu tốt lạc trong hàng tỷ người của một hành tinh nhỏ bé nằm giữa vô số các vì sao. Đồng thời, cơ thể tôi được cấu thành từ vô số dạng hạt mà chúng ta vẫn thường gọi là nguyên tử và phân tử. Trải dài từ hai hướng, một cái đi về hướng vô cùng lớn, một cái đi về hướng vô cùng nhỏ. Tri thức của con người là có giới hạn, vũ trụ mà con người chúng ta nhận thức được so với vũ trụ chân thực mà nói thì không cách nào có thể tưởng tượng ra được. Thân thể chúng ta nằm giữa các vi lạp lớn nhất và cực nhỏ, bị kẹt giữa vũ trụ vĩ mô và vi mô và cũng là một bộ phận được cấu thành bởi đặc tính của vũ trụ chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Tôi cũng chính là một lạp tử trong bộ phận được cấu thành nên đó, tôi được bao quanh bởi những yếu tố của môi trường xung quanh. Tôi cũng có thể ảnh hưởng đến những thứ xung quanh mình và ngược lại chúng cũng có thể ảnh hưởng đến tôi. Trong tu luyện tập thể, tôi học được cách xem xét các vấn đề ở từng tầng thứ và cũng nhận ra được sức mạnh của ý niệm. Tôi sẵn sàng chia sẻ cùng các đồng tu các kinh nghiệm tu luyện cá nhân và những nhận thức của bản thân về Pháp. Trước mắt, tôi vẫn chỉ là một người mới bước vào tu luyện Đại Pháp.

Kinh nghiệm luyện công tập thể

Trước khi tu luyện Đại Pháp, cá nhân tôi cho rằng nếu có điều gì không phù hợp với mình thì tôi nên giúp người khác nhận biết được điều đó và bày tỏ suy nghĩ của mình cùng họ. Chỉ khi nhìn ra được vấn đề của người khác thì mới có khả năng giúp họ thay đổi. Mang theo chủng quan niệm người thường này, vào lần đầu tiên tham gia luyện công ở công viên, tôi đã nhìn thấy một việc không hợp ý mình. Ví dụ như: Trong suốt quá trình luyện công, vẫn có những người đi bộ và những người xung quanh can nhiễu đến chúng tôi. Sau khi luyện công xong, chúng tôi đã cùng thảo luận với nhau những điểm cần phải thay đổi. Đôi lúc, những cuộc thảo luận diễn ra rất gay gắt và dữ dội. Chúng tôi đã chia sẻ về việc có nên tìm một địa điểm yên tĩnh hơn, đàm luận về việc nên để nhạc luyện công nhỏ hay to, có một số đồng tu phàn nàn về hành vi của người đi bộ, hay có đồng tu ghét mùi khói và thịt nướng trong công viên.

Những điều này có thể thay đổi được không? Không thể!

Tại sao lại có quá nhiều can nhiễu đến vậy? Làm thế nào để chúng tôi có thể cải biến được tình trạng này? Nếu ở nhà không có người can nhiễu thì tôi có thể yên tĩnh luyện công, nếu được như vậy thì tôi có cần tiếp tục ra điểm luyện công ở công viên hay không? Tôi phải dành nhiều thời gian để xem xét thật kỹ và hướng nội xem bản thân có vấn đề gì không? Hiện tượng này cho tôi biết điều gì, tại sao những điều này lại xảy ra xung quanh tôi? Sau đó, tôi đã tìm đến một vị đồng tu lâu năm để hỏi, nhắc đến việc môi trường lộn xộn trong công viên có ảnh hưởng đến cô ấy không thì cô ấy đã cho tôi một nhắc nhở rất hữu ích. Cô ấy nói, về căn bản cô ấy không chú ý đến những can nhiễu mà tôi vừa nhắc đến. Nghe vậy, tôi lấy làm kinh ngạc; cô ấy làm cách nào để nhập định trong một môi trường ồn ào như vậy. Sau đó, tôi nhận ra rằng mình phải thay đổi bản thân.

Tôi bắt đầu quan sát phản ứng của mình và các đồng tu khác. Trong thời gian luyện công, khi trong tâm tôi phàn nàn thì can nhiễu sẽ gia tăng. Sau khi luyện công cùng các đồng tu xong, tôi có thể cảm nhận được sự bất mãn trong tâm mình. Nhưng khi tôi ngừng phàn nàn, thì trường không gian giữa các đồng tu sẽ sản sinh một năng lượng mỹ hảo và bình hoà. Qua trải nghiệm này, lần đầu tiên tôi cảm nhận được ý niệm của người tu luyện có thể cải biến được môi trường xung quanh. Đồng thời, với cùng một sự việc, nó đang chuyển biến tốt nhưng cũng có thể biến thành chuyện xấu nếu ý niệm không chân chính.

Dần dần, tôi nhận ra được ý nghĩa của việc xây dựng một chỉnh thể, nhận thức được bất luận giữa các đồng tu hoặc môi trường xung quanh phát sinh chuyện gì thì chúng ta hãy cùng cố gắng kết nối thật chặt chẽ với nhau. Tôi cũng nhận thức được tầm quan trọng của chính niệm và một trái tim thuần khiết quan trọng đến thế nào. Tôi minh bạch rằng, những biểu hiện trong thế giới nội tâm có thể chiêu mời can nhiễu, nhưng chúng ta có thể phát chính niệm để thanh lý hết thảy những nhân tố bất hảo đó và cải biến nó thành hảo sự.

Tại đây, tôi xin cảm ơn những đồng tu ở điểm luyện công đã nhắc nhở tôi. Bây giờ, tôi thậm chí có thể tĩnh tâm ngồi đả toạ cho dù là trên một con phố đi bộ nhộn nhịp nhất ở trung tâm thành phố. Trước tiên, tôi dùng chính niệm để đối đãi với mọi thứ xung quanh, để bản thân không bị những nhân tố can nhiễu dẫn động. Kết quả là chúng không thể động được đến tâm tôi.

Trải nghiệm thứ hai của tôi là về ý nghĩa của việc kết nối với mọi người xung quanh trong hoạt động quảng bá thông tin về Đại Pháp. Khi đó, chúng tôi tổ chức một sự kiện ở trung tâm thành phố để giảng chân tướng với mọi người về Đại Pháp và vấn nạn thu hoạch nội tạng các học viên Đại Pháp tại Trung Quốc. Trong một vài đêm trước sự kiện này, tôi đã hai lần bị ma quỷ tấn công. Cả hai lần đó, tôi đều xin Sư phụ giúp đỡ và ma quỷ đều biến mất. Đây là điều mà trước đây tôi chưa từng gặp phải, vì vậy tôi muốn kể với các đồng tu về việc này vào ngày diễn ra sự kiện. Một mặt, là tôi cũng muốn thể hiện trước các đồng tu, vì thế tôi đã mang theo suy nghĩ không chân chính này đến địa điểm tổ chức sự kiện. Tất cả các đồng tu tham gia hoạt động đều nói rằng hôm nay họ gặp một số tình huống, có đồng tu thì gặp phải chuyện không vui, có người thì cãi nhau với người khác, còn có đồng tu khó chịu trong người. Không một ai muốn nghe câu chuyện mà tôi muốn kể, tôi mang những tạp niệm của bản thân đến đây và tất cả mọi thứ trong trường này cũng phản ánh lại trạng thái đó cho tôi thấy.

Sự kiện đã bị ảnh hưởng bởi những tạp niệm và phát triển theo chiều hướng xấu. Đồng tu khó chịu trong người đã trở về nhà giữa chừng, tất cả những tình huống mới phát sinh này khiến tôi không thể lý giải được. Tôi quyết định dùng chính niệm của mình để sự kiện này phát triển theo mong muốn của tôi. Tôi gác lại những kinh nghiệm và sự lo lắng của riêng mình, cùng những đồng tu ở lại cố gắng hoàn thành thật tốt hoạt động này. Trong khi viết đoạn chia sẻ này với các đồng tu, tôi cũng ngộ ra việc mang theo chính niệm vững vàng đến địa điểm tổ chức hoạt động Đại Pháp quan trọng đến thế nào!

Sau lần đó, trước mỗi lần đến địa điểm tổ chức tôi đều phát chính niệm thanh lý hết thảy những nhân tố bất hảo tại đó, chỉnh lý lại tư tưởng của bản thân và làm tốt công đoạn chuẩn bị.

Ngay cả trong lúc lái xe cũng phát sinh biến hoá, sau khi tôi không còn bị động trước những sự việc xảy ra trên đường thì tư tưởng cũng không còn nghĩ lung tung và cáu kỉnh nữa. Đôi khi, đến nơi xong tôi cũng không biết là khi nãy có bị kẹt xe không hoặc tài xế khác có hành vi vi phạm giao thông hay không? Bây giờ, tâm thái lái xe của tôi không bị ảnh hưởng bởi những tình huống giao thông trên đường nữa. Trước đây, nhân tâm của tôi thường bị kích động bởi những điều đó.

Trải nghiệm đầu tiên khi tôi tham gia vào công việc của Shen Yun đã dạy tôi rất nhiều điều và cũng giúp tôi lĩnh hội được sâu sắc hơn. Kể từ hồi đầu năm ngoái, khi tôi bắt đầu ho và sau đó ngày một nặng hơn, lúc nhiều, lúc ít. Trong thời gian đó, tôi đã luôn tự hỏi tại sao tôi lại ho và điều gì đã can nhiễu khiến tôi không tìm ra được vấn đề. Trong một buổi giao lưu lớn ở Đức vào tháng 1, tôi đã lo lắng sợ bị mất mặt và không biết làm cách nào để giải quyết tình trạng hiện tại. Tôi liệu có phải là đệ tử Đại Pháp duy nhất ho trong sự kiện lần này không? Vào thời điểm đó đã xuất hiện rất nhiều tâm chấp trước, ví dụ như: tâm sợ hãi, tâm cao ngạo, mất tập trung và những suy nghĩ rằng Sư phụ sẽ giúp tôi chỉnh lý lại tư tưởng. Tôi hy vọng có thể để lại ấn tượng tốt trong mắt mọi người, nhưng triệu chứng ho đã cản trở tôi. Tôi không thể kiểm soát được mà ho lên, giữa những đồng tu chúng ta luôn có một mối tương quan chặt chẽ, biểu hiện ra như: Trong phòng cũng bắt đầu có người ho. Tôi tự hỏi tại sao điều này lại xảy ra?

Ba tháng sau, tôi vẫn còn triệu chứng ho khan. Tôi đi đến thành phố Ludwigsburg để giúp phát tờ rơi quảng bá Shen Yun. Trong lúc học Pháp tập thể, tôi lại bắt đầu ho trở lại và sau đó có một đồng tu cũng phát sinh hiện tượng ho như tôi. Nghĩ đến việc ho thôi là tôi đã cảm thấy sợ hãi, nếu trong quá trình biểu diễn mà có ai đó ho thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tiết mục! May mắn thay, dưới sự gia trì của Sư phụ, không có đồng tu nào ho trong khán phòng và buổi biểu diễn. Đối với tôi, đây là một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời!

Lời giảng Pháp của Sư phụ tại Pháp hội New York năm 2019 đã nhắc nhở tôi rõ ràng.

Sư phụ giảng:

“Vậy nên, chúng ta lúc bình thường làm một người tu luyện, chịu chút khổ, gặp chút tội [khổ] thì không phải là việc xấu. Có những lúc tiêu nghiệp, [bèn nghĩ] “Không được, ta bị bệnh rồi, cảm mạo rồi, chỗ này khó chịu, chỗ kia không thoải mái rồi”. Kỳ thực là tiêu nghiệp. Học viên mới không hiểu rõ lắm, nên tưởng rằng nói “Ồ, có bệnh thì không được nói là ‘có bệnh’, hãy nói là ‘tiêu nghiệp’”. Không phải [ý đó] đâu, [đây] thật sự là tiêu nghiệp”. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)

Hạng mục Shen Yun là một cơ hội thần thánh để chúng ta có thể cùng nhau kết nối thành một chỉnh thể, đồng thời hình thành một tổ công tác hoàn hảo. Thật tuyệt vời khi tôi được trải nghiệm điều đó, cũng như chứng kiến sức mạnh của chính niệm.

Những phần việc trong hạng mục Shen Yun là những việc mà trước giờ tôi chưa từng thực hiện. Dưới sự giúp đỡ của Sư phụ và các bạn đồng tu, tôi luôn kinh ngạc khi thấy những phần công việc của mình được thực hiện một cách trôi chảy như: Chuẩn bị sân khấu cho buổi biểu diễn và dọn dẹp sân khấu sau khi buổi biểu diễn kết thúc, đảm nhận việc giữ an ninh hội trường trong buổi biểu diễn để đảm bảo khán giả có thể theo dõi các tiết mục mà không bị can nhiễu. Đó đều là những kinh nghiệm tuyệt vời!

Ngay cả khi giữ an ninh ở khu vực ngoài hội trường, tôi vẫn có thể cảm nhận được niềm vui thích của khán giả bên trong. Kiến trúc của nhà hát ở Ludwigsburg đã gây một chút khó khăn cho khán giả khi tìm lối vào. Vì vậy, tôi đã đợi ở sảnh phía sau khi gặp những khán giả đi sai đường. Tôi sẽ hướng dẫn họ cách vào cửa, qua đó tôi cũng có một cuộc trò chuyện ngắn với họ. Ở lối vào của nhân viên, tôi cũng mở cửa cho rất nhiều nhân viên và luôn mỉm cười chào hỏi với mong muốn giảm bớt phần nào công việc cho họ.

Ngày trước, tôi cũng từng giúp đỡ khâu tổ chức cho các hoạt động của người thường nhưng tôi chưa từng làm việc dưới dạng từng nhóm như vậy. Hầu hết mọi người đều tự tổ chức, không cần nói quá nhiều nhưng vẫn có thể hoàn thành được tất cả nhiệm vụ. Mỗi học viên trong nhóm đều trực tiếp học hỏi những công việc cần phải làm và nhanh chóng bắt tay vào thực hiện. Sau khi hoàn thành xong phần việc của mình, các học viên sẽ xem liệu họ có thể giúp đỡ các học viên khác không. Thật không thể tin được, chỉ với một vài học viên thôi nhưng công việc luôn được tiến hành rất suôn sẻ. Trong toàn bộ quá trình hoàn thành một hạng mục lớn như vậy cũng không hề phát sinh xung đột nào. Trong xã hội người thường, tôi chưa bao giờ có một trải nghiệm nào như vậy! Mỗi đồng tu đều cố gắng làm hết sức mình. Trong quá trình đó, tôi cũng được chứng kiến uy lực của việc phát chính niệm có thể nhanh chóng “chuyển nguy thành an” trong mọi tình huống.

Sư phụ giảng:

“Nhân loại nếu muốn hiểu được những bí ẩn của vũ trụ, thời – không và thân thể người thì chỉ có tu luyện trong chính Pháp, đắc chính giác, đề cao tầng thứ của sinh mệnh”. (Luận Ngữ, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi đang bước đi trên con đường “phá mê”, trong suốt một năm qua, tôi luôn kiên trì học thuộc “Luận Ngữ”. “Luận Ngữ” là kim chỉ nan cho hành trình tu luyện của tôi, dạy tôi rằng mình vẫn còn rất nhiều những chỗ mê cần phải được đả khai. Trong đó có một số đã được tôi gỡ bỏ thông qua những hạng mục Đại Pháp và trong cả mâu thuẫn. Góc độ nhận thức về sự việc của tôi cũng đã phát sinh biến hoá. Trong rất nhiều vấn đề, tôi buộc phải thay đổi bản thân, từ đó tìm lại được bản nguyên chân chính của mình.

Tôi luôn cố gắng dĩ Pháp vi Sư, để có thể trở thành một đệ tử chân chính của Sư phụ! Tôi vô cùng biết ơn môi trường tu luyện tôi đang có hiện tại!

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại!

Ngoài ra, tôi cũng muốn cảm ơn các đồng tu đã giúp đỡ tôi một cách vô điều kiện!

(Bài viết được trình bày tại Pháp hội Đức năm 2019)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/11/398764.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/30/183014.html

Đăng ngày 18-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share