Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Mỹ

[MINH HUỆ 03-02-2020] Tôi đã cảm động sâu sắc sau khi đọc bài viết ”Gửi những đồng tu trẻ: Hãy trân quý cơ hội tu luyện”. Tôi từng là một tiểu đệ tử Đại Pháp. Tôi tu luyện được một giai đoạn, nhưng qua thời gian, tôi dần ly khai Pháp, lấy cớ là bận việc bài vở học hành. Trong vài năm, tôi bị ngập trong thùng thuốc nhuộm lớn xã hội người thường, nhưng sâu trong lòng tôi vẫn giữ tâm nguyện bước trên con đường tu luyện Đại Pháp.

1. Duyên tiền định của tôi với Đại Pháp

Mối duyên tiền định của tôi bắt đầu cùng với bà ngoại tôi khi tôi ba tuổi. Khi đó, bà ngoại tôi đã bắt đầu tu luyện rồi. Một ngày, tôi thấy bà luyện bài công pháp thứ hai của Pháp Luân Đại Pháp, tôi rất tò mò và muốn luyện theo bà. Khi giơ cánh tay lên, tôi cảm thấy có gì đó lớn đang quay trong khuỷu tay, điều đó khiến tôi thấy choáng váng. Khi ấy tôi không biết đó là một Pháp Luân, vì vậy tôi liên tục nói mình bị choáng. Sau đó tôi ngả xuống ghế sofa.

Sức khỏe của mẹ tôi không được tốt và bà bị nhiều bệnh phụ khoa giày vò. Bà luôn phải dùng thuốc. Khi các bác sĩ Tây y không thể chữa trị cho bà, bà thử Đông y. Mỗi năm, bà thử nhiều phương pháp điều trị khác nhau nhưng đều không hiệu quả. Bà ngoại tôi đã thuyết phục mẹ tôi bước vào tu luyện. Cả gia đình tôi đã được chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp và mẹ tôi trở nên vô bệnh.

Khi còn bé, tôi cùng mẹ và bà ngoại tu luyện. Thời gian qua đi, tôi lún càng ngày càng sâu trong xã hội người thường, dần dần xa rời Đại Pháp. Tôi nhớ một giấc mơ, trong giấc mơ tôi đang luyện bài công pháp thứ hai của Pháp Luân Đại Pháp với mẹ mình. Chúng tôi đứng thành hàng nhưng tôi rất nhỏ, đứng chỉ tới mắt cá chân của bà. Có một giọng nói: “Ngươi không tu luyện, nên ngươi trở thành nhỏ bé.” Bây giờ nghĩ về giấc mơ đó, tôi mới hiểu đó chính là Sư phụ đang điểm hóa cho tôi. Tôi không tiếp tục tu luyện, vì ngộ tính quá thấp.

Mặc dù không tiếp tục tu luyện, nhưng tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Bất cứ khi nào mẹ nhờ, tôi sẽ làm hết sức để hỗ trợ các học viên tải xuống các tài liệu Đại Pháp từ trên mạng. Tôi cũng giúp các học viên tập hợp các tài liệu khởi kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc, vì phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi vô cùng xúc động khi đọc những câu chuyện tu luyện của các học viên và tin tức về các học viên bị bức hại.

2. Trở lại tu luyện Đại Pháp

Tôi bị mắc cảm mạo khi còn là một sinh viên đại học, dẫn đến nhịp tim không đều, khiến tôi thấy vô cùng khó chịu. Ngồi học trong một thời gian dài cũng khiến xương sống thắt lưng của tôi bị yếu. Một ngày, tôi di chuyển một vật nặng và xương sống thắt lưng của tôi bị tổn thương. Tôi đau đến mức phải nằm trên giường hai tháng rưỡi và không thể ngồi lâu được. Tôi rất thất vọng và lo lắng cho bản thân mình vì tôi vẫn còn trẻ. Mẹ tôi khích lệ tôi tu luyện, vì bà tin rằng tôi có duyên tiền định với Đại Pháp. Tôi không để tâm vào những gì mẹ nói và tư tưởng người thường của tôi chiếm ưu thế.

Một ngày, Sư phụ điểm hóa cho tôi khi tôi đang ngồi đả tọa. Lấy tư tưởng người thường nghĩ vấn đề, tôi cho rằng lưng mình sẽ đau khi ngồi lâu, nhưng thực tế, nó không đau. Ngược lại, tôi thấy vô cùng thoải mái. Cho đến hôm nay, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ vì không bỏ rơi tôi, một người tu luyện lạc lối trong xã hội người thường. Tôi khóc mỗi khi nghĩ về những gì đã qua.

Một ngày, trong khi đang luyện tĩnh công, tôi đột nhiên cảm thấy chấn động mạnh ở lưng, sau đó xuất hiện một dòng khí lạnh. Tôi khóc gần như ngay lập tức. Tôi biết Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi. Từ tận sâu trong tâm, tôi thành tâm tạ ơn Sư phụ vì đã thay tôi gánh chịu mọi thứ. Lưng tôi xuất hiện hiện tượng tương tự mỗi lần ngồi đả tọa. Bây giờ lưng tôi đã khỏi hoàn toàn và nhịp tim của tôi cũng trở lại bình thường. Tôi thực sự thấy cực kỳ thoải mái.

Trải nghiệm của tôi về sự thần kỳ của Đại Pháp đã tăng cường tín tâm của tôi vào Đại Pháp.

3. Tu luyện không phải là một việc dễ dàng

Sau khi chính thức bước vào tu luyện, khó khăn đầu tiên tôi phải đối diện chính là nghiệp tư tưởng. Nhiều tà niệm xuất hiện trong đầu não khi tôi luyện công, như ý niệm bất kính với Sư phụ và Đại Pháp. Tôi bị ảnh hưởng rất nhiều bởi những tà niệm đó.

Một ngày, mẹ tôi nói rằng bà mơ thấy khi tôi còn bé, quần áo tôi tất cả đều màu trắng và vô cùng đẹp. Tôi xấc xược đáp: “Có gì đâu, mơ đâu có ý nghĩa gì?” Mẹ tôi nói: “Không, mẹ hiểu rằng con là thuần khiết và đến từ một cảnh giới khá cao. Con nên tu luyện tốt! Đừng buông lơi!” Nghe mẹ nói xong, tôi gật đầu, biết rằng chính Sư phụ đang điểm hóa khích lệ tôi.

Tu luyện của tôi không vững chắc lắm, nên khi nghiệp tư tưởng xuất hiện, tôi trở nên sợ hãi. Tôi vật lộn mỗi ngày với các tà niệm và có thời điểm thậm chí tôi nghĩ đến việc từ bỏ tu luyện. Trong khi phát chính niệm, nghiệp tư tưởng xuất hiện và tôi rất sợ. Tôi không biết những tư tưởng này đến từ đâu và tôi bắt đầu chống lại chúng. Tôi trở nên vô cùng căng thẳng và lo lắng. Tôi nói với Sư phụ: “Sư phụ, con mệt quá. Con không thể chịu thêm được nữa.” Sư phụ giảng:

“Một khi xuất hiện, chính là để xem bản thân có thể chiến thắng tư tưởng xấu đó không. Ai có thể kiên định, thì nghiệp có thể tiêu.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Ngày hôm sau, tôi không còn bị nghiệp tư tưởng khống chế nữa và cảm thấy tốt hơn nhiều. Tôi biết Sư phụ đã giúp tôi khi thấy tôi quyết tâm tiêu trừ chủng nghiệp tư tưởng này. Cho đến tận bây giờ tôi vẫn có nhiều nghiệp tư tưởng nhưng tôi vẫn cố gắng khắc chế chúng.

Tôi cũng thiếu tự tin. Tôi luôn nghĩ rằng những điều siêu thường và thần kỳ triển hiện với các học viên khác chứ sẽ không bao giờ xảy ra với tôi. Tôi cảm thấy rằng mình tu luyện không tốt. Nếu có những Pháp lý mà tôi không hiểu, tôi sẽ đọc những bài chia sẻ kinh nghiệm của các học viên đăng trên trang web Minh Huệ. Mỗi lần, những bài chia sẻ tôi đọc đều luôn chỉ đúng những thiếu sót của tôi. Tôi biết Sư phụ đang giúp tôi ngộ ra, luôn giúp tôi hóa giải nghi vấn trong lòng.

Bất cứ khi nào nghĩ về việc muốn từ bỏ tu luyện, tôi cảm thấy rất hổ thẹn trước sự từ bi của Sư phụ.

4. Sư phụ luôn ở bên cạnh chúng ta

Tôi sống ở một thành phố nhỏ tại Bắc Mỹ, nơi không có nhiều người Trung Quốc. Giai đoạn đầu tu luyện, tôi rất khổ não về việc làm sao giảng chân tướng cho người Trung Quốc. Theo tôi biết, chỉ có một siêu thị nhỏ của người Trung Quốc nơi tôi sống. Thông thường tôi sẽ đến siêu thị địa phương và hiếm khi có người Trung Quốc. Trong đoạn thời gian đó, chồng tôi luôn hỏi tôi có cần mua gì ở siêu thị Trung Quốc đó không. Tôi nói không.

Sau này, tôi ngộ ra rằng Sư phụ đang điểm hóa để tôi giảng chân tướng cho người Trung Quốc. Tôi chuẩn bị một bộ tài liệu giảng chân tướng. Khi tính tiền ở siêu thị, tôi bắt đầu nói chuyện với ông chủ siêu thị. Trong lòng tôi suy nghĩ mình phải mỉm cười và trông vui vẻ, mang tâm từ bi và giữ Chân-Thiện-Nhẫn trong tâm. Do tính nhút nhát, tôi nhắc nhở bản thân không được ấp úng.

Nhờ Sư phụ gia trì, tôi bắt đầu nói chuyện thoải mái với ông chủ siêu thị đó. Khi tôi biết ông ấy không biết về việc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), ông đã nhận tài liệu giảng chân tướng mà không gặp trở ngại gì. Tôi nói với ông: “Nếu ông muốn, tôi có thể quay trở lại và nói với ông nhiều hơn. Lần đầu tiên giảng chân tướng vẫn còn thiếu sót. Sau khi tôi học các bài giảng của Sư phụ nhiều hơn, tôi sẽ biết điều gì phải nói và nói như thế nào.”

Lần thứ hai, tôi đến siêu thị Trung Quốc ở địa phương mình. Khi đến quầy thu ngân, chồng tôi hỏi xem tôi có muốn ăn sushi không. Chúng tôi thường không ăn sushi. Khi chúng tôi bắt đầu chọn sushi trên kệ hàng, tôi nghe thấy hai đầu bếp Trung Quốc nói chuyện. Mắt tôi sáng lên. Tôi biết Sư phụ đang điểm hóa cho tôi, để tôi biết rằng có việc giảng chân tướng phải làm trong thành phố nhỏ này. Tôi thấy Sư phụ luôn ở bên cạnh và dõi theo chúng ta. Chừng nào chúng ta tín Sư tín Pháp, Sư phụ sẽ luôn an bài tốt nhất cho các học viên.

Tôi vẫn có nhiều chấp trước và nhận thức Pháp còn rất thấp. Là một học viên mới, tôi vẫn phải đề cao nhiều. Tôi sẽ chiểu theo Pháp để dũng mãnh tinh tấn trong tu luyện và làm một đệ tử Đại Pháp chân chính. Mặc dù tôi bắt đầu tu luyện vào giai đoạn cuối của Chính Pháp, Sư phụ vẫn không bỏ rơi tôi. Không ngôn từ nào có thể bày tỏ được lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ, tất cả những gì tôi có thể làm đó là học Pháp tốt hơn, làm ba việc để trợ Sư chính Pháp và cứu độ nhiều chúng sinh hơn.

Tạ ơn Sư phụ từ bi khổ độ. Là một đệ tử Đại Pháp, con muốn bày tỏ lòng biết ơn chân thành nhất gửi đến Ngài.

Tôi cũng muốn nói với những học viên trẻ giống như tôi: Xin đừng bỏ lỡ cơ duyên này. Hãy trợ Sư chính Pháp và theo Sư phụ trở về nhà!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/2/3/400658.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/16/183265.html

Đăng ngày 25-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share